Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

| Regen | Bí Ẩn X - 098620a | chương 2


Chương 2

Ps: Đến đây rồi thì mình chỉ bao gồm chỉ lỗi góp ý và nhận xét riêng cho chương thôi nhé, nhận xét chung cả truyện đã có ở post đầu rồi.

________________


I, Về lỗi + Gợi ý chỉnh sửa

"* Cạch ... Cạch *

Tiếng động bên ngoài cửa sổ gây nhức nhối , Song Ngư trong cơn mê man như cuốn vào một câu chuyện hỗn tạp , giống như thực tại mà lại đan xen quá khứ ."

Đầu tiên, mình không khuyến khích dùng từ tượng thanh trong khi viết, nó sẽ khiến câu văn của bạn bị thô, trong một vài trường hợp, bạn có thể bị hiểu lầm là đang câu độ dài. Trong trường hợp này, hãy đi vào giấc mơ của Song Ngư, bạn có thể mô tả chủ yếu về cảm nhận của Song Ngư, và một chút vể cảnh vật trong giấc mơ, sau đó dẫn hẳn đến đoạn sau, như vậy sẽ dễ tạo được nét bí hiểm cho cả đoạn đầu.


"Hình ảnh cậu bé chừng mười tuổi đứng cạnh biển người đang xô đẩy lẫn nhau . Dưới đôi giày da cũ là lớp tuyết bám dính máu , một màu chói mắt. Nước mắt đã đầm đìa, cánh tay vô thức giơ về phía Song Ngư như khẩn khoản cầu xin ."

Khi nói "biển người" nghĩa là rất đông, nên từ "đứng cạnh" không hợp lý lắm, ở đây hoặc là "đứng lẫn trong biển người" hoặc là "bị xô đẩy trong biển người". Tiếp theo, từ "vô thức" có thể bỏ đi, cuối cùng hãy thêm vào biểu hiện của cậu bé nhé, như "... khẩn khoản cầu xin trong vô vọng."


"* Pằng *

Song Ngư giật mình tỉnh giấc chỉ vì giọt nước trên trần nhà bị dột nhỏ xuống mặt anh ."

Như mình đã nói ở trên, hạn chế từ tượng thanh. Ở đây bạn có thể diễn đạt bằng câu văn và ghép với đoạn sau, ví dụ:

"Tiếng súng nổ chát chúa khiến Song Ngư giật mình tỉnh giấc..."

Tình tiết ở cả đoạn sau có thể điều chỉnh lại một chút: "Song Ngư tỉnh dậy chỉ vì nước trên trần nhà..." => "Song Ngư giật mình tỉnh dậy, nhận ra giọt nước trên trần nhà..."

Nếu chỉnh sửa lại đoạn này, bạn có thể đề cập đến cảnh đổ máu trong giấc mơ của Song Ngư, máu bắn cả lên mặt, và Song Ngư giật mình nhận ra chỉ là nước nhỏ trên mặt mình.


"Ngồi dậy liền vuốt mặt rồi thở gấp , cái giấc mơ lạ xuất hiên khiến Song Ngư đau đầu nhức nhối ."

Câu đầu tiên thiếu chủ ngữ, ai ngồi dậy vuốt mặt thở gấp? Ngoài ra, từ "liền" này chỉ xuất hiện trong convert tiếng Trung, nên hạn chế hoặc bỏ đi trong quá trình viết.

Câu kế tiếp cần sắp xếp lại từ ngữ một chút: "khiến đầu Song Ngư đau nhức nhối" sẽ dễ đọc hơn.


"Vớ lấy trong túi áo mảnh giấy nhỏ tìm được trong phòng nữ cảnh sát Song Tử mới nay , anh liền mở và đọc nó ."

Câu này hơi ngược một chút, trong trường hợp này, hãy cắt ra đưa lên đầu câu và thay đổi cách diễn đạt cà câu, ví dụ:

"Chợt nhớ đến mảnh giấy nhỏ mà anh phát hiện trong phòng nữ cảnh sát Song Tử mới nãy, anh lục tìm trong túi áo, vội vàng mở ra." => Thay đổi cách diễn đạt, giữ nguyên nghĩa cả câu.


"Tờ giấy ghi vỏn vẹn có dòng chữ nguệch ngoạc như viết vội ,"

Câu này bạn có thể ghép vào cuối câu trên, để bổ sung cho góc nhìn của Song Ngư khi đọc nội dung của mẩu giấy.


"quá khó hiểu nhưng nó chứa đựng hàm ý gì chứ"

Câu này hơi..., nếu nó quá khó hiểu thì người đọc sẽ nghĩ đến lý do vì sao nó ở vị trí đó (bị giấu dưới gầm giường). Hoặc tự hỏi vì sao nó khó hiểu như vậy, và với người trong cuộc là Song Ngư, tính tò mò sẽ nổi lên và bắt đầu suy nghĩ.

Theo diễn biến, mình nghĩ triển khai theo hướng thứ nhất là hợp lý nhất, vì nó có thể liên kết với tình tiết ở cuối chương một, sau khi liên kết, chúng ta có một câu hỏi là vì sao Xử Nữ lại nóng vội muốn giật lại mẩu giấy.

Bạn nghiên cứu điều chỉnh lại tình tiết trong đoạn, sau đó thêm vào suy nghĩ của Song Ngư, nếu được hãy triển khai thành một đoạn thoại ngắn giữa Song Ngư với hai cộng sự đề cập đến mục đích Song Ngư đánh thức hai cộng sự của mình (đến phòng viện trưởng) nhé.


"Ngoài trời gió lớn quá . Hình như bão sắp ập lên hòn đảo này ,"

Diễn đạt trong hai câu này là kiểu độc thoại nội tâm, và thường chỉ xuất hiện trong các thể loại tình cảm, với góc nhìn hiện giờ trong truyện, hãy thay đổi cách diễn đạt theo hướng trung lập hoặc dùng góc nhìn của nhân vật, ví dụ:

"Gió ngoài trời càng lúc càng mạnh, như báo hiệu bão sắp ập lên hòn đảo này..."

Bạn tham khảo nhé.


"Ngoài trời gió lớn quá . Hình như bão sắp ập lên hòn đảo này , Bạch Dương giữ vội mũ nhanh chóng theo chân Song Ngư đi đến tòa nhà B gặp viện trưởng .(1)

Chưa gì đã gặp một cậu thanh niên trẻ thoạt nhìn chỉ có mười tám , mười chín đang khênh vác mấy thứ đồ trong kho . Sư Tử nhìn qua và nói với Song Ngư . (2)"

Nếu để nguyên, thì các tình tiết ở câu (1) không liên quan đến nhau, thậm chí khá cụt, về cơ bản thì hai câu này đều là các câu đơn, bạn có thể ghép lại thành một để nội dung hoàn chỉnh hơn, sau đó đề cập một chút đến suy nghĩ của nhóm, tò mò hay gì đó, và lưu ý địa điểm của nhóm lúc này (đang ngoài trời), hãy bổ sung một đoạn diễn tả hành động của nhóm, như "cả ba vội bước vào trong kho..."


"Sư Tử đẩy gọng kính vừa mới sờ vào vỏ bìa đã bị tiếng của cậu trai kia làm cho giật mình , cậu ta đội chiếc mũ bèo đã cũ vóc dáng lại nhanh nhẹn thêm đôi mắt xanh lá càng khiến cậu ta trông giảo hoạt , thông minh.

" Ây !!! Làm gì vậy , không phải đồ cho anh động đâu ! Người mới sao ? "

Sư Tử thấy vậy liền rụt tay lại cậu đứng nép sang một bên , đây chẳng phải là thuốc sao ? Rất nhiều là đằng khác ."

Tình tiết trong các đoạn này cần được sắp xếp lại, câu đầu tiên dẫn đến thoại chỉ nên dừng lại ở "làm cho giật mình", tách câu này ra và triển khai thêm hành động của cậu thanh niên này, kiểu cậu ta làm gì khiến Sư Tử giật mình?

Cả đoạn tiếp theo hãy xử lý lại tình tiết và ghép với đoạn phía dưới thoại, kiểu như quan sát cậu thanh niên lạ, sau đó lại chú ý đến mấy thùng thuốc và tự hỏi kiểu như "sao chúng lại ở đây" để hợp thức hóa cho câu cuối nhé.

Và "vỏ bìa"? Hơi khó hiểu một chút, thông thường khi lưu kho thuốc, và các vật dụng y tế luôn được đóng trong các thùng carton (loại dùng ở đựng hàng), nên mình nghĩ từ chính xác ở đây là "sờ vào thùng carton", bạn cân nhắc lại nhé.

Btw, vẫn là dấu câu, bất cứ loại dấu nào, bạn chỉ được phép dùng một lần ở một vị trí thôi nhé, nhiều hơn một dấu, đó là lạm dụng dấu câu.


"Song Ngư lên tiếng rồi lấy khăn lau qua mặt ."

Một lần nữa, cấu trúc câu. Ở đây bạn có thể dùng kiểu câu "...vừa... vừa..." để nói về chuỗi hành động nối tiếp của nhân vật thay vì dùng "rồi".


"Bạch Dương đi đến xé một hộp to ngay cạnh anh ,"

Như mình đã nói ở trên, các loại thuốc khi lưu kho đều được đóng thành hộp, và xếp trong thùng carton dán kín nên không dễ xé bằng tay không (vì có lớp băng keo), muốn phá cần có vật nhọn như mũi dao, đầu bút, hoặc chìa khóa.

Ở đoạn này, hãy lưu ý về tính logic, hoặc bạn có thể chỉnh theo gợi ý của mình, hoặc thay đổi địa điểm cả nhóm nhìn thấy, thay vì trong kho thì thay bằng phòng thuốc, và các nhân viên đang xếp thuốc lên kệ, bạn cân nhắc nhé.


"Sự ngạc nhiên khiến cả ba đặc vụ càng tò mò , họ gặng hỏi người vận chuyển khu C."

"Họ gặng hỏi người vận chuyển khu C" nhưng? Câu này thiếu tình tiết, hãy nhớ là trước đó nhân viên chuyển hàng còn hét lên chỉ vì Sư Tử chạm vào thùng thuốc (theo tình tiết), nên chuyện cả nhóm gặng hỏi mà anh chàng nhân viên trẻ vẫn có thể cặm cụi chuyển đồ, bạn xem xét lại chi tiết này nhé.


"Bạch Dương đi đến xé một hộp to ngay cạnh anh , một cái hộp chứa rất nhiều kim châm , to nhỏ đều có . Sự ngạc nhiên khiến cả ba đặc vụ càng tò mò , họ gặng hỏi người vận chuyển khu C. Anh chàng trẻ vẫn cặm cụi chuyển đồ , Bạch Dương quan sát thấy trên cổ anh ta có nhiều vết bầm tím , còn có lỗ li ti nhỏ giống như bị châm , kéo mũ suy nghĩ lạ ."

Tình tiết cả đoạn này đi khá nhanh, cả đoạn đầu từ "Bạch Dương đi đến..." đến "... càng tò mò" có thể ngắt thành thành một đoạn riêng và đề cập thêm đến suy nghĩ của cả nhóm, khi nhìn thấy một điều kỳ lạ trước mắt thì người ta không chỉ tò mò đơn thuần thôi đâu.

Cả đoạn còn lại từ "họ gặng hỏi..." đến hết hãy bổ sung thêm tình tiết và triển khai thành một đoạn đối thoại ngắn (có thể là tranh cãi) giữa cả nhóm với người vận chuyển khu C. Câu cuối cùng có thể cách riêng một dòng riêng và triển khai thêm hành động, và suy nghĩ của Bạch Dương trong lúc Sư Tử và Song Ngư đang nói chuyện với người vận chuyển.


"Cai ngục liền đi đến , chiếc gậy bằng sắt lắc lắc theo bước nhịp hắn đi , vẻ mặt rất khó đoán tiến tới đá chiếc hộp vừa bị gỡ vỏ dở . Hắn ta nhìn Bạch Dương rồi thấy Sư Tử đang lau mồ hôi ."

Là barton nhé, là loại vũ khí cầm tay cơ bản mà các lực lượng an ninh được trang bị ngoài súng, trong các bệnh viện tâm thần, để kiểm soát các bệnh nhân có thể lên cơn bất chợt, một số nơi dùng barton điện với cường độ vừa đủ làm bệnh nhân ngất đi mà không nguy hiểm tính mạng, bạn điều chỉnh lại chỗ này nhé.

Kế tiếp, là "từng bước chân của hắn" hoặc "từng nhịp bước" nhé.

Tiếp theo, để nguyên thì đọc nó hơi lợn cợn một chút, bạn có thể đảo cụm "vẻ mặt rất khó đoán xuống sau cụm "tiến tới đã chiếc hộp vừa bị gỡ vỏ dở" nhé, sau đó xử lý lại phần từ ngữ lẫn thêm đại từ để câu cú tự nhiên hơn, ví dụ:

"Chiếc gậy bằng sắt lắc lắc theo từng bước chân, hắn tiến tới đá chiếc hộp vừa bị gỡ vỏ dở với vẻ mặt rất khó đoán." => Sắp xếp lại thứ tự hành động nhân vật, đại từ và thêm từ để ghép câu lại.

Tiếp theo, là "xé bỏ", ở đoạn trước bạn có đề cập là cái hộp bị Bạch Dương xé, không phải bị "gỡ" ra. Cuối cùng, vì sao gã cai ngục nhìn Bạch Dương rồi thấy Sư Tử đang lau mồ hôi? Ở đây bạn đề cập thêm hành động của gã cai ngục nhé, như "... nhìn Bạch Dương, rồi đảo mắt qua nhìn Sư Tử đang..."

Trong đoạn này, bạn bỏ quên Song Ngư, bạn cân nhắc lại hành động và biểu hiện của Song Ngư lúc đó rồi thêm vào nhé.


"" Thưa đặc vụ A , anh đã gây khó cho người làm của chúng tôi rồi ! Anh có việc gì cần hỏi không ? "

Cai ngục liền đi đến , chiếc gậy bằng sắt lắc lắc theo bước nhịp hắn đi , vẻ mặt rất khó đoán tiến tới đá chiếc hộp vừa bị gỡ vỏ dở . Hắn ta nhìn Bạch Dương rồi thấy Sư Tử đang lau mồ hôi ."

Vị trí hai đoạn này cần được sắp xếp lại, ở đây đưa đoạn miêu tả lên đầu câu thoại sẽ hợp lý hơn, sau đó bạn có thể thêm một đoạn miêu tả biểu hiện của cả nhóm, và dẫn dắt dần đến đối tượng nói câu thoại sau.

Ở câu thoại, theo mạch truyện thì "A" là tên bang nơi Song Ngư làm việc, chỗ này bạn nên đề cập tên của một trong ba người trong nhóm nhé, ở đây nên dùng tên Song Ngư.


"" Đặc vụ , viện trưởng muốn gặp ngài ! ""

Ở đây bạn thêm tên nhân vật vào nhé, như trên, ở đây nên là tên Song Ngư.


"Song Ngư cùng hai cộng sự đi lên phòng , trời vẫn mưa rất lớn , chớp nháy đến chói mắt , viện trưởng ngồi trên chiếc ghế xoay màu đỏ thẫm nhìn ba người họ ."

Again, cả cụm "trời vẫn mưa rất lớn, chớp nháy đến chói mắt" không liên quan gì đến tình tiết nhóm Song Ngư đến phòng viện trưởng và viện trưởng ngồi trên ghế nhìn họ.

Đầu tiên, hãy đưa cả cụm "trời vẫn mưa rất lớn, chớp nháy đến chói mắt" lên đầu, thêm tình tiết mô cả quang cảnh ngoài cửa sổ, sau đó dẫn dắt dần đến cảnh nhóm Song Ngư đến phòng viện trưởng và nhìn thấy Xử Nữ, nếu có thể hãy mô tả cảnh vật dưới góc nhìn của nhân vật chủ điểm (Song Ngư), ví dụ:

"Song Ngư đảo mắt ra cửa sổ hành lang, gió cào xé cả nền trời đen đặc, hắt những giọt mưa đập mạnh vào khung cửa thành thứ âm thanh kỳ dị, chớp nháy đến chói mắt, cả đoạn hành lang dài đằng đẵng chìm trong ánh chớp khiến cảnh vật trở nên ma quái. Hai cộng sự trẻ của Song Ngư... (thế nào đó), anh đẩy cửa vào thì lập tức nhìn thấy Xử Nữ ngồi trên ghế chờ họ." => Sắp xếp lại thứ tự hình ảnh, miêu tả thêm không gian và dẫn dắt dần đến hành động nhân vật, bạn tham khảo rồi triển khai lại bằng văn của bạn nhé, ở đây mình hơi quá tay chút.

Và ở cuối câu này, hãy thêm vào chút hành động của Xử Nữ để dẫn đến câu thoại tiếp theo, như "chầm chậm lên tiếng" chẳng hạn.


"" Ngài đặc vụ , bệnh nhân của chúng tôi đã được tìm thấy ! Chúng tôi cần phải làm một số việc liên quan tới điều trị ngài không ngại nếu rời thẩm vấn sang giờ khác chứ ? ""

Câu đầu tiên khá dài dòng, ở đây chỉ đơn giản là "chúng tôi đã tìm thấy bệnh nhân" là được nhé, ở câu tiếp theo, là "kiểm tra tình trạng bệnh nhân", và tiếp theo là "nếu muốn thấm vấn, thì..." (phủ đầu trước), vì từ đầu Song Ngư chưa đưa ra đề nghị muốn thẩm vấn bệnh nhân.

Cuối cùng, dùng dấu phẩy đế ngắt trước từ "nếu" với cả đoạn còn lại để ngắt thành từng câu ngắn dễ đọc nhé.


"Song Ngư nheo mắt , lắc đầu rồi hạ giọng nói."

Một lần nữa, suy nghĩ của Song Ngư, ở đây bạn có thể dùng cách thức độc thoại nội tâm để đề cập đến suy nghĩ của Song Ngư trước đề nghị của Xử Nữ, ví dụ như: "Song Ngư nheo mắt, lắc đầu, không có lý do gì để..." => Dẫn dắt dần đến thái độ kiên quyết của Song Ngư ở câu thoại sau.


"" Tôi chắc chắn đã làm phiền bệnh nhân trong khoản điều trị nhưng ngay tại đây tôi muốn được thẩm vấn bệnh nhân ! ""

Cả câu này hơi dài, và nếu tách từng phần ra thì một số nó chả liên quan đến nhau. Đầu tiên, Song Ngư chưa từng gặp Song Tử trước đó (theo mạch truyện), nên ở đây không thể là "chắc chắn đã làm phiền" (chỉ hành động đã diễn ra), mình nghĩ từ dùng đúng ở đây là "sẽ làm phiền" (chỉ hành động sắp đến, Song Ngư sẽ làm phiền Song Tử nếu thẩm vấn).

Tiếp theo, mình nghĩ không nên để Song Ngư đưa ra yêu cầu thẩm vấn, theo diễn biến tự nhiên, hãy nêu lý do Song Ngư muốn thẩm vấn song Tử, hoặc bạn có thể giữ nguyên, và thay cả cụm "tôi muốn được" thành "tôi cần phải" => Chỉ thái độ kiên quyết muốn làm gì đó của nhân vật.

Kế tiếp, thông thường khi đưa ra yêu cầu thì theo sau sẽ là thời gian hay địa điểm, trong trường hợp này, mình nghĩ nên là thời gian: "ngay bây giờ" để nói lên thái độ nôn nóng của Song Ngư. Sau đó đưa cả cụm "tôi cần phải thẩm vấn bệnh nhân" lên trước cụm "ngay bây giờ", đọc cả câu sẽ thuận miệng hơn.

Cuối cùng, cả câu này hơi dài, bạn có thể ngắt trước từ "nhưng tôi muốn..." thành hai câu ngắn vừa phải dễ đọc nhé.


"Xử Nữ lắc đầu , anh cười cười sau đó lôi hàng loạt sổ ghi chép vể bệnh án của Song Tử ra trước mặt Song Ngư . Có vẻ anh ta không muốn cho thẩm vấn ngay bây giờ , có vài y tá mặc đồ trắng đã đứng ngoài ,họ chỉ chờ lệnh rồi đến chỗ Song Tử ."

Cả đoạn này đọc hơi lợn cợn một chút, đầu tiên, bỏ dấu phẩy ở đầu tiên đi, lược bỏ đại từ "anh" trong câu nói về Xử Nữ, chỉ đơn giản là "Xử Nữ lắc đầu cười cười, sau đó..." là được. Tiếp theo, không muốn cho ai thểm vấn bạn? Ở đây thiếu đối tượng, bạn thêm tên nhân vật vào nhé.

Ở câu cuối cùng, mình nghĩ nên thay "rồi" bằng "sẽ" vì các y tá vẫn chưa nhận được lệnh. Btw, mình nghĩ cụm "mặc đồ trắng" không cần thiết, có thể bỏ đi, vì về cơ bản, đồng phục của y tá thế nào thì ai cũng biết rồi.


"Sư Tử cười giật miệng , đưa tay đẩy gọng kính lên cao chút rồi quay sang thầm thì điều gì với Bạch Dương ! Có lẽ là đêm qua anh đã thấy sự mơ hồ giữa đêm của Song Ngư , điều tò mò là tiếng rên nhẹ và lời cầu xin khẩn thiết ."

"Cười giật miệng" là sao bạn? Mình chỉ nghe nhếch môi cười, cười nửa miệng, cười nhạt, cười gằng, cười rất bất đắc dĩ, cười gượng, cười xã giao, cười thích thú, cười mỉa mai, cười thân thiện, cười hả hê, còn "cười giật miệng" nó hơi khó hiểu, mình không tưởng tượng ra được, bạn cân nhắc lại nhé.

Tiếp theo, mình nghĩ cuối câu nên là dấu chấm thay vì dấu chấm cảm, vì đây không phải câu cảm thán. Cụm "điều tò mò" nó hơi... Vấn đề ở đây là ai tò mò? Bạn thêm đối tượng vào nhé.


"Bạch Dương ngay sau khi nghe vậy liền chuyển tầm mắt sang Song Ngư ,đặc vụ còn trẻ nhưng lại tài giỏi anh rất nể phục , điều gì khiến anh khó đoán và không nắm bắt trước biểu cảm như một của Song Ngư ."

Đầu tiên, vì Bạch Dương và Sư Tử đang thì thầm với nhau, không phải nói lớn thành tiếng, nên ở đây mình nghĩ là nên thêm tên Sư Tử vào, như "Bạch Dương nghe Sư Tử nói..." chẳng hạn. Tiếp theo là "khiến anh rất nể phục" nhé.

Câu cuối cùng hơi khó hiểu, ý bạn là "không điều gì khó đoán bằng suy nghĩ và biểu cảm trước sau như một của Song Ngư" hay sao bạn? Ở đây bạn cân nhắc rồi chỉnh sửa lại nhé.


Và tổng kết lại cả hai đoạn này mình thấy nó không liên quan đến nhau lắm, và dưới góc nhìn của mình, cả hai đoạn này có thể lược đi mà không ảnh hưởng mạch truyện. Nhưng nếu bạn muốn nó liên kết với các đoạn trên hơn, bạn có thể sắp xếp lại thứ tự các đoạn, đưa đoạn này và đoạn trên lên dưới câu thoại của Song Ngư, đẩy đoạn nói về Xử Nữ xuống dưới, như vậy thứ tự xuất hiện của tình tiết sẽ hợp lý hơn:

"" Tôi chắc chắn đã làm phiền bệnh nhân trong khoản điều trị nhưng ngay tại đây tôi muốn được thẩm vấn bệnh nhân ! "

Sư Tử cười giật miệng , đưa tay đẩy gọng kính lên cao chút rồi quay sang thầm thì điều gì với Bạch Dương ! Có lẽ là đêm qua anh đã thấy sự mơ hồ giữa đêm của Song Ngư , điều tò mò là tiếng rên nhẹ và lời cầu xin khẩn thiết .

Bạch Dương ngay sau khi nghe vậy liền chuyển tầm mắt sang Song Ngư ,đặc vụ còn trẻ nhưng lại tài giỏi anh rất nể phục , điều gì khiến anh khó đoán và không nắm bắt trước biểu cảm như một của Song Ngư .

Xử Nữ lắc đầu , anh cười cười sau đó lôi hàng loạt sổ ghi chép vể bệnh án của Song Tử ra trước mặt Song Ngư . Có vẻ anh ta không muốn cho thẩm vấn ngay bây giờ , có vài y tá mặc đồ trắng đã đứng ngoài ,họ chỉ chờ lệnh rồi đến chỗ Song Tử .

Trên trán Song Ngư đã sớm rịn mồ hôi ,ngực cũng phập phồng vì thở mạnh ,thực sự tức giận trước thái độ không hợp tác của Xử Nữ ."

=>Sắp xếp lại các đoạn văn theo thứ tự tình tiết và dẫn dần đến biểu hiện tức giận của Song Ngư.


"Trên trán Song Ngư đã sớm rịn mồ hôi ,ngực cũng phập phồng vì thở mạnh ,thực sự tức giận trước thái độ không hợp tác của Xử Nữ ."

Ai thật sự tức giận bạn? Thiếu đối tượng, hãy thêm đại từ hoặc tên nhân vật nhé.


"" Tôi muốn thẩm vấn ! Không muốn ngài lải nhải ""

Câu thoại này của Song Ngư hơi không hợp ký cho lắm, vì diễn biến tình tiết từ đầu không hề nhắc đến chuyện Song Ngư tranh cãi với Xử Nữ về yêu cầu kiên quyết phỏng vấn của Song Ngư. Mình nghĩ ở đây nên là "tôi không muốn dây dưa với ngài thêm nữa", bạn cân nhắc lại nhé.


"" Ngài đã quá nóng vội ! Tại sao vậy ,quy định của chúng tôi là bảo toàn sức khỏe của bệnh nhân , ngài cần tuân theo quy định ""

Trong câu này, theo sau câu hỏi "tại sao vậy?" nên là giải thích (chúng tôi cần bảo đảm sức khỏe của bệnh nhân, đó là công việc), sau đó ra một đề nghị hòa hoãn (chúng ta có rất nhiều thời gian, ngài có thể...), nếu được hãy bổ sung thêm lý do ngoài lề để thể hiện thái độ kiên quyết, hoặc có thể là cảnh báo của Xử Nữ (nếu bệnh nhân không ổn định, tôi e...), chỗ này bạn nghiên cứu triển khai tình tiết ra nhé.


"Bạch Dương đem một hộp kim và vài lọ thuốc không nhãn đến chỗ viện trưởng .Anh đã lén lấy từ vừa nãy khi cai ngục đã không để ý ,giọng nói hơi khàn vì bị cảm nằng nặng lên tiếng."

Đầu tiên, phần từ ngữ. Từ "đem" này cũng như từ "liền", đều là những từ xuất hiện trong bản convert tiếng Trung, cần hạn chế trong quá trình viết, nếu được, hãy bỏ đi.

Tiếp theo, hoặc là cảm nặng, hoặc là cảm nhẹ, bạn chỉnh lại nhé. Tiện thể ở đây cũng có một vấn đề, từ chương 1 đến giờ không - hề có tình tiết nào nhắc đến chuyện Bạch Dương bị cảm, cũng không có lý do, chỉ có duy nhất một chi tiết ở chương 1 cho thấy Bạch Dương đã nôn khi ngửi mùi khó chịu, bạn cân nhắc chỉnh lại chỗ này nhé.


"" Bất chợt tôi thấy điều lạ của người vận chuyển khu C ,anh ta có vẻ không ổn ! Và mấy cái thùng to chứa đồ bên trong cũng không ổn ""

Câu hỏi ở đây là Bạch Dương làm gì thì nhìn thấy điều lạ của người vận chuyển? (trên đường đến nơi). Tiếp theo, nếu là nói về đồ vật, thì hoặc là "cũng bất thường" hoặc "có gì đó kỳ lạ", bạn cân nhắc chỉnh lại nhé.


"Xử Nữ bỗng chốc bị hỏi dồn dập , quả nhiên là đặc vụ họ quá lắm điều . Xử Nữ thấy Song Ngư ngồi day day vầng thái dương nhưng rồi vẫn chỉ nhìn và trả lời câu hỏi của Bạch Dương ."

Lưu ý, câu thoại của Bạch Dương không phải là câu hỏi, nên câu "bị hỏi dồn dập" ở đầu tiên không hợp lý, nếu bạn muốn giữ nguyên cả đoạn này, bạn có thể đưa câu thoại ở trên của Bạch Dương về câu hỏi, như là vì sao trời sắp bão mà họ vẫn chuyển hàng? Trong các thùng hàng đó chứa gì? Số kim châm này để làm gì? Người vận chuyển khu C không ổn, chuyện gì đã xảy ra với anh ta?... bla... bla... Tóm lại, hãy đề cập đến những điều mà nhóm Song Ngư thấy kỳ lạ khi dừng lại ở kho thuốc.


"Xử Nữ thấy Song Ngư ngồi day day vầng thái dương nhưng rồi vẫn chỉ nhìn và trả lời câu hỏi của Bạch Dương ."

Theo như mạch truyện, cả đám này đang phối hợp "diễn" với Song Ngư, nên ở đây hãy thêm vào biểu hiện của Song Ngư thế nào (day thái dương một cách mệt mỏi/ vẻ mặt mệt mỏi), và câu này hơi dài, bạn có thể ngắt ra ở trước từ "nhưng rồi..." nhé, sau đó có thể lược bớt từ "vẫn" đi, đọc cả câu sẽ hay hơn.


"" Ý anh nói là Bảo Bình , cậu trai trẻ với làn da trắng xanh , không có tóc luôn đội mũ đúng không ? ""

Lưu ý tình tiết: Trong tình tiết khi ở kho thuốc, Bạch Dương không hề hỏi tên của Bảo Bình => không biết, là thứ nhất, thứ hai, nhân viên trong viện không ít, nên ở đây bạn không thể đề cập đến tên của Bảo Bình ngay được. Câu hỏi hợp lý của Xử Nữ trong trường hợp này là "Ý anh nói cậu trai trẻ có làn da trắng xanh..." => Nghi vấn, vì Xử Nữ không biết rõ Bạch Dương đang nhắc đến ai.

Và cũng theo mạch truyện, cả đám đang "diễn" với Song Ngư, đồng nghĩa với họ sẽ làm như không biết gì về các nhân viên, nên ở đây, hãy giấu tên nhân vật trong lời thoại của người trong cuộc, và hé lộ dần trong các tình tiết sau.

Sau khi đề cập đến nhân viên này bằng cách miêu tả, và qua đoạn Bạch Dương gật đầu xác nhận, theo mình ở đây nên diễn đạt bằng lời thoại của Bạch Dương: "Là cậu ta, rốt cuộc có chuyện gì với cậu ấy/ cậu ta không ổn, vì sao vẫn phải chuyển hàng giữa tiết trời này?", bạn cân nhắc nhé.


"Viện trưởng Foster mỉm cười , anh khẽ liếm đôi môi khô rồi lên tiếng ."

Một lần nữa, mình không hiểu từ "foster" mang ý nghĩa gì, hoặc dùng tên nhân vật, hoặc dùng đại từ nhé.


"" Cậu trai ấy chỉ là người làm , người vận chuyển vài thứ đồ lặt vặt . Còn số thuốc này là các liều trị bệnh cho viện tâm thần chúng tôi ! Có cần kiểm giấy về chất thuốc không ? ""

Ở câu đầu tiên, vì nhóm Song Ngư đã biết Bảo Bình là nhân viên vận chuyển rồi, nên ở đây không cần xác nhận lại lần nữa, mà là giải thích vì sao Bảo Bình không ổn (do bệnh trong người hay do thể chất).

Tiếp theo, là "thuốc đặc trị của bệnh viện tâm thần chúng tôi.", vì "liều" thì bao gồm kê toa, cấp thuốc, còn khi xếp hàng vào kho hoặc phòng thuốc, các loại thuốc được phân theo công dụng và dạng thuốc (nước, viên nén, viên nang mềm...).

Cuối cùng, là "giấy chứng nhận số thuốc" hoặc "giấy cấp phép dùng thuốc" nhé, chất thuốc in trên nhãn thuốc rồi.


"Có lẽ đã quá dài dòng và mất thời gian , sự kiên nhẫn của Song Ngư không thở chịu đựng nổi . Công việc vẫn là hàng đầu , nhìn chung vị viện trưởng và các cai ngục đang giấu giếm thứ gì đó mà không muốn bị bại lộ . Mưa ngoài trời vẫn không ngớt , ró mạnh rít lên từng cơn , ánh mắt của viện trưởng ánh lên vẻ khó hiểu và sự thách thức ."

Một lần nữa, tình tiết trong đoạn.

Cả câu "Mưa ngoài trời vẫn không ngớt, gió rít mạnh lên từng cơn" không liên quan gì đến phần lớn các tình tiết còn lại trong câu, có thể bỏ đi, và bạn chỉ nên tập trung vào nhân vật chủ điểm trong đoạn (Song Ngư), ở đây, hãy miêu tả thêm về biểu hiện, cảm xúc (khó chịu, tức giận) và suy nghĩ của Song Ngư về thái độ của Xử Nữ.


"* Uỳnh *

" Anh đùa với chúng tôi sao ? Thật mất thời gian khi anh cứ lảm nhảm giống như đang ngăn cản ! ""

Đầu tiên, từ "uỳnh" này là chỉ âm thanh gì bạn? Tiếng sắm chớp đánh ngoài trời bão hay Song Ngư đấm xuống mặt bàn, hoặc đẩy ngã thứ gì đó? Như đã nói ở đầu phần này, mình không khuyến khích dùng từ tượng thanh, hãy diễn đạt bằng đoạn văn.

Kế tiếp, theo thứ tự câu hỏi thì tiếp theo sẽ là thắc mắc vì sao Xử Nữ cố ngăn cản Song Ngư thẩm vấn bệnh nhân, dạng như "Vì sao anh lại hành động như cố ngăn cản tôi?", bạn xem xét nhé.


"Song Ngư mất bình tĩnh mà túm cổ áo Xử Nữ , Sư Tử và Bạch Dương hoảng hốt liền ngăn lại , ngay lúc đấy cai ngục vào gỡ hai người họ như một sự hỗn độn ."

Như mình đã nói trong một góp ý trước đó, trong quá trình viết hãy hạn chế những từ như "thì"; "mà"; "rằng"; "là", ở đây lược từ "mà" đi đọc sẽ đỡ lủng củng hơn.

Tiếp theo, cụm "ngay lúc đấy" có thể ngắt ra bằng dấu phẩy, tiếp theo, cụm "như một sự hỗn độn" không hợp lý lắm, nếu là can ngăn, thì hoặc là "cai ngục bước vào căn ngăn họ" hoặc "cai ngục lập tức bước đến gỡ tay Song Ngư ra khỏi cổ áo Xử Nữ", bạn cân nhắc lại tình tiết này nhé.

Cuối cùng, nếu có thể thì hãy triển khai thêm tình tiết vào đoạn này, tốt nhất là viết tất cả dưới góc nhìn của Song Ngư, và đề cập đến sự khó chịu lẫn nôn nóng của Song Ngư trước khi cai ngục bước vào ngăn cản ngay sau đó.


"Kim Ngưu đứng ngoài cửa khép nép nhìn vào trong mà ánh lên ánh mắt lo lắng xen lẫn sợ hãi tột cùng ."

Về ý nghĩa, câu cuối cùng về Kim Ngưu này không liên quan gì đến tình tiết trong cả đoạn, bạn có thể ngắt câu này ra, xử lý từ ngữ và ghép vào đoạn phía dưới lời thoại của Xử Nữ, như này:

"" Đặc vụ , bình tĩnh ! Chúng tôi sẽ sắp xếp thời gian cho anh gặp Song Tử ngay "

Xử Nữ chỉnh lại cổ áo rồi cùng cai ngục ra ngoài , ra hiệu cho Kim Ngưu đang đứng ngoài cửa khép nép nhìn vào trong mà ánh lên ánh mắt lo lắng xen lẫn sợ hãi tột cùng . Kim Ngưu tiến vào đặt sổ kiểm tra sức khỏe của bệnh nhân lên bàn toan chạy đi thì Song Ngư liền gọi lại . Vấn đề là , tại sao cô ý tá này luôn sợ hãi ?" => Xử lý từ ngữ, đặt lại vị trí tên nhân vật và thêm từ để ghép thành đoạn hoàn chỉnh, bạn tham khảo nhé.

Và ở câu in đậm này: Câu hỏi ở đây là cái gì ánh lên ánh mắt lo lắng lẫn sợ hãi? Thiếu đối tượng, nếu là ánh mắt, bạn có thể đưa từ "ánh mắt" lên sau từ "mà", hoặc bỏ từ "mà" đi và ngắt với cả đoạn bằng dấu phẩy:

"... khép nép nhìn vào trong, ánh mắt ánh lên vẻ..." => Sắp xếp lại vị trí, đưa đối tượng lên trước và ngắt câu.


"" Đặc vụ , bình tĩnh ! Chúng tôi sẽ sắp xếp thời gian cho anh gặp Song Tử ngay ""

Một lần nữa, đặc vụ nào? Song Ngư, Bạch Dương hay Sư Tử?


"Xử Nữ chỉnh lại cổ áo rồi cùng cai ngục ra ngoài , duy chỉ có Kim Ngưu tiến vào đặt sổ kiểm tra sức khỏe của bệnh nhân lên bàn toan chạy đi thì Song Ngư liền gọi lại . Vấn đề là , tại sao cô ý tá này luôn sợ hãi ?"

Trong cả đoạn này, sau khi bạn đã chỉnh lại tình tiết và ghép câu như gợi ý ở trên, thì đoạn này chỉ nên dừng ở "Song Ngư liền gọi lại" là đủ dẫn đến lời thoại sau rồi nhé, nếu để nguyên thì nó hơi thừa một chút, với câu này, bạn có thể bỏ cụm "vấn đề là" ở đầu câu đi và đưa xuống để kết chương => Đây là một mẹo, kết chương bằng một câu hỏi có thể khiến người đọc tò mò về tình tiết của các chương sau nhiều hơn các câu văn, bạn thử xem nhé.


"Người quay lại sao mà hành động cứng đờ , ánh mắt không dám nhìn vào người trước mặt , chưa gì đã sợ hãi như vậy phải chăng cô gái này biết điều gì ? Là người biết hết mọi chuyện sao ?"

Một lần nữa, từ ngữ. Và cả đoạn này cần được diễn đạt lại, ở đây hãy diễn đạt dưới góc nhìn của Song Ngư: Cô ta/ Kim Ngưu cứng nhắc quay lại nhìn Song Ngư", tiếp theo là thắc mắc vì sao Kim Ngưu sợ hãi như vậy, còn lại giữ nguyên, bạn xem xét nhé.


"" Tôi không biết gì cả ! Đặc vụ , tôi xin từ chối mọi câu hỏi của anh ! ""

Again, thêm tên Song Ngư vào sau từ "đặc vụ", tiếp theo, sau khi chống chế mình không biết gì cả, thì thông thường sẽ là "xin đừng làm khó tôi" hoặc "xin đừng chất vấn tôi.". Bạn cũng có thể xứ lý lại từ ngữ và điều chỉnh lại một chút như này:

"Tôi không biết gì cả! Ngài đặc vụ! Xin đừng làm khó tôi! Tôi thật sự không biết gì cả!" => Diễn đạt lại toàn bộ, với cách này thì cụm "Tôi thật sự không biết gì cả" phía sau sẽ được hiểu là nhấn mạnh, và phản ánh cái tâm lý sợ hãi đến hoảng loạn mất kiếm soát của Kim Ngưu.

Chung quy chỉ là thêm một cách để bạn tham khảo thôi.


"Tiếng giày cao gót vang trên hành lang gấp gáp , bóng dáng nhỏ nhắn chạy nhanh đi không thèm ngoảnh đầu lại , không chỉ riêng Song Ngư mà Sư Tử và Bạch Dương đều thấy nghi ngờ , một điềm không lành sắp xảy đến ."

Câu đầu tiên đọc hơi ngược một chút, ở đây bạn có thể đảo từ "gấp gáp" lên sau cụm "Tiếng giày cao gót" đọc sẽ thuận miệng hơn, và ở câu cuối cùng, nếu muốn diễn tả nghi ngờ, bạn có thể thêm cụm từ "như thể có..." vào trước "một điềm không lành sắp xảy đến." nhé.


________________

II, Góp ý ngoài lề cho chương:

+ Trong quá trình viết, hãy chú ý đến tính logic trong từng tình tiết trước - sau, nếu có thể thì hãy kiểm soát các tình tiết có - thể - lặp - lại trong nội dung (như trong chương là chi tiết về hộp kim châm), và các chi tiết kết nối các tình tiết lại với nhau. Nếu bạn muốn theo motif của Shutter Island thì nhất định phải kết nối được các tình tiết bạn đưa vào truyện, và đảm bảo tất cả đều đóng vai trò nhất định.

+ Trong chương này mình có một lời khen là bạn đã có tập trung vào nhân vật nhiều hơn, dù không hoàn toàn, nhưng vẫn như cũ, hãy khai thác nhiều hơn vào nội tâm và suy nghĩ của nhân vật chủ điểm (ở đây là Song Ngư), với mình thì tốt nhất chỉ nên viết tất cả dưới góc nhìn của Song Ngư.

+ Hãy miêu tả qua quang cảnh dưới góc nhìn của nhân vật, để tạo bầu không khí u ám bí hiểm và cũng để người đọc nắm rõ về những nơi nhân vật đến là thứ nhất, thứ hai, cảnh vật có thể ảnh hưởng đến suy nghĩ của nhân vật. Cuối cùng, hãy khai thác vào nội tâm và cảm nhận của nhân vật, thiếu tâm lý nhân vật thì truyện sẽ rất hổng.


________________

Trên đây là toàn bộ bài beta của mình, cảm ơn đã chờ đợi, và tin tưởng đặt hàng tại shop của team.

#Regen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro