Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21: Đảo Galuna 3

5 phút sau...

-Được rồi, chúng ta đi thôi.

Nguyệt Nha quay đầu đi về phía điện thờ, trong khi đó Lucy còn ngây ngốc há hốc mồm đứng đó nhìn một đống người chất cao như núi trước mặt, không nói nên lời. Nguyệt Nha đều đánh gục mấy người này cho bất tỉnh chỉ trong phút chốc, mà số lượng thì...

-Cái gì? Ngôi đền mà Natsu làm nghiêng qua một bên bây giờ khôi phục bình thường lại rồi, là kẻ nào đã làm vậy?

Nguyệt Nha nhìn ngôi đền này khẽ nhíu mày, kẻ có thể khôi phục được ngôi đền này lại như ban đầu, một kẻ dùng ma thuật gì để có thể làm như vậy chứ.

Chuyện quan trọng hơn là nếu ngôi đền trở lại như cũ thì nghi thức sẽ được tiếp tục và âm mưu của chúng sẽ thành công mất.

Đến khi đó...

Thật ra Nguyệt Nha không quan tâm đến Deliora có được hồi sinh hay không, nó không phải là vấn đề đối với cô ngay cả khi con quái vật đó trở lại.

Điều mà Nguyệt Nha bận tâm hơn là có một người... Một cậu trai vẫn luôn mang trong lòng những gánh nặng, những nỗi buồn. Nếu như ngày hôm nay mọi chuyện không được giải quyết thì nó sẽ mãi là một vết thương không lành, âm ỉ mỗi lần nhớ đến.

-Lucy em mau đi ngăn cản kẻ đang tiến hành nghi thức giọt trăng, chị sẽ giải quyết chuyện bên dưới.

-Đ, Đứng lại! - Một bà lão da ngăm với phục trang khác lạ của một dân tộc nào đó đứng ra ngăn họ lại. Đi cùng là một thanh niên cùng tộc đang đỡ lấy bà lão đó.

-Chúng ta sẽ không để các ngươi tới được chỗ Ngài Reitei đâu!

Nguyệt Nha nhìn họ rồi đoán.

-Mấy người là người của bộ tộc Bargo?

Đó là một bộ tộc ở một vùng đất xa xôi phía đông, nhưng theo Nguyệt Nha biết thì vùng đất nơi bộ tộc đó sinh sống đã bị phá hủy.

Giờ thì người của bộ tộc đó xuất hiện ở đây với tư các là thuộc hạ của gã Reitei, điều đó chứng tỏ họ cũng có ý đồ gì đó với Deliora.

Nguyệt Nha là một người thông minh, chỉ với vài ý tưởng trong đầu cũng giúp cô suy đoán ra được kết quả.

-Ra vậy, các người muốn hồi sinh Deliora và tiêu diệt nó vì nó nhiều năm trước chính nó là người tàn phá vùng đất các người sống đúng không?

Nhìn thái độ ngạc nhiên đó của họ là Nguyệt Nha đủ hiểu lời mình nói đúng rồi. Nói xong Nguyệt Nha liền biến mất dạng để lại Lucy không hiểu gì ở đó.

Trả thù Deliora không phải là điều Nguyệt Nha quan tâm. Chính nghĩa hay công bằng, chẳng quan trọng vì nó không ảnh hưởng gì đến cô hay những người xung quanh. Nhưng con quái vật đó là nỗi bận lòng Gray, nếu không cởi bỏ nó, cậu ta mãi mãi cũng không buông xuống được.

Tất cả chúng ta ai cũng có bí mật cho riêng mình, và sống cùng cái bí mật đó mãi. Chúng ta đều sống những cuộc đời khác nhau, nhưng chúng ta lại đi chung trên một con đường, và Fairy Tail chính là nhà nơi chúng ta có thể trở về.

Tiếng gầm thét của con quái vật được giải phóng một phần khỏi phong ấn đã vang vọng khắp hòn đảo, báo hiệu một sự trở lại tàn bạo và xấu xa.

Trong khi đó Deliora sắp được giải thoát khỏi băng tuyết phong ấn, một tên tóc xanh lè mang một cái mặt nạ kì quái đứng trên cây quan sát mọi thứ đầy hứng thú.

Đây là người đã hồi phục ngôi đền để tiếp tục nghi thức làm cho Deliora sống lại. Hắn đã có một trận chiến với Natsu rồi lẻn đến đây quan sát diễn biến tiếp theo.

Hắn mang tiếng là thuộc hạ của Reitei nhưng chỉ đang lợi dụng người ta cho mục đích của hắn.

-Xem ra ngươi đang rất đắc ý nhỉ, vì kế hoạch lần này của ngươi đã thành công. - Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên phía sau lưng hắn. Giật mình quay đầu nhìn lại, người nọ không khỏi thất kinh khi nhìn thấy người đến là Nguyệt Nha.

'Làm sao cô ta lại xuất hiện ở đây chứ?'

-Bất ngờ lắm sao, vì ta xuất hiện ở chỗ này. Nhưng mà còn nhiều thứ khiến ngươi bất ngờ hơn nhiều. Sao ngươi không cởi bỏ lớp ngụy trang đó đi.

Hắn giật mình ngạc nhiên, không ngờ người nọ lại biết được.

'Cô ta dễ dàng nhìn thấu lớp ngụy trang của mình sao?'

Nguyệt Nha khẽ nhếch môi, hắn cảm thấy thật không ổn, không suy nghĩ nhiều liền thủ thế tấn công tới. Nguyệt Nha không có gì ngạc nhiên với hành động của hắn.

Hắn cho cầu thủy tinh đánh tới chỗ Nguyệt Nha, nhưng Nguyệt Nha chỉ một cái chỉ tay, quả cầu liền nát bét thành bụi phấn. Phất tay một cái, một đạo ánh sáng liền đánh tới chỗ hắn.

Hắn nhảy lên tránh thoát, quả cầu thủy tinh được hắn ta khôi phục lại hình dạng ban đầu.

-Trên người ngươi có mùi giống của con gái đó, sao lại biến mình thành một lão già quái gỡ vậy.

Nguyệt Nha cũng không để ý đến quả cầu làm sao khôi phục, chân điểm một cái mặt đất liền nứt ra thành một cái khe lớn, hướng thẳng đối phương đánh tới.

Hắn, à không, thật ra là một cô gái đã cải trang thành một ông già, cô ta nhanh chóng nhảy lên tránh thoát. Nhưng bất ngờ Nguyệt Nha không biết từ khi nào trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt cô ta, một tay bóp chặt cổ đối phương.

Bất ngờ bị Nguyệt Nha tóm, muốn thoát ra nhưng không được, cả người lâm vào trạng thái đông cứng bất động, cả phép thuật cũng không dùng được. Nguyệt Nha tay chế trụ cổ của cô ta, lạnh nhạt nói.

-Năng lực của ngươi rất phiền phức, ta không muốn tốn thời gian. Lần này ta sẽ không giết ngươi, nhưng tốt nhất là ngươi biết điều một chút, đừng chọc ta nổi giận, nếu không, ngay cả chủ nhân của ngươi cũng không cứu được ngươi đâu.

Nguyệt Nha ném cô ta sang một bên. Cô nàng xoay người tiếp đất hoàn hảo, tay xoa cổ của mình, cảm giác thật lạnh lẽo, như lưỡi hái tử thần vừa kề sát cổ cô ta vậy.

Cô ta, Ultear, nhìn Nguyệt Nha không khỏi cảnh giác.

'Dường như đối phương biết...'

Cô ta không ngờ thực lực Nguyệt Nha lại mạnh mẽ như vậy, dường như cô ta còn chẳng tốn bao nhiêu sức lực đối phó mình. Dễ dàng như chơi đùa với một đứa trẻ vậy...đâu mới là khả năng thực sự của cô ta, Platinum...

-Ngươi tốt nhất là rời đi đi, nhớ khôi phục lại ngôi làng như lúc ban đầu. - Nguyệt Nha xoay người rời đi, Ultear cũng nhanh chóng chạy đi khỏi đó.

Vốn Nguyệt Nha chẳng có ý định giết cô ta, chỉ là muốn dọa cô ta một chút để biết an phận mà thôi.

Nguyệt Nha không biết rõ nội tình của cô ta nhưng bằng những thông tin cô có, Nguyệt Nha có thể đoán ra được vài thứ.

Nhưng giờ nó không quan trọng.

Tiếng gầm của quái thú Deliora vang vọng khắp hòn đảo, băng tuyết phong ấn đã được hóa giải, Deliora đã được hồi sinh. Gray nhìn làn nước xanh biết do băng tan ra, ánh mắt chứa đựng sự kinh ngạc rồi buồn bã nhìn dòng nước tan ra từ băng.

'Sư phụ à...'

-Gray, là cậu phải không?

-Natsu.

-Bây giờ không còn cách nào khác nữa rồi, chúng ta hãy cùng nhau tiêu diệt nó. - Natsu chạy tới chỗ Gray. Tiếng cười khẽ vang lên, Lyon, sư huynh của Gray, hay còn gọi là Reitei, anh ta cố gắng lết lại gần chỗ Deliora cười nói.

-Các ngươi sẽ thất bại thôi, chỉ có ta, ta mới là người, hạ được nó!

Gray nhìn Lyon khẽ nhíu mày. Sau khi bị Gray đánh bại, Lyon vẫn không từ bỏ ý định hồi sinh Deliora để vượt qua Sư phụ mình.

-Ta sẽ là người vượt qua Ur, và đánh bại nó, ha, haha...

-Ngươi mới là đồ thua cuộc đó, Mau cút đi! - Natsu chỉ tay về phía Lyon nói. Deliora gào thét gầm lên, Lyon nhìn Deliora kích động nói.

-Cuối cùng cũng gặp được ngươi, Deliora!

Lyon cố gượng người dậy, nhìn Deliora nói.

-Mạnh như Ur mà còn không đánh bại được con quái vật này, ta nhất định sẽ tiêu diệt nó, bằng chính đôi tay này! Để xem...bây giờ tôi sẽ vượt qua người...

Lyon bị Gray đánh cho ngất xỉu ngã xuống, Gray tiến lại gần Deliora nói.

-Đủ rồi đó, Lyon. Phần còn lại hãy để cho tôi lo. - Gray bắt chéo hai tay lại, không gian đột nhiên lạnh xuống. Gray muốn dùng băng tuyết phong ấn để phong ấn Deliora lại một lần nữa, như người sư phụ của cậu từng làm.

-Chính tay ta sẽ phong ấn ngươi lại, băng tuyết phong ấn!

Lyon thấy Gray muốn phong ấn Deliora một lần nữa, không khỏi hét lên.

-Dừng tay mau, Gray! Ngươi có biết là ta mất bao nhiêu công sức và thời gian để làm tan đóng băng đó không hả! Chẳng lẽ ngươi không sợ lịch sử lặp lại hay sao? Mà ngươi có làm được thì sao chứ, rồi ta sẽ làm cho băng tan lần nữa thôi!

-Đây chính là cách duy nhất! Hiện giờ, chỉ có sử dụng Ma thuật này mới ngăn được nó thôi! - Gray vừa dứt lời, Natsu không biết từ đâu đi ra chắn trước mặt Gray. Cậu không khỏi kinh ngạc nói.

-Natsu?

-Không cần lo, cứ để đó cho tôi! Tôi sẽ đánh nó. - Natsu nói chắc nịch, Gray hét lên.

-Tránh ra Natsu, đừng có cản đường tôi!

-Lúc nãy tôi ngăn cậu lại vì không muốn cậu chết vô ích, cho tới giờ mà cậu vẫn chưa hiểu hay sao? nếu cậu muốn chết thì cứ dùng Ma thuật đó đi. Tôi sẽ đứng ở đây. Đừng có hối hận đó.

-Natsu...

Gray ngỡ ngàng nhìn Natsu không nói nên lời. Deliora gầm rú lên, một quyền vung tới, nhưng nó còn chưa đánh tới thì một đạo Ma pháp màu trắng đã ngăn nó lại, mọi người không khỏi ngạc nhiên nhìn lại.

-Ái chà, xem ra tôi đến cũng kịp lúc quá chứ. - Mọi người ngạc nhiên nhìn lên, Nguyệt Nha từ trên không lơ lửng đứng đó, nhìn xuống mọi người bên dưới vẫy tay nói.

-A! Sao chị lại xuất hiện ở đây chứ? Đừng có nhảy vô cướp hết hào quang của người ta! - Natsu nhảy dựng lên nhìn Nguyệt Nha, cô chỉ cười khẽ không nói gì. Quay sang nhìn con quái Deliora bị mình dùng phép động cứng không khỏi giật mình.

-Ra đây là Deliora sao? Nhìn nó xấu xí thật đấy. Vậy là nó đã được thoát ra khỏi phong ấn băng rồi sao... - Nguyệt Nha quan sát con quái vật này sau đó cô nhìn về phía Gray, thở dài nói.

-Cậu làm vậy không đáng đâu Gray, cậu còn chưa nhận ra sao, con quái vật này... - Dừng lại một chút, Nguyệt Nha hóa giải Ma thuật đông cứng, con quái vật Deliora một quyền đánh tới, Gray hoảng hốt la lên.

-Chị!

Rầm! Một quyền của Deliora bị chặn đứng lại, Nguyệt Nha một tay đưa ra cản lại cú đấm của Deliora. Mọi người không khỏi sững sờ, vì ngay sau đó, quái vật Deliora liền bị nứt ra hàng trăm mảnh, ngã gục xuống. Natsu không khỏi há hốc mồm nhìn cảnh tượng này, miệng mở to không khép lại được nói.

-Không, không thể nào...bà chị đấm một phát mà chết luôn sao...Làm sao có thể chứ! Không lẽ bà này còn kinh khủng hơn con quái vật này sao trời! - Natsu nhảy dựng lên nói, Nguyệt Nha trên trán liền xuất hiện gân xanh.

Thật muốn đánh cho cái thằng nào đó chết ngay tại chỗ.

-Không...không thể nào...chuyện này, không thể như vậy được! - Lyon không dám tin khi nhìn thấy Deliora ngã gục xuống tan nát, cả Gray cũng khó tin không nói nên lời.

-Deliora không thể nào chết dễ dàng như vậy được! - Lyon cúi gục đầu xuống đất không nhịn được, lệ rơi xuống. Nguyệt Nha quay sang mọi người, mắt khẽ nhắm lại, nói.

-Sao lại không thể, chính Ur là người đã hạ gục nó. Suốt 10 năm qua, băng của Ur đã bao phủ và dần hủy hoại sinh mạng của Deliora, vì vậy dù nó có sống lại đi chăng nữa, nó chỉ là một cái xác to lớn không hơn, sức mạnh của nó đã không còn nữa rồi.

Lyon cúi gục đầu, đập tay xuống đất hét lên.

-Không được! Mình không thể...vượt qua Ur được...mình đúng là...đồ vô dụng mà!

Natsu hiểu ra, quay sang nhìn Gray cười nói.

-Sư phụ của cậu đúng là mạnh thật đó!

Gray ngẩng đầu nhìn con quái vật luôn là nỗi ám ảnh trong tâm trí cậu suốt mười mấy năm qua giờ đây đã tan vỡ về với cát bụi.

'Con không cần phải lo lắng nữa, ta sẽ luôn luôn bảo vệ con.'

Gray không kiềm được nước mắt, lệ chảy dài trên khuôn mặt của cậu.

Sư phụ của họ vẫn luôn bảo vệ họ, dù có ra sao đi nữa thì... Ur vẫn luôn dõi theo các cậu, vì hãy sống cho thật tốt nhé.

Mọi chuyện về quái vật Deliora đã được giải quyết, Natsu và Happy vui mừng la lên.

-Yeah! Hoàn thành nhiệm vụ rồi!

-Ay! Hay quá đi!

-Sợ thiệt đó, mấy phút trước tôi còn sợ muốn chết, không biết phải làm sao. Công nhận Ur giỏi thiệt đó! - Lucy thở ra nhẹ nhõm nói.

-Nhiệm vụ cấp S đã xong, tụi mình đúng là giỏi thiệt á! - Natsu và Happy nhảy cà tưng, hưng phấn la lên, Lucy cũng cảm thấy vô cùng kích động nói.

-Có khi nào sau nhiệm vụ này Hội Trưởng đặc cách cho tụi mình lên thẳng tầng 2 không ta?

Bỗng nhiên sau lưng hai người có cảm giác rờn rợn lạnh cả sống lưng, hai người tái mặt cứng ngắc quay đầu lại thì thấy Nguyệt Nha đứng sau lưng hai người khẽ mỉm cười nói.

-Vui quá nhỉ!

Mặt của Natsu, Lucy, Happy và cả Gray đầu cứng ngắc tái xanh lại, Lucy ôm đầu đau khổ nhớ ra.

-Quên mất, còn một cái hình phạt khủng khiếp đang chờ tụi mình khi trở về.

-Mấy đứa vui mừng quá sớm đó, nhiệm vụ còn chưa xong mà không phải sao, nhiệm vụ lần này là hóa giải lời nguyền cho dân làng, tiêu diệt Deliora chỉ là phụ thôi. - Nguyệt Nha nhắc nhở vấn đề chính cho mọi người nhớ.

-Vì vậy mới nói nhiệm vụ cấp S đối với mấy đứa đâu có dễ dàng như vậy chứ.

-Ủa? Không phải là chỉ cần tiêu diệt Deliora thì lời nguyền sẽ được hóa giải sao chị? - Lucy không hiểu hỏi.

-Deliora không có khả năng làm được chuyện này đâu, nguyên nhân là do nghi thức giọt trăng, vì vậy dù Deliora có chết lời nguyền vẫn còn đó chưa được hóa giải.

-Hả? Vậy chúng ta phải làm sao? -Lucy bối rối không biết làm sao.

-Được rồi, vậy chúng ta mau đi giúp họ thôi! - Natsu và Happy tràn đầy năng lượng nói.

Gray quay sang nhìn Lyon hỏi xem có cách nào không nhưng anh ta cũng không biết làm sao. Dù gì họ sống ở đây cũng được ba năm mà có bị làm sao đâu chứ. Hơn nữa cả nhóm Lyon và dân làng cũng chưa từng gặp nhau trong suốt thời gian đó.

Thế là cách giải lời nguyền vẫn chưa được tìm ra mà điểm lạ lùng thì cứ đầy ra đó.

Dân làng không đến ngôi đền tìm hiểu một lần nào dù hằng đêm nghi thức được thực hiện ai cũng thấy.

Nhóm Lyon cũng ở đó suốt thời gian ba năm mà chẳng bị sao cả.

Natsu còn muốn đôi co phải trái với Lyon nhưng Nguyệt Nha đã cản cậu lại. Nhóm của Lyon là những người đi theo hắn vì tin rằng hắn có thể tiêu diệt Deliora, con quái vật đã khiến họ mất đi người thân.

Mỗi người đều có lý do của riêng họ, chúng ta không nên đào sâu vào chuyện của họ nữa.

Nguyệt Nha rất ung dung nhàn nhã đi về làng. Ngôi làng đã được hồi phục như xưa, Natsu và mọi người lấy làm lạ nhưng cũng chẳng để ý nữa. Nguyệt Nha tập họp mọi người lại nói.

-Theo như cháu biết, khi mặt trăng hiện ra và chiếu ánh sáng màu tím này xuống thì mọi người mới trong hình hài ác ma đúng không?

-À... đúng vậy.

-Và cách đây ba năm, hiện tượng này mới xảy ra. Trong khi đó Lyon đã thực hiện nghi thức này đã ba năm, có nghĩa là hằng đêm người dân đều thấy mặt trăng tím, nhưng sao không ai đi điều tra khu di tích đó vậy?

-À, cái này thật ra thì...là do di huấn của tổ tiên, không được đến gần ngôi đền đó vì nó là khu vực cấm địa.

-Nhưng mà đây đâu phải lúc để làm theo cái di huấn đó đâu. Nhiều người đã hi sinh, nhiều hội cũng đã nhận nhiệm vụ với giải thưởng lớn mà. - Lucy thắc mắc hỏi.

-Có phải là vì mấy người không thể đến gần đó đúng không? - Nguyệt Nha cười khẽ nói.

-Đúng vậy, làm sao mà cô biết vậy? - Mọi người ngạc nhiên hỏi, nhóm người Natsu không hiểu gì hỏi.

-Là sao chị? Sao không đến gần được?

-Tụi này ai cũng đã đến ngồi đến đó rồi, vào được mà. - Natsu không hiểu vấn đề nói.

-Đơn giản mà, được rồi, chút nữa mấy đứa sẽ hiểu thôi còn bây giờ chúng ta bắt tay vào việc nào, giúp người dân hóa giải lời nguyền. - Nguyệt Nha tỉnh rụi nói. Natsu hào hứng không thôi, trong khi Gray, Lucy và Happy thì mặt cứ đơ ra.

-Chị ấy tính phá hủy mặt trăng sao? Dù chị ấy có giỏi cỡ nào thì chuyện đó cũng là không thể nào. - Gray không tin nói.

-Đúng vậy, mà chị ấy cứ tỉnh bơ ra như là không có vấn đề gì vậy ấy. - Lucy gật đầu nói.

-Vì đó là Nguyệt Nha mà! - Happy phụ trợ nói.

-Được rồi, để xem... Ừm, kế hoạch của chúng ta rất là đơn giản, chúng ta chỉ cần ném cây thương này lên trên đó phá hủy mặt trăng tím là xong! - Nguyệt Nha cười tỉnh rụi lần hai nói.

-Quá đỉnh! Chọi cây thương lên phá hủy mặt trăng! - Natsu kích động phấn khích nói. Trong khi đó, Lucy và Happy thì mặt đen lại có chúng suy nghĩ nói rằng.

'Đúng là không biết tự lượng sức mình.'

-Nghĩ làm sao mà phóng được cây thương lên tận đó.

-Mà chị ấy lấy ở đâu ra cái thương đó vậy? - Lucy khó hiểu nói.

-Quan tâm chi mấy chi tiết vụn vặt đó, lo mà xem đi kìa. - Happy nói.

Nguyệt Nha khẽ cười nhạt, búng tay một cái, liền ném ngọn thương bay thẳng lên trời.

-Bay đi nào!

Ngọn thương bay thẳng lên bầu trời, đến khi chạm tới đỉnh điểm thì...mặt trăng liền nứt ra, mọi người ồ lên kinh ngạc, Natsu phấn khích la lên, Gray, Lucy và Happy há hốc mồm la lên.

-Làm được kìa!

Nhưng mặt trăng không bị phá hủy, mà thứ bị phá hủy là...bầu trời. Mặt trăng từ màu tím trở lại thành ánh sáng bình thường.

-Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy? - Natsu không hiểu hỏi, mọi người cũng như cậu không hiểu gì. Nguyệt Nha khẽ cười nói.

-Hòn đảo này bị bao phủ một lớp Ma khí, đó là loại khí tỏa ra từ nghi lễ giọt trăng, theo thời gian, lớp khí đó kết tinh thành một màn bao bọc bầu trời. Đó là lý do vì sao chỉ có mặt trăng ở đây mới có màu tím.

-Bây giờ lớp Ma khí đó bị phá bỏ, thì lời nguyền cũng bị phá giải.

-Ủa? Nhưng mà sao mọi người vẫn mang hình hài quái vật? Không trở lại bình thường sao? - Lucy nhìn xung quanh, mọi người vẫn vậy không khỏi càng thêm khó hiểu.

-Đó là đương nhiên, thứ này không làm thay đổi hình hài của họ mà làm thay đổi ký ức của bọn họ, vì vậy kí ức của bọn họ đã bị đảo ngược.

Nguyệt Nha chỉ tay vào đầu mình nói.

-Bọn họ vốn không phải là người, mà là những ác ma.

-Hả? Thật sao?

-Đúng vậy, họ là những ác ma có thể biến hình thành con người, nhưng mà vì tác động của ánh trăng màu tím khiến kí ức bị đảo lộn và rồi họ sợ hãi hình dạng thật của mình. Hơn nữa ánh trăng đó chỉ có tác dụng với ác ma mà thôi, con người thì không sao cả.

-Vậy ra đó là lý do đám người Lyon không bị làm sao cả.

-Hơn nữa việc họ không đến gần ngôi đền được là vị họ là ác ma. Đó, chuyện là vậy đó!

Mọi chuyện được giải quyết xong, con trai trưởng làng Bobo cũng trở lại. Hóa ra anh không chết mà chỉ bỏ đi vì chỉ một mình anh nhớ lại được kí ức của mình.

Ngày hôm sau mọi người liền lên thuyền của Nguyệt Nha trở về hội sau một đêm tiệc tùng với những ác ma.

Một chuyện vui vẻ khác đã xảy ra, nhóm người đi theo Lyon, những kẻ đã tấn công ngôi làng và bị Nguyệt Nha đánh cho bầm dập giờ đã trở lại và nói lời xin lỗi chân thành.

Cuối cùng họ đã bị Natsu lôi kéo cùng nhập tiệc.

Ngày hôm sau mọi người lên tàu của Nguyệt Nha đi về, vì đây không phải là nhiệm vụ hội nhân làm một cách chính thức nên Nguyệt Nha đã từ chối không nhận tiền thưởng. Nhưng vì dân làng muốn cảm ơn họ nên Nguyệt Nha đã nhận chiếc chìa khóa Tinh linh đã treo thưởng.

Merlin liền chăm sóc chu đáo cho mọi người cho đến khi quay về hội. Trên đường về Nguyệt Nha cũng không làm gì trừng phạt bọn nhỏ cả mà để tụi nó tận hưởng ít phút yên bình còn lại đi.

Nguyệt Nha giao lại đám nhóc cho Erza đang đợi bọn họ ở cảng. Nhìn thấy Erza mặt hầm hầm đứng đó, đám người Natsu liền tái mặt xanh mét la lên thảm thiết.

Nguyệt Nha tiếp tục đi làm nhiệm vụ của mình khi vừa giao đám người Natsu lại cho Erza. Nhưng cô không ngờ là, vào khoảng thời gian đó, một chuyện khủng khiếp đã xảy ra với hội.

----------------------------------------------

07/01/2018

Đã sửa lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro