Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tiểu Trác đại nhân, mạng của ta là của ngươi, ta cũng là của ngươi.

Tên đầy đủ: Tiểu Trác đại nhân, kiếm Vân Quang là của ngươi, mạng của ta là của ngươi, ta cũng là của ngươi.


01.

"Tiểu Trác... giết ta đi, nhanh giết ta..." Trước khi bị lệ khí khống chế, Triệu Viễn Chu nói với Trác Dực Thần.

"Không được... Triệu Viễn Chu... chẳng lẽ không còn cách nào khác sao..." 

Trác Dực Thần nhìn Triệu Viễn Chu đang tạm thời bị nhốt và mất đi ý thức, nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống.

"Giờ đây, Bạch Trạch Lệnh đã bị phá hủy, nhưng còn một cách, có thể cứu hắn." Anh Chiêu chậm rãi nói.

"Cách gì? Chỉ cần cứu được hắn."

"Huyết mạch Băng Di, chuyên khắc chế sát khí. Chỉ cần hai người các ngươi trao đổi một nửa máu, có thể áp chế sát khí."

"Làm thế nào để trao đổi? Cầu xin Sơn Thần chỉ giáo!" Trác Dực Thần quỳ trước Anh Chiêu, tha thiết cầu xin.


02.

Anh Chiêu dùng nửa thân pháp lực áp chế sát khí trong người Triệu Viễn Chu, sau đó nói phương pháp cho Trác Dực Thần và đưa hai người vào trong Nhật Quỹ.

"Tiểu Trác, ngươi nhớ kỹ, trao đổi máu phải cần hai người đồng tâm hiệp ý. Ta đã dùng nửa thân pháp lực tạm thời áp chế sát khí, phần còn lại phải dựa vào các ngươi."


03.

Trong Nhật Quỹ, Trác Dực Thần nhìn Triệu Viễn Chu đang hôn mê, chậm rãi vuốt ve đôi mày và đôi mắt của hắn.

Nhìn kẻ thù trước mặt, có hận không? Trác Dực Thần tự hỏi. Hận chứ, nhưng đó có thật là ý muốn ban đầu của hắn không? Nếu hắn không bị lệ khí khống chế, liệu mọi chuyện có như thế này không? Nhưng thật lòng mà nói, nếu phải giết hắn, Trác Dực Thần phải thừa nhận rằng, y không nỡ.

Y không nỡ để đại yêu khẩu thị tâm phi này chết trước mặt mình. Qua thời gian dài ở bên nhau, Trác Dực Thần không thể phủ nhận rằng y đã động lòng, yêu kẻ không nên yêu này. Biết rõ vậy, nhưng y vẫn lún sâu, không thể thoát ra.

Suy nghĩ một lúc, y không chút do dự rạch cổ tay cả hai người, vận công nội lực để trao đổi máu.

"Ưm... đau quá..."

Máu chứa đầy lệ khí từ Triệu Viễn Chu chậm rãi chảy vào cơ thể Trác Dực Thần. Lượng sát khí lớn hành hạ khiến y đau đến choáng váng, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng để hoàn thành việc trao đổi.

Nhìn Triệu Viễn Chu dần thoát khỏi sát khí nhờ huyết mạch Băng Di dung hợp vào cơ thể, Trác Dực Thần mỉm cười. Mọi chuyện kết thúc, y kiệt sức ngất đi bên cạnh Triệu Viễn Chu, tay vẫn nắm chặt tay hắn.


04. 

Khi tỉnh lại, vẫn ở trong Nhật Quỹ. Khác biệt là trên tay y được băng bó dày cộm, động đậy một chút liền đau. Trác Dực Thần dời ánh mắt sang Triệu Viễn Chu, người đang quay lưng về phía mình.

"Triệu Viễn Chu... ngươi..."

Chưa kịp nói hết câu, y đã bị Triệu Viễn Chu ôm chặt vào lòng. Vừa định đẩy ra, hắn lại nhận ra trên vai mình ướt đẫm. Triệu Viễn Chu... đang khóc. Trác Dực Thần từ từ ôm lại Triệu Viễn Chu.

"Triệu Viễn Chu... ngươi khóc rồi, ngươi, con khỉ trắng này, cũng biết khóc sao."

"Trác Dực Thần... ngươi đúng là một kẻ ngốc..."

Trời mới biết lúc Triệu Viễn Chu tỉnh lại, nhìn thấy Trác Dực Thần nằm trong vũng máu, lòng hắn đã sụp đổ thế nào. Hắn tưởng rằng mình đã mất đi người ấy.

"Triệu Viễn Chu... không sao rồi... ngươi sẽ không còn bị lệ khí khống chế nữa..."

"A Dực... ngươi có biết điều này nguy hiểm thế nào không... chỉ một chút bất cẩn, ngươi có thể chết... A Dực..."

"Chết thì chết, ta chẳng phải đã từng thề sao... ngươi và ta... không chết không dừng." Trác Dực Thần nhìn thẳng vào mắt Triệu Viễn Chu.

"Triệu Viễn Chu, ngươi nhớ kỹ, kiếm Vân Quang là của ta. Ta muốn nó giết ai, nó mới giết người đó. Mạng ngươi là do ta đổi nửa thân máu cứu lại, nên mạng ngươi cũng là của ta. Nếu ngươi lại muốn chết, ta sẽ cùng ngươi. Ngươi và ta bây giờ huyết mạch tương thông, đồng sinh cộng tử... lần này, đừng mong đẩy ta ra nữa."

Triệu Viễn Chu ôm chặt người trong lòng, Trác Dực Thần chỉ cảm thấy cơ thể mình ngay lập tức bị bao bọc trong một vòng tay mạnh mẽ. Những lời còn chưa nói hết liền bị nhấn chìm trong một nụ hôn tràn đầy tình ý. Chiếc lưỡi hơi lạnh luồn vào trong, tham lam thu lấy hơi thở thuộc về hắn. Lúc tình cảm tràn đầy, Triệu Viễn Chu ghé sát bên tai Trác Dực Thần.

"Tiểu Trác đại nhân, kiếm Vân Quang là của ngươi, mạng của ta là của ngươi, ta cũng là của ngươi... mãi mãi là của ngươi."

END.

Nguồn: https://ntyonhgaililhn.lofter.com/post/7af89a21_2bd30fa1d?incantation=rzfnKeoeqdic

Lên lịch ngày 18/01 :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro