Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 85. Danh sách tử vong

Đơn ly hôn 离婚申请

Tác giả: Vân Gian

Dịch: Rắn Nước Nhỏ

Chương 85. Danh sách tử vong

Sau khi sống ở đây một tuần, Trình Cẩn cũng xem như hơi thích ứng được với khí hậu lạnh giá ở đây.

Căn nhà bọn họ được bố trí là một ngôi nhà hai tầng bằng gỗ, đầy đủ nội thất, tầng một là phòng khách, phòng ăn và phòng tiếp khách, cùng với một phòng ngủ và phòng tiện ích, tầng hai là ba phòng ngủ, có đủ không gian cho gia đình ba người bọn họ sống. Và căn nhà còn có một cái sân nhỏ, trong sân có một cái suối nước nóng không lớn không nhỏ.

Lần đầu tiên ngâm mình trong suối nước nóng, Trình Cẩn cảm thấy thoải mái đến mức toàn thân đều muốn tan chảy. Cảm giác trong ngày băng tuyết ngập trời như vậy ngâm mình trong suối nước nóng hết sức tuyệt vời, nếu như điều kiện cho phép, cậu thậm chí còn rất muốn uống một ly rượu nhỏ.

Nhưng sau khi rời khỏi suối nước nóng thì cảm thấy lạnh đến mức khó chịu, cho dù là trong nhà có được cung cấp hệ thống sưởi, nhưng nhiệt độ của máy sưởi không hề nóng, nhiệt độ trong nhà bình thường chỉ duy trì ở mức khoảng mười độ, buổi tối lúc ngủ một mình vẫn sẽ khiến cậu lạnh đến mức run cầm cập.

Không có cung cấp thức ăn bình thường, mỗi ngày chỉ có thể uống một chén canh dinh dưỡng, mặc dù thứ đó đủ cho nhu cầu bình thường của cơ thể trong một ngày, nhưng vì mùi vị quá nhạt nhẽo, nên khiến Trình Cẩn cảm thấy khó nuốt. Mà không có màn hình sáng, tất cả hoạt động giải trí cũng bị ngưng lại, trong tay lại không có nguyên liệu để cậu may quần áo, vậy nên tuần đầu tiên, cậu thật là rảnh rỗi đến mức phát hoảng, có một cảm giác không biết nên làm việc gì.

Mà trên thực tế trong nhà có những việc nhà cần làm, không có người máy nhỏ gia dụng, những việc nhà thông thường đều cần phải tự làm, như dọn dẹp, giặt quần áo, dọn dẹp phòng,... Nhưng Trình Cẩn chưa từng làm những việc này, lúc mới bắt đầu làm thì có vẻ rất khó khăn.

Chẳng qua nếu như cậu không làm, người khác làm sẽ càng khó khăn hơn.

Ví dụ như Trình Húc, là tuyệt đối không thể để anh đụng vào lửa, lúc anh đang thử đun nước, suýt chút đã đốt cháy cả ngôi nhà.

Chỗ bọn họ không đủ nguồn cung cấp khí đốt, vì để sưởi ấm, thường phải đi kiếm củi hoặc mua than củi, Trình Húc không thể làm những việc quá tỉ mỉ, nên đi cùng với hàng xóm nhặt củi, sau đó đem về chất thành đống ở sân sau để sưởi ấm hoặc đun sôi nước.

So với Trình Húc và Trình Cẩn, Trình Tranh trái lại là người thích ứng với nơi này nhanh nhất, ngày thứ hai ông đến đã đi làm quen với vài người hàng xóm, sau đó cùng tham gia câu lạc bộ Điện ảnh của bọn họ, thường thì đến tối mới trở về.

Sau bảy ngày, hai anh em lần đầu tiên đến chợ phiên của hành tinh này.

Người dân của hành tinh Địa Nhiệt sống rất rải rác, nhưng lại không giống hành tinh Đế Quốc mỗi hộ gia đình đều rất rải rác, bọn họ là chia thành nhiều thị trấn, khoảng cách giữa mối thị trấn khá xa, vậu nên phiên chợ phải năm ngày mới mở một lần. Lần trước bọn họ không kịp đến phiên chợ, vậy nên lần này đặc biệt đến rất sớm.

"Em cần phải mua một số nguyên liệu thô làm thảm và áo len, cùng với rất nhiều vật dụng nhỏ, em còn muốn một cái màn hình sáng, nếu thật sự không có, có thể mua máy tính có kết nối mạng cũng được ạ." Trình Cẩn đếm ngón tay, lại có chút lo lắng, "Hy vọng sau khi mua, em có thể nhận đơn đặt hàng, nếu không, em chỉ có thể đến phiên chợ bày sạp bán thôi, nhưng nếu như vậy giá cả không thể quá cao." Cậu nghe ngóng được một chút giá cả ở đây, thật sự là thấp đến đáng thương, thành phẩm làm ra có thể chỉ có thể được bán với giá bằng một phần hai mươi so với giá trước đây, hơn nữa còn là trong điều kiện vô cùng ý tưởng.

Trình Húc xoa đầu cậu, "Em đừng lo lắng nhiều như vậy, chúng ta còn hơn hai tháng, tiền cũng sẽ không tiêu hết nhanh như vậy đâu."

"Nhưng chung quy vẫn không còn quá nhiều đúng không ạ?" Trình Cẩn có chút thất vọng, "Là em không có kế hoạch, nếu như lúc đó em cũng nhớ đổi một chút tiền giấy thì tốt rồi." Cậu nghĩ đến số tiền của mình trong màn hình sáng, đó gần như đều là tiền bản thân kiếm được, ít nhiều cũng có chút đau lòng.

Trình Húc mỉm cười, nói: "Không sao, anh sắp có việc làm rồi."

Trình Cẩn có chút kinh ngạc, "Công việc gì ạ? Anh hai, anh đi tìm việc làm lúc nào vậy ạ?" Mấy ngày này anh không phải bận rộn đi nhặt củi sao?

"Đợi khi nào chắc chắn sẽ nói cho em biết, đi thôi, chúng ta vào trong chợ đi."

Chợ có kiểu cửa đóng, bên trong rất ấm, tuy rằng cũng duy trì ở mức khoảng 10 độ, nhưng ấm hơn rất nhiều so với nhiệt độ âm 20-30 độ ở bên ngoài. Đây là lần thứ hai Trình Cẩn đi dạo chợ, cảnh tượng ở đây khác hẳn với hành tinh Nhật Chiếu, cậu nhìn thấy dãy hàng hóa rực rỡ muôn màu thì có chút ngạc nhiên, thoáng nhìn thấy một cửa hàng bán đồ len, lập tức chạy như bay qua đó.

Sau khi bỏ ra một số tiền cực nhỏ đối với cậu nhưng mua được rất nhiều nguyên liệu thô, Trình Cẩn cuối cùng cũng vui vẻ lên, lại kéo anh trai đi mua những thứ khác, sau đó đến một cửa hàng có thể bán đồ điện tử.

Cửa hàng này được trang trí xa hoa hơn các cửa hàng khác không ít, nhưng lúc bọn họ hỏi có màn hình sáng để bán hay không, ông chủ lại lắc đầu, nói: "Làm sao mà loại sản phẩm cao cấp đó có thể bán trên hành tinh của chúng ta chứ? Thành thật mà nói, thứ đồ chơi đó tôi trừ từng nhìn thấy TV hay báo chí, thì chỉ từng thấy trên tay của người quản lý khách sạn Sunny thôi."

"Khách sạn Sunny sao?" Trình Cẩn có chút ngạc nhiên, lại nhìn anh trai, "Có phải chuỗi khách sạn mà Ngạn Thất mở không ạ? Cậu ta nói cậu ta mở trên toàn thế giới, mới đầu em còn tưởng cậu ta đang chém gió, không ngờ ở đây cũng có."

Sắc mặt của Trình Húc lại trắng bệch, nhưng rất nhanh lại che giấu đi. Anh hỏi ông chủ: "Còn có loại máy tính nào khác không?"

Ông chủ cười nói: "Có, đương nhiên có rồi! Như cái này, chính là cái mà bây giờ chúng tôi bán khá chạy, màn hình LCD, bộ vi xử lý lõi kép mạnh mẽ, tốc độ phản hồi khi mở trang mạng là 0,01 giây, đương nhiên tiền đề là tốc độ mạng tốt, hơn nữa khá nhẹ, cộng cả khung, tổng cộng mới 5kg."

"Mới 5kg sao?" Trình Cẩn sửng sốt, không nhịn được nhỏ giọng nói: "Đó đã rất cồng kềnh rồi..."

Ông chủ cười nói: "So sánh với sản phẩm cao cấp nhất định là không thể nào đâu, chẳng qua đây đã là máy tính tốt nhất có thể tìm được trên hành tinh của chúng tôi rồi, hơn nữa giá cả cũng không đắt, giá bán là...."

Máy tính thực thể ở hành tinh Đế Quốc gần như đã bị đào thải hết, nhưng ở đây lại được bán như sản phẩm cao cấp, Trình Cẩn ngạc nhiên, nhưng cũng không quá ngạc nhiên, dù sao hành tinh Nhật Chiếu mà cậu từng đến cũng khá lạc hậu, cậu đã sớm biết thế giới này chính là giàu nghèo không đồng đều.

Lúc anh trai đang mặc cả với ông chủ, cậu cũng trở nên hứng thú với những thứ khác trong cửa hàng, dù sao những thứ này đều là thứ cậu chưa từng tiếp xúc qua. Ví dụ như radio, máy ghi âm, trên thực tế màn hình sáng tiên tiến nhất đã được tích hợp các chức năng của chúng, sự tồn tại của những thứ này có vẻ rất cổ xưa.

Trình Cẩn nhìn nó như vậy, lúc trong tai nghe thấy cái tên "Thượng Tướng Lục Đào", cậu vẫn không phản ứng gì, đợi đến lúc phản ứng lại, toàn thân cậu run lên, lập từ nhìn về phía phát ra âm thanh.

Màn hình TV ở góc đang sáng lên, trên đó đang phát tin tức, mà cái tên "Thượng Tướng Lục Đào" chính là phát ra từ đây.

Trình Cẩn lập tức đi qua đó, đứng vững trước màn hình, nhìn thoáng qua đã thấy bóng dáng của Lục Đào. Chẳng qua còn chưa đợi cậu nhìn rõ, khung cảnh đã bị cắt đến chỗ khác, khiến cậu có chút cảm thấy khó chịu. Sau khi cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, Trình Cẩn mới nhìn rõ bản tin nói là sự kiện của Anh Địch Lạp."

Việc hai đời Bộ trưởng Bộ Nội vụ và Truyền thông phía Đông bí mật tiến hành thí nghiệm trên người đã gây chấn động trên toàn thế giới, hơn nữa còn có ghi chép chuyện này trước đây đã từng bị phanh phui, chỉ là bị ép xuống, cho đến lần này Quân Bộ can thiệp điều tra mới hoàn toàn không thể che giấu nữa. Mà Anh Địch Lạp sau khi thất thế, lại chó cùng rứt giậu lệnh cho thuộc hạ bắt một nhóm người bình thường làm con tim để uy hiếp tổng thống, muốn ký một thỏa thuận để hành tinh Thực Nghiệm trở thành một hành tinh độc lập, may mắn thay quân đội của Thượng Tướng Lục Đào đã đến kịp thời, bắt giữa Anh Địch Lạp, cũng giải cứu được con tin và đối tượng thí nghiệm.

Vụ án lớn kéo dài 110 năm gây chấn động toàn thế giới, mà khi nhìn thấy những người vì thí nghiệm mà trở thành như "quái vật", có rất nhiều hành tinh đã nổ ra các cuộc diễu hành, muốn khôi phục án tử hình, nhất định phải khiến Anh Địch Lạp và đồng bọn của ông ta đều xuống địa ngục thật sự.

Tin tức đã cắt rất nhiều hình ảnh về các cuộc diễu hành ở nhiều nơi, và cuối cùng quay lại cảnh của MC, nữ MC xinh đẹp dùng giọng điệu mang chút bi thương nói: "Trong hành động giải cứu lần này, chúng ta đã mất đi tính mạng của 130 vị quân nhân, cùng với 53 con tin cũng không may thiệt mạng, thậm chí có 9 con tin chưa tìm thấy xác, các chuyên gia suy đoán, bọn họ có lẽ đã bị ném vào trong không gian gấp, không thể tìm lại được nữa." Cuối bản tin, trên hình chạy phát tên tuổi của những quân nhân đã mất, còn có tên tuổi của các con tin.

Lúc Trình Cẩn nhìn thấy tên của ba, anh trai và mình đều ở bên trên, Trình Cẩn lại sững sờ, cậu dường như bây giờ mới nhận ra, bọn họ được giải cứu bằng một cách khác như vậy, thật sự rất dễ gây ra hiểu lầm cho người khác.

Vậy nên bây giờ Lục Đào cho rằng cậu đã chết rồi sao?

Trong đầu Trình Cẩn trở nên trống rỗng, cậu đứng trước TV vài phút, tin tức đã kết thúc, bắt đầu phát một bộ phim không biết được quay ở hành tinh nào, cậu mới thẫn thờ quay lại.

Trình Húc đã thương lượng giá cả với ông chủ xong, mua một cái máy tính gọi là "cao cấp nhất", trong lúc đợi ông chủ gói hàng, anh nhận ra ánh mắt của em trai nhỏ lúc quay lại có chút không bình thường, vội vàng hỏi: "Em sao thế bảo bối ngoan? Có phải là có chỗ nào không thoải mái không?"

"Không có ạ." Giọng nói của Trình Cẩn thiếu tự tin, nghĩ ngợi một lúc, vẫn là không nhịn được nói ra tin tức bản thân vừa nhìn thấy, cậu cứ nghĩ anh trai sẽ kinh ngạc, nhưng lại phát hiện vẻ mặt anh rất bình thản, giống như đã sớm biết vậy. Trình Cẩn không nhịn được nói: "Anh hai, anh đã biết rồi sao?"

"Trước đây anh đã nhìn thấy trên báo." Trình Húc không giấu giếm.

"Vậy, vậy chúng ta ở trên danh sách tử vong, cái này, cái này là nhầm lẫn mà... Anh hai, anh nói em có nên đi làm rõ một chút không ạ?"

Trình Húc nói: "Tại sao phải làm rõ?"

Trình Cẩn sững sờ, có chút lúng túng, "Chỉ là làm rõ thôi ạ, dù sao, dù sao chúng ta không phải vẫn còn sống sao ạ...."

"Ai sẽ quan tâm sao? Chúng ta rời khỏi hành tinh Đế Quốc, vốn dĩ chính là cắt đứt với quá khứ rồi, bây giờ em đi làm rõ, có ý nghĩa gì chứ?" Trình Húc nhìn chằm chằm cậu, giọng điệu không hề sắc sảo, nhưng lại đè nặng trong trái tim của Trình Cẩn, khiến cậu buồn bã, "Hay là em cho rằng, Lục Đào sẽ buồn bã đau lòng?"

"Em.... em không biết......" Trình Cẩn lúc đầu muốn làm rõ, thật sự là lo lắng Lục Đào sẽ đau lòng, nhưng vừa bị anh trai hỏi, cậu mới phát hiện, không nhất định là như vậy.

Nhưng Lục Đào không nhất định sẽ vì cái chết của cậu mà cảm thấy đau lòng.

Dù sao đối phương chỉ ước gì bọn họ ly hôn xong không còn quan hệ gì, mà bây giờ đã ly hôn rồi, vậy nên cho dù cậu sống hay chết, đối với Lục Đào mà nói, cũng không có gì khác biệt đúng không?

Trình Húc nhìn thấy vẻ mặt mất mát của cậu, thì vươn tay xoa tóc cậu, ấm áp nói: "Vậy nên không cần thiết, cứ để bọn họ nghĩ chúng ta đã chết rồi đi, bản thân chúng ta cứ sống thật tốt." Mấy ngày này anh cố gắng không nghĩ đến sau khi Ngạn Thất nhìn thấy danh sách tử vong đó sẽ phát điên như thế nào, cho dù là bây giờ, anh cũng không nghĩ đến.

Anh đã thoát khỏi đối phương, không còn chịu sự quản chế của đối phương nữa.

Hơn nữa cũng có thể làm ba anh hài lòng, thật sự không có chuyện gì tuyệt hơn.

****

Hết chương 85

Tính ra tui thích anh Húc nhất truyện, giải thích thì dài dòng nhưng tui cực kỳ thích người có tính cách như vậy luôn. Chơi chiêu giả chết để trốn thì tuyệt vời luôn rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro