Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35. Thi đấu thể thao

Đơn ly hôn 离婚申请

Tác giả: Vân Gian

Dịch: Rắn Nước Nhỏ

Chương 35. Thi đấu thể thao

"Xe trượt" nghe giống như rất phương tiện giao thông đơn giản, nhưng trên thực tế lại vô cùng khó để làm chủ, đặc biệt là xe trượt trên nước, người bình thường muốn học được, có thể cũng phải mất thời gian hai ba tháng, mà nếu như muốn thông thạo, có một số người phải tốn thời gian ba năm trở lên. Nó là chạy dựa vào hơi mới có thể đi đến phía trước, thân xe vô cùng nhẹ, xe trượt bình thường chỉ có thể chở một người, kiểu dáng của xe thì giống như xe trượt bình thường, toàn bộ các điều khiển đều nằm trên tay lái bên phải, vặn thì có thể tăng tốc độ, lúc tăng đến tốc độ tối đa, có thể đạt tới một trăm hai mươi dặm.

Nhưng thông thường người khác đều sẽ không thử thách con số này, bởi vì thân xe nhẹ lại cộng với tốc độ như vậy, hệ thống phanh của xe không thể lập tức có hiệu lực, nếu như gặp tai nạn khả năng cao rất dễ gây ra thương vong cho người lái xe. Lúc xe trượt trên nước, thì sẽ loại bỏ những bánh xe nhỏ, mà giống như một cái 'cánh buồm', thay vì nói là cưỡi xe trên nước, lại giống như đang nổi trên nước, muốn làm chủ nó đòi hỏi năng lực giữ thăng bằng cực kỳ mạnh, cũng bởi vậy, xe trượt trên nước là một hạng mục trò chơi, bình thường người tham gia sẽ không quá nhiều, mà người xem xung quanh lại không ít.

Đại bộ phận tham gia hạng mục trượt xe đều là nam giới, trong đó chỉ có hai cô gái, có vẻ vô cùng nổi bật. Lúc thí sinh ra thi đấu, khán giả ở hiện trường phát ra một trận tiếng la hét ầm ĩ, đặc biệt là con gái hoặc "người tiến hoá", thật sự là sắp la đến rách cổ họng rồi.

Trình Cẩn trước kia chưa từng thật sự xem thi đấu trượt xe, giờ phút này thấy được, mới hiểu được bọn họ la hét vì cái gì.

Thật sự là.... đến bản thân cũng muốn la hét.

Khung cảnh một loạt đàn ông nửa thân trần có thân hình cực phẩm cùng xuất hiện, khiến người khác không kịp nhìn, quả thật không biết nên nhìn về phía nào mới được. Trình Cẩn đương nhiên nhìn trước tiên chính là bạn đời của mình, Lục Đào không phải người cao nhất trong đó, cũng không phải người cường tráng nhất, nhưng thân hình tuyệt đối lại là người quyến rũ nhất. Nước da màu lúa mì đó của anh dưới sự chiếu sáng của ánh mặt trời hiện ra ánh sáng nhàn nhạt, vai rộng eo thon, đường nét mềm mại và cân đối trên toàn cơ thể, không giống gia tộc Thụy Cách Nhĩ toàn là cơ bắp, lại không phải loại thân hình mảnh khảnh, mà múi bụng đều là các khối rõ ràng, khung chữ V rõ ràng cũng khiến người khác miệng lưỡi khô khốc.

Lúc thi đấu trượt xe, vì cố hết sức để giảm thiểu lực cản, vậy nên thông thường người tham gia thi đấu đều sẽ mặc đồ bơi, nam giới thì trực tiếp mặc quần bơi.

"Đệch, sớm biết vậy tôi cũng đến tham gia cái này rồi." Vưu Lý Ca nghe thấy tiếng những cô gái la hét ngưỡng mộ, trong giọng nói mang theo sự phiền muộn.

Trình Cẩm mỉm cười, nói: "Ngải Tuyết đang chào hỏi với cậu đó."

Ngải Tuyết thật sự đang vẫy tay về hướng bên này, anh ta đang ở trong nhóm đàn ông nửa thân trần, cũng là sự tồn tại cực kỳ hút mắt, mái tóc mà vàng của anh ta vẫn được thắt bím sau đầu, làn da trên người cũng trắng như trên mặt, trắng đến nước sắp phản quang, hơn nữa mặt mũi sắc sảo quyến rũ, quả thật là nếu so với tiểu thư nhà Hữu Tư đang đứng bên cạnh thì còn đẹp hơn. Trình Cẩn nhìn đến ngẩn người, đột nhiên nói: "Vưu Lý Ca, mẹ của cậu..... xinh đẹp đến nhường nào vậy." Cậu tưởng tượng một chút về người phụ nữ có ngoại hình giống như Ngải Tuyết, cảm thấy khó trách có thể trở thành "Đệ Nhất Mỹ Nhân."

Vưu Lý Ca bĩu môi, "Đều là hai con mắt một cái miệng, không có gì khác biệt cả."

Trình Cẩn cạn lời, "Cậu thật là....." Cậu rất nhanh đã chú ý tới trong đội ngũ còn có một người khác, vậy mà lại là Ngạn Thất. Dáng người Ngạn Thất cao to ở trong đám người kia cũng rất dễ thấy được, hơn nữa nếu chỉ nhìn mặt của cậu ta, căn bản không nghĩ tới thân hình của cậu ta lại cường tráng như vậy, cơ bắp chắc nịch, cơ bụng tám múi trông thật rắn rỏi. Trình Cẩn nhịn không được nhỏ giọng nói: "Cậu ta và Ngải Tuyết hai người đó.... không phải là bị ôm nhầm đúng không?"

Sau khi tuyển thủ biểu diễn, thi đấu rõ ràng còn chưa bắt đầu, hình như còn có thời gian chuẩn bị. Trong đoạn thời gian này, Lục Đào cùng Ngải Tuyết đã đi đến.

Nhìn thấy chồng càng ngày càng gần, khuôn mặt Trình Cẩn cũng đỏ lên càng dữ dội hơn, vô thức lại kéo kéo gấu váy. Qua sự việc xảy ra lúc trước, ánh mắt dừng trên người cậu càng nhiều hơn, nhưng không còn là chế giễu hay là cười nhạo, mà mang theo sự kinh ngạc, thậm chí còn có cực kỳ hâm mộ.

Dưới con mắt dõi theo của mọi người, Thượng Tướng đại nhân tính cách lạnh lùng trong lời đồn lại vươn tay ra, véo má của người vợ nhỏ, cái động tác thân mật này khiến người khác kinh ngạc. Trình Cẩn bị véo đến mức vẻ mặt càng đỏ lên, vô thức mà cúi đầu xuống, ánh mắt dừng ở đũng quần của đối phương, nhìn thấy chỗ kia cho dù chưa cứng lên vẫn phồng lên rất to như cũ, lại bối rối mà quay đầu qua chỗ khác, nhỏ giọng nói: "Anh, anh chuẩn bị xong rồi sao?"

Trong giọng nói của Lục Đào lại chứa sự ghen tuông, "Kêu em đến cổ vũ cho anh, vừa nãy đôi mắt nhìn chằm chằm chỗ nào rồi?"

Trình Cẩn vội vàng ngẩng đầu, muốn tự chứng minh sự trong sạch, lại phát hiện trong mắt của bạn đời toàn là ý cười, liền hiểu rõ anh đang nói đùa, lập tức thở phào nhẹ nhõm. Ngải Tuyết đến gần, cười vui vẻ mà nói: "Vừa nãy tôi nhìn thấy Tiểu Cẩn đã nhìn tôi."

Trình Cẩn ngẩn ra một lúc, muốn phủ nhận, nhưng lại không nói nên lời. Lục Đào lườm cộng sự một cái, nói: "Chỉ là nhân tiện nhìn thử mà thôi."

Hai người bắt đầu nói đùa, Trình Cẩn chú ý tới Ngạn Thất cũng đang qua đây, trong lòng đã đoán được trước cậu ta sẽ không nói ra lời tốt đẹp gì, lúc đang nghĩ phải đối phó thế nào, Ngạn Thất đột nhiên giơ cánh tay lên, nhanh chóng mở màn hình sáng, điều chỉnh đến màn hình chụp ảnh, hướng về phía Trình Cẩn ấn xuống nút chụp. Trình Cẩn mở to hai mắt, ngờ vực nói: "Cậu, cậu chụp tôi làm gì?"

Ngạn Thất nhếch khóe miệng lên, "Ăn mặc buồn cười như vậy, đương nhiên phải chụp lại gửi cho anh trai của cậu thưởng thức."

"Này! " Trình Cẩn xấu hổ đến mức định túm lấy tay của cậu ta, Ngạn Thất nhấc tay lên, khiến cậu không túm được. Người đàn ông xấu xa còn cố ý mở màn hình sáng hướng về phía cậu, cho cậu xem giao diện gửi đi, "Đã gửi qua rồi."

"Ngạn Tiểu Thất!" Trình Cẩn tức đến mức giậm chân, nhưng trong tầm mắt còn sót lại, mơ hồ cảm thấy có chút không bình thường.

Tin nhắn qua lại phía bên trên tấm ảnh, tuy rằng chỉ nhìn thoáng qua một cái, sao lại giống như nhìn thấy được bốn chữ "Ăn uống đàng hoàng" này?

Đoạn đối thoại này xuất hiện ở giữa Ngạn Thất và anh trai cũng quá kỳ lạ rồi đúng không?

Không kịp để suy tư, Lục Đào đã chắn ở trước mặt cậu, cau mày nhìn Ngạn Thất, "Ngạn thiếu gia, Tiểu Cẩn là bạn đời của tôi, xin đừng tùy tiện mà chụp ảnh của em ấy."

"À, tôi gửi qua thì xóa rồi." Ngạn Thất uể oải mà trả lời một câu, lại nói: "Tôi không có hứng thú với cậu ta, Thượng Tướng đại nhân, nếu như có hứng thú, bọn tôi đã sớm kết hôn rồi."

(Có ngày Đào cũng đập ổng một trận quá -.-)

Không có hứng thú thì đừng có qua đây !!!

Ở dưới đáy lòng của Trình Cẩn gào thét một câu, sắc mặt cũng đã có chút trắng bệch. Lục Đào nhíu mày nhìn chằm chằm Ngạn Thất, lúc đang muốn nói gì đó, thi đấu đã sắp bắt đầu rồi.

Nhìn thấy bạn đời muốn đi chuẩn bị, Trình Cẩn vội vàng nói: "Ông xã cố lên!" Lại nói: "Tuyệt đối đừng để bị thương."

Sắc mặt Thượng Tướng đại nhân lúc này mới dịu xuống, lại véo má của cậu, khẽ cười nói: "Chờ ông xã lấy phần thưởng trở về cho em."

Lúc bọn họ đang làm chuẩn bị, Trình Cẩn mới suy xét lại mà hỏi Vưu Lý Ca, "Phần thưởng của trận đấu này là cái gì vậy?"

"Tác phẩm Tuyền đại sư để lại, vòng cổ khảm đá quý màu lam, gọi là hộp biển gì đó thì phải." Vưu Lý Ca thờ ơ trả lời, hiển nhiên vẫn như cũ đang vì bản thân không tham gia thi đấu trò chơi này mà bóp cổ tay.

"A...." Trình Cẩn ngẩn người, "Không hổ là Hữu Tư gia tộc, thật là mạnh tay quá "

Xe trượt là một thành quả vô cùng tiên tiến trong khoa học kĩ thuật, bởi vì đã dùng động năng của gió, bên trong lại được trang bị một thiết bị chuyển đổi động năng, nghiêm túc mà nói, chỉ cần nó đang chạy, thì vĩnh viễn sẽ không cần động cơ, bởi vì lúc đang di chuyển về phía trước, một bên sẽ hấp thụ gió chuyển hóa thành năng lượng, do đó chiếc xe có thể để mọi người tùy ý sử dụng. Phát minh này vô cùng lợi hại, nhưng bởi vì chỉ có thể chứa một người hơn nữa muốn chủ được nó khá khó khăn với hạn chế này, vậy nên sản phẩm này vẫn chưa được phổ biến trên toàn thế giới, suy cho người con người đã có rất nhiều phương tiện giao thông tốt hơn và dễ chịu hơn, nếu không phải theo đuổi sự kích thích, người bình thường cũng sẽ không chọn sử dụng xe trượt.

Vậy nên xe trượt cho đến bây giờ, về cơ bản rơi xuống thành một công cụ để thi đấu thể thao.

Sau một tiếng hiệu lệnh, thí sinh ào ào khởi động xe, hướng về phía đại dương tráng lệ. Nội dung thi đấu rất đơn giản, chỉ là đi theo con đường được thiết lập, từ điểm xuất phát đến một hòn đảo nhỏ cách đây năm mươi kilomet, sau khi ký tên của mình trên bàn chữ kí lại quay lại đường cũ, người đến nơi đầu tiên sẽ là người chiến thắng.

Toàn bộ quá trình thi đấu có vệ tinh giám sát, người không tham gia thi đấu có thể ngồi ở ban công hoặc trên đại sảnh, quan sát từ trên màn hình sáng cực lớn.

Bởi vì khoảng cách đi và về chỉ có một trăm kilomet, thông thường, nội trong một giờ đã có thể thu được kết quả thi đấu.

Người dám tham gia cuộc thi đều là người thành thạo về xe trượt, sau hai phút ngắn ngủi, mọi người đã không thể dùng mắt để nhìn thấy bóng dáng của thí sinh nữa. Sau khi Vưu Lý Ca nhìn thấy bọn họ xuất phát, đột nhiên có chút thiếu đi hứng thú, "Tôi đi xem cò có trò chơi nào khác không."

Trình Cẩn lại bất động, nói, "Cậu đi đi, tôi chờ chồng tôi trở lại."

Vưu Lý Ca vừa muốn đi, lại nghe thấy bình luận viên được đặc biệt mời đến lớn giọng hét lên: "Tuyển thủ đầu tiên bị lật xe đã xuất hiện rồi, tuyển thủ đầu tiên bị lật xe đã xuất hiện rồi! Là thiếu gia Tề Khổng Khổng của Tề gia, thật đáng tiếc, cậu ấy đi đến chỗ mười kilômét, lúc đang trượt nghiêng thì bị ngã."

Trên màn hình cũng đã xuất hiện hình ảnh Tề Khổng Khổng ngã xuống, xe trượt có vẻ rất nhẹ nhàng, lúc ngã lại hất lên một mảng bọt sóng, nhìn vào khiến người khác ngạc nhiên. Vưu Lý Ca nhướng mày, "Tôi vẫn là ở lại đây đi, thoạt nhìn cũng không tệ lắm."

Trong lòng Trình Cẩn lại trở nên căng thẳng, cậu hiểu rất rõ chồng mình, thậm chí cũng từng gia nhập "đoàn người hâm mộ" của anh, sau đó thông tin có ích có thể bị người khác thu thập của Lục Đào thật sự quá ít, cậu chỉ biết chồng có thể lái xe trượt, nhưng cụ thể lái như thế nào, thì một chút cũng không rõ. Cậu nắm chặt lòng bàn tay, giọng nói cũng mang chút run rẩy, "Sực lực lúc ngã lại lớn như vậy sao? Hẳn là.....sẽ không xảy ra chuyện đâu đúng không?"

Vưu Lý Ca một chút cũng không rõ tâm trạng của cậu, nói: "Lúc tôi học, có một lần suýt chút ngã vỡ đầu."

"Hả..." Trong lòng Trình Cẩn càng hoảng loạn hơn, nhưng may mắn là màn hình sáng của người có mặt đều có thể kết nối với video thi đấu lần này, cũng có thể chọn riêng tuyển thủ để quan sát. Cậu vội vã mở màn hình sáng, tìm được camera quay riêng của Lục Đào, sau khi chọn mở, nhìn thấy bóng dáng vẫn như cũ ở trên xe trượt đi trước ổn định, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng hơi thở này của cậu còn chưa thở ra xong, trong lòng lại thắt chặt nữa."

Lục Đào lái xe quá nhanh!

Nhìn vào tốc độ từ bên cạnh, anh đã lái đến mức một trăm mười lăm dặm!

(115 dặm ~ 185km/h)

Con số này khiến sắc mặt Trình Cẩn tái nhợt, cậu nhịn không được túm lấy Vưu Lý Ca, "Anh ấy, anh ấy tại sao lái xe nhanh như vậy....cũng quá nguy hiểm rồi."

"Vì để đoạt hạng nhất đó, còn có thể vì cái gì?" Biểu cảm trên mặt của Vưu Lý Ca "Sao cậu đột nhiên có hơi ngốc thế", "Không nhìn thấy sao, anh họ của tôi đang đuổi theo anh ta."

Trình Cẩn thật sự đã nhìn thấy bóng dáng đang theo sát phía sau Lục Đào, nhưng tâm trạng của cậu quá hoảng loạn, nhất thời cũng không phân biệt được đó rốt cuộc là ai, nghe thấy Vưu Lý Ca gọi "anh họ" mới biết là Ngạn Thất. Trong lòng của cậu đang rối rắm, khi mỗi một lần Lục Đào nhấp nhô theo cơn sóng, cậu đều sẽ cắn chặt răng, trong lòng không hề hưng phấn khi xem trận thi đấu kích thích, chỉ có căng thẳng và lo lắng.

Thí sinh đang quay trở lại với tốc độ ngoài dự đoán, trong đó có ba vị tuyển thủ lúc đang cập bến đã ngã ra, úc đang bò lên đã đuổi không kịp người phía trước, cuối cùng chỉ còn ba vị ở phía trước chạy nước rút.

"Đã dùng tốc độ cao nhất rồi! Thượng Tướng Lục Đào, Ngạn Thất thiếu gia còn có Trung Tướng Ngải Tuyết Thụy Cách Nhĩ đều đã dùng tốc độ cao nhất rồi! Là một trăm hai mươi dặm! Đã có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn họ rồi! Nhanh quá! Tới rồi! Tới rồi! Bọn họ đã lao qua cửa khẩu, hơn nữa đã cập bến! Cập bến thành công! Bây giờ, chúng ta hãy xem người chiến thắng là ai! Người chiến thắng là ___ là Thượng Tướng Lục Đào!"

Giọng nói say mê của bình luận viên bao quanh toàn bộ bữa tiệc, sau khi nói ra cái tên đó, toàn bộ khán giả đều reo hò lên.

Trình Cẩn giật mình, hai chân mềm nhũn, nếu không phải vịn vào lan can, suýt chút nữa đã đứng không vững rồi.

*****

Hết chương 35

Trời mẹ ơi, sáng giờ tui phải thuyết trình và phản biện hai môn muốn bạc đầu luôn. Ông thầy ổng căng rớt nước mắt. Nhận xét bắt buộc phải đặt câu hỏi như phóng viên, không là ổng đánh vắng 😢.

Thuyết trình xong lật đật dịch mà mãi tới giờ mới dịch xong luôn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro