Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7

Sau lời tỏ tình bất chợt ấy cả hai rơi vào im lặng, lặng lẽ nắm tay nhau về. Nhìn qua có vẻ bình tĩnh nhưng lúc này trong lòng Lê Thanh Phong như muốn gào lên thật lớn, anh cùng mối tình đầu của mình bắt đầu quen nhau rồi này. Cô ấy đáng yêu chết mất! Muốn ôm cô ấy một chút ghê!
Tuy nhiên suy nghĩ này vẫn chả thể làm được cho tới tận khi về tới nơi.
“Bạn trai của em ơi”
Trần Nam Tư khẽ gọi anh, cô chỉ muốn trêu đùa anh một chút nhưng sao cảm giác như chính cô mới là người bị ghẹo nhỉ?
Lê Thanh Phong nghe cô gọi danh phận mới của mình có chút không tin được, cô ấy gọi anh là bạn trai kìa!
Không để anh kịp nghĩ, anh bỗng cảm thấy cổ áo mình bị kéo xuống, cô khẽ đặt một nụ hôn lên môi anh. Thời khắc này đầu anh như muốn nổ tung, nụ hôn đầu của anh bị cướp mất rồi!!!
“Ngủ ngon nhé bạn trai”
Đợi tới khi anh hoàn hồn cũng là lúc cô chạy vào kí túc xá chúc anh ngủ ngon, ngượng chết anh. Nhưng lúc này anh bỗng cảm thấy, hình như không phải lần đầu họ hôn nhau, cũng không phải lần đầu họ hẹn hò, những cảnh tượng này thật sự rất quen thuộc, rốt cuộc là sao?
---
Tới tận khi về tới phòng lên giường ngủ Trần Nam Tư vẫn chưa thể bình tĩnh, vậy mà lại là cô chủ động hôn anh, kích động chết mất.
Đồng thời lúc này khi tâm trạng đang rối bời bỗng có giọng nói quen thuộc máy móc như robot vang lên bên tai cô.
“Không được bên nhau. Không được phá vỡ cốt truyện”
Chất giọng không phân nam nữ này đã xuất hiện trong đầu cô suốt từ khi cô phải lòng anh, nhưng đây là lần đầu cô nghe rõ nhất.
“Ai đang nói?”
Trần Nam Tư khẽ nói, cô vẫn luôn tò mò về kẻ đứng sau chất giọng này, rốt cuộc tại sao chỉ có mình cô nghe được giọng nói này?
“Tôi là tình tiết truyện, cốt truyện vốn dĩ hai người không được quen biết, càng không thể bên nhau. Làm sao hai người cứ thích làm trái?”
Tình tiết truyện đáp lại cô, hắn rất tức giận, tại sao những gì được định sẵn lại không xảy ra, tại sao nam chính của cuốn tiểu thuyết này lại thích nữ phụ lót đường?
“Cái gì mà tình tiết truyện? Ngươi...”
Không để cô nói hết, Tình tiết truyện đã ném một loạt hình ảnh vào đầu cô, những việc cô cùng anh đã từng trải qua.
Họ đã trải qua bảy lần tình tiết truyện, lần nào cũng là anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên. Lần nào anh cũng gạt bỏ nữ chính được định sẵn của anh là Nguyễn Thảo Linh mà yêu cô.
“Cô là Trần Nam Tư, nữ phụ sớm sẽ hết đất diễn. Đây là thế giới tiểu thuyết, vốn dĩ sau này cô phải yêu nam phụ Phạm Thế Long vào năm năm sau, sau đó sẽ bị anh ta bỏ mặc trong ngày cưới chạy đi tìm nữ chính. Cô sẽ chạy theo rồi bị tai nạn chết”
“Kết truyện vốn phải là Lê Thanh Phong cùng Nguyễn Thảo Linh hạnh phúc bên nhau. Nam chính tự ý thay đổi cốt truyện vì nữ phụ, kết cục sẽ không bao giờ tốt đẹp, tốt nhất hai người không được phép bên nhau”
Sau khi nói một tràng, giọng nói bí ẩn ấy lại lần nữa biến mất, để lại Trần Nam Tư ngơ ngác, rốt cuộc đây là gì?
Nhưng cô chỉ coi là bản thân mơ màng nghĩ linh tinh, có thể do kích động ở bên anh nên mới vậy đi? Không để cô nghĩ lâu, cô bỗng thấy tin nhắn anh hiện lên.
“Bạn gái nhỏ, em ngủ chưa?”
Ở bên kia Lê Thanh Phong cảm thấy bản thân sắp điên mất thôi, vừa đưa cô về anh đã nhớ bạn gái tới phát điên. Anh muốn sáng thật nhanh gặp cô được không?
“Bạn trai à, đừng nói anh kích động tới không ngủ được nha?”
Cô nhắn lại trêu anh, bạn trai nhà cô đáng yêu chết mất. Rõ ràng anh mới là người không ngủ được còn nhắn tin hỏi cô.
“Không ngủ được, muốn gặp em tới điên mất”
Lê Thanh Phong lần đầu yêu, hơn nữa đối tượng lại còn là người anh yêu thầm từ năm mười bảy tuổi khiến anh không thể không kích động.
“Vậy gọi video nha anh?”
Tin nhắn vừa hiện lên cùng lúc với cuộc gọi video của cô, anh chính là kích động chết mất, hồi hộp lần đầu có danh phận được gọi video cho cô. Cái này vẫn khác những lần trước đó, không thể không kích động!
“Anh ơi”
“Ngủ đi nào anh”
Chất giọng của Trần Nam Tư vốn đã nhẹ, lúc này lại càng nhẹ nhàng hơn, nhẹ nhàng tới mức khiến anh không kìm được mà muốn chạy tới gặp cô ngay lúc này.
“Ừ, vậy để điện thoại xem em ngủ có được không?”
Lê Thanh Phong cố kìm lại trái tim đang kích động của mình, anh khẽ chửi thề trong lòng. Mẹ kiếp, cô ấy đáng yêu chết mất, nhưng may là sự đáng yêu này thuộc về riêng mình rồi.
---
Tối đó cả hai gọi điện thoại cho nhau cho tới khi nghe tiếng thở đều đều của cô, anh mới không nỡ mà tắt máy.
“Ngủ ngon nhé bạn gái nhỏ”
Anh lặng lẽ nhân lúc cô ngủ đổi biệt danh cho cô “Người yêu nhỏ”, từ nay họ chính thức hẹn hò rồi nhỉ.
Đêm thanh vắng, gió mùa đông vẫn lạnh, nhưng lúc này trong trái tim của cả hai có nhau, dường như mùa đông cũng ấm áp như nắng hạ năm mười bảy tuổi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro