001⛲
𝕯𝖆𝖙𝖊 | 02 ‣ 03 ‣ 2025
Tôi có một mối tình online.
Anh ấy nói mình là thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh.
Tôi nói tôi là công chúa lớn ở Nam Thành.
Anh ấy nói mình cao 188cm, cơ bụng sáu múi, vòng bụng 18cm.
Tôi nói tôi có vòng ngực cup D, thân hình nóng bỏng không ai sánh kịp.
Sau đó chúng tôi gặp nhau, tôi đã rất sốc.
"Ơ, thái tử gia Bắc Kinh mà cũng yêu online à? Thật là gần gũi quá!"
Anh ấy còn sốc hơn: "Ơ, tất cả thông tin đều là giả, em cũng giỏi khoác lác thật đấy!"
🐱ྀི ⋆🐾° ᡣ𐭩
1💐.
"Bảo bối, muốn nhìn anh không?"
Vào lúc 12 giờ đêm, tôi vừa tắm xong, thì đối tượng trong mối tình online gửi cho tôi một video.
Tôi vô tình nhấn nhận cuộc gọi, trong màn hình xuất hiện một người đàn ông mặc áo choàng ngủ trắng, ánh mắt sắc lạnh, mũi cao thẳng, đường nét khuôn mặt gọn gàng mạnh mẽ, không thể chê vào đâu được. Chính là vị thái tử gia của giới thượng lưu Bắc Kinh, Mộ Trình Thiên Yết, người thường xuyên xuất hiện trên các tạp chí.
Chết thật, công nghệ AI thật tuyệt vời, làm giả giống thật đến vậy.
Trong lòng tôi thầm phàn nàn, nhưng mắt vẫn không rời khỏi chiếc cổ áo hơi mở của anh ta.
Mộ Trình Thiên Yết theo ánh mắt của tôi, cúi đầu xuống, khóe miệng nhếch lên một nụ cười đầy mờ ám: "Muốn xem cơ bụng à?"
"Đúng vậy, thật sự có tám múi không? Em không giỏi toán, anh đừng lừa em nhé. Cởi áo ra, để em đếm thử."
Ở phía bên kia video, tôi nhẹ nhàng nuốt nước miếng, nhưng Mộ Trình Thiên Yết lại lắc đầu, anh thở dài với ánh mắt ủ rũ.
"Đừng, chúng ta đã nói chuyện lâu như vậy rồi, em cũng chẳng chịu lộ mặt. Điện thoại luôn hư, Thẩm Dung Xử Nữ, em có đang lừa anh không?"
"Đúng vậy!"
Tôi nằm trên giường, xoay người, và đối diện với nụ cười đầy vẻ nuông chiều và bất đắc dĩ của Mộ Trình Thiên Yết.
「 Hãy tử tế và luôn nói sự thật nào. 」
Tôi đang nói thật đấy, anh còn không tin.
Tôi lại tiếp tục nói những lời vớ vẩn.
"Ôi, anh cũng biết gia cảnh em mà, điện thoại có thể bị hacker tấn công bất cứ lúc nào. Nếu video này bị phát tán, chẳng phải sẽ bị đe dọa lấy tiền vài triệu sao? Nếu người có âm mưu lợi dụng, cổ phiếu công ty nhà em tụt giá thì vài tỷ là cái chắc!"
Thế giới của những người giàu có, anh chẳng hiểu đâu!
Ở phía bên kia, Mộ Trình Thiên Yết trông ngơ ngác.
"Cuộc chiến thương trường ở Nam Thành dữ dội đến vậy à?"
"Anh tìm một chuyên gia, cài phần mềm chống theo dõi vào điện thoại đi, cần em giới thiệu không?"
Nói xong, tôi cảm thấy nói khoác đã đủ rồi, cảm thấy chán nản, liền chuyển ngay sang đề tài riêng tư hơn.
2💐.
Khuôn mặt tuấn tú trắng mịn của Mộ Trình Thiên Yết dần dần đỏ ửng.
Anh khẽ ho một tiếng, không thay đổi biểu cảm mà chuyển ánh mắt đi, đôi tay dài gầy nắm chặt lại bên cạnh.
"Ừ, nói chuyện gì đây?"
Tôi làm giọng nũng nịu, kéo dài âm điệu: "Mộ tổng ơi..."
Mi mắt Mộ Trình Thiên Yết khẽ run rẩy một cái.
Anh đã nói rất nhiều lần, thích giọng nói của tôi nhất, vừa lười biếng vừa mềm mại ngọt ngào, cực kỳ quyến rũ.
"Em muốn..."
Anh nuốt nước miếng, cổ họng khẽ chuyển động, tay đưa ra chỉnh lại cổ áo, để lộ ra một phần xương quai xanh cứng cáp, cùng với làn da trắng lạnh lùng.
"Xem sổ tiết kiệm ngân hàng của anh."
Cổ áo lại được kéo lại, Mộ Trình Thiên Yết cười khổ, ngón tay dài ấn nhẹ vào thái dương: "Thẩm Dung Xử Nữ, đừng đùa với anh nữa."
"Chúng ta gặp nhau đi."
Đây là lần thứ ba Mộ Trình Thiên Yết đề nghị gặp mặt, hai lần trước tôi đều từ chối. Anh ta dùng công nghệ AI quá tài, tôi đã quen với Mộ Trình Thiên Yết trong video rồi, nếu gặp thật mà anh ấy xấu thì sao?
Sự khác biệt quá lớn, sẽ khiến tôi mất hết ấn tượng.
Trong lòng tôi rất do dự, nhưng cũng có chút mong chờ.
Vì ngoài vẻ ngoài, chúng tôi thực sự rất hợp nhau ở nhiều mặt, có thể nói chuyện cả đêm dài. Anh ta kể đủ chuyện tứ tung, tôi cũng không kém cạnh. Anh nói anh là thái tử gia của Bắc Kinh, tôi nói tôi là công chúa của Nam Thành.
Anh nói sáng nay không đi trực thăng, ngồi trong Rolls-Royce nhưng đường quá tắc. Tôi nói đúng vậy, giúp việc của tôi cũng chỉ đi xe điện, không chịu đi chiếc Range Rover tôi mua cho cô ấy.
Anh nói bận rộn xong sẽ đi nghỉ ở Hawaii, nằm bên biển cho thoải mái. Tôi nói đừng nhắc nữa, thật sự nhớ tuyết ở Thụy Sĩ và cảnh đẹp nông thôn Pháp.
Chúng tôi cứ thế mà nói mãi, bất kể đối phương nói gì, đều có thể tiếp lời nhau không ngừng.
3💐.
Cuối cùng, Mộ Trình Thiên Yết không còn khoe khoang về sự giàu có nữa.
Tôi cảm thấy điều này thực sự phụ thuộc vào trình độ kinh tế của hai người, dù sao thì tôi cũng kiếm được 15,000 tệ mỗi tháng, trong đám sinh viên vừa ra trường thì tôi vẫn là người xuất sắc, trải nghiệm cuộc sống cũng hơn anh ấy nhiều.
Mơ mộng phải dựa trên thực tế, anh ấy không đủ trình độ, chỉ dựa vào Baidu cũng không thắng được.
Mộ Trình Thiên Yết chuyển sang một "đường đua" khác, bắt đầu khéo léo khoe cơ thể của mình với tôi.
Vậy tôi có thể thua sao?
Anh cao 188 cm, tôi ít nhất phải hơn 170 cm chứ.
Anh nói mình có sáu múi, tôi thì tìm một bức ảnh trên mạng, khoe với anh ấy về cơ bụng của tôi.
Khoe khoang một hồi, bắt đầu có chút "lệch lạc", chủ đề dần chuyển sang những chuyện không thích hợp với trẻ em, Mộ Trình Thiên Yết đề nghị muốn video call với tôi.
Tôi vẫn rất cảnh giác với chuyện này, liền tắt video của mình đi.
Cho tôi xem thì được, nhưng muốn thấy tôi ư, không đời nào.
Không ngờ, Mộ Trình Thiên Yết cũng rất tinh ranh, anh ta tìm được một "Mộ Trình Thiên Yết" thật sự, tạo ra một AI.
Tôi cảm thấy anh làm vậy rất chu đáo, đối diện với khuôn mặt Mộ Trình Thiên Yết, tôi nói những lời "lả lơi", không khác gì thêm sức mạnh, giống như có thần trợ giúp, khiến anh ấy không thể tự kìm chế được.
Cứ như vậy trò chuyện suốt vài tháng, Mộ Trình Thiên Yết cuối cùng không thể kiềm chế được nữa, vài lần liên tiếp đề nghị gặp mặt.
Tôi vẫn còn do dự.
Bỗng nhiên một tin nhắn xuất hiện trên WeChat.
Chu Kiều Song Ngư: 【 Vậy chúng ta quyết định như vậy nhé, cuối tuần này, những người bạn còn lại ở Bắc Kinh sẽ tụ họp, cứ tổ chức ở Hilton đi, mọi người đều đến nhé. 】
Sau đó lại @ tôi.
【 Thẩm Dung Xử Nữ, cậu sẽ đến chứ? 】
Tôi không trả lời, Chu Kiều Song Ngư tiếp tục nhắn.
【 Có phải cậu vẫn chưa quên Trần Phong Bạch Dương không? 】
【 Thẩm Dung Xử Nữ, đã sáu năm rồi, chuyện ngày đó, thật sự không thể bỏ qua sao? 】
4💐.
Tôi không thể buông tha cho bố cậu ấy được.
Tôi tức giận đến mức nghiến răng, cúp video, rồi chuyển sang nhóm chat WeChat, liên tục nhắn tin.
【 Ai nói tôi còn độc thân? 】
【 Tôi có bạn trai rồi, cuối tuần này tôi sẽ dẫn anh ấy tới. 】
Trần Phong Bạch Dương: 【 Ngạc nhiên JPG. 】
【 Thẩm Dung Xử Nữ, cậu đang yêu rồi sao, là chuyện gì vậy, bạn trai của cậu là ai, làm nghề gì? 】
Chu Kiều Song Ngư: 【 Thẩm Dung Xử Nữ, cậu lúc nào cũng thích giữ thể diện như vậy, thực ra độc thân cũng không sao đâu, cậu không cần phải lừa dối bọn mình chỉ để làm bọn mình bực mình. 】
Tôi trợn mắt, lạnh lùng trả lời.
【 Mặt dày thật đấy, tôi cần phải làm vậy sao. 】
Mấy người bạn khác trong nhóm thấy không khí trở nên khó xử, bắt đầu làm hòa, nói rằng hình như tôi đã từng nhắc đến một bạn trai ở xa, mỗi ngày đều gọi điện.
Vương Duyệt Kim Ngưu: 【 Xử Nữ, vậy dẫn bạn trai của cậu tới đi, bọn mình vẫn chưa gặp anh ấy mà. 】
【 Đừng nhắc lại chuyện cũ nữa, lúc trước chúng ta còn trẻ, cách giải quyết có hơi thiếu chín chắn, thật ra cũng chẳng có gì đâu. 】
Với họ, chuyện này chẳng có gì, nhưng đối với tôi, đó là một tổn thương thực sự.
Trong đại học, tôi và Chu Kiều Song Ngư, Vương Duyệt Kim Ngưu là bạn cùng phòng.
Chu Kiều Song Ngư là người Bắc Kinh, gia đình khá giả, tính cách vui vẻ, năng động, luôn thích tìm cách liên kết với các phòng nam.
Trường cấp ba của họ rất nổi tiếng ở Bắc Kinh, nhiều bạn học vào được đại học ở đây, không giống tôi và Vương Duyệt Kim Ngưu, chúng tôi đến từ các tỉnh khác và cũng không quen biết nhiều người trong trường.
Lúc đó, Chu Kiều Song Ngư cực kỳ muốn ghép tôi với Trần Phong Bạch Dương.
Trần Phong Bạch Dương là lớp trưởng của cô ấy hồi cấp ba, là chàng trai nổi bật của khoa bên cạnh, anh ta rất cao và đẹp trai, chúng tôi đã ăn cơm vài lần cùng nhau, và đột nhiên Chu Kiều Song Ngư nói rằng Trần Phong Bạch Dương thích tôi.
"Nhưng cậu ấy là người rất nhút nhát, cần phải chủ động một chút."
"Xử Nữ, không có gì phải ngại cả, nếu cậu cần, mình sẽ giúp cậu tạo cơ hội."
5💐.
Tôi chưa từng yêu ai trước đó, lúc đó còn ngây thơ và không hiểu gì. Chu Kiều Song Ngư mỗi ngày trong phòng ký túc xá đều khen Trần Phong Bạch Dương, khiến tôi bắt đầu rung động.
Sau đó, dưới sự khuyến khích của Chu Kiều Song Ngư, tôi bắt đầu "theo đuổi" Trần Phong Bạch Dương.
Hôm nay thì mang bữa sáng cho anh, ngày mai thì mua đồ ăn vặt, nhắn tin chúc anh buổi sáng, buổi chiều, buổi tối, ba bữa ăn đều hỏi thăm.
Chu Kiều Song Ngư thì cứ làm bà mối, còn luôn tiện lợi cho bản thân, bắt tôi mời cô ấy đi ăn.
"Mình giúp cậu mang bữa sáng, bản thân cũng chưa kịp ăn sáng, Xử Nữ, cậu mua giúp phần của mình nhé."
Lúc đó, tiền sinh hoạt của tôi không nhiều, chỉ trong hai tháng theo đuổi, tôi suýt nữa không đủ tiền ăn.
Trần Phong Bạch Dương vẫn giữ thái độ mơ hồ với tôi. Anh ấy nhận mọi thứ, đi xem phim với tôi, và thường xuyên nhờ tôi giúp làm bài tập, nhưng ngoài những việc đó, anh ấy không bao giờ nhắc tới chuyện tình cảm.
Tôi bắt đầu do dự.
"Hay là thôi đi, yêu đương như này thật mệt mỏi, mình không muốn theo đuổi nữa."
Chu Kiều Song Ngư lo lắng: "Xử Nữ, cậu không thể bỏ cuộc được, các cậu chỉ thiếu chút nữa là phá vỡ lớp màn đó rồi. Cậu không phải biết chơi đàn piano sao? Ngày mai là sinh nhật của Trần Phong Bạch Dương, mình sẽ giúp cậu rủ anh ấy ra ngoài, cậu đánh cho anh ấy bài 《 Bong bóng tỏ tình 》 mà anh ấy thích nhất, chắc chắn sẽ thành công!"
"Xử Nữ, mình thật sự không muốn thấy cậu bỏ lỡ cơ hội đâu, cậu đã cố gắng lâu như vậy rồi, thử lần nữa có được không?"
Tôi cảm thấy hơi xấu hổ.
Hai tháng qua, không chỉ mình tôi cố gắng theo đuổi Trần Phong Bạch Dương, mà Chu Kiều Song Ngư làm bà mối cũng khá vất vả, gần như mỗi khi có thời gian rảnh là lại chạy sang lớp bên cạnh.
Mối tình này, dù sao cũng vì Chu Kiều Song Ngư, tôi cũng phải cho nó một kết thúc hoàn hảo.
Vì vậy, vào tối hôm sau, tôi hẹn Trần Phong Bạch Dương đến phòng nhạc.
Ánh chiều tà chiếu qua cửa sổ, phủ lên phím đàn đen trắng.
Tôi ngồi trước cây đàn piano, tóc dài xõa trên vai, ngón tay thon dài và trắng mịn gõ từng nốt nhạc, từng giai điệu du dương chảy ra từ các ngón tay. Trong ánh mắt, tôi thấy Trần Phong Bạch Dương đứng ngây người, đôi mắt anh chợt lóe lên một vẻ ngạc nhiên.
————༉‧₊˚⛲ ༘ 🖤❀༉‧₊˚.————
‣ 𝓖𝓸́𝓬 𝓽𝓪̂𝓶 𝓼𝓾̛̣ 𝓶𝓸̉𝓷𝓰 𝓿𝓸̛́𝓲 𝓬𝓪́𝓬 𝓭𝓸̣̂𝓬 𝓰𝓲𝓪̉:
𝓡𝓲𝓷𝓴𝓪🥀: Tỷ ơi, tỷ hãy dứt khoát mọi thứ trong quá khứ nhé! Nhưng mà coi bộ chị không thích họ Trần này lắm nhỉ!!! (●ˇ∀ˇ●)
|𝕳𝖔𝖆̀𝖓 𝖕𝖍𝖆̂̀𝖓 001|
Ͳ𝖔 𝖇𝖊 𝖈𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊𝖉...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro