
Tiểu Trác đại nhân lạnh lùng, đại yêu Chu Yếm lại đeo bám không buông
Thiết lập riêng: Không có thù giết cha diệt môn, đội Tập Yêu Ty được giữ nguyên, Chu Yếm gia nhập sau này.
Hôm nay thời tiết rất tệ, trời u ám, tâm trạng của Trác Dực Thần cũng chẳng khá hơn, đặc biệt là khi Triệu Viễn Chu ở bên cạnh, tâm trạng y càng tệ hơn.
Trác Dực Thần đang xử lý công việc, còn Triệu Viễn Chu lại nằm nghiêng bên cạnh, một tay chống đầu, lẳng lặng ngắm nhìn người mà mình thích. Hôm nay Trác Dực Thần mặc một chiếc áo màu xanh đậm, càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết, môi đỏ răng trắng, trông không khác gì một mỹ nhân bước ra từ tranh.
Bị ánh mắt nóng bỏng của Triệu Viễn Chu nhìn chằm chằm, Trác Dực Trần cảm thấy khó chịu, quay đầu lại, lạnh lùng nói: "Ngươi có thể đừng nhìn ta bằng ánh mắt như thế không?"
Triệu Viễn Chu nhìn đôi môi nhỏ của Trác Dực Trần mấp máy, không nghĩ ngợi gì, chỉ cảm thấy vui mừng vì y chịu mở lời với mình. Hắn thầm nghĩ: "Y đang nói chuyện với mình kìa, chắc chắn y thích mình!"
Thấy Triệu Viễn Chu không trả lời, Trác Dực Thần có chút tức giận.
"Ta hỏi ngươi đấy!"
Lúc này Triệu Viễn Chu mới hoàn hồn, vui vẻ đáp: "Bởi vì Tiểu Trác đại nhân rất đẹp mà."
Trác Dực Thần tức giận hơn.
"Ngươi không có việc gì để làm sao?"
Triệu Viễn Chu cười.
"Tiểu Trác đại nhân đang quan tâm ta sao?"
"Nực cười đến cực điểm!" Trác Dực Thần quay đầu tiếp tục làm việc.
Triệu Viễn Chu bước lại gần, cúi đầu nói: "Vậy vị thượng cấp tốt của ta có nhiệm vụ gì muốn giao cho ta không? Ví dụ như xoa bóp lưng hay vai chẳng hạn?" (Tác giả: Ý đồ rõ ràng, chỉ muốn sờ eo vợ thôi mà!)
Trác Dực Thần lườm hắn.
"Ta không cần, chỉ cần ngươi đừng xuất hiện trước mặt ta là được!"
Nghe vậy, Triệu Viễn Chu giả vờ đau lòng, ôm ngực.
"Tiểu Trác đại nhân sao lại vô tình thế? Là thuộc hạ trung thành của ngươi, ta phải giúp ngươi chia sẻ công việc chứ!"
Nói xong, hắn vươn tay định bóp vai cho Trác Dực Thần. Dĩ nhiên, Trác Dực Thần kháng cự, nhưng sức của Triệu Viễn Chu quá lớn, y đẩy không ra. Trong lúc giằng co, Trác Dực Thần suýt ngã, may mà Triệu Viễn Chu nhanh tay kéo y lại, ôm vào lòng.
Đúng lúc đó, Bạch Cửu bước vào.
"Tiểu Trác ca, hai người..."
Tư thế của họ ám muội vô cùng, khiến người ta không khỏi liên tưởng. Bạch Cửu vội vàng lấy tay che mắt, hét lên như một chú gà con hoảng hốt rồi chạy vụt ra ngoài.
Triệu Viễn Chu và Trác Dực Thần nhìn về phía cậu. Đợi đến khi cậu đi khỏi, Trác Dực Thần mới nhớ ra cần thoát khỏi vòng tay của Triệu Viễn Chu. Y mạnh mẽ đẩy hắn ra, rồi quay người cầm lấy Vân Quang Kiếm đâm thẳng về phía hắn.
Triệu Viễn Chu không nỡ đánh trả, chỉ đành né tránh. Trác Dực Thần hét lên.
"Triệu Viễn Chu! Ta giết ngươi!"
Triệu Viễn Chu vừa tránh vừa nói.
"Tiểu Trác, đừng tức giận nữa mà. Nhưng mà ngươi cũng giết không được ta đâu."
Nghe vậy, Trác Dực Thần càng tức hơn, lại đâm kiếm về phía hắn. Để dỗ y, Triệu Viễn Chu đứng yên không nhúc nhích, mặc cho y đâm.
Khi kiếm cắm vào ngực Triệu Viễn Chu, Trác Dực Thần thoáng sững sờ, vội rút kiếm ra. Y nghĩ rằng Triệu Viễn Chu sẽ né, nhưng hắn lại không làm thế. Triệu Viễn Chu phun ra một ngụm máu, cười nói.
"Tiểu Trác đại nhân còn giận không?"
Trác Dực Thần không trả lời. Triệu Viễn Chu nhìn y, giả vờ yếu ớt.
"Ta chóng mặt quá, Tiểu Trác đại nhân đỡ ta một chút đi."
"Đừng giả bộ, ngươi chẳng phải sẽ tự hồi phục sao?"
Triệu Viễn Chu ôm ngực, làm ra vẻ đau đớn.
"Tiểu Trác đại nhân chắc cũng biết, Vân Quang Kiếm là khắc tinh của yêu quái, mà ngươi lại đâm sâu như vậy..."
Nhìn Triệu Viễn Chu đau đớn, Trác Dực Thần tưởng rằng hắn thực sự bị thương, liền tiến tới đỡ hắn. Nhân cơ hội, Triệu Viễn Chu dựa vào người y, vòng tay ôm lấy eo Trác Dực Trần, tranh thủ sờ soạng vài cái.
Trác Dực Thần hất tay hắn ra, kéo hắn về phòng, ném lên giường rồi xoay người định đi.
Triệu Viễn Chu lại làm bộ dáng của một thiếu nữ bị phụ bạc.
"Tiểu Trác đại nhân, ngươi định bỏ ta lại thế sao?" Hắn còn giả vờ lau đi giọt nước mắt không tồn tại.
Trác Dực Trần hết cách, đành hỏi: "Vậy ngươi muốn thế nào?"
Triệu Viễn Chu nghiêm túc nhìn y: "Hãy làm bạn đời của ta."
END.
Nguồn: https://xinjinjumin267728250347.lofter.com/post/84a1c66f_2bd2265b2?incantation=rzWTWrPkPlQ4
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro