Chương 14. Thuốc ngừa thai
Đơn ly hôn 离婚申请
Tác giả: Vân Gian
Dịch: Rắn Nước Nhỏ
Chương 14. Thuốc ngừa thai
Lúc Lục Đào đi tắm, Trình Cẩn nhìn màn hình sáng của mình đến ngẩn người.
Ga giường cũng đã được thay mới, cậu cũng tắm rửa sạch sẽ, nhưng phía sau vẫn còn lưu lại cảm giác thứ thô dài của người đàn ông, khiến cậu có chút khó chịu, cậu có chút chưa thích ứng được, đến phần eo dưới cũng có hơi đau. Cậu nhìn cột hàng hóa trên màn hình, cậu nhấn chọn vào hiệu thuốc, mà ở giữa màn hình là một loại thuốc tránh thai.
Trong một lọ thuốc tránh thai, tổng cộng có năm viên thuốc, cần phải tiêu tốn hơn 15000 Dư Ngạch.
Hiệu lực của một viên là một tháng, nhưng cũng thay đổi tùy vào thể chất, có một số người sẽ có tác dụng lâu hơn, có một người thì ngắn hơn, nhưng bình thường thì uống một viên, nội trong một tháng xác suất tránh thai cũng là 90%.
Thật ra trên nghiên cứu có thể đạt tới 100%, nhưng lý do để đảm bảo 10% còn lại, vẫn là vì liên quan đến tỉ lệ sinh. Theo quy định của hành tinh Đế Quốc, trừ khi thai nhi trong bụng bị dị tật nghiêm trọng, nếu không thì không được phá thai, phá thai là việc bất hợp pháp, nếu như bị người khác phát hiện hoặc báo cáo, không chỉ người phá thai bị trục xuất, tới người thực hiện ca phẫu thuật phá thai cũng sẽ bị xử phạt rất nặng, sẽ bị đưa tới hành tinh Địa Ngục để bị giam giữ.
Thậm chí đến thuốc phá thai, cũng đắt hơn so với hành tinh khác gấp ngàn lần.
Chút Dư Ngạch này trước kia đối với Trình Cẩn mà nói không tính là gì, nhưng bây giờ lại khiến cậu khá đau đầu. Nếu như chi thêm số tiền này, lại phải dành thêm một khoản tiền để mua thuốc cho bố, số tiền còn lại đại khái chỉ đủ cho cậu uống canh dinh dưỡng một tuần.
Nhưng hai ngày tới cậu có thể giao đơn đặt hàng, tới lúc đó có thể nhận được một số tiền.
Trong lòng Trình Cẩn cũng đã tính toán tỉ mỉ, cậu cũng không dám đánh cược với xác suất sẽ mang thai, ngoài ra cũng không dám mơ tưởng về chuyện sẽ mang thai một đứa trẻ để có thể ở lại bên cạnh Lục Đào cả đời. Cậu có thể sẽ được giữ lại, nhưng người đàn ông này sau khi hồi phục tuyệt đối sẽ không bao giờ yêu cậu, cũng sẽ không yêu con của cậu, anh sẽ tìm một người khác, nếu như có người thứ hai sinh cho Thượng Tướng đại nhân một đứa con, theo luật của hành tinh Đế Quốc, anh thậm chí còn có thể cưới đối phương về nhà.
Nhắm mắt lại, cuối cùng Trình Cẩn cũng nhấn vào nút mua. Nghe thấy tiếng thông báo đã mua hàng thành công, Trình Cẩn thở phào nhẹ nhõm, cậu cũng chú ý cửa phòng tắm đang được mở ra, cậu ngay lập tức đóng màn hình sáng của mình lại, sau đó đi xem chồng mình.
Người đàn ông cao lớn chỉ mặc một chiếc quần tây thường, cơ thể đẹp đến bùng nổ, vai rộng và eo hẹp, bất luận là cơ ngực hay là cơ bụng đều đặc biệt bắt mắt, cho dù là nằm trên giường bệnh lâu như vậy, cũng không khiến cơ bụng của anh bị nhão đi, càng huống hồ sau khi có thể xuống giường, mỗi ngày anh đều ở bệnh viện tập thể dục.
Lục Đào đi thẳng về phía cậu, trong mắt còn phảng phất mang theo ý cười, khóe miệng nhếch lên, vẻ mặt đắc ý. Anh đi đến bên giường, đưa tay véo véo má Trình Cẩn, có vẻ cảm giác lúc sờ rất thoải mái, rồi lại tiếp tục véo. Trình Cẩn cũng không có ý định muốn ngăn cản động tác của anh, để anh tùy ý véo, đợi anh véo đủ rồi, mới nói: "Muốn đi ngủ sao?
"Buồn ngủ rồi?"
Thật ra Trình Cẩn vốn lên kế hoạch sẽ đi làm đồ thủ công một lát, nhưng bây giờ xua tan ý định này, chỉ muốn thoải mái tận hưởng cảm giác hai người thật sự ngủ cùng với nhau mà thôi. Cậu nhẹ nhàng gật đầu, "Có hơi buồn ngủ." Cậu chui vào trong mền, đôi mắt sắc bén của Lục Đào cũng nhận ra eo của cậu chuyển động có hơi trì trệ, lúc nằm xuống, bàn tay to lớn cũng đưa qua, không nặng không nhẹ xoa bóp ở trên eo của cậu, một bên lại hôn lên chóp mũi của cậu, "Đau lưng rồi sao?"
Trình Cẩn ngượng ngùng cuộn vào trong lòng anh, che mặt lại. Lục Đào bật cười, đột nhiên hỏi: "Chúng ta đã quen biết như thế nào?"
Nụ cười vốn dĩ trên mặt Trình Cẩn sau khi nghe thấy câu hỏi này, thì ngay lập tức cứng đờ lại. Nhưng cậu chỉ vui mừng vì lúc này Lục Đào không thể nhìn thấy mặt cậu, cậu dừng lại một chút, mới nói: "Vài tháng sau đợi anh hồi phục ròi, anh liền có thể nhớ lại toàn bộ thôi."
"Bây giờ anh muốn biết." Lục Đào véo mông của cậu, có hơi bá đạo nói: "Em kể cho anh đi."
Trình Cẩn chỉ có thể nói: "Anh là học sinh ưu tú trong Trụ sở của Học Viện Quân Sự, lúc đó em chỉ là một học sinh cấp ba bình thường." Cậu nói tới đây lại giải thích một chút, "Hành tinh Đế Quốc không yêu cầu khắt khe về vấn đề học tập, học sinh bình thường thành tích cũng khá bình thường, thành tích tốt đều được chọn vào Học Viện Quân Sự, mà thành tích tốt nhất, thì có thể đến Trụ sở của Học Viện Quân Sự. Cậu ngẩng đầu nhìn Lục Đào, trong mắt tồn tại một sự ngưỡng mộ, "Thành tích của anh vô cùng tốt, vô cùng nổi bật !" Cậu lại tiếp tục nói: "Trụ sở Quân Bộ được quản lý rất nghiêm ngặt, nhưng một tháng cũng sẽ có vài ngày để học sinh được thư giãn, học sinh trường khác cũng có thể vào chơi. Có một lần, em được bạn cùng lớp dẫn đi đến trường của bọn anh, bên trong trường tình cờ lại có một cuộc thi đấu bóng rổ, trong đó có một đội viên, đó chính là anh."
Lục Đào đối với những chuyện cậu kể không hề có kí ức, giống như đang nghe chuyện của một người khác vậy, nhưng cũng nghe rất nghiêm túc, lại trêu đùa nói: "Em nhìn thấy anh, vậy nên đã yêu anh sao?"
Khuôn mặt Trình Cẩn đỏ bừng, nói nhỏ: "Gần giống như vậy...."
Thật sự là gần giống vậy, sau khi cậu tiến vào, nghe thấy một số nữ sinh đều đang điên cuồng gọi cái tên "Lục Đào", cậu cũng đã nghe qua tên của người này một vài lần, chẳng qua dựa vào tính cách của tiểu thiếu gia mà nói, cậu cũng chỉ xem thường không quan tâm, còn tưởng lời khen ngợi của mọi người chỉ là đang được thổi phồng lên, cho đến khi cậu nhìn thấy một bóng dáng đang vô cùng sôi nổi trên sân đấu.
Bóng rổ tại hành tinh nào cũng đều rất phổ biến và được chào đón, từ nhỏ Trình Cẩn đối với loại vận động này đã không có hứng thú, nhưng cũng không phải là không thích, cũng có thể cảm nhận được người đó chơi rất giỏi. Sự chú ý của cậu cũng bất giác bị thu hút vào đó, nhưng vì khoảng cách quá xa, cũng không thể nhìn rõ được khuôn mặt của người đó, cậu thúc giục người bên cạnh đi mượn hoặc lấy kính viễn vọng ra. Đến lúc nghỉ giữa hiệp, kính viễn vọng mới được đưa tới tay cậu, cậu ngay lập tức tìm kiếm bóng dáng tỏa sáng ở trong đám đông, lúc tầm ngắm được cố định, đúng lúc nhìn thấy hầu kết đang chuyển động của người đó.
Rõ ràng chỉ là đang uống nước mà thôi, nhưng vẻ gợi cảm lộ ra lại khiến tim người khác đập nhanh hơn, đợi đến lúc nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, Trình Cẩn rất nhanh đã say đắm anh.
"Hóa ra là yêu anh từ cái nhìn đầu tiên." Lục Đào sau khi nghe xong thì cười vui vẻ, lại véo hai má đang đỏ bừng của cậu, "Sau đó thì sao? Liền chủ động theo đuổi anh sao?" Anh cũng tưởng tượng rất phong phú, "Có phải là anh cũng yêu em từ cái nhìn đầu tiên, sau đó chúng ta nhanh chóng rơi vào biển tình, đợi đến khi tốt nghiệp, thì trực tiếp kết hôn ngay đúng không?"
(Cười xỉu, nghe đẹp ghê á, cơ mà tại nhân cách hồi đó cứ ngáo ngáo làm Cẩn đau lòng chứ cũng không chịu yêu đương đoàng hoàng =)) )
Nghe thấy những suy đoán hoàn toàn trái với sự thật này, Trình Cẩn cảm thấy chua xót trong lòng, nhưng vẫn cố gắng giữ nụ cười trên môi, hỏi: "Tại sao anh.....lại nghĩ như vậy chứ?"
Lục Đào không chút do dự nói: "Bởi vì em rất đáng yêu." Nếu như sau khi anh mất trí nhớ vừa nhìn đã thấy yêu thích, trước kia nhất định cũng giống như vậy đúng không?
"Thật, thật sao?" Trình Cẩn ngẩn người một lát, trong lòng lại có một niềm vui nho nhỏ, mặc dù cay đắng vẫn nhiều hơn một chút.
Thượng Tướng đại nhân nhướng mày, "Lẽ nào không phải phát triển như vậy sao?"
"Lúc mới bắt đầu anh đã từ chối em." Trình Cẩn nói dối một cách khó khăn, cố gắng để không lộ ra sơ hở, "Có lẽ là anh cảm thấy em vẫn còn quá nhỏ, sau đó em tiếp tục bày tỏ tấm lòng của mình một lần, lại một lần nữa, anh liền chấp nhận nó."
Không đúng! Hoàn toàn không phải như vậy!
Chẳng quá là Trình gia đã uy hiếp nhân lúc Lục Đào đang yếu thế mà thôi, bản thân Lục Đào không hề để ý đến việc bị trục xuất khỏi hành tinh Đế Quốc, nhưng điểm yếu của anh là bà nội, mà lúc đó bà nội đang rơi vào cảnh bị bại liệt, chỉ có hành tinh Đế Quốc có bác sĩ tốt nhất. Anh vốn dĩ đã sắp xếp xong để làm phẫu thuật chữa trị cho bà nội, là Trình gia dùng mọi cách để hủy bỏ cuộc hẹn của anh, ép anh phải thỏa hiệp, ép anh kết hôn với một người mà anh không yêu.
Sau cùng vì đã làm lỡ mất thời gian tốt nhất, phẫu thuật cuối cùng không hoàn toàn thành công. Bà nội mặc dù có thể ngồi dậy, nhưng vĩnh viễn cũng không thể tự đi lại trên hai chân của mình nữa.
Khi đó lúc Trình Cẩn nhận được thông báo này đã hoảng loạn một chút, lo lắng Lục Đào sẽ không tuân thủ theo thỏa thuận, vẫn đang suy nghĩ dùng cách gì để giữ anh lại. Nhưng Lục Đào vẫn cùng cậu kết hôn, chỉ là ngày thứ hai sau khi kết hôn liền đến chiến trường, hơn nửa năm sau mới trở về một lần.
Trước kia Trình Cẩn không nhận ra lỗi lầm của mình, sau này nhận ra rồi, thì cũng đã không cách nào bù đắp được nữa.
"Vẫn còn tủi thân sao?" Lục Đào nhìn sắc mặt của cậu, lầm tưởng là trước đây từng bị bản thân từ chối nên đến giờ cậu vẫn còn tủi thân.
Trình Cẩn lập tức hoảng loạn lắc đầu, "Không có." Cậu bình tĩnh lại, trong lòng biết bà nội sớm muộn gì cũng sẽ nói sự thật cho Lục Đào, nhưng theo bản năng, vẫn hy vọng có thể nhận được nhiều sự ấm áp hơn từ anh.
Cho dù chỉ là lừa được.
"Còn nói không tủi thân, khóe mắt cũng đỏ lên rồi." Lục Đào véo nhẹ mũi của cậu, lại trêu chọc cậu, "Sao lại thích khóc như vậy chứ? Vừa nãy lúc làm cũng cứ một mực khóc, khóc mãi không thôi....." Anh đột nhiên ghé vào tai Trình Cẩn, hạ thấp giọng nói: "Khóc đến mức khiến anh bị muốn cứng lên."
( Bớ làng nước ơi Lục Đào lưu manh, vừa vừa thôi chứ miết vậy, Cẩn nhà mẹ chịu không nổi 😋)
Hơi thở nóng ấm phả vào tai Trình Cẩn, khiến cậu cảm thấy hơi ngứa, cũng cảm thấy tim đập loạn nhịp, khí chất của người đàn ông này đột nhiên thay đổi, thay đổi đến mức có hơi hung dữ, Trình Cẩn vô thức muốn trốn đi, nhưng còn chưa di chuyển, đã bị đối phương ôm chặt lại.
Ngón tay non mềm bị bắt được, lại bị nhấn vào địa phương nào đó, đợi đến lúc nhận ra độ cứng và độ nóng ở đó, Trình Cẩn tròn mắt ngạc nhiên, khó mà tin nổi nhìn người đàn ông trước mặt. Lục Đào chạm nhẹ trán của mình vào trán của cậu, đầy hàm ý ra hiệu: "Lại cứng rồi."
Trình Cẩn đỏ mặt, lắp bắp nói: "Anh, anh đã bắn ba lần rồi...." Một lần là trong miệng cậu, còn hai lần kia là ở trong thân thể cậu, mặc dù chỉ có một đợt tinh dịch được bắn vào khoang sinh dục của cậu.
Lục Đào vẻ mặt vô tội nói, "Có lẽ là trước kia nhịn quá lâu rồi."
Trình Cẩn vừa chạm vào thứ to lớn kia liền cảm thấy hậu huyệt có chút tê dại, thể lực của cậu không tính là quá tốt, hôm nay đã bắn bốn lần rồi, còn lên đỉnh ba lần, nhất định không chịu nổi một đợt kích thích nữa, vậy có thể làm cho cậu không thể dậy sớm vào sáng mai. Nhưng cậu cũng không muốn từ chối yêu cầu cầu hoan của Lục Đào, dù sao loại chuyện này, trước kia cậu cầu cũng cầu không được, nghĩ tới đây, Trình Cẩn nhỏ giọng dùng giọng điệu thương lượng nói: "Em dùng miệng giúp anh bắn ra có được không?"
Lục Đào dùng ánh mắt đầy mong đợi nhìn cậu.
Môi của Trình Cẩn đã hơi sưng lên, một nửa là do bị đâm vào, một nửa là vì bị hôn. Cậu thấy Lục Đào đồng ý, bèn từ từ chui vào trong mền.
Bên trong mền rất tối, loại cảnh tượng này có hơi giống lúc cậu "tập kích bất ngờ" Lục Đào trước kia, cũng trực tiếp chui vào trong mền, mở miệng ra ngậm lấy dương vật của người đàn ông. Chỉ là lúc đó lo lắng, sợ rằng nếu không ngậm chặt đối phương sẽ bị đẩy ra, vậy nên luôn dốc sức nuốt xuống, có vài lần bị sặc cũng không chịu buông ra, không giống bây giờ, cậu có thể chậm rãi liếm, chậm rãi thưởng thức hương vị của chồng mình.
Sức chịu đựng của Thượng Tướng đại nhân rất đáng kinh ngạc, đặc biệt là sau khi đã bắn ba lần, lần này Trình Cẩn phải tốn hơn nửa tiếng đồng hồ, cùng lúc sử dụng cả tay lẫn miệng còn mang theo âm thanh khóc lóc và cầu xin anh thương xót, cầu xin anh bắn vào trong miệng mình, Lục Đào mới hưng phấn bắn ra, lại một lần nữa đem tinh dịch đặc nóng bắn vào miệng của người vợ non mềm.
*****
Hết chương 14
Chậc, bình thường dịch có H xấu hổ lắm mà giờ tui thức tới 2h, mắt mờ hết lên mất hết cảm giác xấu hổ luôn ...... Chương này dù sao cũng ngược xỉu, đổi thành Đào ép hôn thì là thiếu gia bá đạo, đổi thành Cẩn ép hôn thì thành không từ thủ đoạn, vô liêm sỉ gì đó, xót thật sự.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro