Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60. Lần đầu tiên (Anh trai) (H)

Đơn ly hôn 离婚申请

Tác giả: Vân Gian

Dịch: Rắn Nước Nhỏ

Chương 60. Lần đầu tiên (Anh trai) (H)

[Tác giả có lời muốn nói: ]

Cốt truyện của anh trai viết dài hơn so với dự tính của tui, hy vọng đừng bị tui dọa chạy hết nha. (*////▽////*)q

-----Chính văn-----

Quan niệm về tình dục của hành tinh Đế Quốc không được tính là đặc biệt cởi mở, nhưng cũng không tuyệt đối bảo thủ, chuyện giàu có lại là quý tộc bản địa, nhưng gần hai mươi tư tuổi vẫn là trai tân, nếu như truyền ra ngoài, có lẽ trong mười người đã có chín người không dám tin.

Trình Húc cũng thấy có chút khó tin.

Sự kinh ngạc trong mắt anh quá rõ ràng, Ngạn Thất cũng nhìn ra được, cậu ta cáu kỉnh nói: "Tôi cũng không phải người giống anh, tùy tiện làm với ai cũng được, có cần thiết phải ngạc nhiên đến vậy không? Chết tiệt cả đời này người duy nhất tôi muốn "làm" chỉ có anh!"

Giọng nói của cậu ta rất lớn, nhưng trong đó có chứa một chút ngại ngùng, Trình Húc cũng nghe ra được. Vì để tránh cho người đàn ông này thẹn quá hóa giận, Trình Húc vội vàng cúi đầu, liếm dương vật của cậu ta, sau khi liếm được một chút mới hỏi: "Chỉ cần liếm ướt là được rồi sao?"

"Mẹ nó lúc đang liếm anh đừng nói chuyện!" Ngạn Thất tức giận rống lên, cổ đã có chút đỏ rồi, cậu ta lại tiếp tục thúc giục, "Mau liếm đi!"

Trình Húc không dám nhìn cậu ta, chỉ có thể tiếp tục liếm cái dương vật trước mặt này.

Lúc này hành tinh Đế Quốc là đầu mùa hè, hành tinh Đế Quốc là một hòn đảo có bốn mùa rõ rệt, nhiệt độ đầu mùa hè đã rất cao, Ngạn Thất đi ở bên ngoài hết nửa ngày, trên người không tránh khỏi đổ mồ hôi, mà lúc này trên dương vật cũng mang theo mùi mồ hôi. Không tính là quá nồng, nhưng lại khiến tim của Trình Húc đập nhanh hơn.

Anh không hề giỏi loại chuyện này, cũng chưa từng yêu cầu bạn giường trước đây làm cho mình loại chuyện này, nhưng bởi vì từng gặp một cô gái vô cùng chủ động nhiệt tình, vậy nên vẫn đã trải nghiệm qua vài lần. Anh đã quên người khác liếm thế nào, nhưng loại chuyện này không cần thiên phú, đều là đàn ông, anh đương nhiên biết được kích thích chỗ nào mới có thể làm cho đối phương thoải mái nhất.

Quả bóng tròn đang quay cảnh này, có thể quay được hình ảnh chiếc lưỡi thịt đỏ đang liếm láp trên gậy thịt tím đỏ, lúc tiếp xúc, nước trên đầu lưỡi đã nhuộm lên trên dương vật, hiện ra dấu vết mơ hồ. Ngạn Thất sướng đến mức hô hấp hỗn loạn, vừa thỏa mãn vừa khó chịu, không nhịn được nói: "Giỏi như vậy, có phải là trước đây từng làm cho người khác không?"

"Không có." Trình Húc nói tiếp một câu, "Người khác từng làm cho tôi."

"Chết tiệt anh...." Lông mày của Ngạn Thất nhíu lại, vẻ bình tĩnh trước đây đều biến mất sạch, cậu ta không kìm được đẩy Trình Húc xuống giường, hoàn toàn lột sạch áo choàng tắm của anh, sau đó dùng sức vỗ vào mông anh, "Vểnh cái mông dâm đãng này cao lên, tôi muốn "làm" anh!"

Trong miệng vẫn còn mùi vị dương vật của người đàn ông này, Trình Húc nghiến chặt răng, nhất thời cũng không thể phân biệt được là bị đánh lên mông càng nhục nhã hơn, hay là mệnh lệnh của người đàn ông với anh càng nhục nhã hơn, nhưng cuối cùng anh vẫn từ từ biến thành tư thế quỳ gối, vểnh mông cao lên, lại hơi tách chân ra một chút, lộ ra nơi thầm kín nhất của mình.

Đã rất tốt rồi, ít nhất là không phải làm cùng một người đàn ông xa lạ.

Tuy rằng phải nhận nhiều sự sỉ nhục hơn, nhưng tận sâu trong lòng Trình Húc thật sự vẫn có chút được an ủi, so với người đàn ông xa lạ, anh thật sự vui mừng vì người phải đối mặt bây giờ là Ngạn Thất.

Da thịt được sống trong nhung lụa quanh năm, dù đã trải qua một năm thăng trầm, cũng không trở nên thô ráp, chỉ là so với trước hơi gầy đi một chút. Nhưng thịt trên mông lại vẫn rất nhiều, trắng nõn như tuyết, dấu vết của cái vỗ vừa rồi vẫn còn lưu lại trên đó, đỏ rực khiến người ta càng thêm hưng phấn.

Ngạn Thất phát hiện bản thân lại không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Thật ra bản thân cậu cũng không biết rốt cuộc đã thích người đàn ông hơn mình mười lăm tuổi này từ lúc nào, từ lúc hiểu chuyện đến nay, đã nhớ được mỗi lần nhìn thấy Trình Húc đều rất vui mừng, lúc cùng tham gia yến tiệc, sẽ không nhịn được mà muốn đến gần anh, để anh nói chuyện với mình, vì vậy cho dù cáu kỉnh một chút cũng không sao, bởi vì cậu phát hiện chỉ cần cậu tức giận, người đàn ông này sẽ dùng giọng nói rất dịu dàng dỗ dành cậu, ngoại trừ —— đừng giành đồ của Trình Cẩn hay cãi nhau ra, bởi vì chỉ cần có liên quan đến Trình Cẩn, trái tim Trình Húc nhất định sẽ có thành kiến với đối phương, ngay cả khi anh không để lộ ra mặt.

Ví dụ như có một lần, cậu và Trình Cẩn không biết vì chuyện gì mà cãi nhau, còn làm kinh động đến ba mẹ hai bên. Sau khi hai bên hỏi rõ nguyên nhân, Ngạn gia căn bản không coi trọng những chuyện nhỏ như vậy, mấy anh trai cũng chỉ biết cười nhạo cậu là đồ con nít, nhưng Trình Húc đối với Trình Cẩn không như vậy, anh sẽ rất kiên nhẫn dỗ dành em trai nhỏ của mình, sẽ ôm cậu ta lên trên đùi mình, kể chuyện cười cho cậu ta chọc cậu ta cười, đút cho cậu ta ăn những chiếc bánh ngon, cho đến khi Trình Cẩn vui vẻ trở lại.

Lúc đó Ngạn Thất len lén nhìn theo, trong lòng ngưỡng mộ ghen tị không thôi, hận không thể nhảy ra đẩy Trình Cẩn đi, sau đó chiếm giữ vị trí của cậu ta.

Trình Húc cũng có lúc rất dịu dàng với cậu, cũng sẽ dỗ dành cậu, lấy đồ ăn cho cậu, mỗi lần đến sẽ tặng cho cậu một món quà nhỏ, nhưng Ngạn Thất không hề thỏa mãn với những điều này, bởi vì cậu phát hiện Trình Húc đối với cậu không khác gì với anh Năm và anh Sáu của cậu cả.

Cậu muốn làm một người đặc biệt nhất trong lòng Trình Húc! Nhưng cậu đã là con của Ngạn gia rồi, không thể làm em trai của Trình Húc, vậy chỉ có thể làm bạn đời của anh, mới có thể vượt qua tên ngốc Trình Cẩn kia!

Nghĩ đến sự hao tổn tâm huyết cùng với những nhục nhã và ghen tị đã trải qua bao năm nay, Ngạn Thất lại cảm thấy tức giận muốn chết, không nhịn được lại vỗ một cái thật mạnh vào mông Trình Húc, lại sỉ nhục nói: "Hai chân phải tách ra một chút, thế nào? Anh Húc không phải rất có kinh nghiệm trong tình dục sao? Đối tượng hẹn hò cũng có bảy tám người, lẽ nào đến cái này cũng không biết sao?"

Trình Húc hít một hơi, hình như cuối cùng cũng không nhịn được nữa, quay đầu dùng ánh mắt nghiêm nghị nhìn cậu ta, "Ngạn Thất!"

Ngạn Thất cười giễu cợt, "Anh Húc muốn bảo tôi đừng có quá đáng sao?" Hai lòng bàn tay của cậu ta ở hai bên Trình Húc, tư thế này gần như hoàn toàn bao phủ lấy anh, mà dương vật nóng bỏng dưới đũng quần cũng thô bạo cọ vào Trình Húc đầy nhục dục. Cậu ta trầm thấp cười nói: "Đáng tiếc, bây giờ em muốn quá đáng thế nào, thì có thể quá đáng thế đó với anh." Cậu ta nói xong, mạnh mẽ ngậm lấy môi của Trình Húc, cắn mút một hồi, mới đứng thẳng dậy, hai tay ôm chặt lấy eo của Trình Húc, nhìn chằm chằm vào nơi duy nhất có thể chứa được dương vật của mình, trong mắt đã tràn đầy ham muốn.

Dương vật nóng như lửa thiêu đốt đã sắp chạm vào lối và, Trình Húc không thể kiểm soát mà cảm thấy căng thẳng, anh vô thức muốn trốn đi, nhưng đầu gối mới cọ vào ga trải giường một cái, đã bị người đàn ông khống chế chặt chẽ. Ngạn Thất trầm thấp cười nói: "Của cải, địa vị, quyền lực, bây giờ anh cái nào cũng không phải đối thủ của em, anh trốn không thoát đâu." Giọng nói của cậu ta mang theo một tia háo hức, "Anh rốt cuộc cũng là của em rồi! "

Trình Húc nhắm mắt lại, giây tiếp theo, đã cảm thấy được người đàn ông này đang đẩy vào.

Quá trình tiến vào thật sự không dễ chịu chút nào, giống như đang bị trừng phạt vậy. Dương vật của Ngạn Thất quá to, mà Trình Húc lại là lần đầu tiên, mặc dù đã được mở rộng, nhưng phải tiếp nhận một cơ quan sinh dục thiên phú dị bẩm vẫn khá khó khăn. Lúc quy đầu cắm vào, Trình Húc có ảo giác rằng hậu môn của mình đã bị xé rách, cả người đau đớn đến mức run rẩy, gậy thịt vốn dĩ cương cứng sớm đã mềm xuống. Nhưng anh cắn chặt môi không chịu kêu thành tiếng, Ngạn Thất cũng không có ý định từ bỏ, lúc nhìn thấy một vệt máu đỏ chảy ra, cậu ta càng trở nên hưng phấn, đũng quần cũng dùng sức đẩy về phía trước, cùng với một âm thanh như bị bóp nghẹt, hầu hết dương vật của cậu ta đã được đưa vào bên trong.

"Ưm..." Trình Húc cuối cùng không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ, sau khi răng được buông lỏng, nhưng âm thanh đó không thể kiềm chế trào ra, nhất thời ngay cả nước mắt cũng chảy ra. Nhưng Ngạn Thất không có chút mềm lòng, vẫn ra vào liên tục, qua gần năm phút, toàn bộ dương vật mới cắm vào hết.

Trình Húc đã cảm thấy bản thân sắp bị nứt ra.

Cảm giác đau đớn khó tả từ nơi bị kéo căng lan ra, ở đó giống như có cắm một thanh sắc nóng bỏng, khiến Trình Húc có một cảm giác sống không bằng chết. Người đàn ông trẻ tuổi lại chỉ có sự cuồng nhiệt, ôm chặt lấy cả người anh, vô cùng vui mừng nói: "Em cuối cùng, cuối cùng chiếm được anh rồi, anh Húc."

Lần đầu tiên quan hệ qua đường hậu môn cảm giác thật sự rất tệ, Trình Húc hầu như không được hưởng một chút khoái cảm nào, chỉ cảm thấy cả quá trình đều khó chịu đến mức không dám nhớ lại, dương vật của anh vẫn luôn mềm, đau đến mức thu nhỏ lại, loại tình dục này thay vì nói là làm tình, thì không bằng nói là đơn phương phát tiết thú tính.

Nhưng may mắn thay, Ngạn Thất không hề quá thú tính, chỉ làm một lần rồi dừng lại.

Nhưng lần này cũng suýt muốn nửa cái mạng của Trình Húc, anh lại hôn mê bất tỉnh, lúc tỉnh lại, đã ở trong một môi trường xa lạ.

Hạ thân vẫn đau đớn không nói nên lời, nhưng so với lúc trải qua thì tốt hơn nhiều, hơn nữa nơi đó có chút dính dấp, hình như đã được xoa thuốc, lúc Trình Húc nâng kim lên, cũng để ý thấy trên mu bàn tay của mình có một lỗ kim. Anh hơi sững sờ, lúc đang muốn quan sát thêm, một gương mặt ghé qua, vẻ mặt lại còn khó coi hơn trước đó.

Cổ họng Trình Húc khô khốc, rất muốn uống nước, anh chần chừ một lúc rồi, mới nói: "Làm ơn cho tôi một ly nước." Anh có hơi dọa bị giọng nói của bản thân, lại vô cùng khàn, thật sự giống như tiếng phát ra từ một cỗ máy rỉ sét.

Ngạn Thất rót một ly nước qua, nhưng không đút trực tiếp cho anh, mà bản thân uống một ngụm trước, mới đưa vào miệng anh.

Cách đút nước này đối với Trình Húc mà nói thật sự có chút khó chấp nhận được, nhưng bây giờ cơ thể anh yếu ớt, cho dù từ chối cũng vô dụng, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mà mở miệng ra, hấp thụ "nước bọt" của đối phương.

Nhìn thấy anh ngoan ngoãn nuốt nước, sắc mặt Ngạn Thất mới khá lên một chút, nhưng vẫn như cũ rất khó coi, cảm thấy dù nhìn thế nào, bản thân mới nên là người tức giận, nhưng bây giờ cậu ta có quyền khống chế người khác, chỉ có thể thỏa hiệp, vậy nên anh mở miệng trước hỏi: "Tôi ngủ bao lâu rồi?"

"Hai ngày một đêm." Giọng điệu của Ngạn Thất lạnh lùng, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn anh một cái.

Đây là cuối cùng có được rồi, lại phát hiện hương vị không ngon như mình tưởng tượng, vậy nên mới lộ ra biểu cảm như vậy sao?

Trong lòng Trình Húc chỉ có thể đoán như vậy, lại cảm thấy thật ra có thể thật sự là như vậy, trên mặt tình dục biểu hiện của mình thật sự là quá tệ, khó trách sẽ khiến người khác cảm thấy vô vị.

Nhưng cũng tốt, có lẽ nếu như vậy thì không cần bận tâm nữa.

Trình Húc chậm rãi ngồi dậy, nửa đường đã kéo đến vết thương ở phía sau, khiến anh không nhịn được mà cau mày. Chẳng qua anh rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, sau khi nhận ra hợp đồng của mình được đặt ở một bên, đang muốn mở miệng, nhưng đột nhiên lại phát hiện cạnh hợp đồng để một chiếc hộp quen thuộc. Anh sửng sốt một hồi, rất nhanh đã cau mày, giọng điệu có chút nặng nề, "Đồ của tôi sao lại ở chỗ này của cậu?"

Ngạn Thất hình như cuối cùng cũng không kìm được nữa, "xoẹt" một tiếng đứng lên, cười lạnh nói: "Đương nhiên là tôi tốt bụng muốn giúp anh chuyển nhà, để anh thoát khỏi căn phòng rách nát kia mà sống trong biệt thự của tôi, kết quả thì sao, nhìn xem tôi đã phát hiện được thứ gì tốt này!" Cậu ta nắm lấy chiếc hộp, vẻ mặt Trình Húc thay đổi, vẫn không kịp ngăn lại, tất cả những thứ trong chiếc hộp đều bị đổ hết ra ngoài.

Tiếng "lộp bộp lộp bộp" qua một lúc sau mới ngừng lại, toàn bộ hạt trân châu màu xanh lam bên trong hộp đã bị đổ hết sạch, Ngạn Thất cười lạnh nói: "Tôi còn tưởng rằng anh thật sự không có tiền mới chọn đi quay phim! Cái này thì sao? Cái này là cái gì? "

Sắc mặt Trình Húc đông cứng lại, lại không nói nên lời.

"Tôi đương nhiên biết là cái gì, là hạt trân châu màu xanh lam mà em trai bảo bối của anh thích nhất đúng không? Là báu vật mà năm đó anh không tiếc chạy xa như vậy để mua về! Trước đây tôi cạnh tranh với anh, nhưng anh một chút cũng không chịu nhường, tôi cứ tưởng anh thích nên mới từ bỏ, mẹ nó kết quả anh trở về thì tặng cho đứa em vô dụng của anh!" Ngạn Thất tức giận đến mức toàn thân run rẩy, "Mà mẹ nó bây giờ anh, thà bán thân cũng không muốn bán nó! Chỉ vì Trình Cẩn thích, có phải không?"

****

Hết chương 60

Tự nhiên cái đoạn so đo với bé Cẩn làm tui cảm giác tình yêu của Ngạn Thất cứ như đang tranh giành đồ chơi ý, tình yêu như vậy thật sự là yêu sao? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro