Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23: Người bạn mới chuyển trường

"Daddy ới ời, tới giờ ăn tối rồi nè, sức khỏe người đã đỡ hơn chút nào chưa ạ?". Harry bưng bánh mì cùng một đĩa gà tây lớn...còn sống nhưng đã được vặt trụi lông đem vào phòng Voldemort.

"Ưm, vẫn có chút không khỏe lắm". Voldemort nheo nửa con mắt lại nói, gương mặt hắn nhợt nhạt trong suốt, nhìn qua có vài phần đáng thương.

Harry nghe vậy liền nhanh chóng leo lên giường Voldemort, đặt cái trán mình kề sát cái trán của hắn, đôi mắt xanh biếc tràn đầy lo lắng.

Trên mặt Voldemort nhạy cảm được việc nhiệt độ cơ thể của bé bi so với nhiệt độ người thường cao hơn một chút, hắn hơi khụ một tiếng, cũng không lên tiếng.

Cọ tới cọ lui được một lúc, ngoài việc cảm nhận nhiệt độ của Voldemort chỉ giống như những con rắn thông thường, ngoài ra cũng không có gì khiến người ta lo lắng.

"Ngoan nào". Voldemort đem bé bi đang nằm trong ngực mình ôm tới giường, cho dù hiện tại đang nửa ngồi trên giường, nhưng ôm bé bi nhỏ xinh nhà mình cũng chẳng phải việc  gì khó. Việc này khiến cho Harry luôn sầu não về chiều cao của mình có tí xíu buồn bực.

"Không nghiêm trọng lắm, chỉ cần ăn đồ ăn do Harry đem tới thì sẽ tốt hơn thôi".

"Hứ" ý thức được Voldemort đang trêu chọc mình, Harry đem mớ gối ở đầu giường lại, giận dỗi đem chúng ném vào cái đuôi rắn của Voldemort nhà cậu "Của người đó, hôm nay vừa giết xong".

Voldemort cũng không thèm để ý cách trả thù con nít của Harry,  cái đuôi rắn dài quá cỡ màu vàng pha bạc như bảo thạch từ phía sau Harry vòng lên, cái đuôi khéo léo cong thành một hình cung, đem mớ gối tội nghiệp đánh rớt nằm tá lả trước mặt mình. Sau đó cái đuôi tinh tế thon dài quơ trái quơ phải, bởi vì chủ nhân ăn được bữa tối đầy mĩ vị, nó lắc lư có nhịp độ cùng đầy nhàn nhã thong thả. Món ăn dân dã nhưng lại cung cấp đầy năng lượng cho một vũ xà mới lột xác, đúng là món ngon.

Quả nhiên khi thấy được tác phẩm nghệ thuật do cái đuôi xinh đẹp kia tạo nên, đôi mắt Harry mở lớn như bé mèo thấy quả bóng len, không để ý mà lắc lư theo chuyển động của cái đuôi, ngay cả biểu tình cũng không kiềm chế được nữa rồi.

Thật không hiểu vì cái lí do huyền bí nào mà cậu vừa thấy cái đuôi của Voldemort đã yêu sâu sắc như vậy.

Voldemort cúi đầu cắt thức ăn, trước tiên cắt gà tây thành những miếng nhỏ vừa đủ. Lúc trước những món ăn này luôn có cảm giác đầy mùi máu tươi nay lại biến thành những món mĩ vị. May mắn loại khẩu vị này chỉ bị biến đổi tạm thời mà thôi, vẫn chưa phải là dã tính lớn nhất khi tiến hóa thành vũ xà. Hắn hiện tại cảm thấy những món ăn nóng hổi hầm hập hương thơm ngào ngạt lại có hương vị kì lạ, chưa kể đến nêm nếm gia vị lại càng khó ăn hơn.

Nhưng lực chú ý của hắn không gửi gắm vào những món ngon kia, hắn nhìn cục cưng Harry đang chăm chú nhìn chằm chằm vào cái đuôi của hắn kìa. Voldemort ác ý vẫy vẫy cái đuôi dài, Harry vô tri vô giác đuổi theo cái đuôi đang uốn éo dụ dỗ mình kia. Chờ đến lúc cậu bé rời khỏi giường thì mới phát hiện bản thân đã lọt thỏm giữa cái đuôi to lớn vòng thành một vòng xung quanh cậu rồi.

Đối với đời học sinh thì những ngày nghỉ luôn là khoảng thời gian ngắn ngủi nhất, nửa tháng chớp mắt một cái liền trôi qua nhanh chóng như chó chạy ngoài đồng. Khoảng thời gian đó trừ lúc bé Harry bị sốt ra, còn có ít thời gian tham gia các bữa tiệc để gia tăng tình cảm,  thêm nữa là giải quyết đống luận văn được phân khi nghỉ lễ. Đến khi Harry phát hiện rốt cuộc bản thân cũng có thời gian nghỉ ngơi thì cũng đã đến lúc khai giảng.

"Daddy, nếu người có gặp chuyện gì nữa, nhất định phải nói với con đó, được không?".

"Dĩ nhiên" Voldemort vuốt mái tóc Harry "Con là con ta mà, đáng tiếc lần này daddy không tiễn con được". Voldemort có chút nuối tiếc nói.

Harry lại gắt gao ôm chặt lấy Voldemort, đối với người luôn quyến luyến tình thương và sự che chở của cha như cậu, cậu luôn trân trọng và cảm kích thứ tình cảm này. Chưa kể sau khi tiếp nhận Voldemort làm cha mình, đối với người đàn ông luôn yêu thương mình, cậu như một đứa bé bình thường phải rời khỏi nhà, cảm giác không nỡ cùng chua xót cứ thế chiếm lấy tâm trí cậu.

Tuy rằng Harry có chút xíu thất vọng, nhưng cậu vẫn mang theo đống hành lí được Voldemort sửa soạn cẩn thận, ngoan ngoãn cùng Draco đi theo Lucius Malfoy đến nhà ga Ngã Tư Vua.

"Mặc dù mấy cái vũ hội nhà tớ cũng hông có vui vẻ gì cho cam, nhưng tớ vẫn không nghĩ đến việc đi học lại đâu". Draco cúi khuôn mặt nhỏ xíu ỉu xìu tựa trên ghế ở trên tàu, ngoài cửa sổ hình ảnh mưa phùn cùng bầu trời xám xịt đang trải dài khiến sự nhiệt tình khi đi học lại của cu cậu cũng tụt xuống. Tuy ở nhà thời gian chơi đùa không nhiều, nhưng Lucius và Severus cũng vui vẻ dung túng cho cậu, vì cậu vẫn còn bé mà. Loại cảm giác này làm cho cả thân thể đều thả lỏng, đây là cảm giác vô cùng yên tâm mà ở Hogwarts không có được, thế nhưng Draco cũng thích việc ở Hogwarts được gọi là vương tử bé nhà Slytherin.

Mà bên cạnh Draco lúc này, điện hạ Slytherin - Harry đang bận dỗ dành thú cưng bé tí của mình, Oswald. Nó hiện tại có chút bất an nằm trong lòng bàn tay Harry, lâu lâu lại sợ hãi "chít chít" mấy tiếng. Tình huống này khi ở nhà cũng có, loại sinh vật huyền bí này rất nhạy cảm, đều này thấy rõ ở việc Oswald tuyệt đối không đến gần phòng của Voldemort khi hắn thức tỉnh huyết thống vũ xà.

Nhưng Oswald lúc nãy vốn dĩ vẫn còn tốt mà bây giờ so với ở nhà còn muốn hoảng sợ hơn nữa.

Oswald ngày càng rối loạn, càng lúc càng không dừng, Harry cũng không giữ nổi thú cưng của mình. Vật nhỏ được Harry nuôi đến béo tròn lủm bóng loáng, nắm trong tay vừa nhỏ lại vừa lanh lợi.

Một bên Draco cũng vô cùng tò mò, cậu ta sát lại gần quan sát bé sóc bay, con động vật nhỏ này rõ ràng đang bất an nè. Thế nhưng Oswald lại rất nhanh chui vào bên trong tay áo Harry, đến khi chui đủ sâu mới an tâm nằm ở trong đó không thèm động đậy gì hết.

Drao và Harry liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy sai sai sao á. Người ta hay nói loại sóc bay được nuôi ở thế giới phép thuật rất thông minh, tuy rằng giống loài này có hơi nhạy cảm, nhưng cớ sao lại vô duyên vô cớ rối loạn lên như thế?

"Đừng có mà nhìn tớ như thế". Draco vô tội lắc đầu, cậu làm sao biết được Oswald lại nổi khùng lên chứ. Cậu ta đành cùng Harry nhìn chằm chằm quỷ nhỏ Oswald luôn muốn chạy tưng tưng bên ngoài mà bây giờ lại bật "skill" tàng hình các người hổng thấy được tui đâu.

Đột nhiên hàng ghế của bọn họ có người ngồi xuống.

"Ừm, xin lỗi, tớ không tìm được chỗ ngồi, như vậy tớ có thể ngồi ở đây một lúc được không?". Người đến là vị phù thủy nhỏ có mái tóc màu vàng lúa mạch, tóc của cậu vô cùng xinh đẹp, mà đôi mắt cậu ta là một đôi mắt màu bụi khói trong suốt, cùng với đôi mắt lam xám của Draco hoàn toàn khác biệt. Đôi mắt của cậu phù thủy nhỏ này là thuần túy màu bạc, như thể màu bạc của thủy ngân vậy.

Gương mặt cậu ta vô cùng chói mắt, sức sống tỏa ra bừng bừng, giống như một mặt trời nhỏ . Draco nhướng nhướng mày "Gryffindor".

Phù thủy nhỏ cười bừng sáng "Nhưng tớ lại càng muốn đến Slytherin hơn. À quên, xin chào, tớ là Anny Taylor Flood Lese".

Phù thủy nhỏ mỉm cười thân thiện giới thiệu bản thân. Khi cậu ta không cười, gương mặt trở nên sắc bén, nhưng khi cậu ta cười lại như một cơn gió thổi nhẹ trong trời hè nóng nực, khiến người ta cảm thấy thoải mái. Harry và Draco nhìn nhau không lên tiếng, bọn họ rất ít khi nhìn thấy một phù thủy còn nhỏ đã có khí chất tuyệt đỉnh như vậy.

Huống hồ bọn họ chưa từng gặp cậu ta ở trường.

"Học sinh mới?". Ánh mắt Draco lướt tới cậu ta đầy hứng thú, bản thân từ lúc ngồi xuống vẫn luôn miễn cưỡng cả thân người phải thẳng lưng.

"Đúng vậy".

"Draco Malfoy".

"Harry Slytherin".

‐-----------------------------------------------

Xin chào các cậu, hiện tại thì mình thấy mình cũng gần đc 1k vote dồi, yayyyy. Cảm ơn các cậu vì đã ủng hộ bộ truyện này của mình. Lúc đầu mình cũng nghĩ là chắc không ai thích đâu, thôi thì edit tự đọc cũng được. Nhưng mà thấy các cậu yêu thích nó như vậy mình vui lắm luôn ý. Thế nên mình có ý định edit một đồng nhân ngắn xíu của VolHar hay Drarry để ăn mừng, vì đây là OTP lớn của mình, nhưng hiện tại chưa biết edit CP nào =v=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro