Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2: Đau lòng

Khi ra về vì đi xe chung nên Trương Mẫn Thiên và Minh Lệ Uyên có đi cùng nhau . Điều này giúp mấy đứa con gái trong lớp lại càng ship mạnh hơn . Họ cười nói rồi ồ lên , Trương Mẫn Thiên vẫn chưa hiểu chuyện gì còn Minh Lệ Uyên thì đã biết nên đành im lặng . Cô đang nghĩ nếu tin đồn lan sang lớp bên cạnh thì cô phải làm sao đây ? Trong lòng cô vừa vui vừa lo , vui vì cô được ship với người mà cô thích , lo lắng vì lỡ Trương Mẫn Thiên vì chuyện này mà giữ khoảng cách với cô thì sao . Trên đường đi về nhà cô cũng không nói một câu nào , trong đầu chỉ suy nghĩ về chuyện đó mãi . Tới nhà Minh Lệ Uyên :

" Cậu nhớ lời tôi nói sáng nay nhé ! Không cần đón tôi đâu . "

" Ừ , tôi biết rồi . "

 Minh Lệ Uyên rất muốn đi cùng với cậu đi học nhưng điều đó sẽ gây rắc rối tới cậu .

Sau khi học bài xong cô đã đi ngủ ngay nhưng vì thói quen ngủ muộn nên cô trằn trọc mãi không ngủ được , khi cô nhắm mắt lại đầu cô luôn nghĩ đến Trương Mẫn Thiên.

----------------

Đúng như lời cô , cậu không đến đón cô cũng không rủ cô . Con đường đến trường hôm nay không hiểu sao lại dài hơn thường ngày , cũng yên tĩnh hơn . Minh Lệ Uyên dù không muốn như vậy nhưng phải làm sao đây ?

Ngồi trong lớp học , mấy người bạn cùng lớp hùa theo nhau đẩy thuyền cô với Trương Mẫn Thiên . Dường như cậu vẫn chưa biết vụ này , cô liên tục chối nhưng mọi người vẫn đẩy nhiệt tình.  Minh Lệ Uyên dù bên ngoài chối nhưng bên trong cô cũng rất thích điều này .

Cho đến giờ giải lao hôm đó , đám con gái đẩy người cô vào người Trương Mẫn Thiên . Rồi họ nói đẹp đôi , giây phút đó Trương Mẫn Thiên cũng đã biết tại sao mấy nay lớp lại hay bàn tán về mình nhiều đến vậy . Cô đứng dậy chạy vào lớp , cô biết nếu Trương Mẫn Thiên biết cậu bị ship với cô sẽ giữ khoảng cách với cô và cô ghét điều đó . Trong cả tiết học , cô luôn suy nghĩ cậu ta sẽ giữ khoảng cách hay vẫn giữ mối quan hệ thân thiết như trước đây .

Trong đám con gái ở lớp , người cô thân nhất chắc có lẽ là Phan Hiền Trang . Cậu ấy rất hòa đồng , tốt bụng nên dù cả lớp có ghép cô với Trương Mẫn Thiên thì cậu ấy cũng không hùa theo .

Hôm nay Minh Lệ Uyên cũng có hẹn với Phan Hiền Trang , cậu ấy đến rất sớm .

" Cậu đến sớm vậy ? "

" Sao rồi ? "

" Là sao ? " Minh Lệ Uyên hoang mang hỏi .

" Thôi dẹp đi nói với cậu tức quá à . "

----------------

Cũng trong lúc đó :

" Này , có vụ gì xảy ra với lớp mình à ? Sao bọn con gái cứ thấy tao lại ồ lên vậy ? " Trương Mẫn Thiên hỏi Chu Quang .

" Mày ngu thật đấy , bọn nó ship mày với Minh Lệ Uyên đấy . Ngu vậy luôn . Tại hai đứa mày hay đi với nhau nên vậy thôi , nhưng tao thấy Minh Lệ Uyên xinh vãi lại còn giàu nữa thích thế còn gì . Hahaha tao muốn cón không được . "

" Vcl , vậy luôn . Nhưng mày biết người tao thích là ai mà . " . Trương Mẫn Thiên sợ rằng nếu tin đồn lan qua bên lớp Như Chi Anh thì sợ cô ấy sẽ hiểu lầm . Cậu quyết định rằng sẽ giữ khoảng cách với Minh Lệ Uyên .

Sáng hôm sau , cô cũng không thấy cậu ấy đi rủ cô nữa , đúng như cô đoán hình như cậu ấy giữ khoảng cách với cô rồi .Dạ Kim Ân hỏi cô : " Thằng bé Mẫn Thiên hôm nay không rủ con đi học sao , mọi ngày giờ đã thấy rồi mà ? Hai đứa cãi nhau à . "

" Dạ không ạ ! Chắc cậu ấy bận . Thôi con cũng đi học đây ạ . Chúc mẹ một ngày tốt lành . " Minh Lệ Uyên đứng bật dậy rời khỏi bàn ăn rồi ra ngoài .

Con đường bình thường sẽ có tiếng hỏi thăm nói chuyện của cậu ấy , nhưng hôm nay thì không , yên tĩnh đến lạ thường . Đi được một đoạn đến đoạn ngã rẽ vào trường cô thấy Trương Mẫn Thiên và Như Chi Anh đang đi cùng nhau , họ nói chuyện rất vui vẻ . Trái tim của cô lại nhói lên một nhịp , đau thật đấy . Cô là một người dễ khóc , rất ít tâm sự , nói dối rất giỏi , trông rất mạnh mẽ nhưng lại dễ bị tổn thương , đôi khi nóng tính nhưng có lúc thì rất dịu dàng , cố chấp . Cô thích ngủ , vì ngủ cô có thể giải thoát được đống tiêu cực . Ngủ rồi sẽ không buồn , không nghĩ nhiều , không giận , không phiền não không cô đơn .Minh Lệ Uyên tự an ủi bản thân mình rằng cậu ấy thích Như Chi Anh cũng phải thôi cậu ấy tốt , cậu ấy xinh , cậu ấy giỏi Trương Mẫn Thiên thích cậu ấy cũng phải thôi . Không việc gì phải buồn hết cả . Cô cố kìm nén nước mắt đang chảy ra , giữ lại bình tĩnh , nở nụ cười rồi bước vào trường . Cảm giác thật bất lực khi họ bơ mình để trò chuyện với người khác . Nhiều lần cô đã nghĩ rằng cô sẽ từ bỏ nhưng bỏ một người thật sự không dễ dàng chút nào . Mỗi lần từ bỏ cậu lại gieo hy vọng vào trái tim cô , cô ghét cái cảm giác đó , nó chỉ khiến cô càng thích cậu hơn thôi . Thích cậu còn hơn thích bản thân cô nữa .

" Xin cậu đấy , đừng gieo hy vọng cho tớ nữa . Tớ đau lắm . " Tại sao gặp được người mình thích nhưng chẳng thể yêu ?

- " Chúng ta không thể
ép ai đó yêu mình ,chỉ vì
mình yêu họ thật lòng " -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nguoc