Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG III : TỎ TÌNH , QUEN NHAU ?

     Cả hai đều mới bước vào đầu cấp ba , đều còn bỡ ngỡ với nhiều điều mới mẻ : trường mới lớp mới ..... Thời gian thích ứng còn không có nói chi tới chuyện của nhau ! Nhưng hình như vòng quay của số phận lại đẩy hai người đến với nhau một lần nữa ......
       Lớp hai đứa gần nhau lại cùng dãy , đi mấy bước là tới . Tình cờ , thật sự rất tình cờ hai người gặp nhau . Giữa dòng học sinh tấp mập anh vẫn thấy cô . Cô không nổi bật , cũng không xinh xắn , rất bình thường . Chắc cũng vì vậy mà anh dễ nhận ra cô hơn . Cô cũng vậy . Vẫn nhận ra anh , dù anh đã thay đổi nhiều . Từ một cậu bé tròn tròn ngây thơ giờ đã cao hơn ra vẻ hơn . Nhưng làm sao cô có thể quên được mối tình đầu đây . Giọng nói của anh , nụ cười của anh cô vẫn nhớ rất rõ . Nó như một dấu ấn một điều mà vẫn còn đọng lại trong một góc tim của cô .
       Anh lấy hết dũng cảm bước tới , gọi tên cô .... Một giây , hai giây , ba giây ,.... cô quay đầu lại . Anh cười , bước tới sánh vai cùng cô đi . Hai người không biết từ khi nào quên mất sự hiện diện của đám đông . Trò chuyện , vui đùa cùng nhau ,... Chuyện này từ trước tới giờ cô và anh chưa từng nghĩ tới . Lần này cô tự nhủ mình phải đi theo con tim .
        Mấy ngày sau , cô và anh gặp nhau nhiều hơn , nói chuyện với nhau cũng nhiều hơn . Tình cảm nhỏ bé cất giấu lâu nay cũng lớn hơn.
       Một ngày rất bình thường . Cô gặp anh dưới hành lang sau giờ học . Nơi này thường nhộn nhịp hôm nay bỗng im lặng lạ thường . Dường như nó cũng đoán được điều gì xảy ra tiếp theo . Anh tỏ tình . Lần này khác với lần trước . Mặc dù nó cũng chỉ vỏn vẹn có ba từ : ANH THÍCH EM . Giọng nói của anh tuy nhỏ nhưng cô cảm thấy ấm áp vô cùng . Ngượng thì có ngượng nhưng anh vẫn nhìn thẳng vào mắt cô như đang chờ đợi ...
        Gió cũng như đang hoà âm với nhịp đập con tim cô . Thình thịch , thình thịch ,... nó đang đập nhanh hơn .... Cô im lặng một lúc rồi thủ thỉ vào tai anh : EM CŨNG VẬY . Hai người nhìn nhau cười . Rất đơn giản . Thế là hai người chính thức là của nhau . Vậy là không sợ mất nữa rồi !
      Nói quen nhau nhưng hai người cũng chỉ quen trong thầm lặng . Mọi người hoàn toàn không ngờ đến .
     Gia đình cô vốn nghiêm khắc nên cô phải giấu . Về khoản này anh cũng hiểu cho cô . Gặp nhau , đơn phương thầm lặng rồi quen nhau . Tưởng như sẽ hạnh phúc lâu dài ai ngờ gió bão      lại tiếp tục ập tới .......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #agelitamara