Đông
Trời chiều se lạnh...tung cửa ! Gió lùa tóc.....gió lùa tay áo.......Cái vị Đông man mác lại về...Sớm ...sớm quá................:|
Kết thúc chuỗi ngày yên ả.......Lạnh....t lại ngồi nhẩm lại cách cảm nhận những khoảng lặng của cuộc sống bộn bề...
Trống rỗng...chẳng có gì cả.....chẳng còn gì cả....Đã lâu lắm cái cảm giác cay cay,bùi bùi,...;cái ánh mắt nặng trĩu...;cái suy tư trầm ngâm tuổi trẻ...mới quay lại về trong t....Buông tay mạnh quá....t đang sống xa dời thực tế,tự vẽ,tự tô điểm ,nhào nặn nên 1 con ng nh màu sắc............T chẳng còn là t nữa...Con ng này,suy nghĩ này,tiếng cười này chẳng còn là của t nữa........
...
T thích t của ngày xưa...nụ cười nhạt...bụi...mái tóc dài...trầm......chứ k phải thích cái vô lo vô nghĩ..mặc kệ tất cả này !
T thích ngồi bên mâm cơm đạm bạc cùng gia đình...cùng những câu chuyện vui mẹ kể...cùng lời nhắc nhở dạy dỗ của bố...cùng tiếng cười,nét cáu giận khi t đùa cợt của thằng em trai !
T thích...thích mỗi sáng thức dậy đc nằm trên đất quê hương....thích đc thong dong xe đạp quanh xóm nhỏ..
T thích em...ng mỗi đêm ngủ t thường mơ tới...ng cho t niềm tin...cho t thấy c/s thêm ý nghĩa...
T thích ngồi lặng trên giường cắm vài tai chiếc hét phôn,đung đưa cùng điệu nhạc...
T thích những đêm cùng em trai t ngồi đưa đẩy dăm ba câu chuyện...lạnh lùng trc mặt nhau nhưng cả 2 đều hiểu đc t/c máu thịt,đều mong những điều tốt đẹp nhất cho nhau....
..............................................................
Ghét.....t ghét nh lắm.....:|
T ghét bữa trưa phải ngồi 1 mình bên mâm..
T ghét nhìn t tiền mẹ để lại cho trên mặt bàn vào mỗi sáng
T ghét cảnh bố mẹ cãi vã...ghét ánh mắt buồn của mẹ nhìn t lúc đó
T ghét tiếng khóc của trẻ thơ...ghét nhìn ng khác đc chăm bẵm,đc chiều chuộng,đc yêu thương....
T ghét mỗi lần bố t k đi họp phụ huynh..
T ghét cái nhìn của mọi ng soi vào 1 ng như t...ghét bị cô lập,phân biệt sang giàu
T ghét cuộc sống phẳng lặng do chính t tạo ra...ghét sự làm ơn giả tạo,sự thương xót k đáng có,...
...................................................................
Yêu...t nói là t biết yêu....:|
T yêu đi bộ 1 mình dưới hàng cây, trên đường vắng,yêu những hành động kì quặc trải nghiệm của t
T yêu đc đứng giữa khoảng ko bao la vươn mình như muốn đón lấy tất cả
T yêu nụ cười ng khác dành cho mình,yêu ánh mắt long lanh thẹn thùng
T yêu cái trên cha mẹ đặt cho t,yêu lời dặn dò,ân cần khi t xa nhà
T yêu nỗi nhớ...nỗi nhớ của riêng t...k ai khác cả,chỉ của riêng t thôi
T yêu tất cả....dang rộng vs tất cả,mở lòng vs tất cả,giúp đỡ tất cả,yêu thương tấ cả,..................
Tiếc một nỗi....t k thể yêu như t nghĩ,thích như t nghĩ,ghét như t nghĩ,k thể quên......
Ngoài kia,là c/s,là bon chen đời thường,là thử thách đang chờ t...t sẽ vượt qua đc chứ..??? Vì gia đình,vì những ng yêu thương t,vì tất cả....T sẽ cố gắng..
MOng ngày Đông tàn t là con ng khác...t trưởng thành...t lớn...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro