Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 73. Có giống đang ngoại tình hay không? (H)

Đơn ly hôn 离婚申请

Tác giả: Vân Gian

Dịch: Rắn Nước Nhỏ

Chương 73. Có giống đang ngoại tình hay không? (H)

Mặc dù hai người trong khoảng thời gian này tư thế nào cũng chơi qua rồi, nhưng Trình Cẩn vẫn chưa từng được chồng trực tiếp liếm hậu huyệt, bởi vì trong phim khiêu dâm mà cậu từng xem cũng không có tình tiết này, thậm chí cậu không biết lại còn có thể 'làm' như vậy.

Trong lòng cậu từ chối loại chuyện này, chỉ nghĩ đến người chồng đẹp trai đang liếm láp chỗ đó của mình, cậu đã cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Nhưng mà thật là thoải mái.

Hậu huyệt không dùng chất bôi trơn sau khi được liếm láp thì mềm mại hơn bình thường rất nhiều, còn tiết ra rất nhiều chất lỏng dâm đãng trong suốt, khi lưỡi của đối phương khuấy đảo trong lỗ nhỏ của mình, Trình Cẩn đã không nhịn được mà kêu thành tiếng, "Đừng..... ông xã ....a ha ....ông xã ....."

Chiếc lưỡi ấm nóng nặng nề đẩy vào trong, mạnh mẽ liếm vách bên trong, thậm chí còn liếm ra tiếng nước, tiếng kêu dâm đãng của Trình Cẩn đã thay đổi âm điệu, động tác muốn phản kháng lại ban đầu trở thành phối hợp, lắc lư theo hướng mà người đàn ông liếm mút, "Thoải mái quá....ông xã.... được ông xã liếm thoải mái quá.....a....."

Gậy thịt phía trước đã cương lên quá mức, khiến Trình Cẩn không còn sức để quay lại nhìn chồng nữa, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn bản thân ở trong gương. Khuôn mặt cậu đỏ bừng, ánh mắt mờ mịt, ngay cả đầu vú đỏ mọng cũng dựng thẳng đứng lên, hoàn toàn là bộ dạng đang được yêu thương, ngũ quan có vẻ rất ngây thơ, nhưng biểu cảm lại rất dâm đãng.

Hậu huyệt càng ngày càng ướt át mềm mại, hậu môn cũng được liếm đến co rút, mà khoang sinh dục bên trong càng tiết ra một lượng lớn chất lỏng dâm đãng, Trình Cẩn không chịu được nữa, nức nở cầu xin nói: "Ông xã có thể rồi...... tiến vào đi.... ông xã....."

Lục Đào lại liếm bên trong miệng huyệt của cậu vài vòng, rồi mới chậm rãi rút lưỡi ra, và đứng thẳng lên.

Khoảnh khắc ánh mắt của hai người chạm nhau trong gương, cả người Trình Cẩn run lên, ánh mắt đầy sự lưu luyến. Lục Đào mỉm cười ghé sát đến, người vợ bé nhỏ ngoan ngoãn mở đôi môi hồng hào ra, thè chiếc lưỡi đỏ mọng cho anh nếm thử, ngoan không tưởng tượng nổi. Lục Đào ngậm lấy lưỡi của cậu, ấn đũng quần vào mông cậu, trong sự chờ mong của Trình Cẩn, anh đã đẩy dương vật cương cứng của mình vào trong miệng huyệt nhỏ hẹp đó.

Cái huyệt nhỏ dâm đãng đã rất tham ăn, mới mút lấy một cái đầu, thành ruột đã nhanh chóng trở nên co rút, muốn nuốt thêm thân gậy vào hơn, bị kéo căng phồng lên cũng không chịu buông ra, cho đến khi miệng huyệt đã kẹp chặt lấy gốc dương vật của người đàn ông.

"Bảo bối ngoan hút thật chặt, thích ông xã không?" Giọng của người đàn ông giống như mang theo sự mê hoặc, lúc vang lên bên tai, khiến nhịp tim Trình Cẩn không thể khống chế được mà đập nhanh hơn.

"Thích....thích ông xã ạ....."

Lục Đào hiển nhiên rất hài lòng với câu trả lời của cậu, đột nhiên che mắt của cậu lại, ở bên tai cậu cười trầm thấp nói: "Nếu không nhìn khuôn mặt của anh, em cảm thấy bản thân có giống đang ngoại tình không?"

Câu nói này kích thích đến mức toàn thân Trình Cẩn run lên, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, vừa xấu hổ, vừa kích thích, vừa bối rối, cậu sợ đến mức nắm lấy tay của Lục Đào, vừa phủ nhận nói: "Không phải.... không phải ngoại tình.... em không có ngoại tình..."

"Nhưng anh và anh ta không giống nhau không phải sao?" Lục Đào lộ ra nụ cười xấu xa.

Trình Cẩn lại do dự, bản thân cũng không thể phân biệt được loại hành vi này bây giờ là gì, cuối cùng tủi thân đến mức suýt khóc, "Em không có.... các anh, các anh chỉ là có thái độ khác nhau với em, cốt lõi không có gì khác biệt....vậy nên, vậy nên em không tính là ngoại tình...."

Lục Đào thấy trêu chọc cậu đủ rồi, cuối cùng thu lại ý nghĩ xấu xả của mình, ôm cậu lên từ chậu rửa mặt, "Ôm lấy cổ ông xã, anh sẽ cho em lần làm tình tuyệt vời nhất."

Trình Cẩn vội vàng ngoan ngoãn nghe theo, lúc cậu vẫn có chút bối rối, Lục Đào lại hiển nhiên không quan tâm nữa, mút lưỡi của cậu hôn thật sâu, đồng thời đẩy dương vật vào bên trong hậu huyệt của cậu, mỗi lần đều cọ xát điểm nhạy cảm của cậu, rất nhanh đã khiến thần trí của Trình Cẩn cũng bị kéo vào dục vọng.

Khung cảnh trong gương cực kỳ khiêu dâm, hai người có màu sắc làn da có chút khác nhau ôm nhau, vốn dĩ đã rất dâm đãng, lại thêm người được ôm trong lòng còn đang trong tư thế dạng rộng hai chân, càng có vẻ khiêu gợi hơn. Trình Cẩn tách hai đùi ra, lộ ra huyệt nhỏ bí mật nhất của mình, miệng huyệt hồng hào đã được kéo căng ra, căng ra thành một vòng da, mà nơi đó đang ngậm một dương vật thô dài. Dương vật đó đã ướt đẫm, mỗi lần ra vào đều mang theo một lượng lớn chất lỏng, khiến nơi kết hợp sáng lên vì nước.

"Thoải mái quá.....ông xã.....em, em sắp bắn rồi....." Rõ ràng vẫn chưa được đâm vào khoang sinh dục, nhưng Trình Cẩn đã cảm thấy có chút không chịu nổi, ngón chân mềm mại cũng siết chặt, gậy thịt phía trước càng không ngừng run rẩy.

"Thảo nào kẹp càng ngày càng chặt." Lục Đào có chút mất khống chế cắn lên môi của cậu, rút dương vật ra, lại mạnh mẽ đâm vào trong, nhưng điểm tấn công lần này lại là khoang sinh dục của Trình Cẩn.

Cửa vào của khoang sinh dục ẩm ướt mềm mại, sau khi đẩy vài cái đã đẩy ra một cái miệng nhỏ, lúc người đàn ông hoàn toàn xâm nhập, Trình Cẩn cũng không thể chịu được nữa mà bắn ra một cách dữ dội.

Khung cảnh bắn tinh hiện lên rõ trong gương, Trình Cẩn nhìn thấy cũng cảm thấy xấu hổ, nhưng cậu không thể kiềm chế được phản ứng của cơ thể, cậu có thể cảm nhận được huyệt thịt của mình đang không ngừng hút lấy gậy thịt của người đàn ông, khoang sinh dục cũng đang co rút. Lục Đào thấp giọng cười nói: "Hút mạnh như vậy, là đã muốn ăn tinh dịch của ông xã rồi sao?"

Trình Cẩn đỏ mặt nói: "Vâng....."

"Ăn tinh dịch của ông xã, rồi sinh con cho ông xã, có được không?"

Nghe thấy câu nói này, Trình Cẩn gần như quên mất chuyện mình vẫn đang uống thuốc tránh thai, gần như lập tức gật đầu, "Vâng... sinh con cho ông xã.... a ha.... ông xã mãnh liệt quá....."

Khoang sinh dục được đâm đến tê dại, Trình Cẩn lại cứng lên lần nữa, lúc bắn ra lần thứ hai, người đàn ông mới bắn tinh dịch vào trong khoang sinh dục của cậu.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, hai người lại làm một lần trên giường, lần này là dùng tư thế mà Trình Cẩn thích nhất. Cậu được người đàn ông ôm vào trong lòng, vừa hôm vừa được "làm", cách làm tình này thật sự khiến cậu thích đến mức trái tim cũng run rẩy, cũng khiến cậu tạm quên chuyện hai người sắp phải đối mặt với sự chia ly.

Nhưng khi thủy triều tình yêu rút lui, trí nhớ được hồi phục, nỗi buồn hoàn toàn không thể nguôi ngoai đó lại dâng lên trong tâm trí.

Lục Đào cảm nhận được suy nghĩ của cậu, thân mật ôm cậu vào lòng, xoa xoa mông của cậu, thấp giọng cười nói: "Lại thương cảm rồi sao?"

Vành mắt Trình Cẩn ửng đỏ, lại có chút khó tin, "Tại sao anh còn có thể cười nổi chứ?"

Lục Đào véo má cậu, "Tại sao anh không thể cười nổi chứ?"

"Anh sắp biến mất rồi đó!" Trình Cẩn nói đến đây, giọng nói cũng trở nên khàn khàn, nước mắt tuôn rơi, không thể ngăn lại được, "Anh đã sắp biến mất rồi, dù chỉ có vài tháng ngắn ngủi, nhưng mấy tháng này những trải nghiệm của anh, suy nghĩ của anh, đã sắp không tồn tại nữa rồi....."

"Không phải còn có em sao?" Lục Đào kéo khăn giấy rất kiên nhẫn lau nước mắt cho cậu, "Em sẽ nhớ đến sự tồn tại của anh, phải không?"

Trình Cẩn mở to mắt nhìn anh, rất nhanh lại khóc đẫm nước mắt.

Trình Cẩn khóc một lúc đã ngủ quên, đợi khi cậu tỉnh lại, sắc trời đã tối hẳn rồi, trong phòng ngủ bật đèn vàng, mà Lục Đào đang ngồi bên cạnh cậu, trong tay cầm một cuốn sách đặc biệt dày đang đọc. Trình Cẩn nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của anh, đột nhiên lại cảm thấy đã nhìn thấy chồng của trước kia, trái tim vô thức thắt lại, nhưng rất nhanh lại thả lỏng lại.

Nếu như là chồng của trước kia, sao có thể ngồi bên cạnh cậu đọc sách được chứ?"

Vậy nên cậu không chút do dự mà vòng tay qua, ôm lấy eo đối phương xoa nhẹ, nhẹ giọng hỏi: "Bây giờ là mấy giờ rồi ạ?"

"9 giờ tối." Lục Đào để sách trong tay xuống, véo má cậu, dịu dàng cười hỏi: "Ngủ đã rồi sao?"

"Vâng....." Trình Cẩn nhìn thấy sự dịu dàng trong mắt anh, trong lòng lại cảm thấy buồn, vì để tránh bản thân suy nghĩ vớ vẩn trong thời gian quý giá, vội vàng chuyển hướng hỏi: "Anh đang xem cái gì thế? Sao trong nhà lại có sách dày như vậy ạ?" Sau sự tiến bộ của khoa học kĩ thuật, sách giấy thật ra đã bị đào thải trong một thời gian rất dài rồi, bây giờ cũng chỉ có một số sách nhất định được xuất bản dưới dạng bản in, ngoài ra còn có một số tờ báo.

"Phí Lí đem đến đó." Lục Đào lại giải thích một câu, "Thật ra không phải anh kêu cậu ấy đem đến, là vị kia."

Trình Cẩn ủ rũ nói: "Vậy nhất định là thứ mà em đọc không hiểu rồi....." Giữa cậu và chồng có một khoảng cách rất lớn và khoảng cách thế hệ, năm đó cậu cũng từng muốn đuổi theo, thể lực có thể không theo kịp, nên muốn bắt đầu từ sở thích của đối phương, nhưng kết quả phát hiện thứ Lục Đào đọc cậu hoàn toàn không hiểu, liều mạng muốn đi tìm hiểu, thậm chí còn mời một giáo viên đến dạy mình, cuối cùng vẫn chẳng được gì.

Lục Đào mỉm cười, có vẻ như cảm thấy biểu cảm của cậu rất thú vị, còn hôn lên má cậu một cái, nói: "Em đọc không hiểu cũng không sao, anh sẽ giải thích cho em nghe. Thật ra tài liệu anh ta muốn tìm có liên quan đến chuyện em đã trải qua hôm nay, là chuyện của 'Khảm Hợp Thể.' "

Trình Cẩn đột nhiên có hứng thú, "Khảm Hợp Thể ạ?"

"Ừ, trước đây anh từng nói với em, chuyện con người đã từng làm thí nghiệm với 'Khảm Hợp Thể', nhưng đã thất bại, em có nhớ không?"

Trình Cẩn vội vàng gật đầu, vì để lắng nghe kỹ hơn, thậm chí cậu còn ngồi dậy, "Tại sao lại muốn làm thí nghiệm 'Khảm Hợp Thể' vậy ạ?"

"Vì để khiến con người trở nên mạnh mẽ hơn." Lục Đào cố gắng dùng những từ mà Trình Cẩn có thể hiểu được để giải thích cho cậu, "Con người có rất nhiều thiên địch, không chỉ Lang Nhân Tộc và Trùng Tộc, còn có những loài khác, ví dụ như động vật ăn thịt, hổ, sư tử, gấu,.... Con người nếu như tay không tấc sắt, không có vũ khí, gặp phải loại thú dữ này chỉ có thể bỏ chạy, thậm chí ngay cả chạy cũng chạy không thoát. Con người trừ trí lực, về sức mạnh và năng lực, thật sự là quá yếu ớt."

Đây là lần đầu tiên Trình Cẩn nghe được quan điểm này, suy cho cùng theo quan điểm của cậu, con người là sinh vật mạnh mẽ nhất trên thế giới, bọn họ có thể đánh bại Lang Nhân Tộc, ngăn chặn sự tấn công của Trùng Tộc, còn có thể thuần hóa động vật, thậm chí còn có thể tạo ra người máy để phục vụ cho cuộc sống của con người. Vậy nên cậu có chút kinh ngạc, "Chúng ta hóa ra....yếu như vậy sao ạ?"

Lục Đào nhẹ nhàng mỉm cười, rất nhanh đã nghiêm túc nói: "Các nhà khoa học đã mổ xẻ xác người sói, trải qua thời gian dài thí nghiệm và nghiên cứu, đã chứng minh được bọn họ là sự kết hợp giữa người và sói trong thời cổ đại, bởi vì trên người bọn họ có hai loại đặc điểm, chỉ là một bộ phận thú tính nặng, một bộ phận nhân tính khá nặng. Thành quả nghiên cứu này vừa xuất hiện, một bộ phận nhà khoa học y học càng cho rằng, chúng ta cũng có thể tạo "Khảm Hợp Thể" của mình, thế nên đã có kế hoạch thí nghiệm 'Khảm Hợp Thể'."

"A...." Mặc dù Trình Cẩn không biết gì, nhưng nghe thấy điều này cũng cảm thấy rất khó tin, "Những nhà khoa học y học đó là muốn kết hợp con người và động vật lại sao? Chuyện này sao có thể làm được chứ? Gen của chúng ta không giống nhau phải không? Vậy nên cuối cùng mới thất bại sao ạ?"

"Không thất bại." Lục Đào nhìn cậu, chậm rãi nói: "Tiểu Cẩn, không phải em từng nhìn thấy một sản phẩm thành công sao?"

Trình Cẩn thất thanh nói: "Vâng, cậu ta nói cậu ta là Khảm Hợp Thể của con người và tắc kè hoa ..... Cái này vậy mà có thể thành công sao? Sao em chưa từng nghe qua nhỉ."

Lục Đào nói: "Trên thực tế, đa số mọi người cũng không biết, vào trước hôm nay, hẳn là ngay cả anh ta cũng không biết."

Trình Cẩn có chút ngạc nhiên, "Lục Đào cũng không biết sao ạ?" Sau khi hỏi xong cậu mới cảm thấy câu nói này nghĩ thế nào cũng có chút nghĩa khác, dù sao nghiêm túc mà nói, bây giờ ngồi trước mặt cậu chính là Lục Đào.

Nhưng Lục Đào lại không để ý đến chi tiết này, nhẹ nhàng gật đầu, "Đây hẳn là kết quả thí nghiệm mà ai đó đã bí mật thực hiện dưới lòng đất sau khi thí nghiệm thất bại cách đây 115 năm. Nhưng thật ra năm đó thí nghiệm thất bại, loại thí nghiệm này đã bị nghiêm cấm, người làm ra loại chuyện này, đã vi phạm pháp luật nghiêm trọng. Anh ta muốn làm phẫu thuật xóa bỏ anh, để cơ thể ổn định lại, có lẽ cũng là vì nhiệm vụ anh ta sắp hoàn thành, chính là tìm ra kẻ đứng sau thí nghiệm này."

Trình Cẩn vừa nghe thấy hai từ "Xóa bỏ" đã cảm thấy vô cùng lo sợ, vô thức ôm lấy Lục Đào, Lục Đào đang muốn ôm lấy cậu, cơ thể lại rung lên một cái, một lúc sau, ánh mắt lần nữa tỉnh táo trở lại.

Nhận ra bản thân đang bị từ từ đẩy ra, Trình Cẩn có chút bối rối mà ngẩng đầu, lúc bắt gặp ánh mắt lạnh nhạt đó, cậu đã biết, người chồng thật sự của cậu đã trở lại rồi.

****

Ôm em nó chút xíu mất miếng thịt nào hay gì -.-

Khúc H bên trên cháy ghê luôn ý, sắp xa nhau nên cháy hết mình luôn :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro