Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mưa

Nhng cơn mưa đu mùa lúc nào cũng dai đng và m ướt c ngày. Chúng mang đến nhng li than th và c nhng bt tin cho nhng ai làm nông trên các tha rung.

Nhưng cũng vì nó mà hơi nóng mùa hè được h nhit, nhng tha rung được ung nước no nê mà không cn nhng người nông dân nhc công tát nước ngày qua ngày trong nhng tháng ngày tri oi bc như đt nóng mt đt.

Hn ngi trong mt tht, tay chân vn b xích bi đng pht n, nhìn ra khung ca nh - nơi có ánh sáng duy nht chiếu vào t bên ngoài vào. Hn nghe được tiếng mưa và nhng làn gió mát lnh thi vào, vn không ngng chán chường.

" y, li mưa. Tht phin phc a! "

Hn th mình nm li xung tm thm lông, lăn ln như mt con mèo ri nhìn sang phía góc phòng nơi có đim sáng ca ánh nến.

Nơi đó có mt v tăng nhân đang ngi chăm chú viết kinh, ngày qua ngày đu thành tâm mà viết, mà nim.

Hn không biết t bao gi li có thói quen quay sang phía đó mà nhìn. Dù chán chường hay có chuyn cũng vy, đã thành mt thói quen. Có l t khi y cũng b nht ti nơi này.

Nét mt y trm tư, ngón tay thon dài cm cây c viết nhng dòng ch mà hn cho là vô nghĩa. Y  có v đã xong vic viết kinh ca mình nên dn dp gn gàng nơi k nh, nhanh chóng ra ch hn ngi nhìn khung ca.

" D Xoa, ngươi có bao gi nghĩ đến nhng gì có t cơn mưa chưa? " - Y chm rãi hi hn.

Hn nhìn y ngn ra mt hi ri xì mt tiếng. Hôm nay li ging cho hn điu vô nghĩa gì đó à?

" Có sao?  Không h. Nhng cơn mưa toàn mang ti phin phc. Thm chí còn m ướt. Nhưng nếu có sm, vic nhìn nhng khuôn mt nhân loi kia khiếp s hoà vào thanh âm đó thì li rt tuyt!" -  Hn xoa cm mà nói.

Y th dài lc nh đu.

" Hôm nay bn tăng không hng thú vi vic ging đo cho ngươi. Ch là thy mưa bng dưng có chút tâm tình. "

" H?  Vy là ngươi s không bt bn đi gia nghe my cái màn chán ngt đó sao?  Ha, vy thì nói xem ngươi nghĩ gì đi, đi s ngc. Ngươi có phi có ý nghĩ như bn đi gia, cm thy đã ti gii hn ri không? "

Hn đc chí cười, tay quàng qua vai y. Ngay lp tc y dùng tay mình g xung.

" Không có gì, ch nh li vài chuyn bn thân đã tng tri qua thôi. "

" ... Xut gia như ngươi mà có chuyn gì đ nghĩ?  Nếu là nhân sinh, thì đó là quy lut cuc sng này ri. Có sinh t s có t, bn đi gia ch là đem ti nhng cái chết nhanh gn mà thôi. Suy cho cùng thì nếu có cái thin cũng có cái ác, nó cân bng như thế. "

"..."

" Gi s không có bn đi gia, thì vn có nhiu con qu khác hoành hành thế gian này mà thôi. Ngươi vì bn đi gia mà hoá yêu, ngươi nghĩ điu đó s có ích sao? "

" Ngươi có bao gi nghĩ đến ngươi s mt đi mt th quan trng nht ca mình bng nhng vic làm tàn đc ngoài kia hay không? " - Y không tr li hn, ch hi ngược li.

" Bn ta làm gì có th quan trng a. Nếu có, chính là s t do đây. Cuc sng ca ác qu chính là giết chóc, là s vui sướng khi nhìn thy nhng s hãi nơi nhân loi yếu t. Như vy đy. Ngươi có bao gi tn hưởng nhng vui thú?  Tn hưởng nhng khoái lc trn gian?  Có lm th đ cho ngươi nhìn thy và tri nghim. Đi sư ngc, ngươi tht s không hiu ri. "

Y vn im lng nghe hn nói, biu hin trên khuôn mt không đi sc. Hn biết là y vn chưa tiếp thu, có d d, nói năng thế nào thì con người cnh bên hn trong lòng ch có mi Pht mà thôi. Mt th tâm hn không b nhim bn dù bên ngoài có đang b tàn phá. Có mt chút gì đó như khiến hn mun chiếm ly, nhưng nhng suy nghĩ kia nhanh chóng b bác b.

Ch cn mt cái chm nh có ý đ, nhng dòng pht n trên dây xích ca hn s khi đng và di chuyn lên người hn, co bóp th xác hn như mt s răn đe.

Hn th dài mt hơi, quay sang nhìn y, khuôn mt y dù hin rõ kim văn yêu khí nhưng song vn rt đp. Tay y chp li thành kính, nim nh vài câu ri thôi buông xung.

" Ngươi đy, không sám hi có l vì không nhn ra bn thân có th cn đ trân quý. Bn tăng nghĩ, ngươi s hi hn thôi, dù không biết là khi nào."

Đúng, y luôn nói đúng.

Hn đúng là có hi hn, vì hn nhn ra s quý giá ca khong thi gian đó. Dù hn b đi x t bc, hay là b gông cm, vn có mt người dù ming nói hn nên quay đu, răn đe hn nhưng luôn là quan tâm ti hn tng chút mt.

Không như nhng người khác, s ôn nhu đó luôn khiến hn phát r, nhưng lm lúc cũng khiến hn cm thy bn thân có khác l. Khác l đó làm hn nghĩ mãi. Sau này mi biết, th quan trng đó là gì.

Hn vn ghét mưa, vì cũng trong cơn mưa, th hn coi trng đó b ly đi bi s ngông cung ca mình.

---

" Dạ Xoa, ngươi đang nghĩ cái chi?" - Thanh Phường Chủ gọi hắn khi thấy hắn chăm chú nhìn ra khung cửa sổ với ánh mắt trầm ngâm.

Dạ Xoa nghe tiếng gọi, liền giật mình, lôi bản thân ra khỏi những hồi ức cũ. Hắn quay lại nhìn Thanh Phường Chủ đang đóng tập kinh sách lại, liền lại gần không nói gì mà giật lấy cất gọn vào một góc.

Y nhìn hắn, môi khẽ cong lên một nụ cười, hắn bỗng cảm thấy mình trở nên lạ lùng đi khi nhìn thấy điều đó, vội vội vàng vàng tránh ánh mắt kia cất xong xuôi mọi thứ.

" Đi ngủ a!!! Bổn đại gia mệt rồi!" - Hắn nói, tay lôi đống nệm futon ra trải dài rồi nằm xuống.

Từ cái hôm nọ, hắn xoá luôn cái lằn ranh do mình tạo ra mất rồi, nên chỗ ngủ có thể thoải mái hơn khi cả hai nhích ra gần nhau một chút.

Dạ Xoa quay lưng về phía trước mặt Thanh Phường Chủ, vờ thở nhẹ như đã ngủ. Y ở phía sau, nhẹ nhàng chui vào chăn, nhìn tấm lưng và hành động khi nãy có chút vui vui trong lòng. Lắc nhẹ đầu, môi vẫn cười, y nằm xuống nhắm mắt lại ngủ, bên ngoài những cơn mưa vẫn âm u vây kín bầu trời, nhưng có vẻ không còn ảnh hưởng gì tới họ nữa.

" Ngủ ngon, Dạ Xoa!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro