Phiên ngoại 1: Họa từ mặt mà ra.
Phiên ngoại cùng với chính văn không có liên quan (Trích lời chị tác giả).
Ốc: Ở chương 3 thì mình có nhầm lẫn 1 chút là mẹ bé Harry thuộc dòng họ Potter nhưng thật ra là bà ngoại ( mẹ của mẹ Harry ) mới thuộc họ Potter nha. Sorry vì sự ngáo đá của mình TTvTT, đọc ẩu tả quá. Mình đã edit lại rồi nha.
--------------------------------------------------------------------------------------
Ngày tháng không nhanh không chậm cứ thế trôi qua, Harry đối với "skill" làm nũng bán moe của bé bi ngày càng thăng cấp, mà khoảng thời gian gần đây, việc khiến cậu cố gắng hết sức chính là làm thế nào để Voldemort có thể cho cậu một cây đũa phép .
Đây là sự tình liên quan đến an toàn của Harry, cho dù nhận được giấy xác nhận của năm vị phù thủy, nhưng một bé bi phù thủy dưới tuổi vị thành niên sử dụng đũa phép cũng là việc hết sức nguy hiểm, Voldemort đối với việc này cắn mãi không tha, Harry căn bản không có biện pháp gì mà.
Cứ quanh co lòng vòng mãi, thế là đem việc dùng đũa của Harry đến lúc bé bi chín tuổi.
"Lord", Severus hành lễ với Voldemort, ở bên cạnh ông Draco cũng giống y đúc mà hành lễ với Voldemort, sau đó cu cậu liền thấy được Harry ngồi trên đùi Voldemort.
Hôm nay Harry mặc áo chùng phù thủy màu trắng cao cổ, nhìn qua vừa bé vừa đáng yêu, khiến kẻ luôn luôn yêu cái đẹp như Malfoy nhỏ thiếu chút không nhịn được đi đưa tay lên xoa nắn gương mặt bé xíu này của Harry rồi.
Harry vẫy vẫy tay với Draco, sau đó quay đầu bắn ánh mắt tràn đầy mong muốn nhìn về phía Voldemort "Daddy, con chơi Quidditch với Draco được không ạ?".
Draco nghe được lời nói của Harry hai mắt liền sáng ngời, cũng ngẩng đầu hướng về cha mình, Severus gật đầu, bên đây Voldemort cũng không giữ Harry lại. Hai bé bi vui vẻ tung tăng đi ra bãi cỏ của trang viên Slytherin. Draco bình thường phải học rất nhiều để trở thành một người thừa kế, thời gian thoải mái để bay lượn như này thật sự rất ít.
Đây là lần đầu tiên Draco đặt chân đến trang viên Slytherin, đối với nơi luôn là thánh địa trong lòng cậu nên cực kì gợi lên hứng thú của Bạch Kim nhỏ. Từ cách bài trí cổ xưa đầy thanh lịch, những hoa văn được điêu khắc tinh xảo xinh đẹp, những cái bàn hào phóng xa hoa, đến bức màn tinh mỹ hoa lệ, tất cả đều Malfoy nhỏ tò mò không thôi.
Harry dẫn cu cậu đi tham quan bên trong trang viên Slytherin một lần, chơi xong Quidditch thì Harry lại dẫn Draco về phòng của mình. Draco tỏ vẻ căn phòng trên tháp cao này vô cùng phù hợp với nhà Malfoy. Cả hai bé bi ở trong phòng quậy tưng bừng hoa lá chơi đấu kiếm với nhau, sau đó vì mệt mỏi mà hai cu cậu nằm gục ra thảm lông say sưa ngủ quên. Đến tận lúc Severus gọi Draco về thì cậu bé mới thức giấc.
Sau đó Malfoy nhỏ nghĩ nghĩ, nếu không phải cậu ta mất nết ngủ quên thì hôm nay rõ ràng là một ngày tuyệt vời ông mặt giời.
Chớp mắt tới tháng bảy sinh nhật Harry, cũng vào ngày sinh nhật này, Harry gặp được ông bà mình. Bọn họ tuổi không lớn lắm, bởi vì phù thủy thường sinh con sớm, nên hiện tại bất quá họ cùng tầm bốn mươi lăm, bốn mươi sáu tuổi thôi. Nếu tính toán thì Voldemort còn lớn hơn bọn họ mấy tuổi cơ đấy. Nhưng họ nhìn qua không có trẻ như Voldemort.
Thế mới có chuyện nói, rốt cuộc Voldemort đã chăm sóc nhan sắc như nào ta, tuổi thì tận năm mươi chín nhưng trên mặt thì lại như hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi.
Harry lắc lắc đầu, từ chỗ của Andrew Anguste đi đến chỗ ghế sa lông lớn nơi Voldemort đang ngồi ở đó. Sau đó dùng cả tay lẫn chân bám lên nửa người trên của Voldemort, tò mò xoa xoa gương mặt bạch ngọc của Voldemort.
Voldemort cũng đã quen với việc tính cách bé con nhà mình ngày càng hoạt bát nên không để ý lắm. Cảm thấy bị Harry xoa có chút ngứa, thân thể hơi nghiêng nghiêng, đôi cha con không phát hiện Harry tựa người vào viên ngọc được treo trên quần áo Voldemort, viên ngọc châu trơn trượt phía trước, khiến cả người Harry bị lệch nghiêng hẳn sang một bên. Cái mông rớt bịch vào ghế sa lông, rơi vào giữa đùi Voldemort. May mắn thân thể trẻ nhỏ mềm mại, nếu không thì với tư thế này thì nhìn thôi cũng thấy xương cốt đau đớn rồi.
Một loạt động tác xảy ra quá nhanh nên ngay cả Voldemort cũng không phản ứng kịp, đến khi nghe được Harry vì đau mà rên hừ hừ mới vội vàng kéo bé con dậy.
"Con làm sao, bị đụng đến chỗ nào?". Voldemort ôm Harry, bé bi ủy khuất hai tay bưng lấy gương mặt nhỏ nhắn, khóc thút thít. Đôi mắt bé đỏ hoen, nhìn như thế nào cũng không tốt.
Andrew Anguste và Tesera Anguste ngồi bên kia cũng vì cháu trai mà sốt ruột, chẳng qua bé bi đang được Voldemort ôm, họ cũng không có gan mà cướp người trong tay hắn.
"Đau, ưm...". Harry vừa nói vừa cảm nhận trên mặt mình đau đớn như thể bị dao cắt qua, trong lòng bàn tay nóng lên, chắc bị cắt trúng luôn rồi.
Voldemort nhìn thấy mấy ngón tay bên trong của Harry chảy ra dòng dịch thể màu đỏ, trong nhất thời sắc mặt trở nên khó coi hẳn đi: "Harry, con đưa tay con xuống, để ta nhìn xem, ngoan, để tay con xuống nào". Voldemort kiên nhẫn dỗ dành Harry, một tay nâng đầu nhỏ của Harry, một tay cầm cánh tay Harry để xuống. Chỉ thấy trên gương mặt bé con có chút sưng, bên phải mặt là vết thương dữ tợn kéo dài từ khóe mắt đến phía dưới cánh mũi, nhìn vô cùng đáng sợ, khi bé nói chuyện, máu chảy hết vào cổ Harry.
Mặt Voldemort đen thui một cục.
Kỳ thật Harry vốn dĩ có thể chịu đựng được, chẳng qua nước mắt sinh lí lại bị kích nên không nghe lời liền chảy ra ngoài. Việc thương tích kiểu này trước kia không phải chưa từng bị. Vết thương nhìn thì khủng bố một tẹo, nhưng chỉ là máu chảy trên mặt nhiều một chút, miệng vết thương dài một chút mà thôi.
Andrew Anguste cùng Tesera Anguste đứng ngồi không yên, họ cũng chỉ có một người con gái nhưng lại sớm qua đời, chỉ lưu lại cho họ một đứa cháu trai nhưng cũng bị lưu lạc ở ngoài. Tuy nói đã được Voldemort tìm về, tuy Voldemort nuôi dưỡng cậu nhưng họ một năm cũng không gặp cậu quá hai lần. Hiện tại lại phải nhìn thấy trên gương mặt đáng yêu của bé Harry xuất hiện vết thương đáng sợ kia, khiến hai ông bà lo lắng vô cùng.
"Có lẽ sẽ đau đấy, con nhịn một chút". Voldemort cầm đũa phép cầm máu, đem vết máu trên mặt Harry lau sạch sẽ, sau đó sai gia tinh lấy độc dược cao cấp khép miệng vết thương để thoa lên cho Harry thật tốt.
Sau khi làm xong, Voldemort cẩn thận quan sát mớ trang sức trên người, ngoại trừ một chuỗi ngọc xanh quý giá được gắn trước ngực ra, thì chính giữa eo hắn còn có một cái yếm khóa được thiết kế đặc biệt, hình thoi, những góc cạnh đầy bén nhọn. Nhìn qua lúc nãy Harry có lẽ đã đưa gương mặt nhỏ nhắn của mình "thân thiết" với cái yếm khóa này rồi, vì vậy mới có thể tạo nên vết thương bên ngoài nghiêm trọng như vậy.
Harry nhìn sắc mặt khó coi của Voldemort, chớp chớp đôi mắt, bắt lấy tay áo Voldemort "Daddy, đau, ngứa nữa...". Harry như mèo còn mà làm nũng với Voldemort, đưa gương mặt nhỏ xíu dáng vào người hắn.
"Hiện tại con biết đau rồi hả? Miệng vết thương dài lắm đấy, muốn hết cả cái mặt của con rồi". Voldemort đen mặt giúp Harry thổi thổi vết thương, nhìn gương mặt bé cưng dính đầy thuốc mỡ, đáng thương nhìn chính mình, ngữ khí liền trở nên mềm mỏng.
"Con muốn làm gì mà lúc nãy dính cả người lên ta hửm?"
"Con muốn nhìn mặt của daddy thôi mà". Harry không dám đụng đến miệng vết thương nên nói chuyện cũng không rõ lắm.
"Mặt của ta? Vậy thì điện hạ Harry nhỏ vĩ đại ơi, gương mặt của người cha đáng thương đang lo sốt vó cho con trai mình của con có gì đặc biệt hay sao, có thể mọc hoa à? Hửm?".
Harry nghe Voldemort nghiêm túc nói, cảm thấy mình có chút uất ức, liền đem mọi chuyện nói hết ra "Con chỉ tò mò tại sao daddy đã lớn tuổi rồi mà vẫn còn trẻ với đẹp trai như vậy thôi mà. Dù sao daddy cũng năm mươi chín tuổi rồi, có thể gọi là "ông lão" rồi ạ".
Andrew ngồi bên kia ho khan hai tiếng thật mạnh, có ý muốn đem ý cười bên miệng ép xuống.
Hình như, mình lại phát ngôn ngu rồi... Harry rụt cổ, nhích nhích cái mông, không dám nhìn gương mặt bình tĩnh của Voldemort.
Ông lão? Voldemort nhếch miệng, không nói một chữ chỉ thâm trầm nhìn chằm chằm bé cưng đã cuộn lại thành một cục tròn vo.
Kết quả Harry nhận được rõ ràng là phải chép phạt thủ tục Slytherin , nói cho cùng thì họa từ mặt mà ra thôi . Miệng vết thương trên mặt Harry đến tối liền không lưu lại dấu vết nữa. Lúc bé cưng bị thương khiến Voldemort chú ý đến cách ăn mặc của mình và Harry, một ít trang sức bén nhọn đều bị gia tinh cho ra chuồng gà chơi, còn có những đồ vật góc cạnh nhọn cũng bị đem ra chỗ khác.
Harry thậm chí còn bị Draco lén lút cười nhạo, nói cậu bị Voldemort nuôi nấng như con gái rượu, còn nói sau này lớn lên, không biết ai có may mắn cưới được công chúa nhỏ nhà Slytherin đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro