Chương 38: Thuốc đa dịch (2)
Tannist làm một phép triệu hồi "Accio" gọi những món quà của mình đến, tập trung lại dưới chân. Hôm nay nó dậy rất sớm, nhưng sau đó lại bò ra ngủ đến trưa (có lẽ vậy) nên giờ mới nhớ tới mình cũng còn phải bóc quà.
Xem nào. Năm nay bác Hagrid tặng một cái gối da xù xì lông, không rõ là lông của con gì cả. "Người vô danh" năm nay không tặng dầu dội và dầu xả nữa, thay vào đó lại là một chai sữa tắm, can 1 lít (Au: :>>>)
Không ngờ rằng Harry Potter còn tặng quà cho nó, tuy rằng chỉ là một thanh Chocolate lạc.
Tannist nhìn Goyle suy nghĩ, lại cười cười. Ngược lại, Goyle run rẩy một trận.
"Đầu sẹo?" Draco đoạt lấy thỏi Chocolate, cắt ngang tầm mắt Tannist, không biết sao mà mất hứng nói: "Lại không nghĩ đến các cậu cũng có tình bạn hữu nghị này!"
Tannist rất sát phong cảnh mà nói: "Chuyện cậu không nghĩ đến còn nhiều lắm, ngài Malfoy ạ."
Sau đó nó bóc ra món quà của Hermione: một cuốn sách với tiêu đề "Trăm năm cô đơn" của Gabriel Garcia Márquez. Lúc nhìn thấy tiêu đề cuốn sách, đôi mắt nó có chút dại ra, thất thần một hồi, rồi lại tiếp tục bóc quà. Blaise cũng tặng quà cho nó, là một đồng hồ quả quýt đơn giản, phía trên còn nguyên mác của cửa hàng phép thuật nào đó ở Hẻm Knockturn.
Quào, năm nay nhiều hơn năm ngoài đó!
Đột nhiên, một bàn tay trắng nõn giơ ra trước mặt nó, nắm chặt một cái hộp nhỏ màu trắng thắt ruy băng nơ màu xanh. Tannist ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
"Cậu cũng có quà cho mình sao, thiếu gia Malfoy?"
Draco lại làm vẻ, hừ cái: "Malfoy sẽ không ngược đãi bạn bè của mình."
May mà Tannist ngậm miệng, không thì nó sẽ thốt một câu: Cậu cũng coi tôi là bạn à?
Tannist nhận lấy, cẩn thận cất vào túi. Draco thấy vậy nói: "Sao không bóc? Chê quà nhỏ à?"
Nó cười nhẹ lắc đầu: "Không. Món quà quý giá nhất thì phải để bóc ra sau cùng chứ."
Hai cái tai của tiểu yêu tinh tóc bạch kim nào đó lặng lẽ chuyển màu, bốc khói.
Tannist lại nhìn Draco: "Tiếc quá, quà cho cậu mình không để đây. Lát mình sẽ đưa."
"Không cần. Với tí tiền của cậu thì mua được quà gì cơ chứ. Mình cũng không hiếm lạ..." Dường như biết mình đã nói phải điều không nên nói, cậu ta bỗng ngậm miệng lại.
Tannist khẽ hạ mắt, vẫn giữ nụ cười trên môi, tay khẽ vuốt cái gối ôm của bác Hagrid: "Không đâu, hàng Handmade. Đảm bảo cả thế giới chỉ có duy nhất một cái, không có cái thứ hai đâu."
Draco không nói gì cả, chỉ yên lặng nhìn nó cẩn thận cất cái hộp nhỏ kia vào túi áo. Draco mới chỉ liếc nhìn một cái đã quay phắt đầu đi, đứng dậy rời ghế.
Chỉ một lát sau, Draco trở lại, tay cậu cầm một cái gì đó giống như một mẩu báo cắt rời. Cậu chìa mẩu bảo ra ngay trước mũi Crabbe, và bảo:
"Cho tụi bây tha hồ cười."
Goyle thấy mắt Crabbe trợn lên sửng sốt, ráng đọc mẩu báo thật nhanh, cố cười khì một cái, rồi đưa bài báo cho Goyle. Bài báo ấy được cắt ra từ tờ Nhật Báo Tiên Tri, có nội dung như sau:
CUỘC THẨM TRA Ở BỘ PHÁP THUẬT
Hôm nay ông Arthur Weasley, trưởng phòng Dùng sai Chế tác của Muggle, bị phạt 50 Galleons vì đã phù phép một chiếc xe hơi Muggle.
Ông Lucius Malfoy, ủy viên Hội đồng Quản trị trường Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts, nơi chiếc xe bị phù phép đã gây ra tai nạn hồi đầu niên học này, kêu gọi ông Weasley từ chức.
Ông Lucius Malfoy nói với phóng viên bổn báo: "Weasley đã gây tai tiếng cho Bộ Pháp Thuật. Ông ấy rõ ràng là không thích hợp để thực thi luật lệ của chúng ta, và do đó đạo luật Bảo vệ Muggle khôi hài của ông ta nên cho loại bỏ ngay tức thì."
Chúng tôi không tiếp xúc được ông Weasley để nghe ý kiến của ông, nhưng bà vợ ông thì nói phái viên bổn báo rằng hãy cút xéo ngay kẻo bà thả ma xó trong nhà ra!
Khi Goyle đưa trả lại mẩu báo, Draco sốt ruột hỏi: "Sao? Tụi bây thấy vui không?"
Goyle thẫn thờ nhe răng: " Hì hì. "
Draco giở giọng đầy miệt thị: "Lão Arthur Weasley ấy khoái bọn Muggle tới nỗi thiếu điều bẻ gãy cả đũa phép của lão mà chạy theo bọn nó. Cứ nhìn cung cách nhà Weasley thì thiệt cũng khó mà nói được là bọn nhà ấy có phải là phù thủy thuần chủng không."
Gương mặt Ron – hay nói cho đúng thực tế lúc ấy là gương mặt Crabbe – méo mó đi vì phải kềm chế cơn giận đang sôi trào.
Draco cáu kỉnh hỏi: "Mày mắc chứng gì vậy Crabbe? "
Ron làu bàu: "Đau bao tử."
Draco cười hí hí: "Vậy thì mày xuống bệnh thất mà đá cho tụi Muggle mỗi đứa một cái cho tao. Mày biết không, tao lấy làm lạ là tại sao Nhật Báo Tiên Tri chưa có bài tường thuật nào về mấy vụ tấn công hôm nay. "
Cậu ta tiếp tục nói với vẻ suy tư: "Tao đoán là lão Dumbledore đang tìm cách bưng bít mấy vụ đó đi. Nếu mấy vụ kiểu đó mà còn tiếp diễn thì lão sẽ mất chức và bị tống cổ đi ngay. Cha tao vẫn nói chính lão già Dumbledore mới là điều tệ hại nhất từ xưa tới nay ở cái trường này. Lão cũng khoái tụi con nhà Muggle nữa. Mà đúng ra, một hiệu trưởng đứng đắn thì đời nào lại để cho cái đồ nhão nhớt như thằng Creevey đó được nhập cơ chứ!"
Draco bắt đầu giả bộ động tác chụp hình với một cái máy chụp hình tưởng tượng và nhái theo một cách ác độc nhưng hoàn toàn chính xác hình ảnh đầy ấn tượng của thằng nhóc Colin:
"Anh Potter, em chụp hình anh nha, anh Potter? Cho em xin chữ ký của anh nha? Cho em liếm giày của anh nha, anh Potter?"
Nhưng rồi cậu buông thõng tay xuống, ngó Harry và Ron:
" Hai đứa bây mắc chứng gì vậy? "
Harry và Ron đành tự ép mình cười hì hì, có phần hơi trễ, để hưởng ứng trò hề của Malfoy. Dù vậy, Draco cũng có vẻ hài lòng. Có lẽ ngày thường Crabbe và Goyle vẫn chậm tiêu những chuyện tiếu lâm của nó kiểu như vậy.
Draco vẫn tiếp tục:
"Thánh sống Potter, bạn của lũ Máu Bùn! Chẳng qua là một thằng thiếu ý thức phù thủy đúng đắn, chứ mà có ý thức thì nó đã chẳng đánh bạn với cái thứ xuất thân Máu Bùn như con nhỏ Hermione. Vậy mà thiên hạ cứ tưởng nó là Người kế vị Slytherin chứ!"
Harry và Ron hồi hộp chờ đợi cậu ta nói tiếp.
"Phải chi tao biết người đó là ai để tao giúp cho một tay."
"Mình biết là ai này! Mình biết mình biết!" Tannist ngồi gặm chocolate hăng hái giơ tay như trong giờ học của thầy Snape.
"Đừng náo, Astor D." Draco xua nó như xua một đứa trẻ đang cố bày trò để hấp dẫn người khác vậy.
Gương mặt Tannist xị xuống: "Nhưng...thật mà..."
Đáng buồn là chẳng ai tin nó cả.
Quai hàm của Ron xệ xuống khiến cho Crabbe trông còn ngố hơn cả lúc bình thường. May mà chẳng ai để ý gì cả. Harry nhanh trí hỏi ngay:
"Nhưng chắc đại ca cũng đoán biết được ai đứng sau hậu trường vụ này... "
Draco nạt ngang:
"Mày biết là tao không biết mà Goyle! Tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi? Cha tao cũng không nói cho tao biết chút gì hết về cái vụ Phòng chứa Bí mật được mở ra lần trước. Dĩ nhiên, chuyện xảy ra cách đây năm chục năm thì còn trước cả thời của ổng. Ổng thì chắc chắn là biết hết rồi, nhưng ổng nói chuyện này phải giữ kín như bưng; tao mà tỏ ra biết nhiều quá thì có khi người ta lại ngờ tao. Nhưng mà ít ra tao cũng biết được một chuyện: lần trước khi Phòng chứa Bí mật được mở ra thì có một tên Máu Bùn bị chết. Cho nên tao cá là chẳng chóng thì chầy, thể nào phen này cũng có một đứa trong bọn chúng bị giết... Tao mong đó sẽ là con nhỏ Hermione đáng ghét."
Cái giọng khoái trá của Malfoy làm cho Ron siết chặt bàn tay to bè của Crabbe thành một nắm đấm. Harry cảm thấy mọi chuyện có thể hỏng mất nếu Ron không kềm chế nổi rồi tống một đấm vô mặt Draco, nó bèn trừng mắt cảnh cáo Ron và nói:
"Theo đại ca thì liệu người ta đã bắt được kẻ mở Phòng chứa Bí mật lần trước chưa?"
Malfoy nói: " Ờ, có chứ... dù là ai đi nữa thì cũng bị đuổi học. Có thể bây giờ tụi nó vẫn còn ở Azkaban."
Harry hỏi lại: "Azkaban nào? ?
Draco nhìn Goyle - Harry, vẻ không sao tin nổi:
"Azkaban – nhà tù phù thủy chứ Azkaban nào nữa hả Goyle? Thành thực mà nói, mày chỉ chậm hiểu thêm chút nữa thì cầm như bộ óc mày đang teo đi."
Nhấp nhổm không yên trên cái ghế của mình, Draco nói tiếp:
"Cha bảo tao nên nhẫn nhịn một chút và cứ để mặc cho Người kế vị Slytherin làm tới. cha nói trường Hogwarts cần quét bọn rác rưởi Máu Bùn, nhưng biểu tao đừng có dính vô chuyện đó. Dĩ nhiên, lúc này ổng đã có đủ chuyện tào lao rồi. Tụi bây có biết Bộ Pháp Thuật vừa mới khám xét thái ấp của tao hồi tuần rồi không?"
Harry cố tạo cho nét mặt chán phèo của Goyle một cái vẻ quan tâm. Malfoy vẫn huyên thuyên nói tiếp:
"Đúng vậy. Nhưng may mắn là họ không tìm ra cái gì đáng kể cả. Cha tao có một số đồ Mỹ nghệ Hắc ám rất có giá trị. Nhưng cũng may, nhà tao cũng có một căn phòng bí mật, ngay phía dưới sàn phòng khách... "
Tannist cắt ngang: "Malfoy!"
Draco biết mình lỡ lời, liền ngượng ngùng ngậm miệng lại
Ron thốt lên: " Hèn gì!"
Draco nhìn Ron. Harry cũng nhìn Ron. Ron đang "chín đỏ". Ngay cả tóc nó cũng đang đổi sang màu đỏ. Mũi nó cũng đang thun ngắn lại. Một giờ thuốc có hiệu lực trong tụi nó sắp hết rồi, Ron đang biến hình trở lại trở thành chính Ron. Và khi thấy Ron bỗng nhiên nhìn mình với ánh mắt kinh hoàng thì Harry hiểu là nó cũng đang rã thuốc.
Cả hai bèn đứng bật dậy. Ron làu bàu: "Kiếm viên thuốc đau bao tử coi!"
Không để tốn thêm giây nào nữa, hai đứa phóng ngang gian phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin, nhà qua bức tường đá, lao lên hành lang, hy vọng Draco và Tannist không kịp để ý sự thay đổi của bọn chúng. Nhưng đáng tiếc, chúng đã sai.
Draco vẫn ngồi ở đó, đăm chiêu suy nghĩ.
"Làm sao vậy?" Tannist hỏi.
Draco chỉ đường đi đến phòng nam sinh: "Goyle và Crabbe vừa đi vào đó."
"Rồi sao?" Nó tiếp tục hỏi.
"Quá rõ ràng!" Draco nghiêm túc: "Hai người vừa nãy là hàng giả."
Hắn biết rồi! Tannist cười một tiếng: "Không phải rất thú vị sao! Harry Potter và Ronal Weasley, hai Gryffindor lại ở trong ký túc xá Slytherin để tìm hiểu về người thừa kế của Slytherin. Bây giờ thì hướng suy nghĩ của họ lại bị đổi sang Hagrid rồi."
"Thấy cậu với tên khổng lồ-- Hagrid đó thân lắm cơ mà. Đây này, có cả quà nữa." Draco nghi ngờ.
"Nồ nố." Tannist lắc lắc ngón trỏ "Việc công là việc công, việc tư là việc tư. Không thể lôi việc công với tư dính vào nhau như vậy được. Có thể mình thân với bác Hagrid, nhưng suy cho cùng thì mình vẫn là một Slytherin mà thôi." Vẫn là nụ cười chết tiệt đó.
"Nhưng mình không hy vọng hắn nghi ngờ nhà Slytherin, lại còn dùng cách này nữa..."
"À, Draco, tức giận cái gì vậy?" Tannist chuyển đề tài.
"Biết vậy đã bắt hai tên ngu xuẩn kia nói xấu Weasley nhiều hơn!" Cậu nói rất chậm, còn là rít từng chữ nữa.
Tannist cười đến gập bụng còn Draco mờ mịt nhìn nó, chẳng hiểu gì cả!
Đôi khi các mối quan hệ là thế đấy. Chỉ cần một câu nói, một hành động, bạn và người ấy có thể trở thành một đôi bạn tương giao, những người bạn tốt. Tannist và Draco, cứ như vậy trở thành bạn với nhau trong lễ Giáng Sinh năm thứ hai tại trường Hogwarts...
--------------------
Tuôi định viết hết năm thứ hai rồi up một thể cơ, nhưng nhiều người lên nhắn tin riêng đòi chap mới quá. Tui biết là tui lười đăng thật, nhưng mn đừng dọa thiến tui được hơm QAQ
Đến đây xác định nam chính rồi nhé :"> Congratulation Mr. Malfoy
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro