Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

〘064〙

15 − 02 − 2025

Cô gái vừa dứt lời, đôi môi đỏ mọng mới cong lên của Chu Uyển Song Tử cũng cứng đờ, trên mặt xuất hiện biểu cảm người da đen đầy dấu chấm hỏi: "Em, bạn trai em á?"

Khi hai người nói chuyện, tầm mắt của Du Đường Thiên Yết cũng chuyển về hướng này và tập trung trên người Bối Khuynh Xử Nữ, sau đó anh cất bước tiến về phía họ.

Mãi đến khi chàng trai đến trước mặt họ, Bối Khuynh Xử Nữ mới giới thiệu: "Thiên Yết, đây là bạn cùng phòng của em, Chu Uyển Song Tử."

"Chào cậu..." – Chu Uyển Song Tử nhìn anh, tiết chế lại cảm xúc, sắc mặt hơi ửng hồng.

Đậu xanh, muốn câu trai ngon nghẻ suýt thì câu trúng bạn trai của bạn cùng phòng.

Dĩ nhiên Chu Uyển Song Tử biết thức thời, lập tức vẫy tay tạm biệt họ rồi rời đi.

Bối Khuynh Xử Nữ dõi mắt theo bóng lưng của cô ấy, lát sau Du Đường Thiên Yết nắm tay dắt cô đi về trước: "Sao thế?"

Cô gái sờ đầu, vẻ mặt lúng túng: "Ừm... Ban nãy bạn cùng phòng của em không biết anh là bạn trai em nên muốn đến bắt chuyện với anh."

Chàng trai nhíu nhẹ mày, càng nắm chặt tay cô hơn: "Bây giờ chắc là biết rồi nhỉ."

"Ừm, không sao đâu mà." – Thật ra cô biết cô ấy chỉ hiểu lầm, hơn nữa cô cũng rất thích Chu Uyển Song Tử, cảm thấy tính cách của cô ấy rất cởi mở.

Du Đường Thiên Yết xoa xoa tóc cô: "Đồ ngốc, nhớ để ý chút, đừng ngây thơ quá."

"Ờm, bọn mình đi đâu ăn vậy?"

"Tứ Đường đi, cho gần."

Cô vừa rảo bước, trong đầu vừa hồi tưởng lại dáng vẻ hấp dẫn vừa nãy của Chu Uyển Song Tử, dần dà bắt đầu thất thần ——

Cô ấy mặc như vậy đẹp thật đó _(:з" ∠)_.

Sau một hồi do dự, cô ngửa đầu nhìn chàng trai và hỏi với giọng thăm dò: "Thiên Yết, anh thấy phong cách ăn mặc như bạn cùng phòng em khi nãy thế nào? Em chỉ hỏi về quần áo của chị ấy thôi."

"Không nhìn kỹ lắm."

Thế là cô gái miêu tả lại một lần cho anh hình dung ra, sau đó nhìn chàng trai với vẻ mặt mong chờ. Du Đường Thiên Yết bị cô nhìn chằm chằm như vậy thì nhất thời cũng không biết nên trả lời câu hỏi này ra sao: "Thì bình thường thôi, sao thế?"

Cô không cách nào hỏi ra điều mình muốn hỏi, ngờ đâu anh lại thuận miệng nhắc đến nó: "Chẳng lẽ em muốn mặc giống cô ta sao?"

Bối Khuynh Xử Nữ: !!

Cô cúi đầu, lập tức nhỏ giọng phủ nhận: "Không có..."

Du Đường Thiên Yết nghĩ thầm chắc cô cũng không có ý này, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt hồng hào của cô: "Bạn gái của tớ đẹp nhất, cậu không cần phải thay đổi, cứ theo phong cách đáng yêu là được rồi."

Bối Khuynh Xử Nữ cũng cảm thấy bản thân không thích hợp với phong cách này. Ngay từ nhỏ, mẹ đã không cho cô ăn mặc như vậy, luôn cho cô theo phong cách công chúa.

Mặc dù — cô thật sự rất thích phong cách kia QAQ.

Nhưng Du Đường Thiên Yết đã nói vậy nên cô chỉ đành tiết chế lại tâm tư nổi loạn trong mình, ngoan ngoãn gật đầu.

_

Buổi tối sau khi cơm nước xong, hai người đi dạo một vòng trong trường rồi Du Đường Thiên Yết đưa cô về ký túc xá để cô nghỉ ngơi lấy sức.

Khi Bối Khuynh Xử Nữ đẩy cửa phòng ra, Chu Uyển Song Tử và Lê Y Sương đều đang ở bên trong.

"Đi hẹn hò về rồi à?" – Giọng ồm ồm của Chu Uyển Song Tử phát ra dưới chiếc mặt nạ SK-II.

Lê Y Sương kinh ngạc hỏi: "Hẹn hò? Xử Nữ, cậu có bạn trai rồi hả?!"

"Ừm..." – Bối Khuynh Xử Nữ ngồi vào chỗ của mình, Chu Uyển Song Tử kéo lớp mặt nạ xuống bảo: "Là cái anh chàng hồi chiều chị bảo đẹp trai đấy, xin lỗi Xử Nữ nha, lúc trước chị không biết." – Cô ấy áy náy nhìn cô.

"Không sao đâu." – Mới đầu cô còn sợ Chu Uyển Song Tử hiểu ý bên trong sẽ thấy khó xử nhưng may thay là đối phương vẫn rất thản nhiên, dù sao trước đó chỉ là không biết và cũng xem là đùa giỡn mà thôi.

Lê Y Sương tò mò hỏi: "Xử Nữ, vậy là bạn trai cậu đẹp trai lắm sao? Cậu với đối phương là bạn học cấp ba hả?"

"Ừ, anh ấy... Đúng là rất đẹp trai." – Sắc mặt cô ửng đỏ.

"Oa, tốt thật ha. Hồi cấp ba tớ chỉ lo học hành, cũng không có chàng trai nào theo đuổi tớ, chả giống các cậu..." – Cô ấy không ngờ hai cô bạn cùng phòng của mình đều là con nhà có tiền, hơn nữa vẻ bề ngoài còn xinh đẹp hơn cô ấy rất nhiều.

Chu Uyển Song Tử không nói gì nữa, đứng dậy đi vào phòng tắm. Bối Khuynh Xử Nữ thì an ủi Lê Y Sương, bảo cô bạn phải tự tin lên.

Lát sau, Bối Khuynh Xử Nữ cầm đồ ngủ đi tắm. Lúc ra ngoài ban công phơi quần áo thì thấy Chu Uyển Song Tử đang dựa bên lan can gọi điện thoại với bạn.

Sau khi cúp máy, Chu Uyển Song Tử thuận miệng hỏi Xử Nữ muốn vào câu lạc bộ nào. Cô nói muốn vào câu lạc bộ nhiếp ảnh, thế là cô ấy liền bảo bạn mình chính là trưởng câu lạc bộ ấy nên đã trực tiếp gửi Wechat của đối phương cho cô.

Bối Khuynh Xử Nữ cảm ơn rối rít, Chu Uyển Song Tử cười cười: "Xử Nữ, chị phát hiện em rất dễ thương, y như con nít ấy."

Cô gái ngớ người, hai má đỏ hây hây: "Chị, chị cũng đáng yêu."

"Lớn từng này tuổi nhưng em là người đầu tiên dùng từ đáng yêu để hình dung chị đấy," – Chu Uyển Song Tử vuốt mái tóc dài, bật cười thành tiếng: "Em xem bộ đồ chị mặc này có ghép chung với từ đáng yêu được không?"

"Thì là..." – Cô nhất thời không biết nên dùng từ gì để miêu tả: "Dù sao em cũng thấy cách ăn mặc của chị vô cùng đẹp."

"Chắc em cũng không có kiểu quần áo nào đâu nhỉ?" – Cô ấy quan sát chiếc bra màu hồng trên tay cô, trời đất, thiếu nữ quá xá.

"Không có..."

Chu Uyển Song Tử đứng thẳng lại và vỗ đầu cô một cái, mỉm cười quyến rũ: "Lần sau chị đưa em đi dạo phố rồi chọn ít đồ cho em."

_

Ngày khai giảng thứ hai, chiều hôm nay, Chu Uyển Song Tử đưa Bối Khuynh Xử Nữ đi đăng ký câu lạc bộ. Sau khi biết chuyện này, Lê Y Sương bảo mình cũng thấy hứng thú, thế là Chu Uyển Song Tử bảo cả đám cùng đi.

Trên đường đi đăng ký câu lạc bộ, Lê Y Sương kéo Bối Khuynh Xử Nữ hỏi thầm: "Câu lạc bộ nhiếp ảnh chủ yếu là làm gì vậy, cậu có máy ảnh không?"

"Chắc là hướng dẫn bọn mình chụp ảnh nhỉ? Máy ảnh tớ vừa mua, cũng mới nhập môn thôi."

Lê Y Sương "à" một tiếng, vẻ mặt khó xử: "Nhưng tớ không có máy ảnh..."

"Chắc là... Không sao đâu? Đến đó hỏi họ thử xem sao."

Câu lạc bộ nhiếp ảnh nằm trong một căn phòng ở tầng dưới cùng của khu ký túc xá ba. Đây là nơi tụ họp nhà trường phân riêng cho câu lạc bộ.

Thời điểm ba người đến nơi đã có rất nhiều người đang đăng ký. Một cô gái mặc đầm dài màu đỏ bước đến mỉm cười với Chu Uyển Song Tử: "Đây là hai bạn cùng phòng của cậu à?"

Chu Uyển Song Tử gật đầu, giới thiệu với hai cô: "Đây là phó câu lạc bộ, hai đứa có thể gọi cậu ấy là 'chị Mèo'."

Phó câu lạc bộ cười đẩy Chu Uyển Song Tử một cái: "Cậu đủ rồi nha, chưa xong đúng không, trước mặt đàn em mà trêu tớ hả?" – Trong một lần tụ tập bạn bè nọ, cô ấy uống say khướt rồi cứu bắt chước tiếng mèo kêu liên tục, thành ra từ đó có cái tên này.

Cô ấy đưa cho hai người Bối Khuynh Xử Nữ phiếu đăng ký và bảo họ điền thông tin vào trước, lát nữa gọi đến tên họ thì đi vào trong phỏng vấn. Chu Uyển Song Tử bảo các buổi phỏng vấn câu lạc bộ về cơ bản đều sẽ qua được hết nên khâu phỏng vấn này phần nhiều là để các cán bộ của câu lạc bộ làm quen với mọi người thôi.

Hai người được phỏng vấn cùng một tổ, chẳng mấy chốc đã gọi đến tên Bối Khuynh Xử Nữ và Lê Y Sương.

Hai cô vừa bước vào phòng phỏng vấn là ánh mắt của các chàng trai ngồi bên trong tức khắc sáng rực lên.

Wow, hai người đẹp!

Một chàng trai trong số đó đưa cùi chỏ đụng mấy người bên cạnh mình, đè nén khóe môi sắp cười của mình bảo: "Sầm Tuấn Chương, hai em gái đáng yêu, toàn là gu cậu đấy."

Kế bên còn có chàng trai khác bàn tán: "Tao thích em bên trái, da trắng vãi."

"Đúng đó, em bên trái xinh hơn."

"Mẹ nó, hai bọn mày có phải lưu manh không đấy..."

Sầm Tuấn Chương đan hai tay để trước người, ánh mắt lẳng lặng tập trung trên hai cô gái. Anh ta quan sát mỗi người giây lát, cuối cùng dừng hẳn trên Bối Khuynh Xử Nữ ở bên trái.

Hóa ra đây là đàn em mấy ngày trước thêm bạn với mình và có trò chuyện vài câu.

Anh ta quét đầu lưỡi qua hàm răng, âm thầm cong môi.

Sau khi hai cô gái ngồi xuống hai cái ghế phía trước, một chàng trai trong đó lên tiếng: "Hai đàn em, tự giới thiệu bản thân một chút, bé bên trái trước đi."

Bối Khuynh Xử Nữ gật nhẹ đầu: "Chào mọi người, em tên Bối Khuynh Xử Nữ, đến từ..."

Cô gái người đẹp giọng ngọt, vừa cất tiếng đã làm tai người nghe nhũn cả ra. Nom thấy đám đàn ông lập tức phấn chấn tinh thần, hội con gái ngồi gần đó khẽ "xì" một tiếng, chỉ biết trơ mắt nhìn họ ngắm mỹ nhân không rời mắt được.

Khi đến lượt Lê Y Sương giới thiệu, vẻ mặt cô bạn rất xoắn xuýt: "Thật sự xin lỗi nhưng em không có máy ảnh, không biết có thể tham gia câu lạc bộ được không..."

"Ồ, em không có máy ảnh à."

Lúc đăng ký vào câu lạc bộ nhiếp ảnh, đã có người bảo tốt nhất mỗi người phải có một máy ảnh cho riêng mình, vì đây là điều thiết yếu. Nếu không thì những dịp mọi người tổ chức ra ngoài chụp ảnh, bạn đâu thể chỉ đứng một bên nhìn thôi được.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía trưởng câu lạc bộ, Sầm Tuấn Chương đóng danh sách lại và cất giọng bình thản: "Chúng tôi sẽ suy xét lại."

Sau đó lại hỏi thêm một số câu là cuộc phỏng vấn kết thúc, Bối Khuynh Xử Nữ đi ra khỏi phòng, Lê Y Sương cúi đầu bảo: "Xử Nữ, làm sao đây, nếu họ không cho tớ vào..."

"Hay là bọn mình về phòng nói với Song Tử thử xem sao? Có lẽ chị ấy sẽ giúp bọn mình nói với người ta đó."

"Được rồi..."

Hai người đang chuẩn bị rời đi thì điện thoại của Bối Khuynh Xử Nữ bỗng rung lên, Sầm Tuấn Chương gửi tin nhắn đến: 【 Đi chưa? Chờ chút, anh có chuyện cần tìm em. 】

Cô bảo với Lê Y Sương trưởng câu lạc bộ có việc tìm mình, cô bạn ngạc nhiên hỏi: "Anh ấy... Sao anh ấy lại tìm cậu?"

Bối Khuynh Xử Nữ cũng không biết gì, vừa quay đầu đã thấy Sầm Tuấn Chương đi ra. Vóc dáng anh ta cao gầy, thân trên mặc áo phông trắng để lộ ra nửa cánh tay có hình xăm, thân dưới là quần năm phân màu xanh. Anh ta vừa đi về phía họ vừa cởi mũ lưỡi trai xuống và chỉnh sửa lại mái tóc ngắn.

Khi đến trước mặt Bối Khuynh Xử Nữ, anh ta lập tức cong môi cười trông vừa lưu manh vừa đẹp trai: "Em là đàn em Bối lần trước hỏi anh về cuộc thi nhiếp ảnh tháng mười của trường mình trên Wechat đúng không?"

Cô hơi sửng sốt, gật gật đầu đáp: "Vâng."

"Tối thứ sáu các cán bộ câu lạc bộ chúng ta sẽ đến buổi triển lãm nhiếp ảnh ở trung tâm thành phố, khi đó đưa em theo nhé? Có một đàn chị giành hạng nhì cuộc thi nhiếp ảnh năm ngoài cũng có mặt, anh sẽ giới thiệu giúp em."

"Có thật không ạ, vậy cho em cảm ơn..."

"Không việc gì, thế các em về đi."

Sầm Tuấn Chương rời ánh mắt tươi cười khỏi Bối Khuynh Xử Nữ, sau đó tùy ý liếc qua Lê Y Sương. Khoảnh khắc hai người họ bốn mắt nhìn nhau, cô ấy vội vàng nhìn đi chỗ khác, bên tai hơi ửng đỏ.

Trên đường trở về ký túc xá, Lê Y Sương nhớ đến chuyện của mình thì không khỏi lo lắng.

Ban nãy trưởng câu lạc bộ đã đích thân mời Bối Khuynh Xử Nữ, điều này nói rõ chắc chắn cô đã được nhận vào, còn mình rất có khả năng sẽ không được.

Hơn nữa đây rõ ràng là hoạt động nội bộ, tại sao anh ấy chỉ mời duy nhất Bối Khuynh Xử Nữ?

Lê Y Sương quay đầu nhìn cô gái, ấp a ấp úng cất lời: "Xử Nữ... Tớ cảm thấy hình như trưởng câu lạc bộ vừa ý cậu đó, có phải cậu với anh ấy vẫn thường nói chuyện riêng với nhau không?"

"Không có, tớ với anh ta chỉ trò chuyện một hai lần thôi." – Cô cũng khó hiểu tại sao Sầm Tuấn Chương lại muốn mời mình.

"Chẳng lẽ anh ấy có ý với cậu?"

"Chắc không phải đâu? Tớ với anh ta mới gặp nhau một lần thôi à."

Lê Y Sương thở dài, không hỏi gì nữa mà quay về ký túc xá gục xuống bàn suy nghĩ lung tung một mình hồi lâu. Cuối cùng cô ấy lấy hết can đảm đến hỏi Bối Khuynh Xử Nữ có thể cho mình phương thức liên lạc với Sầm Tuấn Chương được không, cô ấy muốn nói về chuyện phỏng vấn với anh ta, khẩn cầu anh ta có thể đồng ý cho mình vào câu lạc bộ.

Cô ấy thêm bạn với Sầm Tuấn Chương, bên kia đồng ý. Sau khi nói tên mình ra, đối phương hỏi cô ấy có phải là người đi cùng với Bối Khuynh Xử Nữ không, cô cũng thành thật trả lời "vâng".

Trò chuyện một hồi, Sầm Tuấn Chương bảo danh sách cuối cùng vẫn đang trong giai đoạn xét duyệt, tạm thời vẫn chưa có kết quả nên cô kiên nhẫn chờ một chút. Lê Y Sương thầm nghĩ "anh ấy bận rộn thật nhỉ", chỉ có thể làm quen nhiều lần thôi.

Sau đó cô dạo một vòng trên vòng bạn bè của anh ta, phát hiện đối phương có đăng vài tấm ảnh tự sướng vô cùng đẹp trai — chính là hình mẫu mà cô thích. Nghĩ thế, cô càng muốn tham gia câu lạc bộ hơn.

Trái tim cô gái đập nhanh, vì vậy vội vàng thoát khỏi Wechat.

_

Năm nhất đại học, giờ học của Bối Khuynh Xử Nữ và Du Đường Thiên Yết tương đối nhiều và lịch học của hai người sắp xếp cũng chồng chéo nhau, từ thứ hai đến thứ sáu không có quá nhiều thời gian rảnh rỗi. Cộng thêm khoảng thời gian này vừa mới khai giảng nên có kha khá nhiều chuyện cần làm, ngày thường đến cả dịp ăn cơm chung cũng khó.

Chiều thứ sáu, sau khi tiết bảy và tám kết thúc, Bối Khuynh Xử Nữ vừa ra khỏi giảng đường đã nhận được tin nhắn của Sầm Tuấn Chương: 【 Mới tan học sao? Đến thẳng Tứ Đường đi, mọi người đều đang ở đây, chúng ta đi ăn cơm trước rồi lên đường. 】

Cô vỗ đầu một cái, không ngờ mình lại quên béng mất chuyện triển lãm nhiếp ảnh tối nay!

Nhưng bây giờ Du Đường Thiên Yết đang đứng ở cổng cung thể thao phía trước chờ cô... Họ đã hẹn nhau tối nay đi hẹn hò rồi QAQ.

Bối Khuynh Xử Nữ tiếp tục đi về phía trước, xoắn xuýt gọi điện thoại cho Du Đường Thiên Yết. Cuộc gọi kết nối, một giọng nam dịu dàng đầy lưu luyến vang lên ở đầu bên kia: "Anh đến rồi, Xử Nữ ra chưa?"

"Em..." – Cô ngoan ngoãn giải thích chuyện tối nay: "Xin lỗi anh, tại em bận quá nên quên mất. Hay là em nói với họ em không đi nhé?"

Du Đường Thiên Yết trầm mặc mấy giây, sau đó cất lời trấn an cô: "Không sao, em đi đi, ngày mai bọn mình hẹn lại lần khác." – Anh biết cô gái thích chụp ảnh, mà cơ hội thế này cũng khó. Giọng chàng trai trầm xuống vài phần, anh chậm rãi nói: "Chỉ là —— anh rất nhớ em, nên muốn được gặp em sớm chút thôi."

Trong loa điện thoại vẫn phát ra tiếng, Bối Khuynh Xử Nữ ngước mắt đã trông thấy bóng dáng cao ráo đang đứng một thân một mình ở cổng cung thể thao.

Câu nói "nhớ em" của anh vang vọng bên tai khiến cô có hơi sững sờ.

Khoảng thời gian qua họ bận tối mắt tối mũi, Bối Khuynh Xử Nữ vẫn luôn cho rằng trong một mối quan hệ yêu đương, thường người con gái sẽ nhớ nhung nhiều hơn người đàn ông. Vậy mà chẳng ngờ rằng một người luôn lạnh lùng thờ ơ trước mặt người khác, cũng không giỏi biểu đạt tình cảm như anh lại thẳng thắng thể hiện mặt yếu ớt nhất của mình trước cô.

Một dòng nước ấm len lỏi trào dâng trong nội tâm cô, sau đó cô dịu giọng nói với người bên kia: "Thiên Yết, anh nhìn sang trái đi."

Chàng trai nghe vậy bèn quay đầu, vừa ngó qua đã thấy Bối Khuynh Xử Nữ đang đứng cách đó năm mét. Sau đó cô xuyên qua dòng người chạy về phía anh, Du Đường Thiên Yết giang rộng cánh tay đón cô gái nhào vào lòng mình.

Bối Khuynh Xử Nữ ngửa đầu mỉm cười mắt ngọc mày ngài: "Em cũng nhớ anh, với cả bạn trai quan trọng hơn nên em không muốn cho anh leo cây..." – Triển lãm nhiếp ảnh gì đó bỏ lỡ thì bỏ lỡ vậy, cũng không cần thiết phải thông qua câu lạc bộ mới hiểu được thông tin cuộc thi nhiếp ảnh.

Cô xót Du Đường Thiên Yết, không muốn thấy anh buồn.

Du Đường Thiên Yết bóp bóp má cô, ôm cô chặt hơn, môi đượm ý cười: "Sao Xử Xử lại ngoan quá vậy?"

Lúc này có ba chàng trai đi ngang qua bên cạnh, vẻ mặt ai nấy đều kinh ngạc: "Oai oai Du Đường Thiên Yết, đây là bạn gái cậu hả?"

"Chắc là vậy rồi, cuối cùng hôm nay bọn tôi cũng được gặp rồi." – Họ cười bảo.

"Show tình cảm trước mặt mọi người ngay cổng cung thể thao, được quá nhễ."

Khuôn mặt cô gái đỏ lên, khi nãy cô thấy bạn Du Đường Thiên Yết đã đi hết rồi nên mới lao vào anh mà...

Bàn tay chàng trai đặt sau gáy cô xoa xoa: "Ừ, bạn gái tôi. Đây là bạn cùng phòng của anh, —— không cần biết tên đâu."

"Này này, quá đáng nhá!"

Hai chàng trai trong nhóm đang đùa giỡn, mà ánh mắt Bối Khuynh Xử Nữ thì tập trung vào người mặc áo phông đen, dáng vẻ điềm đạm nho nhã, đeo mắt kính vô cùng nhã nhặn, suốt quá trình không nói năng gì đứng ngoài cùng bên trái.

Chỉ thấy sắc mặt anh ta lạnh nhạt, không hề có vẻ gì là hóng hớt. Cuối cùng đối phương đẩy mắt kính và lên tiếng bảo: "Muộn tí nữa là căn tin không còn chỗ đâu."

"Được được, biết thánh học phải đi học rồi, thế bọn tôi đi nhé."

Sau khi ba người họ rời đi, Du Đường Thiên Yết quơ quơ tay trước mắt Bối Khuynh Xử Nữ, giọng điệu nồng nặc ghen tuông: "Bạn cùng phòng của anh đẹp trai thế à?"

Cô xốc lại tinh thần, mỉm cười nắm tay anh: "Không đẹp trai bằng anh. Chỉ là cái người mặc áo phông đó cảm giác hơi kì quái."

"Cậu ta chỉ một lòng đọc sách thánh hiền thôi." – Anh dắt cô đi về trước: "Được rồi, không cho em nghĩ đến chàng trai khác nữa."

"Ừm, à đúng rồi, để em nói với trưởng câu lạc bộ tối nay không đi với mọi người."

Bối Khuynh Xử Nữ lấy điện thoại và mở Wechat ra, Sầm Tuấn Chương mới gửi tin nhắn hỏi sao cô vẫn chưa đến vào một phút trước. Cô nhanh chóng nói xin lỗi, giải thích tối nay mình có việc. Ngờ đâu đối phương trực tiếp gọi thẳng đến Wechat cô.

Du Đường Thiên Yết thấy giao diện điện thoại của cô, bèn ôm lấy em cô gái và hờ hững nói: "Nghe đi em."

Cô bắt máy lên, Sầm Tuấn Chương hỏi: "Sao tự dưng không đến? Có phải đang bận không? Nếu em không kịp ăn cơm thì anh chờ em, hai bọn mình qua đó muộn chút cũng được."

Bối Khuynh Xử Nữ nhẹ giọng đáp: "Cái đó... Tối nay em với bạn trai có chút việc nên không đi nữa, cảm ơn ý tốt của đàn anh ạ."

Đối phương trầm mặc vài giây: "Hẹn hò với bạn trai à?"

"Vâng."

"... Được rồi, không sao."

Sau khi cúp máy, Sầm Tuấn Chương ném điện thoại lên bàn. Sắc mặt anh ta hơi trầm, bạn bèn hỏi Bối Khuynh Xử Nữ khi nào đến, anh ta bực bội không muốn trả lời mà đứng dậy bưng đĩa rời đi.

Mẹ kiếp, vậy mà lại có bạn trai rồi.

Thiệt cho anh ta lãng phí thời gian lâu như vậy.

Vừa đem đĩa đến khu vực tái chế thì điện thoại của Sầm Tuấn Chương nhận được một tin nhắn mới: 【 Đàn anh, em đã xem bộ phim anh bảo lúc bọn mình nói chuyện lần trước, rất hay, ánh mắt của đàn anh tốt quá ~ 】

Tin nhắn được gửi từ bạn cùng phòng của Bối Khuynh Xử Nữ – Lê Y Sương.

Sầm Tuấn Chương vừa vuốt ve điện thoại vừa hồi tưởng lại bộ dạng khôn khéo đáng yêu của Lê Y Sương, lại nghĩ đến sự chủ động mấy ngày qua của cô ấy, đến nỗi sự sùng bái và yêu thích dành cho anh còn tràn ra khỏi màn hình.

Cũng mới mẽ thú vị phết đấy.

Anh ta chợt nở nụ cười nhạt, trả lời lại: 【 Tối nay em rảnh không? 】

_

Gần mười giờ tối, Bối Khuynh Xử Nữ trở về ký túc xá và phát hiện Chu Uyển Song Tử bình thường vào giờ này vẫn đang ở bên ngoài mà hôm nay lại về rất sớm, đang vừa đắp mặt nạ vừa xem show giải trí.

Cô ngó quanh một vòng: "Song Song, Sương Sương đâu rồi ạ?"

"Hửm... Không biết, bảo là có việc ra ngoài."

Chu Uyển Song Tử vào phòng vệ sinh, rửa mặt xong thì quay trở ra đứng dựa cạnh bàn của cô gái, vẻ mặt tươi cười hỏi: "Đi hẹn hò hả?"

"Vâng, sao chị biết ạ?"

Cô ấy đưa ngón tay chỉ chỉ vết đỏ trên cần cổ trắng nõn nà của cô: "Tưởng chị mù à?"

Bối Khuynh Xử Nữ soi gương thử, sắc mặt lập tức đỏ ửng lên, vội vàng che đi.

Tối nay lúc đi qua con đường rợp cây, cô bị chàng trai "bắt nạt" hung dữ một hồi. Anh không kiềm chế được mình nên hôn có hơi mạnh bạo, sau cùng còn trấn an cô là không thấy được đâu, huhuhu tên lừa đảo này...

Nụ cười trên môi Chu Uyển Song Tử không hề phai giảm: "Chuyện này có gì đâu mà mắc cỡ, mà mai đâu có giờ học đâu nhỉ, bạn trai em nhịn giỏi thật ha, không đưa em ra ngoài ở một đêm à? Hai người thuần khiết ghê ta."

"..." – Cô ngượng ngùng cúi đầu: "Buổi tối có giờ giới nghiêm mà."

Mặc dù Du Đường Thiên Yết từng nói về vấn đề này nhưng —— đã bị cô từ chối.

"Giờ giới nghiêm thì bảo chị giúp không được à? Quả nhiên sinh viên năm nhất ngoan quá, mà cũng tốt thôi, Xử Nữ còn nhỏ." – Cô ấy sờ đầu cô một cái rồi trở về bàn mình.

Bối Khuynh Xử Nữ ôm hai má nóng hổi của mình, hồi lâu chẳng nói tiếng nào.

Khi này, cửa phòng lại bị đẩy ra, Lê Y Sương bước vào với vẻ mặt cười thẹn thùng. Chu Uyển Song Tử nhướng mày: "Không ngờ tối nay em là người về cuối cùng?"

"Không có... Em chỉ có chút việc thôi." – Cô bạn tiết chế nụ cười lại, cũng không nói cho họ biết mình đi đâu. Sau đó cô ấy lấy điện thoại ra hồi âm tin nhắn của Sầm Tuấn Chương: 【 Cảm ơn đàn anh, tối nay em rất vui ~ Anh hiểu biết nhiều, em nghe xong cũng học hỏi nhiều điều hơn. 】

Sầm Tuấn Chương: 【 Không có gì, em vui là được rồi. 】

Anh ta lại gửi một tin nhắn đến: 【 Em bảo em không có máy ảnh đúng không, không sao, vẫn có thể vào câu lạc bộ. Vẻ ngoài em xinh xắn thế kia, có thể vào làm người mẫu cho anh, hửm? 】

Bong bóng màu hồng bắt đầu lan tràn trong lòng Lê Y Sương, trước giờ chưa từng cảm thấy vui vẻ thế này.

Cô ấy nhìn mình trong gương, từ từ cong môi.

_

Bối Khuynh Xử Nữ và Lê Y Sương cùng tham gia vào câu lạc bộ nhiếp ảnh, các thành viên trong câu lạc bộ thường xuyên tập trung lại trao đổi học tập với nhau. Vì có Chu Uyển Song Tử nên hai người cũng quen thân với các cán bộ của câu lạc bộ hơn.

Cuối tuần, Chu Uyển Song Tử nhận được tin nhắn bảo tối nay Sầm Tuấn Chương tổ chức một buổi party tại KET PUB, bảo cô ấy đưa theo bạn cùng phòng đến chơi.

Lúc Chu Uyển Song Tử nói lại chuyện này với hai người, Bối Khuynh Xử Nữ có hơi do dự, còn Lê Y Sương thì đồng ý luôn: "Em chưa đến quán bar bao giờ."

"Vậy sao, Xử Xử, em xem Lê Y Sương còn mạnh dạn hơn em đấy, đi chung đi."

"Nhưng em bị dị ứng với cồn..."

"Không sao, vậy em uống thức uống là được, có chị ở đó thì em cứ yên tâm."

Bối Khuynh Xử Nữ hết cách đành đồng ý. Lê Y Sương xem tin nhắn Sầm Tuấn Chương gửi đến trong điện thoại: 【 Tối nay mặc gợi cảm chút nhé? Anh chưa được thấy bao giờ đâu 】 – rồi lập tức đi đến mở tủ quần áo tìm kiếm, nhưng lật tung cả lên vẫn không thấy có chiếc váy nào quyến rũ.

Cô ấy do dự một lúc lâu, sau đó đến tìm Chu Uyển Song Tử.

"Em muốn mượn váy sao?"

Lê Y Sương gật đầu: "Cái đó... Quần áo trong tủ em cảm giác không hợp để đi quán bar lắm, đến lúc đó..."

"Không vấn đề gì, em đến chỗ chị chọn đi này."

Lê Y Sương bắt đầu chọn đồ, Chu Uyển Song Tử nhìn qua phía Bối Khuynh Xử Nữ bảo: "Xử Xử, em có muốn thử không? Chẳng phải lần trước em bảo rất thích phong cách ăn mặc của chị sao? Chỗ chị có cái váy, chị mới mặc một lần mà nhỏ quá, em mặc thử xem thế nào?"

Đương khi cô gái do dự, Chu Uyển Song Tử lại bảo Lê Y Sương nói đúng, lát nữa mọi người ai cũng ăn mặc trưởng thành, nếu có một mình cô lạc quẻ thì sẽ lúng túng lắm.

Cuối cùng Bối Khuynh Xử Nữ vẫn đi thay thử, vừa từ phòng vệ sinh đi ra đã làm Chu Uyển Song Tử và Lê Y Sương nhìn ngây cả người.

Chiếc váy ngắn kiểu hai dây màu đen với phần vạt váy chữ A tôn vóc dáng yểu điệu duyên của Bối Khuynh Xử Nữ lên mức cao nhất. Thiết kế dây đen chéo ở phía sau để lộ lưng, vạt váy hơi xòe, đôi chân mảnh khảnh thẳng tắp như ngó sen, làn da trắng nõn nà và trong veo như phát sáng.

Mái tóc xoăn đen tuyền rủ xuống, cô gái trong bộ váy này vừa toát lên vẻ thuần khiết vừa gợi cảm hút hồn.

Hai yếu tố này hòa quyện vào nhau mới là động lòng người nhất.

"Xử Xử, lần đầu tiên chị tự hổ thẹn cảm thấy nhan sắc của mình không bằng cô gái khác đấy." – Chu Uyển Song Tử tiến về phía trước, ngắm nhìn cô gái trong gương: "Mặc vậy đi, đẹp chết mất."

"Có trưởng thành quá không ạ..." – Cô cảm thấy phần lưng cứ trống trãi làm sao ấy, hơi không quen...

Mặc dù cô đã muốn trải nghiệm phong cách này từ lâu lắm rồi.

"Không có đâu, thử thách bản thân một chút đi."

Lê Y Sương nhìn Bối Khuynh Xử Nữ, nhất thời cảm thấy bộ váy trên người mình chẳng có chút điểm sáng nào nên đành cụp mắt xuống.

Buổi tối ba người cùng lên đường, Bối Khuynh Xử Nữ nhắn tin cho Du Đường Thiên Yết báo cáo hành trình của mình. Sau khi biết cô đến quán bar chơi, anh dặn dò cô không được uống rượu, ban đêm khi chuẩn bị về thì gọi anh đến đón.

Ba cô gái đến KET PUB tụ họp với nhóm Sầm Tuấn Chương. Đám đàn ông vô cùng kinh ngạc lúc trông thấy cách ăn mặc của Bối Khuynh Xử Nữ, ánh mắt cứ vô thức dính chặt trên người cô.

Lê Y Sương ngồi cạnh cô gái, trong lòng cảm thấy nhạt nhẽo cực kỳ. Ngờ đầu Sầm Tuấn Chương lại tiến đến ngồi xuống bên cạnh và cụng ly với cô ấy: "Tối nay em rất đẹp."

"À... Cảm ơn anh." – Cô bạn cảm tưởng như bước trên mây.

Chu Uyển Song Tử thì ngồi bên cạnh chị Mèo, cười nói gì đó. Có một số chàng trai lên tiếng hỏi Bối Khuynh Xử Nữ muốn uống rượu không, cô bèn từ chối từng người một.

Sầm Tuấn Chương nghe thế bỗng cười hỏi: "Bạn trai em quản lý nghiêm vậy à?"

"Không phải, em không uống được rượu."

"Vậy thì uống đồ uống đi."

Bầu không khí vô cùng náo nhiệt, Chu Uyển Song Tử và bạn cô ấy đi ra sàn nhảy, mọi người uống rượu chơi xúc xắc, ai bắt chuyện thì bắt chuyện, ánh đèn rực rỡ đủ màu sắc, mỗi một người ở đây đều thảnh thơi buông thả.

Bối Khuynh Xử Nữ vừa quay đầu đã thấy Lê Y Sương và Sầm Tuấn Chương đang "kề tai thủ thỉ", dời mắt xuống một tẹo nữa lại phát hiện cánh tay anh ta đang vòng qua eo cô ấy.

Hai người họ sao lại...

Cô ngẫm nghĩ một hồi cũng cảm thấy không có gì kì lạ, chắc là hai người ấy thích nhau chăng.

Ngồi một chốc thì có vài chàng trai ngồi bàn kế bên đến bắt chuyện, cô gái từ chối hết người này đến người khác. Lát sau cảm thấy nhàm chán, cô bèn nhắn tin cho Du Đường Thiên Yết để anh đến đón mình.

Một lúc nữa trôi qua, Bối Khuynh Xử Nữ đứng dậy đi ra ngoài tìm nhà vệ sinh, điện thoại trong túi rung mà cô không hề hay biết.

Lúc ra khỏi phòng vệ sinh, cô men theo ánh đèn mờ tối nhạt nhòa trở về đường cũ. Đương khi chầm chậm đi về phía trước, vừa đến khúc ngoặt thì cô không cẩn thận đụng phải lồng ngực ấm áp của ai đó. Chàng trai thuận thế vòng cánh tay ngang hông cô, sau đó xoay người áp cô lên tường.

Hai tay anh chẳng những không thả lỏng ra mà càng siết chặt hơn.

Bối Khuynh Xử Nữ sợ thót tim, chưa kịp mở miệng nói gì thì ánh đèn trên đỉnh đầu đã chuyển động rọi xuống chàng trai trước mắt.

Khuôn mặt lạnh lùng của anh đập thẳng vào mắt cô.

"Thiên Yết..." – Bối Khuynh Xử Nữ ngớ người.

Lúc này, Du Đường Thiên Yết đã thấy rõ bộ váy đen trên người cô, bàn tay để sau lưng cô gái vô tình di chuyển lên và đụng phải phần lưng trần không mảnh vải che chắn của cô. Anh hơi sửng sốt, ánh mắt dần tối sầm, giọng trầm đến cực độ: "Xử Xử mặc thế này đến đây ư?"

Anh cúi người, ghé môi sát bên tai cô, hơi thở nóng bỏng phả ra: "To gan như vậy à?"

—————⇥⌁☊⌁⇤—————

𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓷𝓱𝓸̉ 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:

𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Yết ca mau bắt chị bé về nhà phạt đi nhó!!! (pwq)

|𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖈𝖍𝖚̛𝖔̛𝖓𝖌 064|

ͳ𝖔 𝖇𝖊 𝖈𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊𝖉...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro