Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Lần đầu tiên chia rẽ

Chương 3: Lần đầu tiên chia rẽ

Người dịch: Sophia Charles (https://www.facebook.com/charles.sophia.35762)

***

Nếu như nói Hẻm Xéo đã khiếm Harry mở mang tầm mắt, thì trang viên Malfoy chính là khiến cậu trố mắt ngoác mồm.

Thảm cỏ xanh mướt trong đình viện, trên là những đóa hoa Tử Vi và Bạch Mộc Lan tô điểm, kiến trúc cổ điển tao nhã màu trắng rộng rãi mà khí phái, còn thêm những căn phòng trang trí hoa lệ và hành lang nhìn không hết...

Nhìn vẻ mặt ra oai của Draco ở bên cạnh, Harry càng thêm khẳng định bản thân mình không nên tới chỗ này, kết bạn với người không nên kết bạn.

Sự lo lắng bất an của Harry sau khi nữ chủ nhân Narcissa Malfoy xuất hiện đã bị quét sạch sành sanh. Phu nhân Malfoy cao quý dịu dàng dùng bánh tự tay làm chiêu đãi Hary, còn thân thiết thăm hỏi sức khỏe.

Trong sự hiểu biết của Harry trước đó, gần như không có vị phu nhân nào cử chỉ khéo léo, giọng nói êm dịu và nụ cười ấm áp như bà. Thậm chí bà còn tự mình chuẩn bị phòng và đồ dùng cho cậu, còn không ngừng hỏi thăm cậu có cần các thứ khác không.

Chiêu đãi vừa khéo léo vừa nhiệt tình gần như biến Harry thành một con vẹt bép xép.

"Đúng vậy, phu nhân Malfoy."

"Cảm ơn, phu nhân Malfoy."

"Không cần đâu ạ, phu nhân Malfoy."

Narcissa nhìn cậu bé đang đỏ mặt liên tục nói cảm ơn, cười nói, "Không cần lo lắng Harry, con có thể ở lại trang viên Malfoy làm bạn với Draco. Sau này hai đứa có thể cùng đến trường học."

Sau đó bà chuyển hướng sang Rồng nhỏ nhà mình, "Draco, con sẽ là một chủ nhân tốt, phải không nào?"

Draco mím môi, nở một nụ cười giả dối theo tiêu chuẩn nhà Malfoy, "Đúng vậy mẹ."

Ở trang viên Malfoy, Harry trải qua cuộc sống thoải mái vui vẻ. Lần đầu tiên cậu nhìn thấy mấy bức họa nói chuyện, mặc dù bình thường bọn họ trưng nụ cười mang tính chất nhà Malfoy, nhưng đôi khi lại rất khách sáo ân cần thăm hỏi.

Lần đầu tiên cậu nhìn thấy những tinh linh đội khăn trà trắng như tuyết, dồi ôi, bọn họ làm đủ loại việc nhà!

Lần đầu tiên cậu nhìn thấy phù thủy dùng đũa phép làm phép như thế nào.

Narcissa dùng sợi tóc quăn biến ra sợi tóc uốn màu vàng; những cuốn sách có thể hét lên và những viên kẹo có thể nhảy múa...

Thế giới phù thủy mới lạ lại thú vị quá đi.

Cậu thích nhất là hoạt động cưỡi chổi nay. Draco chỉ đưa cậu bay một lần cậu đã học được, hơn nữa còn bay tốt giống như Draco.

Điều này khiến Draco tức giận, đến nỗi không chịu chia sẻ bánh pudding bơ sau bữa tối cho cậu.

Đương nhiên, cậu sẽ không phàn nàn Draco không phải một chủ nhân chiêu đãi không tốt.

Không hề nghi ngờ, Draco là một bạn đồng hành tốt, sẽ kiên nhẫn giải thích cho cậu các hiện tượng phép thuật cậu không biết.

Cũng sẽ chia sẻ cho cậu các loại đồ chơi thú vị, dạy cậu trở thành một quý tộc chân chính như nào, hơn nữa còn cùng cậu chế giễu điệu bộ những gã quý tộc già, cũ.

Nhưng mà, quả thực là Draco lòng dạ hơi hẹp hòi.

Ví dụ như lúc hắn không vui sẽ gọi cậu là "Vị cứu tinh thế giới"; vẻ mặt sẽ nghiêm túc đến nỗi không ai muốn nói chuyện với hắn. Mà đây chỉ là vì Harry bay tốt hơn hắn, hoặc là Narcissa chỉ khen một mình Harry...

Harry lại lần nữa cảm thấy qua lại với một cậu bé được cưng chiều từ nhỏ thật không dễ dàng gì.

Còn Draco thì trợn tròn mắt, "Cậu phải biết rằng trở thành bạn tôi là vinh hạnh của cậu đấy, Potter."

Harry là một cậu bé nhạy cảm. Ở trang viên Malfoy ngoại trừ phu nhân Malfoy dịu dàng thân thiết, thiếu gia Malfoy khó tính tốt bụng, còn có... Chủ nhân nhà Malfoy đối với cậu vừa khách sáo vừa xa lánh: Lucius Malfoy.

Vị quý tộc bạch kim này luôn khách khí lại xa lánh gọi cậu là "Potter tiên sinh", cũng không nhìn cậu, có lẽ, là vì nguyên do cậu ở nhà này. Harry cảm thấy Lucius không quá thích cậu, điều này cũng làm cho cậu hơi chán nản. Có điều, đây cũng là điều tiếc nuối duy nhất trong cuộc sống được gọi là vui sướng này.

Ga 9 ¾.

Harry và Draco nhìn từng phù thủy và học sinh mới chạy xuyên qua vách đá cứng rắn...

Nhìn cực kỳ lâu.

Narcissa cổ vũ, nhìn Draco một chút. Lucius thì bất mãn nhìn Draco.

Draco nhìn khuôn mặt trắng như tuyết và đôi mắt màu ngọc bích của Harry đang khẩn trương.

Hắn lại nhìn nhìn vách tường cứng rắn, nuốt nước miếng một cái.

"Cái này đơn giản lắm, Harry, cậu chỉ cần đi vào trong. Nếu như cậu sợ, cậu có thể dùng cách chạy lấy đà." Draco lưỡng lự mấy bước, do dự có nên làm mẫu không.

Thực ra hắn biết nhất định không có chuyện gì, nhưng ngộ ngỡ, đụng bầm dập mặt mũi đẹp zai của hắn...

Harry liếc Draco, nhìn khuôn mặt cũng trắng như tuyết của đối phương, quyết tâm, kéo tay đối phương chạy về phía trước...

Có chết thì chết trùm!!!

Cậu một đường chạy về phía trước, lòng bàn tay đan xen vào nhau thấm mồ hôi...

"Này, Potter đồ nhút nhát, đến rồi."

Cho đến khi âm thanh kéo dài làm người ta ghét của Draco vang lên, Harry mới mở to mắt.

Làn khói dày đặc của xe chạy bằng hơi nước lượn lờ trên không giữa đám người ầm ĩ, các con mèo đầy đủ màu sắc đi dưới chân mọi người. Đám đông ồn ào nói chuyện và tiếng kéo hành lý nặng nề, những con cú mèo kêu chói tay, hắn gọi cậu đáp.

Nhìn trên đoàn tàu viết Tàu tốc hành Hogwarts thật to, Harry kích động mở to hai mắt, cũng quên phản bác lại chuyện Draco nói cậu là đồ nhút nhát.

"Này, không lên xe nhanh, các con sẽ không có chỗ ngồi đó."

Harry quay đầu, thấy Narcissa và Lucius đẩy hành lí của cậu và Draco.

Narcissa trêu đùa khi nhìn thấy bàn tay cậu vẫn đang nắm chặt tay của Draco.

Sau đó, Harry đỏ mặt.

Ầy, lúc này cậu mới phàn nàn với Narcissa chuyện Draco vì chuyện chổi bay mà giận, không thèm để ý tới cậu.

Cậu muốn lấy tay ra, nhưng Draco lại nắm thật chặt. Sau đó, nghe thấy Draco cam đoan với Narcissa, "Mẹ, con sẽ chăm sóc thật tốt cho mình và Potter khi không có cha mẹ."

Hừ... Draco chết tiệt!

"Draco, không thể không lễ phép như vậy."

Harry nghe thấy Narcissa giáo huấn Draco. Narcissa thật sự là một vị phu nhân dịu dàng.

Cậu dùng một cái tay khác nhận lấy rương hành lý, tạm biệt vợ chồng Malfoy một cách lễ phép, cùng Draco cùng một chỗ bước lên xe lửa.

Hướng về Hogwarts, tiến vào con đường trở thành phù thủy vĩ đại!

***

Draco lại mất hứng. Harry phát hiện từ khi Ron Weasley gõ gõ, mở cửa toa xe của bọn họ, đến sau khi ngồi vào, Draco Malfoy liền bày bộ dạng ta là quý tộc.

Biểu cảm "người lạ chớ lại gần", không hề chớp mắt chăm chú nghiên cứu trâm ngực gia truyền Lucius cho hắn.

Harry thực sự không thể nào hiểu được sự coi rẻ và khinh bỉ của Draco đối với Ron. Mặc dù Draco không có nói rõ, nhưng thấy Draco khinh thường liếc áo choàng cũ kỹ của Ron và xưng hô với đối phương "Lại là một đứa Weasley", cậu biết Draco khinh thường Ron.

Cậu cũng không thích Draco như vậy, tựa như một người khác vậy.

Thế là Harry bắt đầu trò chuyện nhiệt tình với Ron. Sau khi Ron bày tỏ sự ngạc nhiên với Harry Potter, cậu đã hào phóng cho xem vết sẹo hình tia chớp.

Draco vuốt ve hoa văn hình rắn trên trâm ngực bạch kim, trong nội tâm khi dễ Ron Weasley lần thứ 101.

Hừ, Weasley mặc áo choàng cũ kỹ! Weasley chưa bao giờ nhìn thấy thế giới!

Nếu không phải mẹ hắn dạy dỗ khắc nghiệt, hắn nhất định sẽ cười nhạo tên ngốc Weasley này tại chỗ!

Khi Ron bày hộp cơm thịt bò sandwich ra, Draco nhếch miệng;

Harry mời Ron cùng chia nhau đồ ăn vặt cậu mua, Draco nhướng mắt;

Ron biểu diễn biến con chuột thành màu khác thất bại, không biết Hermione Granger với mái tóc xù và cái cằm hướng lên trời từ nơi nào xông tới, cô nàng còn sửa mắt kính thành công cho Harry. . .

(Narcissa cũng muốn làm như vậy, nhưng cảm thấy quá mạo phạm)

Ron và Harry nói về Gryffindor vĩ đại... Draco thấy miệng của hắn nhếch sắp lệch hàm mẹ nó rồi.

Hắn sẽ ở với tên ngốc này bao lâu ... Tại sao mẹ hắn lại dạy không được ngắt lời một cách bất lịch sự? Tên Weasley chết tiệt này còn muốn líu lo đến bao giờ nữa đây... Cuối cùng, thiếu gia Malfoy ngủ thiếp đi.

Tình trạng này vẫn duy trì cho đến khi các học sinh xuống tàu, lên thuyền gỗ, cuối cùng đến lâu đài Hogwarts, chuẩn bị bắt đầu phân loại, Ron cũng ngừng nói vì hồi hộp. Harry trông cũng rất lo lắng.

Draco nhẹ nhàng nhéo nhéo ngón tay Harry an ủi.

Hắn không hồi hộp một chút nào. Nếu như không vào Slytherin, hắn không xứng làm một Malfoy. Nếu như Harry không vào Slytherin, cậu không xứng làm bạn Malfoy.

Sự tự tin của Draco lên đến đỉnh điểm khi chiếc Mũ phân loại hét lên "Slytherin" trên đầu hắn. Hắn mỉm cười đắc ý với Harry và bước đến chiếc bàn dài của Slytherin.

Nhưng hắn lại bỏ qua khuôn mặt xanh xao và tái nhợt của vị cứu tinh thế giới.

"Harry Potter." Giáo sư McGonagall đọc tên Harry. Không hề nghi ngờ, muôn người chú ý Harry Potter đeo Mũ phân loại lên.

"Ái chà chà," Harry nghe được một âm thanh rất nhỏ nói bên tai, "Khó. Cực kỳ khó. Nhìn cũng rất có can đảm. Lòng dạ cũng không xấu. Có thiên phú, ôi trời ơi, không tệ —— ngươi khát vọng mạnh mẽ muốn chứng minh mình, vậy, rất thú vị. . . Ta nên chỉ định ngươi ở đâu? Không nghi ngờ gì nữa, Slytherin có thể giúp ngươi lên đến đỉnh vinh quang."

"Slytherin? Draco vào Slytherin. Thế nhưng, Ron nói phù thuỷ xấu đều đến từ Slytherin. Nhưng mà, Draco không xấu một chút nào, hoặc là, xấu chút xíu, nhưng hắn là bạn của tôi. Nhưng mà, Ron nói, cha mẹ tôi đều học Gryffindor. Hơn nữa, phù thuỷ Dumbledore vĩ đại nhất cũng ở Gryffindor." Harry lặng lẽ phân vân.

"Ha ha, Gryffindor dũng cảm khắc chế Slytherin, sự lựa chọn phân rất đáng giá đó." Âm thanh rất nhỏ ghé vào lỗ tai cậu nói.

"Tôi muốn vào ngôi nhà của bố mẹ." Dù gì thì cậu cũng chưa từng gặp bố mẹ mình, Harry muốn đến nhà của bố mẹ trước đây để theo dõi những ngày đi học của bố mẹ nhiều hơn.

"Vì ngươi đã quyết định như vậy - vậy tốt nhất là nên đến Gryffindor!"

Harry nghe thấy chiếc mũ hô lên cái tên đó trước toàn bộ người trong phòng ăn. Cậu tháo nón xuống, hai chân khẽ run đi về bàn Gryffindor.

Sau đó, cậu quay đầu nhìn về phía cái bàn dài nhà Slytherin. Draco Malfoy được rất nhiều người vây lấy nói chuyện, dường như không liếc cậu một cái.

Được thôi, cậu thừa nhận, thiếu gia nhà Malfoy, không bao giờ thiếu người theo đuổi và cả... bạn bè.

***

Công nhận 2 ổng cute thấy sợ, chia rẽ chút zậy hoi chứ mấy chương sau lại xích lại à, mấy bồ cứ yên tâm. =))) Chương sau còn quắn quéo hơn nữa.

P/S: Điều mình thích ở tác giả này viết vẫn giống phim và nết Draco y chang luôn á, nhưng dù sao mình vẫn thích vì Draco không xấu xa, truyện đã đề rõ là do cách dạy từ nhỏ nên Draco mới độc mồm và khinh miệt như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro