Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17: Ánh mắt kim châm.

"Tại sao chúng ta không được phân chung phòng cơ chứ?". Draco có chút oán giận nói. Cũng chẳng có gì lạ khi cu cậu bực bội như thế, bởi lẽ từ bé cùng thanh mai trúc mã Harry lớn lên chung với nhau, Draco rõ ràng không muốn cùng một tên lạ hoắc nào đó ở chung phòng .

"Đồ ngốc nhà cậu, cậu còn là bé bi hay sao mà cần có người ngủ chung với mình".

Draco tặng Harry một ánh mắt xem thường "Ít nhất trong trường học còn có ba tớ".

"Thời điểm ban ngày Severus ắt hẳn chẳng có nhiều thời gian mà đi giải quyết rắc rối của đứa con đáng yêu của thầy đâu. Không phải cậu nói cho tớ biết giáo sư Severus từ sáng đến tối đều bị Lucius quấn lấy sao? Draco nè, có lẽ mấy ngày nay ba cậu có thể ở trường học chăm sóc cậu, nhưng tớ dám cá một thời gian nữa, Lucius sẽ không chịu nổi cho coi. A ha, tính chiếm hữu của Mafoy, không lẽ cậu muốn sáng tối ngủ chung với chú Severus à?". Cậu nói xong cũng không nhịn được mà bật cười.

"Đó là ba tớ, mắc mớ gì tớ không ngủ cùng ông được?" Draco nói xong trực tiếp quay đầu hướng về phòng sinh hoạt chung Slytherin, thẳng tiến đến văn phòng chủ nhiệm tìm ba của cậu ta.

"Đồ trẻ con". Harry quăng một câu trúng trọng tâm.

Phòng thủ tịch là một căn phòng xinh đẹp, phía bên ngoài cửa sổ chính là hồ đen sâu thẳm, quan cảnh thoải mái thích hợp để nghỉ ngơi.

Cảm giác gương hai mặt trong túi rung lên, Harry đem gương hai mặt ra, ngạc nhiên hô lên "Daddy".

"Viên ngọc xanh, con hôm nay thế nào rồi?". Gương mặt đẹp trai của ông hoàng Slytherin đang hiện lên bên trong cái gương nhỏ mà Harry cầm trên tay.

"Con vui lắm ạ". Harry tựa người lên cái giường lớn màu xanh nhạt "Con nghĩ con yêu nơi này mất rồi, nơi này chính là phép thuật của phép thuật mà". Vodemort nhìn đôi mắt xanh lục của Harry tỏa sáng, tâm tình bị công việc bao quanh cũng thoải mái lên không ít.

"À quên, daddy, người có đoán được con đang ở đâu không nè?". Harry trên giường lăn mấy cái, sung sướng hỏi.

"Đừng lăn nữa, con cứ lăn như vậy hình ảnh trong kính làm ta hoa mắt đấy Harry".

"Xin lỗi daddy, con sẽ không làm nữa. Vậy người đoán được con ở đâu chưa?".

"Phòng thủ tịch Slytherin".

"Sao người biết được, con chưa có nói mà".

"Bởi vì ta ở đây nhiều năm rồi, lúc con vừa xoay người, đem tất cả đều bại lộ ra hết rồi bé con".

"Việc này không công bằng gì hết, người đáng lẽ phải suy nghĩ một cẩn thận một chút, sau đó chờ con nói đáp án cho người, tiếp nữa người phải giật mình rồi khích lệ con nữa, còn có..."

"Còn có tặng con phần thưởng". Voldemort bên kia tiếp lời.

"Đúng, chính xác luôn.  Vậy thì daddy tính sẽ tặng quà cho con ạ?".

"Đương nhiên, ngày mai sẽ có một món quà thật hoàn mỹ để thưởng cho con" Voldremort nói tiếp "Con là kiêu ngạo của ta".

"Ôi Merlin" Harry than thở một tiếng, đem mặt giấu trong chăn. Qua một lúc lâu mới đem gương mặt đỏ ửng để tiếp tục nói "Con rất chờ mong đó, ưm, người cũng là kiêu ngạo của con. Dadđy, hôm nay con mệt mỏi cả ngày nên muốn đi ngủ. Daddy ngủ ngon nha".

Harry nói xong liền tắt đi liên hệ của kính hai mặt, nhanh chóng đi rửa mặt rồi đem cả người vùi vào chăn.

Phía bên kia Voldemort thầm nghĩ, vì sao người thừa kế Slytherin nhà hắn lại dễ mắc cỡ như vậy?

"Harry, buổi sáng tốt lành". Draco từ phòng chủ nhiệm đi ra đã thấy Harry ngồi ở phòng sinh hoạt chung "Cậu dậy sớm thật đó".

"Dậy sớm là thói quen tốt" Harry đem đầu từ phía trong sách nâng lên "Tối qua ngủ như thế nào?".

"Vô cùng tốt, tớ cùng ba đã rất lâu không nói chuyện đêm với nhau hay ngủ chung rồi". Draco đặt mông ngồi đối diện Harry, cu cậu từ lúc ba tuổi tới giờ đã không còn được ngủ chung với ba mình "Kể cả cậu?".

"Kể cả tớ". Harry hiểu được ý tứ của Draco, cậu ta rõ ràng đang oán hận cha mình với bạn nối khố. Sự chiếm hữu cường đại của quý ngài Malfoy với bạn đời nhà mình coi bộ rất lớn, kể cả người thừa kế của hắn cũng không được đụng ( cha con như qq :))) ).

Ở Hogwarts, người nhà Slytherin mãi mãi luôn là những người hấp dẫn ánh mắt người khác.

Bất luận ở phương diện nào đi nữa.

Ngoài ra ba nhà còn lại đều đã đông đảo các động vật từ năm lớn đến năm bé, nhất là mấy bạn nhỏ năm dưới thể lực còn kém, một bên vừa ăn sáng một bên vừa xoa mắt. Trải qua ngày hôm qua đầy vất vả, thêm việc cả đêm hưng phấn không thôi, thế nên lũ nhóc rõ ràng đang trong trạng thái ngủ chưa đã.

Sau đó bọn họ thấy được một đám chim công... À không, đám người nhà Slytherin mới đúng. Bọn họ được một cậu bé tóc đen xinh đẹp dẫn dắt, ngẩng cao đầu, cất từng bước chân tao nhã đi vào lễ đường Hogwarts. Sắc mặt mỗi người hoặc trắng tới tái nhợt hoặc chỉ tái nhợt, biểu tình kiêu ngạo vừa đủ hoặc mỉm cười. Tóm lại, bọn họ là quý tộc, chính là hình ảnh các thế gia thuần huyết quý tộc thu nhỏ của giới phù thủy.

Harry ngồi xuống trước rồi các quý nhỏ mới tao nhã ngồi xuống. Bọn họ dùng lễ nghi hoàn mỹ để ăn sáng. Cho dù buổi sáng ở Hogwarts nổi tiếng bởi mấy con cú mèo cũng không ngăn cản được bọn họ như vật thể phát sáng không ngừng tỏa ra sức quyến rũ.

Mà nhóm động vật nhỏ xuất thân từ thế giới Muggle phát hiện đồ ăn trên bàn dài của họ không giống, đồ ăn của Slytherin đều được phân biệt rõ ràng, đồ ăn trước mặt mỗi người không ai giống ai cả.

"Hì bồ tèo, đừng nhìn nữa, bồ sắp đem nước bí đỏ đổ vào mũi mình rồi".

"Nhưng mà sao đồ ăn sáng của bọn họ không giống tụi mình vậy?".

"Bởi vì bọn họ là quý tộc, đồ ăn sáng cũng được gia tinh riêng chuẩn bị sẵn".

"Rõ ràng hôm qua tớ nghe gia đình của Ron Weasley cũng là thuần huyết mà?".

"Đồ ngốc, đâu phải cứ thuần huyết là quý tộc đâu".

Đoạn đối đáp này rõ ràng xuất phát từ nhà Gryffindor, chỉ có giọng nó oanh vàng của bọn họ mới khiến cả lễ đường đều nghe thấy được thôi.

Harry lúc này còn đang bị một đống sách bộn bề của mình bao quanh. Một cái hộp nhỏ được đóng gói tinh xảo, mặt trên một dòng chữ viết "Gửi con của ta L VS".

Sau đó bên trong là một ánh mắt của rắn màu xanh biếc đẹp đẽ hình như một cây kim bén nhọn, trên đó như có như không tỏa ra phép thuật.

Đây là một vật phẩm trang sức phép thuật chưa biết rõ công dụng.

Cậu đem nó cầm lên đặt trong tay, lớp vẩy trên người nó nhìn rất rõ, sau lưng là dòng chữ LVS được viết hoa, hiển nhiên đây là vật phẩm phép thuật luyện kim do chính tay Voldemort làm ra.

"Harry ơi nó cử động kìa". Draco ngạc nhiên nói.

Nó tất nhiên động đậy được rồi, rắn nhỏ xanh biếc, đôi mắt như viên ngọc như thể đang liếc mắt xem thường Harry và Draco.

"Đúng vậy, giống như con rắn thật vậy". Harry tò mò chọt chọt cái đầu rắn nhỏ, con rắn nhỏ không kiên nhẫn lắc đầu, đem cái thân hình mình uốn éo thành hình chữ S.

Harry đem rắn nhỏ đặt vào bên trong ngực mình. Rắn nhỏ lắc lắc cái đuôi, tự hồ như rất hài lòng với vị trí này.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro