Chương 2 :
Tinh đấu đại sâm lâm
Giữa trung tâm cánh rừng hiện lên hình bóng của một nữ hài đang nằm ngủ, bất chợt một thiếu niên đi đến.
" Điện hạ "
Nữ hài vốn đang ngủ lại mở đôi mắt ra, đôi mắt huyết sắc cùng bạch ngân mang theo vài tia lười biến nói.
"Có chuyện gì, Đế Thiên".
Đế Thiên vẫn như cũ thanh âm trầm thấp cùng tôn kính đáp lại nàng.
" Nhân loại vẫn như cũ săn bắt hồn thú, ngài không làm gì sau "
Đế Nguyệt La đôi mắt lúc này đã hoàn toàn thành tỉnh khẽ nói.
" Ta sẽ cho nhân loại một cơ hội cuối cùng, nếu như không có người có thể làm ta công nhận. Vậy thì...." nói đến đây đôi mắt trong veo kia đã mang một phần sát khí " Ta không ngại làm cho nhân loại này tuyệt diệt ".
" À mà còn có, ta nghĩ đi ra khỏi tinh đấu đại sâm lâm, ngươi ở lại trong coi đi ".
" Vâng, điện hạ "
Vừa nói xong bóng hình nữ hài đã biến mất.
Một nơi nào đó, bóng hình nữ hài đang lay hoay.
" Chết rồi, ta đâu có biết đường ra đâu biết vậy dẫn theo tên Đế Thiên là được rồi ". Xa xa Đế Thiên đang đứng bỗng nhiên hắt hơi, xóa xoa mũi khẽ nói " Kỳ lạ hồn thú cũng bị bệnh sao "
Sau một hồi đi qua đi lại cuối cùng cũng bắt gặp một cái nam hài đang ngồi làm gì đó.
Nam hài này còn không phải là đường môn ngoại môn đệ tử đã nhảy vực sống lại Đường Tam đâu, bỗng nhiên đang tu luyện huyền thiên công lại lạnh sống lưng, quay đầu nhìn lại bỗng thấy một nữ hài a.
Đường Tam ngây ra, trước mắt nữ hài này dùng hài từ khuynh thành không đủ để miêu tả nàng, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng tuyết mịn màng, hàng long mi như cánh quạt, mái tóc tím bạc trải dài đến mấc cá chân, đôi con ngươi dị sắc cùng làm nổi bật, môi đỏ tự nhiên . Đường Tam không khỏi than yêu nghiệt a.
Sau một hồi nhìn ngắm rốt cuộc Đường Tam cũng bừng tỉnh chợt nhận ra mình nhìn chằm chằm người ta xấu hổ nói.
" A, xin lỗi muội "
" Không sao "
" Ta là Đường Tam, còn muội " để giảm bớt cái không khí xấu hổ này Đường Tam mở lời trước.
" Ta là Đế Nguyệt La "
¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦¦
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro