Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 62. Tình dục mãnh liệt (Anh trai) (H)

Đơn ly hôn 离婚申请

Tác giả: Vân Gian

Dịch: Rắn Nước Nhỏ

Chương 62. Tình dục mãnh liệt (Anh trai) (H)

Công ty Điện ảnh Tình Thâm Thâm còn có một bộ phận chuyên về đồ chơi tình dục, hơn nữa có thể cung cấp dịch vụ giao hàng trực tiếp đến tất cả các hành tinh, với hiệu quả cao, quyền riêng tư mạnh, chất lượng tốt, hầu hết các sản phẩm mới được phát triển đều có thể trực tiếp xem trong diễn viên khiêu dâm dùng thử trực tiếp trong các phim khiêu dâm, vậy nên có rất nhiều đơn đặt hàng, hiện nay nó là một thương hiệu sản phẩm dành cho người lớn rất nổi tiếng trên toàn thế giới.

Ý tưởng này đương nhiên cũng là Ngạn Thất nghĩ ra, mà chỉ riêng hiệu suất của bộ phận này đã chiếm gần 50% toàn bộ công ty, có thể nói là, làm khá thành công. Mà Trình Húc sau khi bắt đầu làm việc, công việc kinh doanh của chủ quản trên cơ bản cũng là lĩnh vực này.

Công ty Tình Thâm Thâm trước đây cũng từng phát triển loại thuốc kích dục tương tự, cũng có thể dùng làm chất bôi trơn, hiệu quả tuy rằng rất tốt, cũng không gây tổn thương cho cơ thể, nhưng lại có thể khiến tâm trí của người ta rối loạn, gần như khiến người ta mất đi phần kí ức trong quá trình sử dụng, vậy nên thuốc được phát triển cuối cùng không được bày bán, sau này bởi vì số lượng quá nhiều, dứt khoát được dùng làm quà tặng khi mua đồ chơi tình dục. Bộ phận nghiên cứu và phát triển đến bây giờ, cuối cùng cũng cải tiến các thành phần, làm ra loại thuốc kích dục có hiệu quả cao hơn.

Không gây tổn thương cho cơ thể, hơn nữa còn có thể duy trì đầu óc minh mẫn.

Nơi vốn dĩ không thích hợp để làm tình đã trở nên trơn ướt và ẩm ướt, Ngạn Thất vừa mới đẩy một ngón tay vào, đường ruột mềm mại quyến rũ lập tức cắn chặt lấy gốc ngón tay của cậu ta, còn hút vào bên trong. Ngạn Thất hít sâu một hơi, không nhịn được nói: "Anh Húc đã trở nên dâm đãng rồi."

Trình Húc cố gắng kiềm chế sự thôi thúc muốn lắc mông của bản thân, nói: "Đây chỉ là vì thuốc...."

"Anh Húc từng xem thành phần, đáng lẽ đã biết loại thuốc này chỉ để kích thích dục vọng trong cơ thể con người, không hề có tác dụng thay đổi thể chất của người đúng không? Vậy nên anh Húc vốn dĩ đã dâm đãng, bây giờ mới bị kích thích ra thôi." Ngạn Thất hưng phấn vô cùng, gốc ngón tay trơn tru đâm vào một chỗ sâu, "Bên trong thật là ướt, thế nào? Có cảm giác thế nào?" Cậu ta cắn tai của Trình Húc, cố ý đè thấp giọng nói, "Phải thành thật nói ra nha, em phải quay lại, sau đó ngày mai gửi cho bộ phận nghiên cứu làm mẫu."

Trình Húc cắn chặt môi dưới, trong cổ họng không kiềm chế được tràn ra tiếng rên rỉ, mới nhỏ giọng nói: "Khá thoải mái...." Đuôi mắt và hai má của anh đỏ bừng thành một mảng, đôi môi cũng đỏ hơn bình thường, yết hầu gợi cảm lăn từng đợt, khiến cho Ngạn Thất cắn lên một phát, nhẹ nhàng liếm mút một phen, Trình Húc không chịu được nữa, lần đầu tiên chủ động cúi đầu xuống, tìm kiếm đôi môi của cậu ta mà hôn lên.

Nụ hôn đầy nam tính trở nên nóng bỏng lại lộ rõ sự nôn nóng, Trình Húc chưa từng biết bản thân lại có một mặt mãnh liệt như vậy, không còn dịu dàng, không còn bình thản, cùng không cần xem xét cách nào sẽ khiến đối phương cảm thấy thoải mái phù hợp, mà là theo bản năng đá lưỡi với người đàn ông này. Và đối tác của anh không còn là phụ nữ hay "người tiến hóa" chỉ biết đón nhận nữa, mà là người đáp trả mãnh liệt hơn anh, gần như muốn nuốt sống anh vào bụng vậy.

Lưỡi bị cuốn đến mức có hơi tê dại, nước bọt không tự chủ được mà chảy từ khóe miệng ra, hô hấp của Trình Húc cũng trở nên nặng nề, cuối cùng không nhịn được mà lắc mông, chủ động dùng tràng huyệt nuốt lấy ngón tay của người đàn ông.

Phản ứng của anh làm cho Ngạn Thất càng thêm hưng phấn, cậu ta gần như lập tức cởi bỏ quần áo, lộ ra thân thể cường tráng, dương vật to lớn càng thêm bắt mắt. Trình Húc vô tình liếc nhìn một cái, cơ thể khẽ run lên, hậu huyệt lại lần nữa phun ra một dòng nước óng ánh trơn bóng, giây tiếp theo, anh đã vươn tay ra, nắm chắc lấy dương vật của người đàn ông bắt đầu chuyển động, lại mơ hồ nói: "Cho tôi...."

Trình Húc vẫn luôn là một người lãng mạn, mặc dù nhìn từ bề ngoài, những từ như thận trọng hay dịu dàng sẽ càng phù hợp với anh hơn, nhưng trên thực tế, anh vẫn luôn khao khát một tình yêu nồng cháy.

Cũng giống như trong các vở kịch cổ điển vậy, nam và nữ bị thu hút lẫn nhau trong nháy mắt, đến lúc đó họ sẽ gạt bỏ định kiến của gia đình và những trở ngại xung quanh sau đó dũng cảm ở bên nhau.

Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời.*

(* Từ gốc 一眼即是永恒 Một ánh mắt chính là mãi mãi)

Nhưng anh chưa từng gặp người có thể khiến anh yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, cho dù trên thế giới có bao nhiêu người có ngũ quan xinh đẹp, nhưng anh chưa từng nảy sinh cảm giác rung động gì cả. Cho đến lúc Ngạn Thất tỏ tình với anh, anh mới mơ hồ cảm thấy bản thân hình như sắp chạm tới nó.

Hóa ra điều anh muốn, là hy vọng có thể nhìn thấy sự nồng cháy đối với anh trong mắt người khác.

Không phải vì địa vị của anh, không phải vì sự giàu có của anh, mà là vì chính con người anh.

Anh muốn được người khác yêu một cách mãnh liệt, chứ không phải một cuộc hôn nhân nhạt nhẽo như nước. Anh cũng hy vọng cả hai trên giường đều là nóng bỏng, là giao hòa, chứ không phải kiểu làm việc theo phép.

Lúc dương vật thô to đâm vào lần thứ hai, mặc dù cơ thể anh đã rất hưng phấn rồi, nhưng vẫn bị ép đến rơi nước mắt. Trình Húc hít một hơi, cau mày nói: "Quá lớn rồi....."

"Đệch, đừng nói những lời khiến em càng thêm mất kiểm soát nữa!" Ngạn Thất gầm lên một tiếng, không nhịn được mà cắn vào vai anh, đũng quần lại càng thêm dùng sức đẩy vào trong, cho đến khi toàn cây đều nhét vào bên trong mới dừng lại.

Trên vai truyền đến cơn đau, tràng huyệt cũng được lấp đầy với một cảm giác đầy ắp, nhưng tất cả sự khó chịu cộng lại chỉ bằng chưa đến 1/10 so với lần đầu tiên. Ngạn Thất buông miệng ra, cúi đầu nhìn thân dưới của mình, còn khá hài lòng, "Lần này không chảy máu." Nhưng ánh mắt lại bị nơi giao nhau của hai người thu hút không rời, vừa nghĩ đến mình đang vào bên trong cơ thể của ai, loại cảm giác kích thích này đủ khiến dương vật của cậu ta to lên một vòng.

Vòng da màu hồng gần như sắp bị dương vật thô to của cậu ta làm cho nứt ra, Trình Húc có chút khó khăn nói: "Cậu chậm một chút..." Anh không muốn bị xé rách đến mức chảy máu nữa, hơn nữa hai người phải như thế này một năm, anh càng không muốn mỗi lần đều trở thành một hiện trường giết người.

Hơn nữa anh cũng cần một trận quan hệ tình dục tuyệt vời để giải tỏa áp lực và nỗi đau đã tích tụ trong lòng trong khoảng thời gian này.

"Anh đừng kẹp chặt như vậy, bây giờ em chỉ muốn "làm" anh!" Hai lông mày của Ngạn Thất cũng nhíu chặt lại, hô hấp hỗn loạn, thật sự là dáng vẻ như sắp không nhịn được nữa. Trình Húc nhìn thấy cậu ta như vậy, có chút muốn cười, cuối cùng nhịn được rồi, nắm lấy một tay cậu ta xoa xoa gậy thịt của mình, "Giúp anh làm một chút, anh sẽ từ từ làm trước."

Gậy thịt của anh không cứng hẳn, nhưng khi được tay của người đàn ông nắm lại, lại lập tức có cảm giác. Bàn tay đó khác hẳn với sự mềm mại của phụ nữ, mà là vô cùng rộng lớn mạnh mẽ, có thể cho người ta một cảm giác an toàn vô cùng mãnh liệt. Trình Húc hơi nheo mắt, từ từ lắc mông nhả dương vật của người đàn ông ra một chút, nhận ra Ngạn Thất lại sắp đâm vào, vội vàng ngăn cản nói: "Anh làm từ từ trước, em đừng dùng sức."

"Đệch!" Ngạn Thất mắng thầm một câu, bất đắc dĩ cắn môi anh, nhưng dưới hông thật sự không chủ động xuất kích nữa. Trình Húc để mặc cho lưỡi của cậu ta khuấy động mình, lắc mông từ từ ngậm nuốt dương vật của người đàn ông.

Loại cảm giác này thật sự rất kỳ lạ, nhưng trong lòng anh không xem như hoàn toàn bài xích, mặc dù nửa tháng trước, anh cũng chưa từng nghĩ đến bản thân sẽ gặp phải tình huống như vậy.

Vách ruột kẹp lấy dương vật co rút, chậm rãi cọ xát như vậy, Trình Húc mới nhận ra dương vật của đối phương to lớn cỡ nào, nói là thiên phú dị bẩm cũng không quá, không chỉ phần thân thịt to, ngay cả các đường gân bên trên thân cũng rất dày, anh vừa di chuyển, những đường gân xanh đó đã cọ xát vào thành ruột của anh, còn ngẫu nhiên cọ xát vào một điểm nhạy cảm.....

"A....." Khi Trình Húc bị cọ xát vào tuyến tiền liệt, trong phút chốc eo cũng mềm nhũn ra, hai tay dường như khó có thể chống đỡ thân thể, tràng huyệt cũng cắn mút mãnh liệt. Hai mắt Ngạn Thất sáng lên, không cần anh ra lệnh, đã nắm lấy eo anh, ma sát vào nơi vừa nãy.

"Ưm....a....chậm chút.... nhẹ, nhẹ một chút...." Tiếng kêu từ từ trở nên ngọt ngào hơn, bản thân Trình Húc cũng có chút ngạc nhiên không biết bản thân còn có thể phát ra tiếng kêu như vậy, âm vực cao hơn nhiều so với bình thường, còn mang theo tiếng thở hổn hển, thật là giống như đang kêu lên một cách dâm đãng vậy.

Ngạn Thất thấp giọng nói: "Cái mông dâm đãng của anh Húc cắn chặt như vậy, kêu em làm sao chậm một chút đây?" Cậu ta sung sướng đến mức trên trán chảy cả mồ hôi, sau một vài cú đâm, để ý thấy trên mặc Trình Húc không lộ ra biểu cảm khó chịu nào, thì mới tăng thêm sức và tăng thêm tốc độ.

"Ưm....hức....chậm, chậm một chút....." Quá nhanh, cũng quá sâu rồi, Trình Húc có ảo giác rằng cơ thể mình đang mở ra sau đó tiếp nhận người đàn ông này, nơi vốn dĩ không thể hưởng thụ được khoái cảm, bây giờ lại càng ngày càng cảm thấy sung sướng, thành ruột tiết ra nước nhờn thuận tiện để bôi trơn cho nhau, mà gậy thịt phía trước của Trình Húc cũng trở nên cứng ngắc, mặc dù không được đụng vào, nhưng miệng chuông cũng sướng đến mức chảy nước.

"Đệch, sướng quá!" Lần trước một mình phát tiết không hề làm cho Ngạn Thất nếm được không nhiều khoái cảm về sinh lý, nhưng lại nhiều khoái cảm về tâm lý hơn, nhưng lần này thì khác, nhìn thấy khuôn mặt Trình Húc lộ ra biểu cảm sung sướng, cậu ta chỉ cảm thấy thỏa mãn gấp đôi. Cậu ta lại thúc giục nói: "Anh Húc kêu lên vì sung sướng đi, kêu cho em nghe đi."

Trình Húc nhìn chằm chằm cậu ta, giọng điệu vẫn rất dịu dàng, "Muốn anh kêu cái gì?" Lại nói thêm một câu, "Trước đây anh chỉ khiến người khác kêu lên vì sung sướng thôi."

Ngạn Thất tức giận, "Chết tiệt!" Cậu ta rút dương vật ướt đẫm của mình ra, rất dễ dàng đã ôm Trình Húc lên, dùng tư thế chính diện đâm dương vật vào miệng thịt vẫn còn chưa khép lại, mà Trình Húc rất ngoan ngoãn vòng tay qua cổ cậu ta, không hề có chút ý định phản kháng.

Trong lòng Ngạn Thất thỏa mãn, lửa giận bị châm lên vừa nãy cũng bị ném đi, cắn vào tai anh nói: "Gọi ông xã chim to."

Một tiếng cười từ miệng Trình Húc không kiềm được mà bật ra, trong phút chốc, khóe mắt và lông mày của anh tràn đầy ý cười, thậm chí khóe mắt cũng lộ ra một nếp nhăn nhỏ. Nụ cười đó không phải chế giễu, cũng không phải châm biếm, mà là giống như nghe thấy điều gì đó thú vị mà không nhịn được bật cười, nhưng Ngạn Thất lại vẫn như cũ vừa xấu hổ vừa tức giận, cắn mạnh xuống môi anh, gần như sắp cắn sưng lên. "Anh cười cái gì? Lại muốn khoe với em trước đây chỉ có người khác gọi anh là ông xã có phải không?"

"Anh không phải cố ý đâu." Trình Húc bị đau cũng chỉ nhíu mày, không hề tức giận, lúc Ngạn Thất muốn tức giận, anh ghé sát bên tai người đàn ông này, thấp giọng nói: "Ông xã chim to.... làm em...."

Người đàn ông đang ôm lấy anh toàn thân cứng đờ lại, ngay lúc đó, Trình Húc cảm thấy ruột của mình đã được tiêm một chất lỏng ấm áp.

Chất lỏng đó ấm như vậy, hết luồng này đến luồng khác, toàn bộ đều đánh lên thành ruột của anh, khiến anh vừa cảm thấy thoải mái, vừa cảm thấy kinh ngạc.

(Đọc tới đây em lỡ cười như điên, xin lỗi, em thật khốn nạn o( ̄▽ ̄)d)

Hai người đã im lặng trong tư thế này vài giây, Trình Húc nhìn khuôn mặt tuấn mỹ gần trong gang tấc càng ngày càng đỏ, cuối cùng gần như trở thành một con tôm luộc, không nhịn được nhướng mày hỏi, "Em đã.... bắn rồi sao?"

Khuôn mặt Ngạn Thất đông cứng lại, rất nhanh đã chuyển từ đỏ sang xanh, sau đó dùng sức hôn Trình Húc, dưới hông cũng bắt đầu di chuyển.

Tinh dịch đặc sệt tràn ra khỏi nơi giao hợp, Ngạn Thất thấp giọng gầm lên: "Em sẽ "làm" đến khi anh không thể xuống khỏi giường!"

Trình Húc không khỏi bật cười.

Trên thực tế, dù tính cách của Ngạn Thất rất cáu kỉnh, miệng vừa độc vừa thích làm nhục người khác, nhưng lại vẫn có thể xem là một "nhà tài chính" giỏi, ít nhất sự giúp đỡ của cậu ta cho Trình Húc là thật, cũng làm cho anh thật sự tạm thời thoát khỏi tình trạng khó khăn. Hơn nữa trong cuộc sống cũng chăm sóc Trình Húc rất nhiều, còn sẽ nấu ăn cho anh, ngoại trừ yêu cầu tình dục quá thường xuyên ra, Trình Húc thật sự không tìm được điểm xấu nào của cậu ta.

Thỉnh thoảng, anh thậm chí sẽ có cảm giác hai người sống chung như vậy mới giống tình yêu mà anh theo đuổi ngày xưa, thậm chí anh còn có ý nghĩ "cứ sống như thế này cũng không tệ."

Cho đến ba tháng sau, trong thư phòng của Ngạn Thất, anh đã phát hiện một bản dự án quen thuộc.

****

Hết chương 62

Có mùi có biến, chỉ là đoạn trên anh Húc mlem quá, anh Húc chịu chơi thế em không quen lắm, cơ mà em thích :3 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro