Chương 1
Bầu trời bao phủ một màu xanh lam, không mây , thời tiết vẫn như thường ngày, mọi người đều phải đi ra ngoài làm việc, kiếm một ít đồ trở về, mà không phải giống như nhà nàng luôn luôn phải ở nhà. Chính là, nghĩ đến như vậy, Hoa Ly Lạc chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài , nàng cũng vì bất đắc dĩ, mặc cho muội muội của mình có một thể chất đặc biệt có thể dẫn dụ yêu ma đến, loại chuyện tốt này làm cho nàng không có tâm trạng tốt, chỉ là việc ứng phó những yêu ma này, khiến cho nàng sức cùng lực kiệt, làm nàng không còn có tâm trạng dạo chơi ,rất khổ tâm nha.
Vì cái gì mà nàng lại xuyên qua thành tỷ tỷ song sinh của Hoa Thiên Cốt, đây là bắt nàng phải thay Hoa Thiên Cốt gánh mọi chuyện sao? Tuy cho ông trời cho nàng thứ mà người khác đều muốn có được là tùy thân không gian, như người có bàn tay phép thuật , nàng đương nhiên rất cao hứng. Chính là, từ nhỏ đến lớn, đáng ra nàng phải giống như một tiểu hài tử đều mỗi ngày chơi đùa vui chơi, thay vào đó, mỗi ngày nàng phải vì Tiểu Cốt xua đuổi những tên yêu ma quỷ quái, lại còn phải bảo vệ nàng ấy không bị người khác bắt nạt, làm nàng mỗi ngày đều không có một ngày là nhẹ nhàng, thanh thãn. Nhưng mà, tiếp xúc lâu ngày, nàng cũng dần dần chấp nhận Tiểu Cốt là muội muội của mình, ai kêu Hoa Thiên Cốt là một người rất trong sáng, ngây thơ. Cũng may, nàng còn có không gian tùy thân, một số vấn đề có thể tự mình tới giải quyết,điển hình là phụ thân của khối thân thể này, cũng vì thế mà thân thể của ông ngày càng khỏe mạnh, ít nhất có thể sống thật lâu, chỉ cần không có bất ngờ xảy ra chuyện gì liền tốt .
“Tỷ tỷ, ngươi ở đó than thở cái gì vậy nha?” Hoa Thiên Cốt nghi hoặc nhìn người tỷ tỷ sinh sớm hơn nàng vài phút, vì thế mà từ khi còn nhỏ nàng rất sùng bái tỷ tỷ của mình, tỷ tỷ nàng cái gì cũng biết, đặc biệt là luôn che chở cho nàng, đối với nàng bao bọc đầy đủ. Nếu không có tỷ tỷ ở bên, nàng chắc nàng sinh hoạt sẽ rất khó khăn, chính là mỗi khi bị thương sẽ không ai chăm sóc cho nàng.
Hoa Ly Lạc thật bất đắc dĩ trợn trắng mắt, tức giận nói: “Muội nói đi, thời tiết tốt như vây, mà không thể đi ra ngoài chơi, thật là làm người ta rất bực bội đó! Tỷ sắp chán chết rồi, muội còn không biết sao?” Mới vừa dứt lời, bên ngoài liền vang lên những tiếng ồn ào, hai tỷ muội liền đi ra bên ngoài xem, vừa nhìn liền thấy một đám hương thân cầm đủ loại kiểu dáng công cụ làm đồng còn có những công cụ khác, tiến thẳng vào đây. Loại tình huống này, thường xuyên xuất hiện, người giải quyết luôn luôn đều là Hoa Ly Lạc, Hoa Thiên Cốt chỉ lui vào ở một bên, tâm trạng rất lo lắng, mà phụ thân của các nàng lại càng không cần xuất hiện, từ khi 5 tuổi Hoa Ly Lạc luôn là người đánh lùi bọn họ, tình hình bây giờ chỉ có một mình Hoa Ly Lạc bước ra, mặc dù luôn là như thế, nhưng mọi người cũng rất phẫn nộ.
Hoa Li Lạc tức đến nghiến răng nghiến lợi, những người này dây dưa không dứt, nàng rất rất phiền chán đó. Hoa Li Lạc bất đắc dĩ phải ngăn bọn họ ở phía trước, thuận tiện cướp cây gậy trong tay một người hương dân ở gần đó, lạnh giọng quát: “Mấy người lại muốn làm gì đây, chúng tôi luôn ở ngoài thôn, còn có liên lụy gì đến mấy người. Năm lần bảy lượt đến gây sự, rất được đó nha.”
“Ai kêu muội muội ngươi là yêu quái, chỉ cần nàng vẫn luôn ở nơi này, ở tại thôn này, chúng ta trong lòng mỗi ngày đều lo lắng, nếu nàng không đi, liền sẽ hại chết chúng ta trong thôn, sao không tự mình hiểu ra, rời khỏi nơi này, miễn cho gây lớn chuyện rất khó coi a.” Một đại thẫm mặc bố y màu xanh lá có vẻ hung dữ trả lời, những người đi sau cũng bắt đầu nói theo, nhất mực kiên quyết, bọn họ tưởng đuổi muội muội của nàng Hoa Thiên Cốt đi đơn giản vậy sao. Hoa Ly Lạc nghe vậy, cúi đầu tự hỏi, nghĩ có phải hay không sớm một chút xuất phát đi Thục Sơn, dù sao chỉ là trước vài ngày thôi. Nghĩ vậy, Hoa Ly Lạc liền ngẩng đầu lên, đối mặt với bọn họ nói với giong lạnh như băng: “Không phiền các người lo lắng, ta cùng ta muội muội ta vài ngày nữa liền sẽ cùng nhau đến Thục Sơn, các người cứ giữ tốt mạng của mình, để mà sống lâu hơn.” Nói xong, nở nụ cười mỉa mai mà nhìn bọn họ.
Mọi người nghe xong, nhìn lẫn nhau, rồi sau đó yên lặng lui đi ra ngoài, Hoa Ly Lạc nhìn bọn họ dần dần đi xa, thẳng đến nhìn không thấy bóng dáng của ai, rồi mới lôi kéo tay của Hoa Thiên Cốt vào nhà. Hai tỷ muội đi tìm phụ thân đang ở phòng bếp, cùng ông thương lượng muốn đi Thục Sơn học nghệ, hơn nữa nói về ước định giữa họ và Thanh Hư đạo trưởng, đi sớm hay đi muộn cũng không có việc gì thay đổi.
Buổi sáng ngày hôm sau, hai tỷ muội cùng mặc váy lụa màu trắng giống nhau, đây là Hoa Ly Lạc yêu cầu, thật sự là lúc thấy Tiểu Cốt vận cho mình sở xuyên y phục để đến Thực Sơn, nàng nhìn cảm thấy rất khó coi, nên liền do nàng quyết định, mặc y phục gì là tốt . Kiểu tóc của Tiểu Cốt tất nhiên là vấn theo kiểu ở Trường Lưu, Hoa Ly Lạc rất vừa ý Tiểu Cốt ăn diện, đối với nó chính là rất thương yêu.
Vòng tới vòng lui nửa ngày, liền đến Dị Hủ Các, Hoa Ly Lạc từ chối đi cùng Tiểu Cốt vaog Dị Hủ Các, chỉ có một mìnhTiểu Cốt một người đi vào, dù sao cũng không có gì nguy hiểm. Tuy rằng Đông Phương Úc Khanh đối với Tiểu Cốt rất tốt, nhất là, Hắn là Các chủ của Dị Hủ Các, Hoa Ly Lạc tuyệt không có 1 phần hảo cảm nào đối với hắn.
Chỉ trong chốc lát, Tiểu Cốt nhảy nhót đi ra, vui sướng nói: “Tỷ tỷ, chúng ta mau đi thôi.” Hoa Ly Lạc gật gật đầu, nhưng sau đó liền rơi vào suy nghĩ khi nhìn thấy Đông Phương Úc Khanh đứng ở phía sau cửa, mang theo mặt nạ, thấy không rõ vẻ mặt của hắn, nhưng đối với nàng từ nhỏ liền ở trong không gian tu tiên, cảm xúc của mỗi người vẫn rất mẫn cảm. Nàng có cảm giác, Đông Phương Úc Khanh vừa rồi đối với nàng sinh ra sát ý, đây là vì chuyện gì nha? Chẳng lẽ là nàng sống ngoài ý muốn sẽ làm ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn?
“Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy?” Hoa Thiên Cốt nói với người tỷ tỷ đang đứng sững sờ nãy giờ, “Tỷ đang suy nghĩ cái gì, mà nhập thần vậy a.” Hoa Thiên Cốt thấy kì lạ cũng nhìn lại phía sau mình, nhưng không thấy gì cả, liền nghi hoặc nhìn tỷ tỷ.
Hoa Ly Lạc quay đầu lại, cứng ngắc nở nụ cười, nói: “Không có gì, đi thôi! Chúng ta mau đến Thục Sơn đi.” Mặc kệ Đông Phương Úc Khanh muốn làm gì, nàng đều sẽ phụng bồi tới cùng, bất luận hắn biết cái gì, cũng ngăn trở không được chuyện nàng muốn làm, huống chi, nàng lại không nghĩ tới sẽ nhúng tay vào làm thay đổi chuyện gì, ý đồ ngăn trở cốt truyện, nàng mới sẽ không làm.
Một đường nhưng thật ra không có trở ngại, nhưng khi tới Thục Sơn, lại chứng kiến cảnh tượng thi thể đầy đất, Tiểu Cốt bị dọa sợ bắt lấy tay của tỷ tỷ , mà Hoa Ly Lạc thì lại là mặt vô biểu tình nắm lấy tay Tiểu Cốt, hướng phía trong đi đến. Trong lòng nàng nghĩ: Xem ra Thanh Hư đạo trưởng cũng không tránh khỏi kiếp nạn này, dữ nhiều lành ít. Quả nhiên, khi đi vào chủ điện, liền nhìn thấy Thanh Hư đạo trưởng ngã nằm trên đất. Vẫn giống như cốt truyện, chẳng qua, Thanh Hư đạo trưởng lại đem vị trí chưởng môn Thực Sơn giao lại cho nàng, mà không phải là Tiểu Cốt, Tiểu Cốt chỉ là phó chưởng môn.
Bởi vì Thục Sơn bị diệt môn, trường lưu Bạch Tử Họa thượng tiên tự nhiên cũng sẽ xuất hiện, cũng làm Hoa Ly Lạc hai tỷ muội đụng phải hắn, cùng nhau bị Thiền Xuân Thu dùng buộc thiên liên cấp nhốt lại, ba người ra không được, chỉ có thể tĩnh tọa trên mặt đất, chờ đợi thời cơ. Hoa Ly Lạc nhìn chăm chú vào Bạch Tử Họa đang nhắm mắt bên cạnh, Tiểu Cốt là sinh tử kiếp của hắn, nhưng lại cosuwj xuất hiện của Nàng, sinh tử kiếp của hắn hẳn sẽ có điều biến hóa đi.
Có lẽ là ánh mắt của Hoa Ly Lạc quá mức chuyên chú, mà lại mãnh liệt, làm Bạch Tử Họa không thể không mở to mắt nhìn về phía nàng, ánh mắt lạnh băng, Hoa LyvLạc sợ tới mức chạy nhanh cúi đầu xuống, hơn nữa còn thè lưỡi, thầm mắng chính mình, làm sao lại nhìn Bạch Tử Họa trắng trợn như vậy mà con lại đến mức sững sờ luôn, mà Tiểu Cốt ngồi kế bên nàng lại con đám che miệng lại cười trộm, rất ít khi có thể thấy bộ đáng xấu hổ của tỷ tỷ nhà mình.
Hoa Ly Lạc tất nhiên là thấy muội muội nhà mình lại còn có biểu cảm đáng đánh như vậy cười vui sướng khi người gặp họa, nhưng trước mắt nên bỏ qua những chuyện nhỏ nhặt này đi, nhìn kết giới ngày càng thu nhỏ lại, liền nói: “Thượng tiên, chúng ta chẳng lẽ cứ như vậy ngồi ở chỗ này chờ chết sao?” Hoa Thiên Cốt liền quan sát bốn phía quanh mình, tròng mắt xoay chuyển, rồi sau đó nói: “Tỷ, hay để ta đào một thông đạo, chúng ta từ phía dưới chạy ra ngoài đi.” Nói xong, cũng không đợi ai đáp lại, liền chạy đến một bên, tự mình đào thông đạo. Hoa Ly Lạc không còn gì để nói đối với một Tiểu Cốt nói xong liền làm này, nhưng nói ra mới nhớ, đào một cái thông đạo có thể ở lúc kết giới thu nhỏ lại, có thể trốn vào đó.
“Tạm thời trước cứ bất động, ta sẽ tự nghĩ cách.” Bạch Tử Họa quan sát cái kết giới do buộc thiên liên tạo ra, lại nghĩ đến vị cô nương đang ở đó đào thông đạo mỗi khi tới gần hắn, nội lực của hắn liền sẽ yếu bớt đi, đây là vì cái gì. Trong lòng tuy nghi hoặc, nhưng vẫn là nói tiếp: “Sắc trời đang tối sầm, trước nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai sẽ có biện pháp.” Nói xong, liền nhắm mắt lại, tiếp tục tĩnh tọa.
Hoa Ly Lạc gật gật đầu, nhưng không có đi nghỉ ngơi, đi đến bên cạnh Tiểu Cốt, giúp đỡ đào, chỉ cần có thể chứa đủ ba người khi ở trong hố là được, mặt khác chờ thoát hiểm rồi nói sau, vừa đào vừa nghĩ, cái tên Thiền Xuân Thu, đừng rơi vào trong tay nàng, nếu không nàng sẽ làm hắn sống không bằng chết. Mà Điền Xuân Thu đang ngồi trên núi, đột nhiên đánh cái hắt xì, tiếng vang rất lớn, làm Hoa Ly Lạc đang đào hố cười không ngừng, làm Tiểu Cốt vẻ mặt ngơ ngác không thể hiểu được nhìn nàng bộ dáng của nàng, không rõ tỷ tỷ đang cười cái gì, mà người đang tĩnh tọa kế bên Bạch Tử Họa khóe miệng hơi cong lên.
Buổi sáng khi tỉnh lại, thấy Bạch Tử Họa vẫn là tư thế này ngày hôm qua tới giờ, Hoa Ly Lạc thầm than, thật không hổ là Bạch Tử Họa. Đột nhiên, nàng nhận thấy chính mình tại sao vẫn luôn cứ chú ý đến Bạch Tử Họa, vẫn luôn thực để ý hắn, đây là vì cái gì, chẳng lẽ nàng thích Bạch Tử Họa sao? Chuyện này thật không có khả năng, Hoa Li Lạc liên tục lắc đầu, ném loại suy nghĩ vớ vẩn này ra khỏi đầu, không nhớ tới những việc này, tiện đà cũng ngồi dậy, mấy ngày nay vẫn luôn quên tu luyện, nghĩ vậy, nàng lập tức nhập định, ổn định lại tinh thần .
Sau khi nàng tiến vào trạng thái nhập định, Bạch Tử Họa liền mở mắt ra, nghi hoặc mà nhìn về phía nàng,nhìn dáng vẻ của nàng , rõ ràng là đang tu luyện, chẳng lẽ nàng là người tu tiên, nhưng chính là muội muội của nàng lại là người một chút tiên lực cũng không có. Nghi hoặc ở trong lòng hãy tính sau, trước mắt việc quan trọng nhất là tìm cách thoát khỏi đây, nghĩ xong, liền đứng lên. Mà Hoa Ly Lạc cũng vừa mở mắt ra, đánh thức Tiểu Cốt còn đang ngủ bên cạnh, hai người đứng lên, đi đến bên người Bạch Tử Họa.
“Ta hiện tại mở ra một lỗ hổng, các ngươi đợi ta mở ra lỗ hổng liền chạy nhanh ra ngoài.” Bạch Tử Họa lãnh đạm nói, rồi sau đó thi triển pháp thuật, ra sức đánh vào kết giới, Hoa Ly Lạc phản ứng nhanh lôi kéo Tiểu Cốt lui sang một bên để tránh, không để cho Tiểu Cốt làm ảnh hưởng nội lực của Bạch Tử Họa. Quả nhiên, không có Tiểu Cốt ảnh hưởng, Bạch Tử Họa rất nhanh liền mở ra lỗ, khi nó chuẩn bị thu nhỏ lại, ba người cùng nhau nhảy xuống hố để trốn, chờ sau khi kết giới tan đi, ba người từ hố vợt ra. Hết thảy có Bạch Tử Họa ở đây, dù có sự tình gì cũng đều có thể giải quyết, điều này làm cho trong lòng Tiểu Cốt rung động manh mễ làm tăng thêm quyết tâm muốn đi trường lưu học nghệ của muội ấy, cho nên, sau khi Bạch Tử Họa rời đi, tỷ muội hai liền tiến thẳng đến trường lưu sơn, người chân chính muốn học nghệ thật sự chính là Hoa Thiên Cốt, mà Hoa Ly Lạc thì ôm tâm tính của mình mà đi xem náo nhiệt, nhưng nàng lại không nghĩ tới, những chuyện phát sinh ở Trường Lưu sau nay đều có liên quan trực tiếp đến nàng.
Mà sinh tử kiếp của Bạch Tử Họa lại không phải là Hoa Thiên Cốt, mà là Hoa Li Lạc, nhưng hết thảy cũng không có gì trở ngại, nếu có thì cũng chỉ là bị người làm khó dễ, thế tôn gây phiền phức.
Mình lần đầu tiên dịch mong mọi người chỉ giáo thêm cho mình nha hi.
Ngư Ngư xin chân thành cảm ơn.
Nếu có j sai sót thì bình luân cho mình để mình sửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro