Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27. Bé chó cái (H)

Đơn ly hôn 离婚申请

Tác gi : Vân Gian

Dịch: Rắn Nước Nhỏ

Chương 27. Bé chó cái (H)

Gầm giường của Trình Cẩn không hề rộng, cậu co rụt người vào trong, khăn trải giường vừa che, vừa vặn có thể che phủ cậu.

Nhưng vô dụng, Lục Đào đã nhìn thấy cậu chui vào trong.

Hơn nữa cái rương đồ chơi tình dục của cậu vẫn còn ở bên ngoài đó!

Khuôn mặt Trình Cẩn đỏ bừng, hận không thể tìm một hố chui vào trong, cậu lại nhận thức được bản thân đến quần áo còn chưa mặc, nhưng may mắn người máy nhỏ quét dọn cũng cũng khá sạch sẽ, trên sàn một chút bụi bẩn cũng không có. Cậu ở dưới gầm giường co rụt lại, rất nhanh đã có một bàn tay vén khăn trải giường lên, khuôn mặt khiến cậu thích nhất cũng ghé sát qua, trên mặt mang theo ý cười khó nhịn được, nói: "Ra ngoài."

Trình Cẩn thẹn thùng nhìn anh, vùi đầu giống như một con đà điểu, còn đang đọc đi đọc lại : "Không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình...."

(Y như mấy hồi tui chơi Pubg, niệm câu này xong là địch xông tới giết luôn 🥺)

Cậu từ nhỏ đã như vậy, lúc thẹn thùng hay phạm lỗi sẽ tự tẩy não mình "Đây không phải mình." Ba và anh trai cậu đều cảm thấy như vậy rất đáng yêu, vậy nên không những không sửa lại cho cậu, ngược lại còn dung túng cậu.

Nhưng mà, thật sự là vô cùng đáng yêu.

Lục Đào thấy dáng vẻ này của người vợ nhỏ, đến trái tim cũng sắp tan chảy rồi, nhưng khuôn mặt lại xấu xa ở trên sàn, dùng giọng nói trầm thấp nói: "Ra ngoài!"

Toàn thân Trình Cẩn run lên, trong lòng vô cùng không tình nguyện, nhưng mà nghe thấy giọng nói của chồng rõ ràng sắp nổi giận, lại không dám làm trái lời anh, chỉ đành xấu hổ chầm chậm di chuyển cơ thể, chui ra khỏi gầm giường. Vừa ra ngoài, cậu liền nhìn thấy rương đầy đồ chơi tình dục kia của mình, dương vật giả bị ném sang một bên rất rõ ràng, nhìn đến mức chóp tai của cậu cũng đều đỏ lên, vội vàng muốn đem rương đẩy lại xuống dưới gầm giường, nhưng lại không đẩy được.

Người đàn ông nắm lấy một bên khác của cái rương, một tay khác xoa cổ của cậu, một bên nghiêng người ghé sát về phía cậu, thấp giọng nói: "Thế nào? Anh không thoả mãn được em sao? Anh vừa không ở nhà, em đã muốn tự mình chơi?"

Trình Cẩn sửng sốt một lúc, vội vàng lắc đầu, lắp bắp mà giải thích nói: "Em, em là vì để lấy lòng anh mới tìm nó ra ....."

"Tại sao lại muốn lấy lòng anh?"

Trình Cẩn mím mím môi, có hơi muốn khóc, "Sợ bà nội nói với anh một số chuyện, anh sẽ giận em...." Cậu dè dặt ngẩng đầu, có chút đáng thương mà nhìn Lục Đào, "Anh đang giận em sao?"

Lục Đào không đáp, hỏi ngược lại: "Lấy mấy thứ này ra, muốn lấy lòng anh thế nào?" Ánh mắt của anh dừng trên môi của người vợ nhỏ, hai cánh môi đo đỏ kia, còn có hạt môi, đáng yêu đến mức muốn khiến người khác cắn lên một miếng. Anh lại nhìn cái rương đồ đó, lông mày bắt đầu nhíu lại, "Mấy thứ đó em đều từng chơi rồi?"

Nếu như từng chơi, cho dù là chơi với mình, nhưng bởi vì không có những kí ức kia, Lục Đào liền cảm thấy ghen tị, có một cảm giác giống như bản thân bị cắm sừng vậy.

Trình Cẩn vội vàng lắc đầu, "Không có không có, em, em chưa từng chơi, anh xem, đều là đồ mới, còn chưa mở bao bì đâu." Cậu vì để chứng minh sự trong sạch của bản thân, đem một đống đồ đều ôm hết lên, không cẩn thận đụng phải một món đồ có thể kêu lên, đã thu hút sự chú ý của hai người. Lục Đào cầm lên món đồ đó, nhấc lên đưa qua đưa lại, "Chuông cho mèo?"

Đó là một vòng cổ, màu đen bằng da, có buộc theo một cái chuông, thoạt nhìn thật sự rất giống để đeo trên cổ của mèo.

Lúc mua những thứ này đã rất lâu rồi, có lẽ là bốn năm trước, bản thân Trình Cẩn cũng không thể làm rõ lúc đó mua những thứ gì, bây giờ lại càng không biết thứ này dùng như thế nào, cậu nói: "Có thể là mua nhầm rồi."

"Không phải mua nhầm đâu." Lục Đào đột nhiên đeo vòng cổ lên chiếc cổ thanh mảnh thon dài của cậu, ánh mắt tối đi vài phần, thấp giọng nói: "Vừa vặn."

Ánh mắt của người đàn ông mang theo tính xâm lược, khuôn mặt của Trình Cẩn nhất thời trở nên đỏ hơn, chồng như vậy khiến cậu có chút sợ hãi, vô thức rụt lại phía sau. Lục Đào lại ôm chặt cậu, ghé vào tai cậu thấp giọng nói: "Mèo con của anh, còn muốn đeo lên món đồ chơi nào nữa?"

Cách xưng hô này khiến Trình Cẩn thẹn thùng, cũng khiến trái tim cậu run rẩy, trong lúc nhất thời hô hấp cũng rối loạn. Lục Đào lại bắt đầu chọn lựa ở trong rương, cầm qua cái đuôi vừa nãy cậu đã sờ nhét vào trong tay cậu, thấp giọng nói: "Tự mình nhét vào trong cho anh xem." Lại nhặt lên một thứ giống như chất bôi trơn rồi đẩy tới cho cậu, "Chắc là vẫn chưa hết hạn đúng không?"

Chất liệu silicon khiến Trình Cẩn chạm vào cảm thấy nóng tay, muốn ném đi lại không dám, chỉ đành nhỏ giọng xin nha, "Quá to rồi, đổi cái khác được không ạ?"

Thượng Tướng đại nhân khẽ cười nói: "Đều không to bằng thứ đó của ông xã, em có thể mà."

Trình Cẩn chỉ đành run rẩy trèo lên giường, bắt đầu khui ống chất bôi trơn vẫn chưa hết hạn. Đợi cậu không dễ dàng gì khui ra chất bôi trơn, Lục Đào đã trèo lên trên giường, trên tay còn cầm vài món đồ chơi vừa mới chọn được, hai cái kẹp vú, một cái hình xăm dán, hơn nữa còn mặt đầy cười nhạo đưa qua đưa lại tấm hình xăm dán đó, "Đây cũng là em mua à?"

Trình Cẩn nhìn thấy chữ trên tấm hình xăm dán đó, xấu hổ đến dường như cắn trúng đầu lưỡi của mình, đầu của cậu giống như trống lắc vậy bắt đầu lắc lư, "Không phải! Tuyệt đối không phải! Đây, đây là người bán tặng, là hàng tặng!"

"Phải không?" Người đàn ông cười trầm thấp, "Anh còn tưởng em muốn làm bé chó cái của ông xã."

Nghe thấy ba từ này, Trình Cẩn xấu hổ đến mức muốn nắm lấy mền để che bản thân lại, còn chưa di chuyển, Lục Đào đã bắt được cậu, suy xét nói: "Nên dán ở đâu nhỉ?" Lại một bên thúc giục nói: "Mau đem cái đuôi nhét vào trong, bé chó cái."

Khuôn mặt Trình Cẩn đỏ đến muốn rỉ máu, nhưng lại cảm thấy hưng phấn. Người đàn ông lạnh nhạt trong quá khứ lại có thể đối xử với cậu như vậy, cậu vui sướng đến không biết nên làm thế nào mới tốt, hận không thể cắt trái tim ra đưa cho anh. Trình Cẩn nhắm mắt, biết rõ chồng đang quan sát ở cự ly gần, vẫn chịu đựng sự xấu hổ bóp chất bôi trơn ra, sau đó bôi ra tay rồi thăm dò tới hậu huyệt.

Đầu ngón tay run rẩy chạm vào hậu huyệt đã ẩm ướt của chính mình, chẳng qua tùy tiện ma sát vài cái đã chen vào trong, chất bôi trơn có lẽ là thương hiệu rất cao cấp, sau khi đi vào liền tan thành nước nhờn dính dấp, xâm nhập vào từng chút một trong vách ruột, thuận tiện để cậu mở rộng. Động tác quỳ gối hạ eo này của Trình Cẩn khiến chồng cực kỳ hài lòng, hô hấp của Lục Đào lộn xộn, nhịn không được liếm sau eo của cậu, dùng môi lưỡi ủi mảng da đó, sau đó xé xuống tấm hình xăm dán có từ "bé chó cái", đem nó dán lên trên.

Bị bàn tay ấm áp của người đàn ông cọ xát trên da, Trình Cẩn lập tức biết được sau eo của mình đã bị in lên dấu ấn gì đó, biết rõ thứ đồ đó chỉ cần dùng nước thì có thể tẩy sạch, lại vẫn khiến cậu xấu hổ không chịu được, đến động tác mở rộng cũng rối loạn, ngón tay gần như bị kẹp ở trong vách ruột không biết động đậy. Lục Đào thưởng thức một chút sau eo của cậu, mới ghé qua cắn vào dái tai của cậu, "Còn chưa nhét đuôi vào trong nha." Một bên kẹp chính xác kẹp vú lên trên núm vú bên phải của Trình Cẩn.

"A...." Một chút đau đớn khiến Trình Cẩn sợ hãi kêu lên, tiếp theo dòng điện nhỏ lan ra mới khiến cậu cảm thấy khó thích nghi, cậu vô cùng đáng thương mà nhìn chồng, "Có hơi đau...."

Núm vú bằng phẳng bị kẹp thành màu hồng anh đào, Lục Đào chỉ cảm thấy gợi cảm, thấp giọng dụ dỗ nói: "Nhẫn nhịn. Không phải muốn lấy lòng ông xã sao?" Một bên núm vú còn lại cũng bị kẹp lên.

Hai bên dòng điện mở ra, vừa mới đầu còn cảm thấy có chút đau đớn, dần dần một cảm giác tê dại dần được lan ra, Trình Cẩn chỉ ậm ừ không yêu cầu gỡ xuống nữa, nhưng chất lỏng trong hậu huyệt đang tan chảy, trở nên nóng bỏng, lại có chút ngứa. Cậu bóp thêm chất bôi trơn nhét vào trong, cảm giác tê ngứa càng rõ ràng hơn, lúc mới đầu dùng ngón tay còn có thể làm dịu một chút, dần dần thì chịu không nổi nữa, hô hấp cũng dồn dập hơn không ít. Lục Đào chú ý tới hậu huyệt của cậu lại tự động trở nên co rút, giống như cá đói khát uống nước, cũng có hơi ngạc nhiên, "Hưng phấn đến vậy sao?"

Trình Cẩn lắc lắc đầu, chỉ cảm thấy đầu óc càng ngày càng không tỉnh táo nữa, "Ngứa....ngứa quá....." Cậu nhìn thấy dương vật giả ở một bên, vô thức nắm lấy rồi nhét vào hậu môn, động tác vừa nhanh vừa gấp rút. Lục Đào nắm lấy tay cậu một cách nguy hiểm, ngăn cản động tác của cậu, ghé qua nhìn ánh mắt của cậu, "Không bình thường."

Trình Cẩn lại chịu không nổi, chủ động liếm môi anh, trong giọng nói đầy sự thèm khát, "Ông xã....ngứa....ngứa...." Cậu còn muốn tiếp tiếp nhét dương vật giả vào trong hậu huyệt, nhưng Lục Đào nắm rất chặt, cậu căn bản không thể giành được, mũi ngửi được mùi vị quyến rũ trên người đàn ông, liền bỏ rơi cái dương vật giả kia, cọ xát lên người đàn ông, "Ngứa quá....ông xã....giúp em hết ngứa....."

Lục Đào cảm thấy vẻ mặt của cậu không bình thường lắm, thèm khát và táo bạo rõ ràng hơn so với bình thường rất nhiều, liền vội vã cầm lên bao bì của ống chất bôi trơn nhìn thử, nhìn thấy dòng chữ 'thuốc kích dục' được in rất nhỏ, ánh mắt lạnh đi.Trình Cẩn quấn lên, không cho phép anh nghĩ nhiều, đã nắm lấy chính xác đũng quần của anh, bắt đầu di chuyển lên.

Lục Đào một tay giữ lấy cậu, một bên đọc kỹ hướng dẫn trên bao bì, xác định loại chất bôi trơn này không có tổn thương thân thể sau đó sẽ chỉ khơi dậy dục vọng của 'người tiến hoá', mới xem như yên tâm được.

Bảo bối nhỏ trong lòng đã biến thành màu hồng phấn, ánh mắt mơ màng gợi cảm, đầu lưỡi quyến rũ cũng thăm dò ở ngoài, giống như muốn liếm mút thứ gì đó vậy. Lục Đào nhìn thấy cái đuôi kia, đầu đang di chuyển, vỗ vỗ má của Trình Cẩn, thấp giọng nói: "Xoay qua kia." Lại ghé sát bên tai của cậu, đem giọng nói đè xuống càng thấp, rất từ tính, "Anh nhét đuôi cho bé chó cái."

Trình Cẩn huhu nức nở cảm thấy tủi thân, còn muốn cởi quần anh ra, nhưng sau khi mông bị nhéo một cái, thì vẫn ngoan ngoãn xoay người qua, lại lần nữa vểnh mông lên.

Huyệt màu hồng nhạt đã ướt đẫm rồi, miệng huyệt vẫn đang khép mở, cắn từng miếng lộ ra một cái động nho nhỏ, cũng có thể nhìn thấy vách thịt màu hồng phấn bên trong. Hô hấp của Lục Đào rối loạn, véo lên mông cậu một cái, Trình Cẩn nức nở một tiếng, giống hệt tiếng chó con phát ra, lại tủi thân xoay đầu qua dùng ánh mắt ướt át nhìn anh, nhìn đến mức Thượng Tướng đại nhân trở nên vô cùng cứng.

Dương vật giả thô to thọat nhìn cùng với miệng huyệt nhỏ hẹp một chút cũng không xứng, Lục Đào trước tiên thăm dò dùng hai ngón tay chen vào trong. Sau khi vừa tiến vào, Trình Cẩn bắt đầu kêu dâm đãng, hậu huyệt cũng co chặt lại, bên trong vô cùng ẩm ướt. Lục Đào tàn nhẫn làm căng hết cỡ hậu huyệt của cậu, chơi qua chơi lại một lát, chơi đến mức hậu môn của cậu vừa lỏng vừa mềm, mới rút ngón tay ra, đổi thành dương vật giả thô to đẩy vào trong.

Bộ phận quy đầu tiến vào rất trôi chảy, trái lại là phần thân có điểm nhô lên đi vào có chút khó khăn, Trình Cẩn luôn muốn trốn, dùng giọng nói rất nhỏ nói " muốn ông xã", gọi đến mức Lục Đào thiếu chút đã muốn từ bỏ kế hoạch này, tốt xấu gì cũng đã nhịn xuống, cuối cùng nhẫn tâm đẩy hết dương vật giả kia xuống, chỉ còn lộ ra một cái đuôi mềm mại ở bên ngoài.

Lúc này, người vợ nhỏ lại rất giống một bé chó cái dành riêng cho anh.

Chết tiệt*, cặp mắt xinh đẹp đó lúc nhìn anh, toàn bộ đều là tình ý, khiến Thượng Tướng đại nhân lại có chút ghen tị với bản thân trước đây.

(Nguyên gốc 奶⾹奶⾹的 : hương sữa 😂, nó là từ lóng kiểu bà nội nó hay sao ý. Do tui không nhớ rõ nên tạm để vậy. Ai biết thì cmt cho tui với nhá)

*****

Hết chương 27

Hic, hai đứa bỡn với nhau cũng hết một chương. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro