đơn giản vì anh yêu em phần 5 của zenclu
Studio S.
_ Anh là....????_ Candy ngửng đầu nhìn người con trai vừa va phải, đang lúi cúi nhặt xấp tài liệu đưa cho cô với vẻ sửng sốt không nói nên lời.
_ Tôi xin lỗi_ người con trai nở 1 nụ cười thật tươi, rồi cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy người con gái đang đứng trước mặt mình_ Candy????!!!!!!! Em phải không???!!_ 1 câu nói thốt ra, khiến Kid vừa đi tới nghe được đã phải nhíu mày.
_ Anh là Katsuki??!!!!!!!??!!!!_ Candy cũng tỏ ra vui mừng không kém.
_ Ừm !! Đúng rồi! Cô bé ngốc!!_ Katsuki nở 1 nụ cười rạng ngời không thua kém gì Kid, khẽ cốc nhẹ lên đầu Candy 1 cái_ em đã lớn thật rồi!
_ Tất nhiên. Cũng 5, 6 năm rồi ấy chứ!_ Candy mỉm cười đầy kiêu ngạo._ em không phải là con nhóc ngày xưa đâu nhé!
_ Ừ! anh biết rồi! Anh cũng có nói em là cô bé đanh đá như hồi trước đâu!!_ Katsuki nháy mắt.
_ Anh thật là!! Em đánh anh bây giờ!_ Candy giơ tay lên, giả vờ chuẩn bị đánh.
_ Woa!! bữa nay còn biết dọa anh cơ à?? to gan ghê ta!!_ Katsuki vờ ngạc nhiên.
_ Ừ! Nhưng không phải dọa đâu nhá! _ Candy phụng phịu_ đánh thật cơ!
_ Em dám đánh anh???
_ Dĩ nhiên! tại sao lại không?_ Candy hỏi vặn lại.
_ chậc!! Lâu nay không có anh dạy bảo nên thành ra hư thế này à??haha!_ Katsuki lại cười. Nụ cười của anh không như nụ cười của Kid. Kid có nụ cười rạng ngời như ánh mắt trời, 1 nụ cười dịu dàng, không có chút bụi trần. Còn Katsuki lại khác. 1 nụ cười ngọt ngào say đắm lòng người.Quyến rũ như ác ma. Trong sáng như 1 thiên thần. Lạnh lẽo như băng giá. Nhưng cũng có chút ấm áp của tia nắng ban mai. Nếu nói về nụ cười, thì phải nói, Kid không thể sánh bằng người con trai này. Vẻ cao ngạo toát ra từ anh cũng khác hẳn với sự lạnh lùng của Kid.Đứng bên cạnh, người con trai này và Candy quả nhiên vô cùng đẹp đôi.
_ ai hư?? có anh càng ngày càng devil ra ấy!_ Candy nhướn mày 1 cái, rồi quay mặt đi chỗ khác.
_ Ủa? giận rồi sao?
_ Không.
_ Giận thật rồi! hix!!_ giọng buồn buồn.
_ Ai thèm giận anh chứ! hứ!
_ Candy ơi!
_ gì?_ Khó chịu.
_ Quay lại đây coi nào! em sao càng ngày càng ghê gớm thế hả?hix!
_ ừ!! Càng ngày càng ghê gớm thế đó!hì!!
_ Cười rồi kìa!! Đúng là nhóc Kẹo Ngọt!!!
_ Cái mặt anh trông ghét quá đi!!!!!!_ Candy véo 2 má của Katsuki làm anh chàng đau điếng, trên môi cô nở 1 nụ cười tươi tắn xinh đẹp.
_ Đau anh mà!! Em thật là!!_ Katsuki xoa xoa 2 má._ mà này, em không định chào hỏi anh sao? 5 năm rồi mới gặp lại nhau mà, phải không?_ Katsuki dang rộng 2 tay, chờ đợi Candy ôm lấy mình, trên môi khẽ nở 1 nụ cười ngạo mạn nhưng với sức hấp dẫn không thể chối từ.
_ Mừng anh trở về! Katsuki!_ Và tất nhiên, đúng như mong đợi của anh chàng, Candy khẽ mỉm cười rồi ôm lấy anh.
Và giữa thanh thiên bạch nhật, trước con mắt của Kid và Salasa, người con trai ấy và Candy đã ôm chầm lấy nhau. Katsuki nhìn Candy 1 hồi lâu rồi đặt 1 nụ hôn nhẹ lên đôi môi xinh đẹp.
Candy cũng không có chút gì gọi là phản kháng, cô vẫn mỉm cười với anh chàng ấy. Trong lòng Kid, cảm giác khó chịu dấy lên 1 cách rõ ràng và mãnh liệt. Máu chảy rần rật trong huyết quản . Kid khô khốc nhìn cảnh ấy, tay siết chặt. Lần đầu tiên Kid cảm nhận được cái cảm giác ghen tức sôi sục, dâng trào như đang muốn bùng nổ ra ấy. Rốt cuộc, hắn ta là ai?????!!!!!!
Tim Kid như thắt lại, đau nhói cái cảm giác lo sợ sẽ mất Candy lại ùa đến. Nhưng lần này... rõ ràng hơn... mãnh liệt hơn....... 2 hàm răng nghiến chặt, Kid nhìn chằm chằm vào người con trai ấy... trong ánh mắt chứa đựng sự giận dữ vô hình mà chưa bao giờ Kid thể hiện......
Salasa đứng bên cạnh, nhìn Kid như thế, không hề tỏ ra có chút lo lắng nào. Ngược lại, trên môi cô còn khẽ nở 1 nụ cười tinh quái đầy ẩn ý. Không ai biết được rằng, trong lòng cô đang nghĩ ... ".... chuyện hay đã bắt đầu rồi..........và tất cả đều đúng như dự định.........."
hẹn gặp lại pà kon ở chap sau
" cho em 1 giấc mơ... giấc mơ tình yêu ngọt ngào bên anh.... hãy cho em 1 giấc mơ dài.... 1 giấc mơ hạnh phúc dẫu biết rằng đó chỉ là ảo mộng..........."
Kid nhìn 2 người ấy hồi lâu... với ánh nhìn giận dữ. Salasa khẽ nở 1 nụ cười, trong lòng vô cùng thích thú" ha, Kid sắp không chịu đựng được nữa rồi" rồi thì thầm đếm."..3........2...........1!!!!over!!!"
Kid quay người bỏ đi! Đúng như dự kiến của Salasa. Cô biết, Kid đang ghen. Ghen tuông. Giận dữ. Nhưng... Kid vốn không thể rời xa Candy được!! Và Kid cũng chẳng thể nhảy vào đấm cho Katsuki 1 cú cho bớt tức tối! Bởi vì... Kid là người hiểu lí lẽ... 1 nụ hôn đối với Candy chẳng là gì... có thể, với Candy đó chỉ là 1 cử chỉ xã giao nhưng còn Kid... đối với Kid đó là nụ hôn của người con gái mình yêu thương nhất với 1 người con trai... nhìn qua cũng hiểu là người con trai ấy có tình cảm đặc biệt đối với cô ấy. Và Kid, không thể chấp nhận được nữa nên đành quay lưng bước đi... Đánh người con trai ấy cũng chẳng được gì... vả lại... Kid lo sợ... nếu như Candy thấy Kid vô cớ đánh người thì... Candy chắc chắn sẽ bảo vệ cho người con trai ấy, và đồng thời nhìn Kid bằng ánh mắt lạnh lùng .. Kid sẽ không thể nào chịu đựng được cái cảm giác đau khổ đó..... chính vì vậy, Kid chọn cách im lặng bỏ đi... dù cách này... cũng khiến Kid bị tổn thương vô cùng..
Salasa đi theo Kid. Trước khi đi còn quay đầu nhìn Katsuki và Candy đang chuyện trò vui vẻ mà không để ý đến sự có mặt của Kid và cô " Candy à, ... đã đến lúc cậu phải lựa chọn rồi.... cậu sẽ chọn gì đây? Tình yêu hay quyền lực?...Katsuki hay Kid?... tớ đang rất mong chờ vào quyết định của cậu đấy.....và tớ biết... mất Kid hay Katsuki... đối với cậu mà nói là việc vô cùng khó có thể tưởng tượng... nhưng mà Candy à, hãy nghĩ xem... ai mới là người cậu cần...cậu phải chọn lựa... 1 trong 2...2 người luôn luôn yêu cậu... 2 người dành trọn tình yêu đầu tiên cho cậu..... 2 người sống và tồn tại vì cậu.....2 người con trai tuyệt vời sinh ra chỉ là dành cho cậu... hãy cho đi... Candy à... để không làm cậu và 2 người ấy bị tổn thương thêm nữa.. 1 trong 2................. hoặc là.... không ai cả...."
Kid đứng trên sân thượng trong tiết trời bắt đầu ấm áp của những ngày đầu tháng 3. Mái tóc đen huyền khẽ bay nhẹ trong làn gió, tô điểm cho khuôn mặt xinh đẹp với ánh nhìn xa xăm sâu thẳm. Quả là tuyệt mĩ! Trên khuôn mặt thanh tú ấy còn vương vấn 1 nỗi buồn khôn tả. Người con trai này đúng là tuyệt tác! Ngay cả lúc đau khổ vẫn toát ra vẻ huyền bí phương Đông và nét đẹp kì ảo như 1 vị thần. Salasa tiến đến từ sau lưng Kid, tựa lưng vào lan can, đứng bên cạnh rồi khẽ thì thầm:
_ tại sao anh lại bỏ đi như thế?
_..._ Kid im lặng không nói gì. Khuôn mặt vẫn như lúc ban đầu. Lạnh lẽo. Băng giá.. Nhưng trong đôi mắt đen sáng như ngọc bích ấy.. vẫn cháy rực 1 ánh lửa như muốn thiêu đốt cả bầu trời.
_ tôi thấy rất lấy làm lạ.. về phản ứng của anh._ Salasa nói.. trên miệng khẽ nở 1 nụ cười kì lạ._ anh không thấy tức giận sao?
_ nếu người con trai đó... là người cô yêu tha thiết... là người cô dành tất cả tình cảm yêu thương... khi nhìn thấy cảnh đó.. dù Candy là bạn thân thiết của cô đi nữa.. cô sẽ có cảm giác như thế nào?_ Kid hít 1 hơi thật dài, rồi quay đầu lại hỏi._ tôi nghĩ... cô sẽ hiểu được cảm giác của tôi... cảm giác của tôi... cay đắng hơn cái cảm giác tôi nói cô tưởng tượng nhiều._ trên đôi môi Kid khẽ nở 1 nụ cười nhạt nhòa yếu ớt..
_ Ừ! Tôi biết! Nhưng... tôi có hỏi anh cảm thấy như thế nào khi bắt gặp cảnh đó đâu?_ Salasa nhìn thẳng vào mắt Kid, nụ cười kì lạ trên môi vẫn chưa dứt._ chỉ là anh quyết định quay lưng bỏ đi... nếu người khác, không phải tôi nhìn vào, thì chắc chắn sẽ cho rằng... người đơn phương là anh! LÀ ANH!!! chứ không phải anh ta!!! Và anh là kẻ thua cuộc!! Anh biết không?
_ Thua cuộc?_ Kid như tự cười khẩy chính bản thân mình_ trong tình yêu, tôi vốn đã là kẻ thua cuộc từ lâu lắm rồi! Từ 10 năm trước! Tôi đã thua Candy! Đã chỉ biết ngóng trông và đợi chờ... như 1 kẻ ngốc!!! 1 kẻ điên cuồng chỉ biết đắm chìm trong giấc mộng không bao giờ thành hiện thực!! nhưng... biết là đau khổ mà tôi vẫn cứ lao vào, biết tâm hồn mình sẽ tan nát nhưng vẫn cứ si mê Candy... 1 cách cuồng dại...
_ Anh quả nhiên là 1 trong những tên đại ngốc! Candy... tuy có những nỗi bất hạnh không ai sánh bằng nhưng... cô ấy cũng là người vô cùng hạnh phúc... anh có hiểu không?_ Salasa khẽ thở dài.
_ Tôi không biết.... hạnh phúc hay không là do cô ấy tự cảm nhận... yêu Candy... muốn đem lại hạnh phúc cho Candy... nhưng bản thân tôi... cũng không hiểu nổi mình có làm cho Candy cảm thấy hạnh phúc hay không nữa....
_ Candy thực ra là người rất hạnh phúc... trong tình yêu... cô ấy là người quá ư hạnh phúc... _ Salasa nói... trong giọng nói ấy chất chứa 1 nỗi đau không lời._ nhưng, hạnh phúc là thứ cảm xúc mà mỗi con người phải tự kiếm tìm. Candy có hạnh phúc ngay trước mắt mà không biết níu giữ... còn tôi_ Salasa quay lại nhìn Kid với ánh mắt long lanh nước, 1 giọt nước mắt khẽ đọng lại trên mi_ còn tôi là kẻ luôn kiếm tìm hạnh phúc mà chưa bao giờ có được.. hạnh phúc ư? Tất cả chỉ là 1 viễn cảnh xa vời... 1 giấc mơ ngọt ngào cay đắng......_ Salasa khẽ nở 1 nụ cười... 1 nụ cười xinh đẹp đáng yêu như thiên thần, trong sáng như pha lê.
Và trong 1 thoáng... chỉ 1 khoảnh khắc nhỏ nhoi.. trong cuộc đời... lần đầu tiên... lần đầu tiên trái tim Kid đã đập lệch nhịp vì 1 người con gái... không phải là Candy....
.... nhưng... đó là lỗi của Kid hay sao?........
.... trong giây phúc khổ đau... khi thấy Candy hôn người con trai khác....
.... thì việc Kid xao lòng trước 1 người con gái khác... dẫu chỉ trong 1 khoảnh khắc mong manh ấy... là tội lỗi hay sao?
... lỗi của Kid.. hay của Candy?...
Không ai biết trước được điều gì... cũng chẳng thể nói là lỗi của ai cả....
... nhưng có 1 điều.... tương lai... giông tố đã bắt đầu nổi lên..........
.... và tình yêu của Kid và Candy....những ngày bình yên hạnh phúc.... đã trở thành dĩ vãng.... kể từ giây phút này............
giới thiệu nhân vật mới:
Con trai của Tập đoàn WS, đã đi du học ở Mỹ 5 năm, hiện đang là 1 Thần tượng cực kỳ hot! với nụ cười quyến rũ chết người, giọng ca và vũ đạo tuyệt đỉnh!
Quen Candy năm cô 7 tuổi. Hiện Katsuki 19 tuổi.
Tính cách: lạnh lùng, kiêu ngạo, biết sử dụng những gì mình có, luôn tìm mọi cách để đạt được mục đích của mình, nhưng là 1 chính nhân quân tử!
là 1 trong 2 ứng cử viên sáng giá nhất trong số những vị hôn phu mà ông ngoại Candy lựa chọn( người còn lại là ai thì... tiết lộ sau nhá)
_ Điểm yếu: giống như Kid, yêu Candy say đắm... nên... luôn luôn chịu thua Candy! không thể phản kháng lại những trò nghịch ngợm của cô! Và đôi khi quá lí trí nên... anh trông như 1 người không có trái tim và không tồn tại cảm xúc!
Candy mỉm cười khi thấy Kid và Salasa, liền kéo tay Katsuki ra giới thiệu:
_ Kid à!!!! Đây là anh Katsuki!!! người anh hiền lành dễ thương của em đó!!_ Candy nở 1 nụ cười xinh đẹp, đôi mắt lấp lánh những tia sáng.
_ Ừm! Chào anh!_ Kid nhìn thấy Candy như thế, trong trái tim anh như bị dao đâm 1 nhát. Khó khăn lắm Kid mới có thể gật đầu chào lấy lệ.
Candy thấy Kid có vẻ bình thường, nên không để ý lắm, quay ra giới thiệu Kid cho Katsuki:
_ Kat-kun à!! Đây là Kid..là...
Candy chưa kịp nói hết lời thì Salasa đã mỉm cười đầy tà ý, liền chặn lời:
_ là Shinichi Yemata, người yêu của Candy!!!hì! Bất ngờ quá phải không?_ Salasa nháy mắt 1 cách vui vẻ, ngây thơ vô( số) tội_ cuối cùng thì cô bé Kẹo Ngọt đáng yêu của anh cũng đã tìm lại được tình yêu của mình rồi!!! Kat-kun à!!!!hihi!
Trong thoáng chốc, nét mặt Katsuki đột nhiên sa sầm. Đôi mắt cháy lên ánh nhìn giận dữ. Salasa mỉm cười thích thú. Còn Kid thì nhìn Katsuki với ánh mắt kiêu ngạo đầy thách thức!!!!!! Cả 2 trừng mắt! không ai chịu nhường ai!!!! Nhưng... bỗng dưng trên miệng Katsuki khẽ nở 1 nụ cười kì lạ... 1 nụ cười khiến Kid tức sôi máu..1 nụ cười ngọt ngào đầy ma lực... 1 nụ cười giễu cợt... 1 nụ cười khiến Kid cảm nhận rằng anh ta mới là kẻ thắng cuộc.. :
_ Chào anh! Rất hân hạnh được làm quen!_ Katsuki lịch thiệp đưa tay ra bắt tay Kid.
Kid khẽ nhíu mày, rồi cũng nhanh chóng đáp lại 1 cách vô cùng lịch sự và nhã nhặn. Dù trong lòng anh bây giờ chỉ muốn đánh chết người con trai đang đứng trước mặt mình.
Salasa hơi ngạc nhiên chút xíu, nhưng rồi cô nhanh chóng hiểu ra được vấn đề" Kat-kun có vẻ tự tin quá....hì! quả nhiên chuyện hay sắp xảy ra! như đúng kế hoạch! cả anh nữa... Kid!!!! Anh cũng làm tôi vô cùng bất ngờ đấy!Thật không uổng phí bao công sức của mình! Quá hoàn hảo! Candy à! Để xem!!!!! Cậu sẽ làm gì trong trò chơi mà tớ là Thượng đế!"
__________________________________________
_ Candy à, chúng ta đi ăn thôi!_ Kid dịu dàng nói với Candy, trong khi cô đang đọc 1 xấp tài liệu vô cùng chăm chú.
_ Ừm! Sao?_ Candy gật gật đầu, rồi ngước nhìn hỏi Kid với ánh mắt ngạc nhiên.
_ Thì anh nói em đi ăn cùng anh thôi mà!
_ Mấy giờ rồi hả anh?_ Candy khẽ nhíu mày.
_ 7h30 rồi! cũng khá muộn rồi! Em không định ăn gì sao?_ Kid lo lắng.
_!!!!!!!!_ Candy mở to đôi mắt khi nghe Kid nói bây giờ đã là 7h30!!!!!!!!!!!
_ Sao vậy?
_ em.. em xin lỗi! em phải đi! anh đi ăn 1 mình có được không?_ Candy vội vàng lấy chiếc túi xách.
_ đi đâu?_Trong phút chốc, không kiềm chế được, Kid đã buột miệng hỏi 1 câu.
_ em xin lỗi! Em có hẹn với Kat-..._ Candy chưa kịp nói hết lời thì...
_ Kat-kun thân yêu của em?_ Kid khẽ cười khẩy.
_ hử?_ Candy nhướn mày 1 cái, khi thấy Kid như vậy_ có chuyện gì khiến anh không vui ư?
_ chuyện gì thì em phải hiểu chứ?
_ Anh... ghen à?_ Candy nghi hoặc.
_ em không cần quan tâm đến anh làm gì! em cứ việc lo lắng cho Kat-kun dễ thương của em ấy!_ Kid đáp lại, trong giọng nói của anh tràn đầy nỗi ghen tức, sự giận dỗi.
_ ơ...._ Candy thật sự không ngờ Kid lại biểu hiện như thế.
_ Sao em còn chưa đi đi! HẮN TA ĐANG CHỜ EM ĐÓ!!!!!!!_ Kid nói, trong ánh mắt chất chứa nỗi đau.
_ em không thể hiểu anh muốn gì nữa, Kid à!_ Candy nhìn Kid thật lâu.
_ Ừ! Em không hiểu được anh đâu!_ Kid quay lưng lại phía mặt Candy, cố che đi khuôn mặt đau khổ vì bất lực của mình._ em đi đi!
_ anh giận em?_ Candy không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc là vì sao mà Kid lại tỏ thái độ như thế cơ chứ? Kid luôn luôn dịu dàng... luôn luôn mỉm cười với cô... chứ không phải thế này... lạnh lùng quay lưng, tránh ánh mắt của cô... cô đã làm gì sai sao?
Làm gì sai khiến Kid không thèm nhìn mặt cô? Khiến Kid đối xử với cô lạnh lẽo băng giá như thế?
Candy thấy hụt hẫng. tâm hồn cô như đang dần đóng băng theo... trái tim cô khẽ nhói lên..
Candy chẳng còn chút hứng thú nào để đi với Katsuki nữa... tất cả tâm trạng của cô đã bị phá hỏng.....
_ anh không giận em!_Kid nói, anh vẫn không thể quay lại nhìn thẳng vào đôi mắt xanh sâu thẳm của Candy._ anh cũng chẳng có quyền gì để giận em cả. Em muốn đi đâu, muốn làm gì là quyền của em, anh không thể nào can thiệp. Em là người tự do, anh không thể ràng buộc em bởi vì sự ích kỷ của mình.... anh không có quyền... em biết mà...
_ em không đi nữa..._Candy rút điện thoại ra, định gọi cho Katsuki.
_ thôi,em không nên cho người ta leo cây như thế!_ Kid khẽ khàng.
_ Bây giờ em chẳng còn tâm trạng để đi nữa!_Candy thẳng thừng.
_ Tại anh sao?_ Kid nhếch mép_ là tại anh chứ gì? Phải không?
_ Không!
_ Em đừng bận tâm đến anh! Anh không phải là đứa con nít không biết điều!
_ Em đâu nói anh là trẻ con?????_ Candy nhướn mày_ anh đừng vô duyên vô cớ nổi giận như thế!! Anh ghen những chuyện chả ra gì!!!!!!
_ Không ra gì????? Không đâu ư???!!!!!!_ Kid khẽ rít lên qua kẽ răng, quay mặt lại đối diện và nhìn thẳng vào mắt Candy_ em nghĩ anh điên sao? em có hiểu cảm giác của anh không??
_ anh sao vậy chứ?_ Candy giật mình, tự dưng cô thấy sợ.
_ Anh chẳng sao cả!! Rốt cuộc thì, ai mới là người yêu của em!!!!!!!!?????????????? Là anh hay là hắn ta???!!!!!!! Hay anh chỉ là 1 kẻ thế thân?!!!!!!!!!!!!!_ Kid như muốn gào to lên!!!!!
_ Không!!!!!!! anh ấy là anh trai của em!!!!!!!! Anh phải hiểu cho em chứ!
_ Anh trai??????_ Kid cười khẩy_ anh trai có tình ý với em gái? Nực cười quá đi!!!!!!
_ em......._ Candy không biết nói gì nữa.......
_ em biết? đúng không?_ Kid đau khổ nói.
_ ... ừm... em biết điều đó..........
_ Vậy à?_ Kid khô khốc nhìn Candy_ Candy à....... rốt cuộc... rốt cuộc anh là gì đối với em?....... em yêu anh... hay là yêu anh ta?..... à không.... thật ra... em có yêu anh không? có yêu anh không? Candy!!_ Kid khó khăn lắm mới nói ra được, ánh mắt anh tràn ngập nỗi đau, chỉ mong cứu vớt được cảm xúc của mình lúc này......... chỉ cần... chỉ cần Candy nói 1 câu... 1 câu duy nhất....... tất cả sẽ trở lại bình thường.......... tất cả... Kid sẽ chấp nhận tất cả... chỉ cần Candy nói dẫu chỉ 1 lần....................... Kid chờ đợi...... hi vọng.......
Candy hé mở đôi môi xinh đẹp đỏ mọng của mình... cô đang định nói điều gì đó...lòng kid đầy thấp thỏm... nửa vui mừng... nửa lo sợ....... câu nói Candy sắp sửa thốt ra......:
_ Em........_ Candy không thể nói được gì.. cô quay đầu sang chỗ khác, lảng tránh ánh mắt của Kid....
Trái tim Kid....... vỡ vụn....... trước mắt anh tối sầm....... xung quanh anh.... lạnh lẽo băng giá....... tối tăm......... cảm giác như tất cả sụp đổ hoàn toàn dưới chân mình.... Kid cố gắng đứng vững... đôi mắt trống rỗng vô hồn....... Candy.... tại sao? ... Tại sao em lại đối xử với anh như thế này?.... sao em không trả lời?....... em không thể nói ư? không thể nói cho anh nghe dẫu chỉ là giả dối ư?........
Mắt Kid đỏ ngầu...... đôi môi run run lộ rõ vẻ đau thương:
_ Em đi đi........_ Kid quay lưng, dáng anh cô độc bên khung cửa sổ đầy gió...
Candy đau đớn nhìn anh........" em xin lỗi!!!!!!!!! em xin lỗi............. hãy tha thứ cho em........ Kid à....... câu nói ấy....... em chẳng thể nào thốt ra......... em không thể......... xin lỗi........................" Candy cắn chặt môi, và quay lưng bước đi.........
Kid thẫn thờ... lòng tan nát.......... tình yêu của anh....... tình yêu của anh và Candy... lẽ nào kết thúc như vậy sao?.......................hơ........ Không... không thể được!!!!!!!!! Không!!!!!!!!
Kid quay người, định đuổi theo Candy thì....chợt khựng lại:
_ Anh định đến đó ngắm cảnh Candy ăn uống vui vẻ với 1 người con trai khác ư?_1 giọng nói dịu dàng dễ thương cất lên.
Kid quay đầu lại nhìn, bàng hoàng và sửng sốt!!!!! Salasa!!!!!!!!!!!????????? Salasa vẫn chưa về sao????!!!!! Cô ấy đã chứng kiến toàn bộ à???!!!!!!!! Kid nhìn Salasa, không thể nói nên lời!! Bây giờ, anh phải làm như thế nào đây?!!!!!!!
Kid quay đầu lại nhìn, bàng hoàng và sửng sốt!!!!! Salasa!!!!!!!!!!!????????? Salasa vẫn chưa về sao????!!!!! Cô ấy đã chứng kiến toàn bộ à???!!!!!!!! Kid nhìn Salasa, không thể nói nên lời!! Bây giờ, anh phải làm như thế nào đây?!!!!!
Salasa tiến lại gần Kid từng bước thật nhẹ nhàng, cô mỉm cười dịu ngọt, nhìn Kid với ánh mắt trong sáng tựa pha lê, pha chút sầu muộn khó hiểu. Kid khẽ nhíu mày, người con gái này thật là kì lạ. Anh không thể đọc được suy nghĩ của cô qua ánh mắt. Salasa cũng giống như Candy. Đều vô cùng bí ẩn. Nhưng... người con gái đứng trước mặt anh lúc này, chẳng phải là người con gái anh yêu tha thiết. Người con gái này không phải là Candy... không phải là người mà anh đã trao trọn trái tim mình.... Kid thở dài,đáp lại:
_ tôi không biết nữa...._ Kid đau khổ_ nhưng....... tôi phải đi!!!!_ Kid rảo bước thật nhanh, cố gắng không suy nghĩ đến câu nói của Salasa, nhưng, ngay lập tức, cô đã níu lấy tay anh, hỏi lại 1 lần nữa:
_ Anh thật sự muốn nhìn thấy cái cảnh không vui đó sao? anh muốn bị tổn thương thêm nữa à?
Kid quay đầu lại. Nhìn Salasa với ánh mắt khổ đau không thể diễn tả thành lời. Môi Kid mấp máy mãi mới thành câu:
_ Vậy... vậy bây giờ tôi phải làm sao?! Tôi phải làm sao?!!!!!!!! Phải làm gì!!!!?? _ Kid đau đớn gào lên, trái tim anh như đang lặng lẽ khóc... lặng lẽ.... từng giọt nước mắt chảy ngược vào tim....
_ tôi..._ Salasa chợt thấy có lỗi... liệu, trò chơi tình ái mà cô đã bày ra... có phải là chuyện điên rồ hay không? thấy người con trai này tổn thương như vậy... thật sự cô không muốn... nhưng... cô đã không thể quay lại... làm như thế, chỉ khiến tất cả những gì cô đã giàn dựng tan biến thành mây khói... mà điều đó cũng chẳng thể xóa tan đi những buồn đau của Kid... vậy nên, tiếp tục là cách tốt nhất. Cô phải thực hiện đến cùng. Dù sao, cô cũng chỉ có 1 mong muốn mà thôi.._ tôi không biết...._ Salasa cúi đầu_ nhưng..._ rồi đột ngột nhìn thẳng vào mắt Kid!_ anh định làm gì đây? tôi nghĩ, anh đến đó thì cũng chẳng thể làm gì được. Ngoài việc khiến bản thân mình bị tổn thương!!!!!!
_ tôi bị tổn thương! Tôi biết!!!! Nhưng việc đó thì liên quan gì tới cô!!!!!!!??_ Kid nhíu mày, hình như anh đang trút giận vô cớ lên Salasa, người đang quan tâm lo lắng cho anh như thế_ CÔ THÍCH TÔI À?!!!!!_ Kid buột miệng thốt ra 1 câu không nên nói chút nào.
Salasa tròn mắt nhìn, sửng sốt tột độ khi nghe Kid nói vậy, Nhưng.. cô là ai? Là nữ diễn viên thiên tài.. là tiểu yêu tinh dưới lốt 1 thiên thần trong sáng đáng yêu. Và bộ óc tinh quái của cô ngay khi tiếp nhận được cái thông tin ấy, đã kịp thời vạch ra thêm kế hoạch khiến trò chơi của cô thêm hấp dẫn kịch tính. Cô ngửng đầu, vờ e thẹn, rồi khẽ nhìn Kid với đôi má ửng hồng:
_ Đúng vậy...tôi.. tôi thích anh..
_ Nhưng .. tôi yêu Candy!_ Kid thì thào. _ Cô biết mà._ Bản thân Kid cũng không hiểu tại sao mình lại nhẹ nhàng như vậy. Từ trước tới nay, anh chưa bao giờ đối xử với 1 người con gái nào đó không phải Candy như thế này. Anh chưa bao giờ quan tâm, lo lắng mình sẽ làm tổn thương họ.Cô gái đứng trước mặt anh, rõ ràng không phải là Candy.Vậy thì sao anh lại không thể hững hờ, vô tâm, lạnh lùng với cô như những người con gái khác? Salasa không cho Kid cảm giác như Candy. Ở bên cạnh Salasa, Kid thấy nhẹ lòng, yên bình. Salasa tạo cho anh cảm giác thú vị, sự bí ẩn của cô khiến người khác cảm thấy nhẹ nhàng. Salasa đáng yêu và dễ thương như 1 thiên thần, có vẻ mặt ngây thơ trong sáng đến kì lạ. Nhưng đôi mắt của cô lâu lâu lại chứa đựng 1 nỗi buồn man mác.Chính sự trái ngược đó khiến không ai có thể không chú ý đến cô. Còn Candy, ở bên Candy, Kid luôn ngỡ rằng mình đang mơ. Bên Candy, Kid đắm chìm trong niềm hạnh phúc, nhưng trong sâu thẳm lại luôn tồn tại nỗi bất an vô hình, không thể nào xóa nhòa đi được, khiến cho anh luôn đau khổ ngay cả khi hạnh phúc ngập tràn. Nhưng dù cho tim anh có đau đớn thế nào, thì anh vẫn luôn muốn được ôm ấp Candy trong vòng tay, muốn hôn lên đôi môi ngọt ngào xinh đẹp. Candy đối với Kid, giống như 1 đam mê không thể nào rời bỏ. Kid dẫu có cố gắng cách nào, cũng không thể xóa đi hình ảnh Candy trong trái tim mình,cũng không thể ngừng điên cuồng, si dại yêu Candy. Vẻ bí ẩn của Candy luôn quyến rũ anh, nụ cười ngọt ngào xinh đẹp của cô luôn khiến anh mê mẩn. Mỗi cử chỉ của Candy đều khắc sâu vào tâm hồn Kid. Anh đã yêu Candy bằng tất cả tâm hồn và thể xác.... Kid khẽ thở dài. Người con gái đứng trước mặt anh.. tuy có nhiều điểm giống Candy, nhưng mà trên đời này, Candy là duy nhất. Chẳng bao giờ tồn tại 1 người có thể thay thế vị trí của Candy trong trái tim anh..
..".. không bao giờ tồn tại ai đó có thể thay thế em...... bởi vì em là duy nhất trong trái tim anh... là duy nhất trong cuộc đời này...... và là người duy nhất anh yêu...."
Salasa nhìn Kid, rồi gật đầu:
_ Tất nhiên là tôi biết..._ cô buồn bã nhìn Kid_ nhưng... tôi không cần anh yêu tôi.... chỉ cần anh nhớ... có tôi...1 người yêu anh... sẵn sàng bên anh khi anh buồn... sẵn sàng ôm lấy anh khi anh bị tổn thương....như thế là quá đủ.hì!_ Salasa lại nở nụ cười đáng yêu trong sáng như thiên sứ của mình.
_ Tôi..._ Kid không biết nói gì nữa...
_ Anh đi ăn với tôi đi!_ Salasa nháy mắt_ chắc chắn anh sẽ vui hơn đó!
Và không để Kid kịp trả lời, Salasa đã kéo tay Kid lôi đi!!!!!Kid khẽ bật cười" đúng là Queen của Xbest! toàn những cô nàng kì lạ!"
Salasa kéo Kid chạy thật nhanh trên con phố đông người. Kid buông lỏng người, chạy theo cô. Lâu lắm rồi anh mới có cảm giác thoải mái như thế này. Mọi ưu phiền dường như tan biến. Cảm giác gió đã cuốn bay đi tất cả những tổn thương.Trong phút chốc, anh đã nghĩ, phải chăng người anh yêu là Salasa thì thật tốt. Anh sẽ chẳng bị tổn thương đau khổ đến thế này... Nhưng... Kid lại chuẩn bị thở dài 1 tiếng thì...Póc!!!??!!!!! Kid vội vàng lấy tay che trán! Sửng sốt nhìn Salasa đang đi thì tự dưng quay lại búng vào trán anh 1 cái rõ đau!!!!Cô nhíu nhíu mày:
_ Anh như thế là không được đâu nhé!
_ tôi sao?_ Kid có vẻ không hiểu Salasa đang nói gì.
_ Anh sắp sửa thở dài đánh thượt 1 cái chứ gì?_ Salasa phùng má lên, bĩu môi _ đi với tôi mà như thế là không được đâu nhá! hỏng hết cả danh tiếng của người ta bây giờ!
_ Không... tôi .. làm gì có_ Kid giật mình, vội vàng xua xua tay.
_ Anh đừng có chối!cái mặt anh viết rõ 3 chữ"nghĩ linh tinh " trên trán kìa!!_ Salasa nháy mắt.
_Cô thật là...hơ_Kid bật cười,rồi lấy tay xoa xoa trán._ đừng có đùa thế chứ?! không vui chút nào đâu!hì!
_ Không vui mà anh vẫn cười à?haha! anh là đồ ngốc hả?_ Salasa cười trêu chọc.
_ Chắc thế đó!_ Kid nhún vai.
_hì! bây giờ thì khác rồi phải không?_ Salasa nghiêng nghiêng đầu hỏi 1 cách thật dễ thương.
_ừm, cảm ơn cô nhiều lắm!_ Kid gật đầu.
_ vậy thì đi tiếp thôi nào!!!!!!!_ Và Salasa lại kéo tay Kid đi.
Cả buổi tối hôm đó, Kid đi với Salasa. Rất thoải mái.Rất vui vẻ. Rất tự nhiên. Không chút ưu tư.Nói đúng hơn là Salasa chẳng cho Kid thời gian để mà buồn. Cô khiến anh không còn chút thời gian và sức lực để mà suy nghĩ vẩn vơ.Salasa kéo Kid đi ăn ở 1 cửa hàng fast food.Rồi đi chơi ở công viên nước ban đêm, đi bắn súng lấy quà, đi gắp thú nhồi bông.v..v... Rất rất nhiều trò chơi với đặc điểm là: không kì quái và cực kỳ trẻ con!^^Kid bật cười." cô nàng kì lạ" có lẽ đã trở thành biệt danh của Salasa đối với Kid.Và cô nàng ấy... "cô nàng kì lạ" đang bước vào cuộc đời Kid 1 cách vô cùng trẻ con, ngây thơ, đáng yêu.. không toan tính( có thật vậy không?>.<)... không ngập ngừng, không e dè. Táo bạo như cái cách Candy đã bước vào trái tim, bước vào cuộc đời anh....liệu người con gái này...... có xóa mờ đi hình bóng Candy trong trái tim Kid? để rồi thay thế vào vị trí đó?... hay...... " cô nàng kì lạ" chỉ lướt qua cuộc đời anh như 1 cơn gió.... đủ để anh khẳng định lại 1 điều...... không ai... không ai có thể thay thế được Candy...
... và để Kid khẳng định lại thêm 1 lần nữa... trái tim anh.. đã hoàn toàn dành hết cho Candy mất rồi.... Candy... là duy nhất.. và cũng là mãi mãi...............?...
_________________________________
_ Hôm nay anh vui chứ?_ Salasa lại nở nụ cười xinh xắn, chúm chím đôi môi dễ thương của mình, hỏi 1 cách thật đáng yêu.
_ Ừm, cảm ơn cô nhiều lắm_ Kid đi bên cạnh Salasa, khẽ gật đầu_ bây giờ cô định đi đâu đây?_ Kid buột miệng hỏi.
_ đến công ty!^^
_ làm gì?_ Kid hơi ngạc nhiên tý tẹo.
_ sao anh không về đi nhỉ?_ Salasa tỏ vẻ ngây thơ, hình như cô đang cố gắng tảng lờ đi câu hỏi của Kid.
_ Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi kìa_ Kid khẽ nhíu mày 1 cái.
_ Ha, thật là_ Salasa chép miệng_ tôi không qua mặt anh được rồi. Ghét thật đó_ Salasa liếc nhìn với vẻ không vui.
_ Cái trò đó chỉ lừa được con nít thôi_ Kid khẽ lắc đầu với 1 nụ cười trên môi._ đâu dễ dàng qua mặt người khác vậy chứ?
_ Đó là do anh khác người chứ bộ!!_ bỗng dưng Salasa quay phắt lại, chống nạnh nói với Kid 1 cách đầy hách dịch_ Mà tại sao anh không về đi mà cứ lẽo đẽo theo tôi vậy hả?Anh thích tôi rồi có phải không?_ Giả bộ tinh tường.
_ Cô đúng là người thích giỡn nhỉ?hì!_Kid hơi giật mình rồi lại nhanh chóng lấy lại dáng vẻ đầy tự tin của mình_Tôi sẽ đi theo cô!
_Hey! Tại sao?_ Salasa chớp chớp mắt.
_Tôi đi lấy đồ đạc đang bỏ quên ở công ty chứ còn gì nữa?Haha! Cô nghĩ gì vậy chứ?
_Chao ôi! Hóa ra anh cũng là người hóm hỉnh đó nhỉ?
_ Ai biết!_ Kid nhún vai.
_ Anh thật là! Làm tôi tưởng bở, là anh thích tôi rồi chứ?_ Salasa lại bắt đầu nói bóng gió trêu đùa._ Chán ghê cơ!
_ Nếu tôi nói tôi thích cô rồi thì cô sẽ làm gì?_ Kid nháy mắt đùa.
_ Anh chơi chung với người yêu Yuli nhiều quá nên có vẻ biết bông đùa như người ta rồi đó!_ Salasa chép miệng.
_ Cô lại làm lơ câu hỏi của tôi rồi kìa! Hơ!
_ Anh!_ Salasa nhìn thẳng vào mắt Kid với ánh nhìn sắc lạnh.
_ Tôi sao?_ Kid giật lùi 1 bước.
_ Anh nghĩ anh có thể giỡn với tôi được sao?_ ánh mắt cô dịu hẳn xuống, và nụ cười tinh quái lại nở trên môi_ Anh có thích tôi đâu mà lại hỏi như thế chứ?_ Và quay lưng bước đi. Dường như cô không hề có ý định nghe câu trả lời của Kid.
_ Khó trả lời đến vậy sao?Ha!_ Kid bước theo sau, tiếp tục nói. Hình như Kid không hề có ý định sẽ dừng lại mấy câu hỏi của mình.
_ Anh không để ý là đã đến nơi rồi sao?_ Salasa tiến lại gần cánh cửa bằng kính trong suốt, rồi kéo ra, và bước vào.
_ Hả? Ouch!!!_ Kid giật mình. Có vẻ như Kid quá nhập tâm vào chuyện đang nói với Salasa nên chẳng hề để ý đến xung quanh thì phải. Suýt chút nữa anh đã va phải cánh cửa đang dần khép lại.
_ Anh định làm trò hề cho tôi cười sao?haha!_ Salasa nhìn Kid giễu cợt.
_Cô lúc nào cũng cười được nhỉ?_ Kid bực bội nói ra với giọng đầy khó chịu.
Trong phút chốc, Salasa đã khựng người lại.Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, cô đã kịp thời trở về với bộ mặt hàng ngày, rồi thản nhiên trả lời:
_ Có lẽ vậy đó.
_ Tôi đang nói móc cô đấy!_ Kid nhíu mày, chả hiểu nổi cô nàng này có vấn đề gì về đầu óc mà không hề nổi giận hay tỏ ra khó chịu trước câu nói xóc xỉa của Kid.
_ Tôi có phải đồ ngốc như anh đâu mà không hiểu chứ?_ Salasa nhếch mép._ Anh lấy đồ rồi về đi!^^
_ Cô đúng là kì lạ!_ Kid ngao ngán, bước vào phòng, lấy mấy thứ đồ anh để Quên và quay ra.
_ Anh về nhé!_ Salasa vẫy tay tạm biệt.
_ Tôi không về!_ Kid nói rành rọt từng chữ.
_ ỦA?Tại sao?_ Salasa nhướn mày.
_ Vậy tại sao cô chưa về?_ Kid hỏi vặn lại.
_ Tôi có việc phải làm.
_ Tôi sẽ đợi cô.
_HẢ?_ Salasa tưởng tai mình nghe lầm.
_ Ban đêm mà. Tôi sẽ đưa cô về tận nhà!Nên tôi sẽ đợi!OK?
_Haizz, tùy anh thôi._ Salasa thở dài đánh thượt.
Kid ngồi trên chiếc ghế gỗ, xung quanh là tiếng nhạc du dương, mắt anh đang nhìn chằm chằm vào cô nàng đang tập múa trước mặt mình với vẻ ngạc nhiên khó hiểu. Cô nàng này, đúng là buồn cười! Đến công ty! Để tập luyện! Vào lúc tầm tầm 10h đêm thế này. nản! bó tay toàn tập! Nhưng, chắc anh phải có cái nhìn khác về cô gái này. Hóa ra, cô chẳng phải là người chỉ biết chơi đùa, vô lo. Có lẽ, người con gái này không ngây ngô như ấn tượng ban đầu của anh! Đằng sau những thành công của Salasa,hẳn là bao nhiêu nỗ lực không ngừng, với tất cả sức lực, mồ hôi và nước mắt. Anh biết, ngành giải trí là 1 ngành cay nghiệt đến mức nào! Bản thân anh, dù chỉ là người mẫu học sinh nghiệp dư, làm cho vui, không hẳn là nổi tiếng, nhưng cũng đã từng nếm trải những khó khăn, những đố kị, ghen ghét. Còn cô, dù anh không biết rõ lắm, bởi vì vốn anh chả quan tâm bất cứ chuyện gì, ngoài Candy, nhưng có vẻ như cũng đã hiểu, Salasa là người nổi tiếng đến mức nào! Người càng nổi tiếng, càng được yêu mến thì lại càng bị nhiều kẻ đố kỵ! Thế mà, cô vẫn luôn giữ nụ cười trên môi. Dẫu biết rằng đó chỉ là nụ cười nghề nghiệp, nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ chứng tỏ rằng bản lĩnh của cô gái này vốn chẳng phải vừa!!
Salasa tập được 1 lúc, thì quay lại nhìn Kid. Dù sao cô vốn chẳng muốn ai biết chuyện mình tập luyện vào cái giờ này. Hình như, Kid đang suy nghĩ mông lung lắm, nên chẳng hề để ý đến ánh mắt của cô. Cô tiến lại gần, anh cũng không biết. Ánh mắt anh nhìn cô mà tâm hồn anh thì đang ở 1 nơi xa xôi nào đó.Salasa gọi Kid:
_ này! Về thôi!
Kid vẫn không hề động đậy!?! Salasa liền đá vào chân Kid 1 cái!!!!!!Kid giật mình, ngửng đầu lên nhìn cô với ánh mắt sửng sốt!!!!!!!!!!???!!!!!!
_ Anh định không về nữa à?_ Salasa nhìn Kid với vẻ khó hiểu.
_ Về?!_ Kid bây giờ mới chợt tỉnh_ à.., cô không tập nữa sao?!
_ Không, khi khác cũng được! Anh nên về nhà nghỉ ngơi! Tôi làm phiền anh quá rồi!
_ Không có gì phiền đâu! Đó là trách nhiệm của tôi mà!_ Kid đứng dậy.
_ Anh có thể không thấy phiền! Nhưng tôi thấy phiền!_ Salasa khẽ lắc đầu.
_ Vậy à?_ Kid nhìn Salasa với vẻ mặt lạnh lùng băng giá của mình, rồi quay lưng bước ra khỏi cửa_ có vẻ như sự xuất hiện của tôi trong căn phòng này khiến cô không thể chú tâm tập luyện. Thành thật xin lỗi!
_ Cũng không hẳn! Dù sao đó cũng chẳng phải lỗi của anh đâu! Anh không cần bận tâm!
_______________________________________
_ tại sao 4Queens các cô ai cũng thích đi bộ vậy hả?_ Kid thắc mắc khi Salasa không chịu đi taxi.
_ Nếu muốn đi ô tô, việc gì bọn tôi phải đi taxi chứ?_Salasa nháy mắt_ anh chẳng phải cũng hiểu rõ sao? Chỉ cần gọi 1 tiếng, tài xế sẽ đưa xe hạng sang đến đón về. Quá đơn giản! tôi không nghĩ, cháu trai của tập đoàn JJ lại hỏi 1 câu ngớ ngẩn đến mức đó đâu đấy!
_ Cháu trai tập đoàn JJ gì chứ?_ Kid nhíu mày_ đó là công sức, là tài sản của ông tôi, chứ có phải của tôi, do tôi đổ mồ hôi, xương máu ra để tạo dựng đâu! Tiền bạc không phải do bản thân mình làm ra, tốt nhất là không nên sử dụng! Không nên tham lam những gì không thuộc về mình!
_ Anh thật là.._ Salasa bật cười_ gia đình anh mà anh nói cứ như người dưng ấy. Người ngoài nghe được dễ hiểu lầm là anh có xích mích nghiêm trọng với gia đình đó!_ Salasa nói với ẩn ý trong từng câu từng chữ.
_ À, cô đừng hiểu lầm tai hại vậy! Gia đình tôi thật sự rất hạnh phúc_ Kid tỏ ra rất vui khi nói về gia đình của mình_ chỉ là ba mẹ tôi luôn dạy tôi phải sống tự lập, nên tôi chẳng phải loại công tử nhà giàu muốn làm gì thì làm! Cuộc sống có cho có nhận, có vay có trả, sống trên đời tốt nhất không nên mắc nợ bất kỳ ai._ Kid trầm ngâm.
_ Tôi sẽ khiến anh mắc nợ tôi đó!hihi!_ Salasa cười thích thú.
_ Vậy sao?_ Kid nhếch mép_ nghe thú vị ghê nhỉ?
_ Tất nhiên.
_ Tôi chờ xem cô sẽ làm gì!hì!_ Có vẻ như Kid chẳng hề tin rằng Salasa sẽ làm được điều cô vừa nói.
_ Anh không hề tin tôi! nên lại càng thú vị!_ Salasa tinh quái._ dù sao tôi cũng xin lỗi anh trước nếu tôi có làm anh bị tổn thương!
_ Ừm! Thành ý của cô, tôi xin nhận!
_ gần đến nhà tôi rồi đó!_ Salasa mỉm cười_ cám ơn anh nhé!
_ Không có gì! tôi sẽ đưa cô về tận nhà!_ Kid tiếp tục bước .
_ Anh có biết nhà tôi ở đâu đâu mà có vẻ ngang nhiên thế?hì!
_ Ừ! Thì tôi có biết đâu!_ Kid nhún vai_ Nhưng cái khu này có nhiều góc tối quá! Tôi nghĩ là không an toàn, dù rằng rõ ràng đây là khu nhà giàu, sao lại lắm ngóc ngách thế này hả?
_ Tôi không biết!haha_ Salasa bỗng dưng bật cười.
_ Cô cười cái gì vậy chứ?_ Kid tỏ ra khó chịu.
_ Anh đang cằn nhằn tôi từ nãy đến giờ kìa!haha.
_ Không phải cô!_ Kid cau mày_ Vị trí của nhà cô mới đúng.
_ Bây giờ lại là cãi lý!hì!_ Salasa ôm bụng cười rũ rượi._ anh đúng là trẻ con thật đó!
_ Nếu mãi là trẻ con được thì tốt quá!haiz!_ Kid bỗng thở dài.
_ Đừng ước ao việc không tưởng như thế!_ Salasa cười mỉa mai._ Thời gian vốn chẳng thể nào quay trở lại! Thế nên, phải sống sao để không bao giờ mình cảm thấy hối hận vì những việc mình đã làm, không bao giờ hối hận vì mình đã để vuột đi cơ hội, không bao giờ hối hận vì những việc mình có thể mà mình lại chẳng làm._ Salasa tuôn 1 tràng, cô đã nở 1 nụ cười mỉa mai. Đúng vậy.Nhưng hình như nụ cười mỉa ấy không phải là cười mỉa Kid, mà là đang cười chính bản thân cô, những gì cô vừa nói ra, cũng chẳng phải là nói cho Kid, mà là cô đang nói với chính bản thân mình. Đôi khi cô cứ trở nên sâu sắc đến mức đáng sợ, khiến Kid cảm thấy không quen 1 chút nào.
_Vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ thế này không thích hợp với cô chút nào cả!Tôi thấy không quen 1 chút nào!_Kid thẳng thắn.
_ Anh mắc lừa rồi kìa!_Salasa lè lưỡi trêu anh, rồi lại nở nụ cười ngọt ngào ngây thơ như ngày thường.
_ Cô nàng kì lạ!_Kid buột miệng thốt ra cái biệt danh anh đã đặt cho cô trong thâm tâm.
_Gì?_ Salasa nhíu mày, chuẩn bị rẽ vào 1 ngõ nhỏ.
_Không! có gì đâu!_ Kid giả lơ.
_ Mà anh đã biết được lí do tại sao chưa?_Bỗng dưng Salasa nhảy phắt ra, đứng trước mặt anh và hỏi.
_ Lí do việc gì cơ?_Kid hơi ngạc nhiên." cô nàng này bị làm sao thế hả trời? hết cả hồn!"
_Lí do việc tại sao 4 Queens lại đi bộ. Và điển hình là tôi, và đặc biệt là Candy đều chọn cách đi bộ, chứ không chịu đi xe hơi ấy!_ Salasa nháy mắt.
_ Chắc là thực hiện phong trào bảo vệ môi trường!hì!_Kid đoán đại, dù sao việc này thật sự khó với 1 người chẳng hiểu tâm ý con gái như Kid.
_ Là bởi vì...._ Salasa tiến sát lại bên Kid 1 cách nhanh chóng, kề bên tai anh thầm thì_ Candy luôn luôn muốn được ở bên cạnh anh lâu hơn chút nào..._ Nở 1 nụ cười quái ác mà Kid chẳng thể thấy_ còn tôi, cũng giống như cô ấy thôi... _ Nói nhỏ hơn nữa, có lẽ Kid cũng chẳng thể nghe nổi mấy từ còn lại_.."..vì mục đích của cá nhân tôi...."
_ Hả?_ Kid giật lùi. Sự việc xảy qua quá nhanh khiến anh chẳng kịp phán đoán.Tai Kid đỏ lựng cả lên.
_ Không có gì. Anh đã hiểu chưa?_ Salasa khẽ cười, rồi đưa ngón tay lên môi, ra dấu im lặng_ suỵt, đây sẽ là bí mật giữa tôi và anh, vậy nhé_ và 1 nụ cười đáng yêu lại xuất hiện trên môi Salasa.
_ 2 người......!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!_ 1 tiếng nói đầy sững sờ thốt lên!! Không phải Kid! Không phải Salasa!!!!! Mà là.... Candy?????!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Kid nhìn Candy với vẻ kinh ngạc thất thần tràn đầy trong đôi mắt. Candy khẽ nhíu mày, rồi 1 nụ cười nhếch mép xuất hiện trên khóe môi. Và cô quay đi!!!!! Bước thật nhanh qua Salasa và Kid, ánh mắt xanh thẳm kia chợt trở nên u tối. Cảm giác lạnh lẽo khi Candy lướt qua khiến Kid quặn thắt!!!!!!!! Anh đã phạm phải sai lầm rồi chăng??!!!!!!!!!!!!! Đứng thất thần!!! Và rồi đuổi theo!!!!!!!!!!!! Lần này.... lẽ nào tình yêu của anh và cô lại kết thúc như thế này???????!!!!!!!!!!!
_ Candy!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chỉ duy nhất còn lại Salasa đứng đó, với nụ cười kì quái trên môi" thật là hấp dẫn, tất cả đều đúng như dự định..."
_ Candy!!!!!!!!!!! Dừng lại!!!!!!!!!!! nghe anh nói!!!!!!!!!!!!!Candy!!!!!!!!!!!!!!!_ Kid chạy đuổi theo chiếc xe hơi màu bạc vừa vụt đi trong chớp mắt bằng tất cả sức lực!!!!!!!!!!!
... Nhưng... tất nhiên anh chẳng thể nào đuổi kịp. Kid nhìn chiếc xe hơi đang dần xa khuất. Rồi khuỵu xuống..." chuyện gì thế này... hơ... chuyện gì vừa xảy ra thế này?... rốt cuộc là tại sao lại thành ra thế này?" cảm giác trái tim anh thêm 1 lần vụn vỡ... chuyện vừa xảy ra... chỉ mới đây thôi... tất cả những chuyện điên rồ bỗng dưng đổ ập xuống đầu anh chỉ trong 1 đêm... anh giận dỗi cô khi cô có hẹn với người con trai ấy... anh đi chơi với Salasa mà chẳng đuổi theo cô... cô bắt gặp Salasa đang thì thầm bên tai anh như 1 cặp tình nhân... cô lướt qua anh với ánh mắt lạnh lẽo băng giá và nụ cười nửa miệng... và bây giờ... anh đuổi theo cô... còn cô lại bước lên chiếc xe của người con trai ấy rồi biến mất..... Tất cả như 1 trò đùa....... thật trớ trêu... thật tàn nhẫn............. như 1 trò chơi số phận nghiệt ngã và cay đắng .........................
Chiếc xe lao vút đi trong màn đêm. Trong xe là 1 cô gái với mái tóc nâu ánh vàng xinh đẹp, đôi mắt xanh sâu thẳm mang 1 màu u tối. Bên cạnh cô là 1 anh chàng lãng tử, có nụ cười ngọt ngào đầy mê hoặc...
Candy im lặng không hề lên tiếng.. Cái im lặng chứa đựng 1 sự đau đớn xé lòng. Cả 1 bầu không khí ngột ngạt. Chiếc xe màu bạc xé gió đi trong màn đêm. Từng cơn gió thổi tung bay mái tóc mềm mượt màu nâu sẫm của Katsuki. Vẻ mặt anh có chút gì đó phiền muộn...
**FLASH BACK 1**
_ Nhóc Kẹo Ngọt!!!!!^^!!_ Katsuki ngồi trong chiếc xe hơi màu bạc tươi cười vẫy tay gọi Candy khi thấy cô chạy ra từ trụ sở công ty Stars.
_ Kat-kun?_ Candy nhướn mày nhìn anh. Hình như tâm trạng cô không được tốt lắm.
_ Bất ngờ không?_ Katsuki nháy mắt tinh nghịch.
_ Anh đã hẹn em ở nhà hàng King rồi mà?
_ Hì, nhóc thật là... nhóc không nghĩ, chờ đợi nhóc sẽ khiến anh mòn mỏi đến chết mất sao?_ Katsuki dịu dàng đáp lại.
_ Anh làm em sởn cả da gà rồi đó nhá!_ Candy giả vờ rùng mình.
_ Ừ! Không đùa nữa!hì! có chuyện gì hả Candy?_ Katsuki đang cười đùa thì bỗng dưng nghiêm mặt hỏi.
_ Không! Có gì đâu chứ? sao tự dưng anh lại hỏi thế? làm em giật cả mình._ Candy khựng lại trong 1 thoáng rồi khẽ nở 1 nụ cười nhẹ.
_ Nhóc Candy ngốc!>'.'<!_ Katsuki lắc đầu thở dài với ánh mắt buồn bã_ thời gian anh ở bên em lẽ nào không đủ để anh hiểu được chút gì trong em sao? Anh là người vô tình đến thế trong mắt em có phải không?
_ Không phải vậy mà!_ Candy chợt thấy có lỗi._ Em không hề có ý đó..._ cô cúi gầm mặt... dáng điệu đó thật sự khiến Kat-kun dù giận Candy đến đâu cũng phải thứ tha...
_ Thôi... Anh biết anh chẳng là gì...thế nên....haiz_ Katsuki khẽ thở dài.
_ Anh đừng nói thế!_ Candy trừng mắt nhìn Katsuki rồi khuôn mặt cô lại thản nhiên lạnh lẽo_ nếu như anh tự coi thường bản thân mình không có chút giá trị nào để có thể có 1 vị trí nhất định đối với em thì tốt nhất là anh đừng xuất hiện trước mặt em làm gì.
_ Lại cái kiểu ăn nói độc mồm độc miệng ấy rồi_Katsuki vờ trách móc_ anh nghe quen rồi nên không nói làm gì, chứ nhóc cứ ăn nói cái kiểu xấu tính như vậy dễ làm người khác buồn lắm đó.
_ Thế à?_ Candy đáp lại 1 cách hững hờ_ em cứ tưởng là anh không biết giận!
_ Này! Nhóc Candy xấu xa! chỉ vì giận quá nhiều mà người nào đó cứ thản nhiên mặc kệ, cuối cùng chỉ mình anh bị thiệt, thế nên không thèm giận nữa! Cách nhóc quan tâm người khác thật lạ lùng! Nhưng thật may là anh hiểu nhóc hơn nhóc nghĩ đó!_ Katsuki mỉm cười.
_ Ừm! Mà anh đừng gọi em là nhóc nữa.._ Candy ậm ừ rồi nói tiếp_ em không còn là cô nhóc 7 tuổi ngày ấy đâu!
_ Ừ! Anh biết mà! Dù sao anh cũng đã đến tận đây đón em rồi, thì em cũng nên lên xe cùng đến nhà hàng với anh chứ?_ Katsuki bước ra khỏi xe, trịnh trọng mở cửa mời Candy.
_ Vâng._ Candy gật đầu, trước khi bước vào xe còn khẽ quay đầu nhìn lại.." Kid à... em đã sai hay sao? là lỗi của em ư?......em biết phải làm gì bây giờ?..."...........
** END FLASH BACK 1**
** FLASH BACK 2**
_ A lô! Có chuyện gì vậy?_ Candy xin phép ra ngoài nghe điện thoại.
_" Ừm! Tí nữa cậu đến nhà tớ chút được không?"
_ Có chuyện gì sao?
_ " Tớ muốn cho cậu biết 1 chuyện. Nhưng bây giờ tớ không ở nhà. Chừng 11h, được chứ? nếu không thì thôi. Thực ra tớ đã giải quyết xong 1 số việc, nhưng còn chút khúc mắc, nên muốn nhờ cậu giúp. Nếu muộn quá thì để hôm khác cũng được"
_ Tớ biết rồi! Tớ sẽ đến!
_ " Ừ! Thanks cậu trước, Candy à!"
_ Không có gì! Bye!_ Candy lạnh lùng cúp máy. Hít 1 hơi dài, rồi lại bước vào đối mặt với người cô không hề muốn nhìn thấy 1 chút nào. Anh đã lừa dối cô!!!
**END FLASH BACK 2**
.. Chiếc xe vẫn lao vút trong màn đêm. Tưởng như chẳng hề có điểm dừng. Candy lạnh lùng nhìn những ánh đèn đường. Đôi mắt xanh xinh đẹp như sẫm lại, mang 1 vẻ cô đơn đẹp đẽ nhưng hoang dại. Katsuki không biết nên làm gì. Anh thật sự không biết nên bắt đầu như thế nào nữa. Dù sao anh cũng hiểu, anh đã phạm sai lầm. Nhưng chỉ bởi vì anh quá yêu cô, như thế cũng là cái tội hay sao? Tuy nhiên, đó không phải là lý do khiến anh chẳng thể mở miệng nói với cô câu nào. Thật sự là cô có giận anh. Nhưng hình như bây giờ, đối với cô, đó chẳng là chuyện gì cả. Chuyện vừa xảy ra mới là điều làm cô đau lòng. Càng suy nghĩ, Katsuki càng cảm thấy khổ đau và tuyệt vọng...
KÉT!!!!!!!!!!!!
Chiếc xe đang lao vút bỗng đột ngột dừng lại. Cả người Candy như đổ ập về phía trước! Cô giật mình thảng thốt nhìn Katsuki!!
_ Anh làm cái trò gì vậy?!!!!_ Candy trừng mắt nhìn Katsuki với ánh mắt giận dữ.
Katsuki không trả lời. Anh quay lại nhìn cô.Rồi cuối cũng khẽ hỏi:
_ Tại sao?_ Ánh mắt anh tràn đầy nỗi đau không lời.
_ !!!??!_ Candy nhíu mày.
_ Thôi....Không có gì đâu...._ Katsuki thở dài rồi lại hỏi_ em còn giận anh không?
_ Chuyện gì?_ Candy vẫn với giọng điệu ngạo mạn thường ngày, hỏi lại.
_ Chuyện anh không nói với em rằng ta đi ăn tối với ông ngoại của em!
_ Không sao.
_ Anh xin lỗi.... anh..
_ Không cần xin lỗi._ Candy ngắt lời Katsuki._ nếu ngay từ đầu anh đã quan tâm em nghĩ gì, em muốn gì, em cần gì thì anh đã chẳng hành động như vậy_ Candy nhìn thẳng vào mắt Katsuki_ anh rốt cuộc muốn gì ở em? tại sao anh với em không thể cứ như trước đây? Như ngày xưa không tốt hay sao? Anh ở bên em, chơi với em, em cũng ngày ngày bên anh, chơi với anh. Anh luôn luôn là người anh trai tuyệt vời của em...
_ ANH KHÔNG MUỐN!!!!_ Katsuki hét lên._Anh không phải là ANH TRAI CỦA EM!!!!!!!!!! Và anh lại CÀNG KHÔNG MUỐN TRỞ THÀNH ANH TRAI CỦA EM!!!!!!!!! EM KHÔNG HIỂU HAY KHÔNG CHỊU HIỂU???!!!!!!!!_ Katsuki nhấn mạnh từng chữ.
_......._ Candy im lặng không đáp trả. Nói làm gì cơ chứ? Đúng như Katsuki nói, Candy rõ ràng hiểu, nhưng lại cố tình không chịu hiểu. Bản thân cô biết không thể nào trốn tránh, nhưng vẫn không thể nào đối mặt. Con người Candy là như thế. Trong thâm tâm. Candy biết cô không còn sự lựa chọn nào khác, nhưng cô vẫn ngang bướng muốn chống lại. Cô đã từng sẵn sàng trở thành con búp bê xinh đẹp trong tay ông, tùy ông điều khiển, chỉ để đạt được mục đích trả thù. Nhưng bây giờ, Candy không còn 1 mình nữa... cô không phải là người cô độc... cô không phải là búp bê không tình yêu, không cảm xúc... bởi vì.... Kid.......là anh.... người đã bên cô thời thơ ấu... người đã yêu cô bằng tất cả linh hồn mình.... người đã chấp nhận chịu sự đau khổ yêu cô vô điều kiện..... nhưng quan trọng nhất là bởi vì... cô cần anh... cô cần anh ở bên cô như thế... mãi mãi như thế......... dẫu biết rằng tình yêu đó có lẽ chẳng bao giờ trở thành hiện thực... dẫu cho tất cả chỉ là ảo mộng... thì cô vẫn muốn bảo vệ anh, vẫn muốn được anh ôm vào lòng mỗi khi cô mệt mỏi.....
_ Đó là người em yêu?_ Katsuki nhắm mắt lại, ngả đầu tựa lên ghế, môi run run.
_ .......Không......_ Candy khe khẽ đáp lại.... dường như cô lo sợ rằng... những lời nói này sẽ bị trời đất kia nghe thấy... 1 lời nói dối lòng......
_ .. Thà em giết anh đi còn hơn ... Candy à......_ Katsuki nghẹn ngào thốt ra, giọng anh như khản đặc lại_ tại sao phải lừa dối anh?... tại sao em phải lừa dối chính mình như vậy?_Katsuki kéo Candy quay sang nhìn thẳng vào mắt mình_ ở bên em ngần ấy năm... em không phải là 1 người giỏi nói dối........ em là đồ ngốc... là đồ ngốc..._ và rồi từ khóe mắt anh... 1 giọt nước mắt lăn dài...
.... nước mắt lấp lánh khiến Candy sững sờ....cô dường như đóng băng trong đôi bàn tay anh.... đôi bàn tay ghì chặt lấy vai cô... không rời... anh không ôm cô....hay thật ra... anh không dám ôm cô?..... Lúc nào Katsuki cũng vậy.... anh sợ cô bị tổn thương nên chẳng bao giờ dám chạm đến cô.... anh sợ cô xa lánh anh nên chẳng dám liều lĩnh.... anh sợ cô sẽ nhìn anh bằng ánh mắt vô cảm hoặc tràn đầy oán ghét nên chẳng bao giờ dám vượt qua giới hạn........ anh đã sống mà lo sợ như thế.... ngày qua ngày... tình yêu ấy giết chết trái tim anh.... tình yêu đầu đau khổ mãi lưu luyến không thể nào từ bỏ....
_ Ngay cả khi người con trai đó hôn 1 người con gái khác.... em... vẫn yêu?_ Katsuki dường như nấc lên thành tiếng, anh khó khăn nói ra từng tiếng.
Candy nhìn Katsuki, rồi khẽ quay mặt đi, tránh ánh mắt anh. Đôi mắt cô khẽ lay động. Anh nói đúng. Cô là đồ ngốc. Dù cho là như vậy... chỉ cần Kid ôm cô vào lòng, chỉ cần anh nói 1 câu xin lỗi.... cô chấp nhận... cô sẽ thứ tha tất cả....Nhưng cô biết... không phải là lỗi của anh.... có lẽ chỉ là hiểu lầm....bởi vì người con gái ấy là Salasa...bởi vì cô nghi ngờ rằng chính Salasa là người sắp đặt mọi chuyện.... Lí do vì sao... cô không cần biết.... chỉ cần cô hiểu và tin rằng anh sẽ không bao giờ phản bội cô...thế là đủ.....
Katsuki cắn chặt môi... hóa ra... trong lòng cô chưa bao giờ có anh.... anh thật là ngốc nghếch.... anh đã bên cô... lặng lẽ bên cô.... chỉ để........ chờ đợi và chờ đợi.... biết trái tim cô tồn tại bóng hình người khác nên anh chỉ biết chờ đợi..... chờ đợi cô dần dần lãng quên đi hình bóng ấy..... anh đã chờ... đã đợi biết bao nhiêu lâu........... vậy mà tại sao??!!!!!!!!!!! Tại sao người con trai ấy lại xuất hiện?! Tại sao lại khiến trái tim cô chỉ thuộc về 1 mình người đó?!!!!! Tại sao?.... Katsuki đau khổ nhìn Candy.... nước mắt lăn dài..... lăn dài........... bao tháng năm qua... anh vì cái gì mà chờ đợi? vì cái gì mà khờ khạo như thế?... Cô là đồ ngốc.... là đồ ngốc không hiểu trái tim anh..... anh muốn hét thật to với Candy như thế....... nhưng.... anh lại là kẻ khờ dại hơn... ngu ngốc hơn............. anh không muốn mãi mãi như thế này..........
_ anh sẽ không như thế này nữa.... sẽ không như thế này nữa........ Candy à!!..._ Katsuki cắn chặt môi.. dường như có chút mùi vị của máu dần lan vào miệng anh...Đúng vậy. anh sẽ không như thế này nữa... anh muốn 1 lần được ôm cô vào lòng. Anh muốn 1 lần được chạm vào đôi môi kia. Anh muốn 1 lần liều lĩnh bất chấp tất cả để được bên cô. Anh.... sẽ không đợi chờ như vậy nữa... tình yêu của anh.... đã vượt quá giới hạn từ rất lâu... rất lâu rồi...._ Anh xin lỗi_ Katsuki nói 1 câu cuối cùng, rồi quay lại lái xe. Ánh mắt anh dường như thay đổi.
Candy có chút dự cảm không lành... rốt cuộc anh muốn làm gì đây?!
Studio S.
_ Anh là....????_ Candy ngửng đầu nhìn người con trai vừa va phải, đang lúi cúi nhặt xấp tài liệu đưa cho cô với vẻ sửng sốt không nói nên lời.
_ Tôi xin lỗi_ người con trai nở 1 nụ cười thật tươi, rồi cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy người con gái đang đứng trước mặt mình_ Candy????!!!!!!! Em phải không???!!_ 1 câu nói thốt ra, khiến Kid vừa đi tới nghe được đã phải nhíu mày.
_ Anh là Katsuki??!!!!!!!??!!!!_ Candy cũng tỏ ra vui mừng không kém.
_ Ừm !! Đúng rồi! Cô bé ngốc!!_ Katsuki nở 1 nụ cười rạng ngời không thua kém gì Kid, khẽ cốc nhẹ lên đầu Candy 1 cái_ em đã lớn thật rồi!
_ Tất nhiên. Cũng 5, 6 năm rồi ấy chứ!_ Candy mỉm cười đầy kiêu ngạo._ em không phải là con nhóc ngày xưa đâu nhé!
_ Ừ! anh biết rồi! Anh cũng có nói em là cô bé đanh đá như hồi trước đâu!!_ Katsuki nháy mắt.
_ Anh thật là!! Em đánh anh bây giờ!_ Candy giơ tay lên, giả vờ chuẩn bị đánh.
_ Woa!! bữa nay còn biết dọa anh cơ à?? to gan ghê ta!!_ Katsuki vờ ngạc nhiên.
_ Ừ! Nhưng không phải dọa đâu nhá! _ Candy phụng phịu_ đánh thật cơ!
_ Em dám đánh anh???
_ Dĩ nhiên! tại sao lại không?_ Candy hỏi vặn lại.
_ chậc!! Lâu nay không có anh dạy bảo nên thành ra hư thế này à??haha!_ Katsuki lại cười. Nụ cười của anh không như nụ cười của Kid. Kid có nụ cười rạng ngời như ánh mắt trời, 1 nụ cười dịu dàng, không có chút bụi trần. Còn Katsuki lại khác. 1 nụ cười ngọt ngào say đắm lòng người.Quyến rũ như ác ma. Trong sáng như 1 thiên thần. Lạnh lẽo như băng giá. Nhưng cũng có chút ấm áp của tia nắng ban mai. Nếu nói về nụ cười, thì phải nói, Kid không thể sánh bằng người con trai này. Vẻ cao ngạo toát ra từ anh cũng khác hẳn với sự lạnh lùng của Kid.Đứng bên cạnh, người con trai này và Candy quả nhiên vô cùng đẹp đôi.
_ ai hư?? có anh càng ngày càng devil ra ấy!_ Candy nhướn mày 1 cái, rồi quay mặt đi chỗ khác.
_ Ủa? giận rồi sao?
_ Không.
_ Giận thật rồi! hix!!_ giọng buồn buồn.
_ Ai thèm giận anh chứ! hứ!
_ Candy ơi!
_ gì?_ Khó chịu.
_ Quay lại đây coi nào! em sao càng ngày càng ghê gớm thế hả?hix!
_ ừ!! Càng ngày càng ghê gớm thế đó!hì!!
_ Cười rồi kìa!! Đúng là nhóc Kẹo Ngọt!!!
_ Cái mặt anh trông ghét quá đi!!!!!!_ Candy véo 2 má của Katsuki làm anh chàng đau điếng, trên môi cô nở 1 nụ cười tươi tắn xinh đẹp.
_ Đau anh mà!! Em thật là!!_ Katsuki xoa xoa 2 má._ mà này, em không định chào hỏi anh sao? 5 năm rồi mới gặp lại nhau mà, phải không?_ Katsuki dang rộng 2 tay, chờ đợi Candy ôm lấy mình, trên môi khẽ nở 1 nụ cười ngạo mạn nhưng với sức hấp dẫn không thể chối từ.
_ Mừng anh trở về! Katsuki!_ Và tất nhiên, đúng như mong đợi của anh chàng, Candy khẽ mỉm cười rồi ôm lấy anh.
Và giữa thanh thiên bạch nhật, trước con mắt của Kid và Salasa, người con trai ấy và Candy đã ôm chầm lấy nhau. Katsuki nhìn Candy 1 hồi lâu rồi đặt 1 nụ hôn nhẹ lên đôi môi xinh đẹp.
Candy cũng không có chút gì gọi là phản kháng, cô vẫn mỉm cười với anh chàng ấy. Trong lòng Kid, cảm giác khó chịu dấy lên 1 cách rõ ràng và mãnh liệt. Máu chảy rần rật trong huyết quản . Kid khô khốc nhìn cảnh ấy, tay siết chặt. Lần đầu tiên Kid cảm nhận được cái cảm giác ghen tức sôi sục, dâng trào như đang muốn bùng nổ ra ấy. Rốt cuộc, hắn ta là ai?????!!!!!!
Tim Kid như thắt lại, đau nhói cái cảm giác lo sợ sẽ mất Candy lại ùa đến. Nhưng lần này... rõ ràng hơn... mãnh liệt hơn....... 2 hàm răng nghiến chặt, Kid nhìn chằm chằm vào người con trai ấy... trong ánh mắt chứa đựng sự giận dữ vô hình mà chưa bao giờ Kid thể hiện......
Salasa đứng bên cạnh, nhìn Kid như thế, không hề tỏ ra có chút lo lắng nào. Ngược lại, trên môi cô còn khẽ nở 1 nụ cười tinh quái đầy ẩn ý. Không ai biết được rằng, trong lòng cô đang nghĩ ... ".... chuyện hay đã bắt đầu rồi..........và tất cả đều đúng như dự định.........."
hẹn gặp lại pà kon ở chap sau
" cho em 1 giấc mơ... giấc mơ tình yêu ngọt ngào bên anh.... hãy cho em 1 giấc mơ dài.... 1 giấc mơ hạnh phúc dẫu biết rằng đó chỉ là ảo mộng..........."
Kid nhìn 2 người ấy hồi lâu... với ánh nhìn giận dữ. Salasa khẽ nở 1 nụ cười, trong lòng vô cùng thích thú" ha, Kid sắp không chịu đựng được nữa rồi" rồi thì thầm đếm."..3........2...........1!!!!over!!!"
Kid quay người bỏ đi! Đúng như dự kiến của Salasa. Cô biết, Kid đang ghen. Ghen tuông. Giận dữ. Nhưng... Kid vốn không thể rời xa Candy được!! Và Kid cũng chẳng thể nhảy vào đấm cho Katsuki 1 cú cho bớt tức tối! Bởi vì... Kid là người hiểu lí lẽ... 1 nụ hôn đối với Candy chẳng là gì... có thể, với Candy đó chỉ là 1 cử chỉ xã giao nhưng còn Kid... đối với Kid đó là nụ hôn của người con gái mình yêu thương nhất với 1 người con trai... nhìn qua cũng hiểu là người con trai ấy có tình cảm đặc biệt đối với cô ấy. Và Kid, không thể chấp nhận được nữa nên đành quay lưng bước đi... Đánh người con trai ấy cũng chẳng được gì... vả lại... Kid lo sợ... nếu như Candy thấy Kid vô cớ đánh người thì... Candy chắc chắn sẽ bảo vệ cho người con trai ấy, và đồng thời nhìn Kid bằng ánh mắt lạnh lùng .. Kid sẽ không thể nào chịu đựng được cái cảm giác đau khổ đó..... chính vì vậy, Kid chọn cách im lặng bỏ đi... dù cách này... cũng khiến Kid bị tổn thương vô cùng..
Salasa đi theo Kid. Trước khi đi còn quay đầu nhìn Katsuki và Candy đang chuyện trò vui vẻ mà không để ý đến sự có mặt của Kid và cô " Candy à, ... đã đến lúc cậu phải lựa chọn rồi.... cậu sẽ chọn gì đây? Tình yêu hay quyền lực?...Katsuki hay Kid?... tớ đang rất mong chờ vào quyết định của cậu đấy.....và tớ biết... mất Kid hay Katsuki... đối với cậu mà nói là việc vô cùng khó có thể tưởng tượng... nhưng mà Candy à, hãy nghĩ xem... ai mới là người cậu cần...cậu phải chọn lựa... 1 trong 2...2 người luôn luôn yêu cậu... 2 người dành trọn tình yêu đầu tiên cho cậu..... 2 người sống và tồn tại vì cậu.....2 người con trai tuyệt vời sinh ra chỉ là dành cho cậu... hãy cho đi... Candy à... để không làm cậu và 2 người ấy bị tổn thương thêm nữa.. 1 trong 2................. hoặc là.... không ai cả...."
Kid đứng trên sân thượng trong tiết trời bắt đầu ấm áp của những ngày đầu tháng 3. Mái tóc đen huyền khẽ bay nhẹ trong làn gió, tô điểm cho khuôn mặt xinh đẹp với ánh nhìn xa xăm sâu thẳm. Quả là tuyệt mĩ! Trên khuôn mặt thanh tú ấy còn vương vấn 1 nỗi buồn khôn tả. Người con trai này đúng là tuyệt tác! Ngay cả lúc đau khổ vẫn toát ra vẻ huyền bí phương Đông và nét đẹp kì ảo như 1 vị thần. Salasa tiến đến từ sau lưng Kid, tựa lưng vào lan can, đứng bên cạnh rồi khẽ thì thầm:
_ tại sao anh lại bỏ đi như thế?
_..._ Kid im lặng không nói gì. Khuôn mặt vẫn như lúc ban đầu. Lạnh lẽo. Băng giá.. Nhưng trong đôi mắt đen sáng như ngọc bích ấy.. vẫn cháy rực 1 ánh lửa như muốn thiêu đốt cả bầu trời.
_ tôi thấy rất lấy làm lạ.. về phản ứng của anh._ Salasa nói.. trên miệng khẽ nở 1 nụ cười kì lạ._ anh không thấy tức giận sao?
_ nếu người con trai đó... là người cô yêu tha thiết... là người cô dành tất cả tình cảm yêu thương... khi nhìn thấy cảnh đó.. dù Candy là bạn thân thiết của cô đi nữa.. cô sẽ có cảm giác như thế nào?_ Kid hít 1 hơi thật dài, rồi quay đầu lại hỏi._ tôi nghĩ... cô sẽ hiểu được cảm giác của tôi... cảm giác của tôi... cay đắng hơn cái cảm giác tôi nói cô tưởng tượng nhiều._ trên đôi môi Kid khẽ nở 1 nụ cười nhạt nhòa yếu ớt..
_ Ừ! Tôi biết! Nhưng... tôi có hỏi anh cảm thấy như thế nào khi bắt gặp cảnh đó đâu?_ Salasa nhìn thẳng vào mắt Kid, nụ cười kì lạ trên môi vẫn chưa dứt._ chỉ là anh quyết định quay lưng bỏ đi... nếu người khác, không phải tôi nhìn vào, thì chắc chắn sẽ cho rằng... người đơn phương là anh! LÀ ANH!!! chứ không phải anh ta!!! Và anh là kẻ thua cuộc!! Anh biết không?
_ Thua cuộc?_ Kid như tự cười khẩy chính bản thân mình_ trong tình yêu, tôi vốn đã là kẻ thua cuộc từ lâu lắm rồi! Từ 10 năm trước! Tôi đã thua Candy! Đã chỉ biết ngóng trông và đợi chờ... như 1 kẻ ngốc!!! 1 kẻ điên cuồng chỉ biết đắm chìm trong giấc mộng không bao giờ thành hiện thực!! nhưng... biết là đau khổ mà tôi vẫn cứ lao vào, biết tâm hồn mình sẽ tan nát nhưng vẫn cứ si mê Candy... 1 cách cuồng dại...
_ Anh quả nhiên là 1 trong những tên đại ngốc! Candy... tuy có những nỗi bất hạnh không ai sánh bằng nhưng... cô ấy cũng là người vô cùng hạnh phúc... anh có hiểu không?_ Salasa khẽ thở dài.
_ Tôi không biết.... hạnh phúc hay không là do cô ấy tự cảm nhận... yêu Candy... muốn đem lại hạnh phúc cho Candy... nhưng bản thân tôi... cũng không hiểu nổi mình có làm cho Candy cảm thấy hạnh phúc hay không nữa....
_ Candy thực ra là người rất hạnh phúc... trong tình yêu... cô ấy là người quá ư hạnh phúc... _ Salasa nói... trong giọng nói ấy chất chứa 1 nỗi đau không lời._ nhưng, hạnh phúc là thứ cảm xúc mà mỗi con người phải tự kiếm tìm. Candy có hạnh phúc ngay trước mắt mà không biết níu giữ... còn tôi_ Salasa quay lại nhìn Kid với ánh mắt long lanh nước, 1 giọt nước mắt khẽ đọng lại trên mi_ còn tôi là kẻ luôn kiếm tìm hạnh phúc mà chưa bao giờ có được.. hạnh phúc ư? Tất cả chỉ là 1 viễn cảnh xa vời... 1 giấc mơ ngọt ngào cay đắng......_ Salasa khẽ nở 1 nụ cười... 1 nụ cười xinh đẹp đáng yêu như thiên thần, trong sáng như pha lê.
Và trong 1 thoáng... chỉ 1 khoảnh khắc nhỏ nhoi.. trong cuộc đời... lần đầu tiên... lần đầu tiên trái tim Kid đã đập lệch nhịp vì 1 người con gái... không phải là Candy....
.... nhưng... đó là lỗi của Kid hay sao?........
.... trong giây phúc khổ đau... khi thấy Candy hôn người con trai khác....
.... thì việc Kid xao lòng trước 1 người con gái khác... dẫu chỉ trong 1 khoảnh khắc mong manh ấy... là tội lỗi hay sao?
... lỗi của Kid.. hay của Candy?...
Không ai biết trước được điều gì... cũng chẳng thể nói là lỗi của ai cả....
... nhưng có 1 điều.... tương lai... giông tố đã bắt đầu nổi lên..........
.... và tình yêu của Kid và Candy....những ngày bình yên hạnh phúc.... đã trở thành dĩ vãng.... kể từ giây phút này............
giới thiệu nhân vật mới:
Con trai của Tập đoàn WS, đã đi du học ở Mỹ 5 năm, hiện đang là 1 Thần tượng cực kỳ hot! với nụ cười quyến rũ chết người, giọng ca và vũ đạo tuyệt đỉnh!
Quen Candy năm cô 7 tuổi. Hiện Katsuki 19 tuổi.
Tính cách: lạnh lùng, kiêu ngạo, biết sử dụng những gì mình có, luôn tìm mọi cách để đạt được mục đích của mình, nhưng là 1 chính nhân quân tử!
là 1 trong 2 ứng cử viên sáng giá nhất trong số những vị hôn phu mà ông ngoại Candy lựa chọn( người còn lại là ai thì... tiết lộ sau nhá)
_ Điểm yếu: giống như Kid, yêu Candy say đắm... nên... luôn luôn chịu thua Candy! không thể phản kháng lại những trò nghịch ngợm của cô! Và đôi khi quá lí trí nên... anh trông như 1 người không có trái tim và không tồn tại cảm xúc!
Candy mỉm cười khi thấy Kid và Salasa, liền kéo tay Katsuki ra giới thiệu:
_ Kid à!!!! Đây là anh Katsuki!!! người anh hiền lành dễ thương của em đó!!_ Candy nở 1 nụ cười xinh đẹp, đôi mắt lấp lánh những tia sáng.
_ Ừm! Chào anh!_ Kid nhìn thấy Candy như thế, trong trái tim anh như bị dao đâm 1 nhát. Khó khăn lắm Kid mới có thể gật đầu chào lấy lệ.
Candy thấy Kid có vẻ bình thường, nên không để ý lắm, quay ra giới thiệu Kid cho Katsuki:
_ Kat-kun à!! Đây là Kid..là...
Candy chưa kịp nói hết lời thì Salasa đã mỉm cười đầy tà ý, liền chặn lời:
_ là Shinichi Yemata, người yêu của Candy!!!hì! Bất ngờ quá phải không?_ Salasa nháy mắt 1 cách vui vẻ, ngây thơ vô( số) tội_ cuối cùng thì cô bé Kẹo Ngọt đáng yêu của anh cũng đã tìm lại được tình yêu của mình rồi!!! Kat-kun à!!!!hihi!
Trong thoáng chốc, nét mặt Katsuki đột nhiên sa sầm. Đôi mắt cháy lên ánh nhìn giận dữ. Salasa mỉm cười thích thú. Còn Kid thì nhìn Katsuki với ánh mắt kiêu ngạo đầy thách thức!!!!!! Cả 2 trừng mắt! không ai chịu nhường ai!!!! Nhưng... bỗng dưng trên miệng Katsuki khẽ nở 1 nụ cười kì lạ... 1 nụ cười khiến Kid tức sôi máu..1 nụ cười ngọt ngào đầy ma lực... 1 nụ cười giễu cợt... 1 nụ cười khiến Kid cảm nhận rằng anh ta mới là kẻ thắng cuộc.. :
_ Chào anh! Rất hân hạnh được làm quen!_ Katsuki lịch thiệp đưa tay ra bắt tay Kid.
Kid khẽ nhíu mày, rồi cũng nhanh chóng đáp lại 1 cách vô cùng lịch sự và nhã nhặn. Dù trong lòng anh bây giờ chỉ muốn đánh chết người con trai đang đứng trước mặt mình.
Salasa hơi ngạc nhiên chút xíu, nhưng rồi cô nhanh chóng hiểu ra được vấn đề" Kat-kun có vẻ tự tin quá....hì! quả nhiên chuyện hay sắp xảy ra! như đúng kế hoạch! cả anh nữa... Kid!!!! Anh cũng làm tôi vô cùng bất ngờ đấy!Thật không uổng phí bao công sức của mình! Quá hoàn hảo! Candy à! Để xem!!!!! Cậu sẽ làm gì trong trò chơi mà tớ là Thượng đế!"
__________________________________________
_ Candy à, chúng ta đi ăn thôi!_ Kid dịu dàng nói với Candy, trong khi cô đang đọc 1 xấp tài liệu vô cùng chăm chú.
_ Ừm! Sao?_ Candy gật gật đầu, rồi ngước nhìn hỏi Kid với ánh mắt ngạc nhiên.
_ Thì anh nói em đi ăn cùng anh thôi mà!
_ Mấy giờ rồi hả anh?_ Candy khẽ nhíu mày.
_ 7h30 rồi! cũng khá muộn rồi! Em không định ăn gì sao?_ Kid lo lắng.
_!!!!!!!!_ Candy mở to đôi mắt khi nghe Kid nói bây giờ đã là 7h30!!!!!!!!!!!
_ Sao vậy?
_ em.. em xin lỗi! em phải đi! anh đi ăn 1 mình có được không?_ Candy vội vàng lấy chiếc túi xách.
_ đi đâu?_Trong phút chốc, không kiềm chế được, Kid đã buột miệng hỏi 1 câu.
_ em xin lỗi! Em có hẹn với Kat-..._ Candy chưa kịp nói hết lời thì...
_ Kat-kun thân yêu của em?_ Kid khẽ cười khẩy.
_ hử?_ Candy nhướn mày 1 cái, khi thấy Kid như vậy_ có chuyện gì khiến anh không vui ư?
_ chuyện gì thì em phải hiểu chứ?
_ Anh... ghen à?_ Candy nghi hoặc.
_ em không cần quan tâm đến anh làm gì! em cứ việc lo lắng cho Kat-kun dễ thương của em ấy!_ Kid đáp lại, trong giọng nói của anh tràn đầy nỗi ghen tức, sự giận dỗi.
_ ơ...._ Candy thật sự không ngờ Kid lại biểu hiện như thế.
_ Sao em còn chưa đi đi! HẮN TA ĐANG CHỜ EM ĐÓ!!!!!!!_ Kid nói, trong ánh mắt chất chứa nỗi đau.
_ em không thể hiểu anh muốn gì nữa, Kid à!_ Candy nhìn Kid thật lâu.
_ Ừ! Em không hiểu được anh đâu!_ Kid quay lưng lại phía mặt Candy, cố che đi khuôn mặt đau khổ vì bất lực của mình._ em đi đi!
_ anh giận em?_ Candy không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc là vì sao mà Kid lại tỏ thái độ như thế cơ chứ? Kid luôn luôn dịu dàng... luôn luôn mỉm cười với cô... chứ không phải thế này... lạnh lùng quay lưng, tránh ánh mắt của cô... cô đã làm gì sai sao?
Làm gì sai khiến Kid không thèm nhìn mặt cô? Khiến Kid đối xử với cô lạnh lẽo băng giá như thế?
Candy thấy hụt hẫng. tâm hồn cô như đang dần đóng băng theo... trái tim cô khẽ nhói lên..
Candy chẳng còn chút hứng thú nào để đi với Katsuki nữa... tất cả tâm trạng của cô đã bị phá hỏng.....
_ anh không giận em!_Kid nói, anh vẫn không thể quay lại nhìn thẳng vào đôi mắt xanh sâu thẳm của Candy._ anh cũng chẳng có quyền gì để giận em cả. Em muốn đi đâu, muốn làm gì là quyền của em, anh không thể nào can thiệp. Em là người tự do, anh không thể ràng buộc em bởi vì sự ích kỷ của mình.... anh không có quyền... em biết mà...
_ em không đi nữa..._Candy rút điện thoại ra, định gọi cho Katsuki.
_ thôi,em không nên cho người ta leo cây như thế!_ Kid khẽ khàng.
_ Bây giờ em chẳng còn tâm trạng để đi nữa!_Candy thẳng thừng.
_ Tại anh sao?_ Kid nhếch mép_ là tại anh chứ gì? Phải không?
_ Không!
_ Em đừng bận tâm đến anh! Anh không phải là đứa con nít không biết điều!
_ Em đâu nói anh là trẻ con?????_ Candy nhướn mày_ anh đừng vô duyên vô cớ nổi giận như thế!! Anh ghen những chuyện chả ra gì!!!!!!
_ Không ra gì????? Không đâu ư???!!!!!!_ Kid khẽ rít lên qua kẽ răng, quay mặt lại đối diện và nhìn thẳng vào mắt Candy_ em nghĩ anh điên sao? em có hiểu cảm giác của anh không??
_ anh sao vậy chứ?_ Candy giật mình, tự dưng cô thấy sợ.
_ Anh chẳng sao cả!! Rốt cuộc thì, ai mới là người yêu của em!!!!!!!!?????????????? Là anh hay là hắn ta???!!!!!!! Hay anh chỉ là 1 kẻ thế thân?!!!!!!!!!!!!!_ Kid như muốn gào to lên!!!!!
_ Không!!!!!!! anh ấy là anh trai của em!!!!!!!! Anh phải hiểu cho em chứ!
_ Anh trai??????_ Kid cười khẩy_ anh trai có tình ý với em gái? Nực cười quá đi!!!!!!
_ em......._ Candy không biết nói gì nữa.......
_ em biết? đúng không?_ Kid đau khổ nói.
_ ... ừm... em biết điều đó..........
_ Vậy à?_ Kid khô khốc nhìn Candy_ Candy à....... rốt cuộc... rốt cuộc anh là gì đối với em?....... em yêu anh... hay là yêu anh ta?..... à không.... thật ra... em có yêu anh không? có yêu anh không? Candy!!_ Kid khó khăn lắm mới nói ra được, ánh mắt anh tràn ngập nỗi đau, chỉ mong cứu vớt được cảm xúc của mình lúc này......... chỉ cần... chỉ cần Candy nói 1 câu... 1 câu duy nhất....... tất cả sẽ trở lại bình thường.......... tất cả... Kid sẽ chấp nhận tất cả... chỉ cần Candy nói dẫu chỉ 1 lần....................... Kid chờ đợi...... hi vọng.......
Candy hé mở đôi môi xinh đẹp đỏ mọng của mình... cô đang định nói điều gì đó...lòng kid đầy thấp thỏm... nửa vui mừng... nửa lo sợ....... câu nói Candy sắp sửa thốt ra......:
_ Em........_ Candy không thể nói được gì.. cô quay đầu sang chỗ khác, lảng tránh ánh mắt của Kid....
Trái tim Kid....... vỡ vụn....... trước mắt anh tối sầm....... xung quanh anh.... lạnh lẽo băng giá....... tối tăm......... cảm giác như tất cả sụp đổ hoàn toàn dưới chân mình.... Kid cố gắng đứng vững... đôi mắt trống rỗng vô hồn....... Candy.... tại sao? ... Tại sao em lại đối xử với anh như thế này?.... sao em không trả lời?....... em không thể nói ư? không thể nói cho anh nghe dẫu chỉ là giả dối ư?........
Mắt Kid đỏ ngầu...... đôi môi run run lộ rõ vẻ đau thương:
_ Em đi đi........_ Kid quay lưng, dáng anh cô độc bên khung cửa sổ đầy gió...
Candy đau đớn nhìn anh........" em xin lỗi!!!!!!!!! em xin lỗi............. hãy tha thứ cho em........ Kid à....... câu nói ấy....... em chẳng thể nào thốt ra......... em không thể......... xin lỗi........................" Candy cắn chặt môi, và quay lưng bước đi.........
Kid thẫn thờ... lòng tan nát.......... tình yêu của anh....... tình yêu của anh và Candy... lẽ nào kết thúc như vậy sao?.......................hơ........ Không... không thể được!!!!!!!!! Không!!!!!!!!
Kid quay người, định đuổi theo Candy thì....chợt khựng lại:
_ Anh định đến đó ngắm cảnh Candy ăn uống vui vẻ với 1 người con trai khác ư?_1 giọng nói dịu dàng dễ thương cất lên.
Kid quay đầu lại nhìn, bàng hoàng và sửng sốt!!!!! Salasa!!!!!!!!!!!????????? Salasa vẫn chưa về sao????!!!!! Cô ấy đã chứng kiến toàn bộ à???!!!!!!!! Kid nhìn Salasa, không thể nói nên lời!! Bây giờ, anh phải làm như thế nào đây?!!!!!!!
Kid quay đầu lại nhìn, bàng hoàng và sửng sốt!!!!! Salasa!!!!!!!!!!!????????? Salasa vẫn chưa về sao????!!!!! Cô ấy đã chứng kiến toàn bộ à???!!!!!!!! Kid nhìn Salasa, không thể nói nên lời!! Bây giờ, anh phải làm như thế nào đây?!!!!!
Salasa tiến lại gần Kid từng bước thật nhẹ nhàng, cô mỉm cười dịu ngọt, nhìn Kid với ánh mắt trong sáng tựa pha lê, pha chút sầu muộn khó hiểu. Kid khẽ nhíu mày, người con gái này thật là kì lạ. Anh không thể đọc được suy nghĩ của cô qua ánh mắt. Salasa cũng giống như Candy. Đều vô cùng bí ẩn. Nhưng... người con gái đứng trước mặt anh lúc này, chẳng phải là người con gái anh yêu tha thiết. Người con gái này không phải là Candy... không phải là người mà anh đã trao trọn trái tim mình.... Kid thở dài,đáp lại:
_ tôi không biết nữa...._ Kid đau khổ_ nhưng....... tôi phải đi!!!!_ Kid rảo bước thật nhanh, cố gắng không suy nghĩ đến câu nói của Salasa, nhưng, ngay lập tức, cô đã níu lấy tay anh, hỏi lại 1 lần nữa:
_ Anh thật sự muốn nhìn thấy cái cảnh không vui đó sao? anh muốn bị tổn thương thêm nữa à?
Kid quay đầu lại. Nhìn Salasa với ánh mắt khổ đau không thể diễn tả thành lời. Môi Kid mấp máy mãi mới thành câu:
_ Vậy... vậy bây giờ tôi phải làm sao?! Tôi phải làm sao?!!!!!!!! Phải làm gì!!!!?? _ Kid đau đớn gào lên, trái tim anh như đang lặng lẽ khóc... lặng lẽ.... từng giọt nước mắt chảy ngược vào tim....
_ tôi..._ Salasa chợt thấy có lỗi... liệu, trò chơi tình ái mà cô đã bày ra... có phải là chuyện điên rồ hay không? thấy người con trai này tổn thương như vậy... thật sự cô không muốn... nhưng... cô đã không thể quay lại... làm như thế, chỉ khiến tất cả những gì cô đã giàn dựng tan biến thành mây khói... mà điều đó cũng chẳng thể xóa tan đi những buồn đau của Kid... vậy nên, tiếp tục là cách tốt nhất. Cô phải thực hiện đến cùng. Dù sao, cô cũng chỉ có 1 mong muốn mà thôi.._ tôi không biết...._ Salasa cúi đầu_ nhưng..._ rồi đột ngột nhìn thẳng vào mắt Kid!_ anh định làm gì đây? tôi nghĩ, anh đến đó thì cũng chẳng thể làm gì được. Ngoài việc khiến bản thân mình bị tổn thương!!!!!!
_ tôi bị tổn thương! Tôi biết!!!! Nhưng việc đó thì liên quan gì tới cô!!!!!!!??_ Kid nhíu mày, hình như anh đang trút giận vô cớ lên Salasa, người đang quan tâm lo lắng cho anh như thế_ CÔ THÍCH TÔI À?!!!!!_ Kid buột miệng thốt ra 1 câu không nên nói chút nào.
Salasa tròn mắt nhìn, sửng sốt tột độ khi nghe Kid nói vậy, Nhưng.. cô là ai? Là nữ diễn viên thiên tài.. là tiểu yêu tinh dưới lốt 1 thiên thần trong sáng đáng yêu. Và bộ óc tinh quái của cô ngay khi tiếp nhận được cái thông tin ấy, đã kịp thời vạch ra thêm kế hoạch khiến trò chơi của cô thêm hấp dẫn kịch tính. Cô ngửng đầu, vờ e thẹn, rồi khẽ nhìn Kid với đôi má ửng hồng:
_ Đúng vậy...tôi.. tôi thích anh..
_ Nhưng .. tôi yêu Candy!_ Kid thì thào. _ Cô biết mà._ Bản thân Kid cũng không hiểu tại sao mình lại nhẹ nhàng như vậy. Từ trước tới nay, anh chưa bao giờ đối xử với 1 người con gái nào đó không phải Candy như thế này. Anh chưa bao giờ quan tâm, lo lắng mình sẽ làm tổn thương họ.Cô gái đứng trước mặt anh, rõ ràng không phải là Candy.Vậy thì sao anh lại không thể hững hờ, vô tâm, lạnh lùng với cô như những người con gái khác? Salasa không cho Kid cảm giác như Candy. Ở bên cạnh Salasa, Kid thấy nhẹ lòng, yên bình. Salasa tạo cho anh cảm giác thú vị, sự bí ẩn của cô khiến người khác cảm thấy nhẹ nhàng. Salasa đáng yêu và dễ thương như 1 thiên thần, có vẻ mặt ngây thơ trong sáng đến kì lạ. Nhưng đôi mắt của cô lâu lâu lại chứa đựng 1 nỗi buồn man mác.Chính sự trái ngược đó khiến không ai có thể không chú ý đến cô. Còn Candy, ở bên Candy, Kid luôn ngỡ rằng mình đang mơ. Bên Candy, Kid đắm chìm trong niềm hạnh phúc, nhưng trong sâu thẳm lại luôn tồn tại nỗi bất an vô hình, không thể nào xóa nhòa đi được, khiến cho anh luôn đau khổ ngay cả khi hạnh phúc ngập tràn. Nhưng dù cho tim anh có đau đớn thế nào, thì anh vẫn luôn muốn được ôm ấp Candy trong vòng tay, muốn hôn lên đôi môi ngọt ngào xinh đẹp. Candy đối với Kid, giống như 1 đam mê không thể nào rời bỏ. Kid dẫu có cố gắng cách nào, cũng không thể xóa đi hình ảnh Candy trong trái tim mình,cũng không thể ngừng điên cuồng, si dại yêu Candy. Vẻ bí ẩn của Candy luôn quyến rũ anh, nụ cười ngọt ngào xinh đẹp của cô luôn khiến anh mê mẩn. Mỗi cử chỉ của Candy đều khắc sâu vào tâm hồn Kid. Anh đã yêu Candy bằng tất cả tâm hồn và thể xác.... Kid khẽ thở dài. Người con gái đứng trước mặt anh.. tuy có nhiều điểm giống Candy, nhưng mà trên đời này, Candy là duy nhất. Chẳng bao giờ tồn tại 1 người có thể thay thế vị trí của Candy trong trái tim anh..
..".. không bao giờ tồn tại ai đó có thể thay thế em...... bởi vì em là duy nhất trong trái tim anh... là duy nhất trong cuộc đời này...... và là người duy nhất anh yêu...."
Salasa nhìn Kid, rồi gật đầu:
_ Tất nhiên là tôi biết..._ cô buồn bã nhìn Kid_ nhưng... tôi không cần anh yêu tôi.... chỉ cần anh nhớ... có tôi...1 người yêu anh... sẵn sàng bên anh khi anh buồn... sẵn sàng ôm lấy anh khi anh bị tổn thương....như thế là quá đủ.hì!_ Salasa lại nở nụ cười đáng yêu trong sáng như thiên sứ của mình.
_ Tôi..._ Kid không biết nói gì nữa...
_ Anh đi ăn với tôi đi!_ Salasa nháy mắt_ chắc chắn anh sẽ vui hơn đó!
Và không để Kid kịp trả lời, Salasa đã kéo tay Kid lôi đi!!!!!Kid khẽ bật cười" đúng là Queen của Xbest! toàn những cô nàng kì lạ!"
Salasa kéo Kid chạy thật nhanh trên con phố đông người. Kid buông lỏng người, chạy theo cô. Lâu lắm rồi anh mới có cảm giác thoải mái như thế này. Mọi ưu phiền dường như tan biến. Cảm giác gió đã cuốn bay đi tất cả những tổn thương.Trong phút chốc, anh đã nghĩ, phải chăng người anh yêu là Salasa thì thật tốt. Anh sẽ chẳng bị tổn thương đau khổ đến thế này... Nhưng... Kid lại chuẩn bị thở dài 1 tiếng thì...Póc!!!??!!!!! Kid vội vàng lấy tay che trán! Sửng sốt nhìn Salasa đang đi thì tự dưng quay lại búng vào trán anh 1 cái rõ đau!!!!Cô nhíu nhíu mày:
_ Anh như thế là không được đâu nhé!
_ tôi sao?_ Kid có vẻ không hiểu Salasa đang nói gì.
_ Anh sắp sửa thở dài đánh thượt 1 cái chứ gì?_ Salasa phùng má lên, bĩu môi _ đi với tôi mà như thế là không được đâu nhá! hỏng hết cả danh tiếng của người ta bây giờ!
_ Không... tôi .. làm gì có_ Kid giật mình, vội vàng xua xua tay.
_ Anh đừng có chối!cái mặt anh viết rõ 3 chữ"nghĩ linh tinh " trên trán kìa!!_ Salasa nháy mắt.
_Cô thật là...hơ_Kid bật cười,rồi lấy tay xoa xoa trán._ đừng có đùa thế chứ?! không vui chút nào đâu!hì!
_ Không vui mà anh vẫn cười à?haha! anh là đồ ngốc hả?_ Salasa cười trêu chọc.
_ Chắc thế đó!_ Kid nhún vai.
_hì! bây giờ thì khác rồi phải không?_ Salasa nghiêng nghiêng đầu hỏi 1 cách thật dễ thương.
_ừm, cảm ơn cô nhiều lắm!_ Kid gật đầu.
_ vậy thì đi tiếp thôi nào!!!!!!!_ Và Salasa lại kéo tay Kid đi.
Cả buổi tối hôm đó, Kid đi với Salasa. Rất thoải mái.Rất vui vẻ. Rất tự nhiên. Không chút ưu tư.Nói đúng hơn là Salasa chẳng cho Kid thời gian để mà buồn. Cô khiến anh không còn chút thời gian và sức lực để mà suy nghĩ vẩn vơ.Salasa kéo Kid đi ăn ở 1 cửa hàng fast food.Rồi đi chơi ở công viên nước ban đêm, đi bắn súng lấy quà, đi gắp thú nhồi bông.v..v... Rất rất nhiều trò chơi với đặc điểm là: không kì quái và cực kỳ trẻ con!^^Kid bật cười." cô nàng kì lạ" có lẽ đã trở thành biệt danh của Salasa đối với Kid.Và cô nàng ấy... "cô nàng kì lạ" đang bước vào cuộc đời Kid 1 cách vô cùng trẻ con, ngây thơ, đáng yêu.. không toan tính( có thật vậy không?>.<)... không ngập ngừng, không e dè. Táo bạo như cái cách Candy đã bước vào trái tim, bước vào cuộc đời anh....liệu người con gái này...... có xóa mờ đi hình bóng Candy trong trái tim Kid? để rồi thay thế vào vị trí đó?... hay...... " cô nàng kì lạ" chỉ lướt qua cuộc đời anh như 1 cơn gió.... đủ để anh khẳng định lại 1 điều...... không ai... không ai có thể thay thế được Candy...
... và để Kid khẳng định lại thêm 1 lần nữa... trái tim anh.. đã hoàn toàn dành hết cho Candy mất rồi.... Candy... là duy nhất.. và cũng là mãi mãi...............?...
_________________________________
_ Hôm nay anh vui chứ?_ Salasa lại nở nụ cười xinh xắn, chúm chím đôi môi dễ thương của mình, hỏi 1 cách thật đáng yêu.
_ Ừm, cảm ơn cô nhiều lắm_ Kid đi bên cạnh Salasa, khẽ gật đầu_ bây giờ cô định đi đâu đây?_ Kid buột miệng hỏi.
_ đến công ty!^^
_ làm gì?_ Kid hơi ngạc nhiên tý tẹo.
_ sao anh không về đi nhỉ?_ Salasa tỏ vẻ ngây thơ, hình như cô đang cố gắng tảng lờ đi câu hỏi của Kid.
_ Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi kìa_ Kid khẽ nhíu mày 1 cái.
_ Ha, thật là_ Salasa chép miệng_ tôi không qua mặt anh được rồi. Ghét thật đó_ Salasa liếc nhìn với vẻ không vui.
_ Cái trò đó chỉ lừa được con nít thôi_ Kid khẽ lắc đầu với 1 nụ cười trên môi._ đâu dễ dàng qua mặt người khác vậy chứ?
_ Đó là do anh khác người chứ bộ!!_ bỗng dưng Salasa quay phắt lại, chống nạnh nói với Kid 1 cách đầy hách dịch_ Mà tại sao anh không về đi mà cứ lẽo đẽo theo tôi vậy hả?Anh thích tôi rồi có phải không?_ Giả bộ tinh tường.
_ Cô đúng là người thích giỡn nhỉ?hì!_Kid hơi giật mình rồi lại nhanh chóng lấy lại dáng vẻ đầy tự tin của mình_Tôi sẽ đi theo cô!
_Hey! Tại sao?_ Salasa chớp chớp mắt.
_Tôi đi lấy đồ đạc đang bỏ quên ở công ty chứ còn gì nữa?Haha! Cô nghĩ gì vậy chứ?
_Chao ôi! Hóa ra anh cũng là người hóm hỉnh đó nhỉ?
_ Ai biết!_ Kid nhún vai.
_ Anh thật là! Làm tôi tưởng bở, là anh thích tôi rồi chứ?_ Salasa lại bắt đầu nói bóng gió trêu đùa._ Chán ghê cơ!
_ Nếu tôi nói tôi thích cô rồi thì cô sẽ làm gì?_ Kid nháy mắt đùa.
_ Anh chơi chung với người yêu Yuli nhiều quá nên có vẻ biết bông đùa như người ta rồi đó!_ Salasa chép miệng.
_ Cô lại làm lơ câu hỏi của tôi rồi kìa! Hơ!
_ Anh!_ Salasa nhìn thẳng vào mắt Kid với ánh nhìn sắc lạnh.
_ Tôi sao?_ Kid giật lùi 1 bước.
_ Anh nghĩ anh có thể giỡn với tôi được sao?_ ánh mắt cô dịu hẳn xuống, và nụ cười tinh quái lại nở trên môi_ Anh có thích tôi đâu mà lại hỏi như thế chứ?_ Và quay lưng bước đi. Dường như cô không hề có ý định nghe câu trả lời của Kid.
_ Khó trả lời đến vậy sao?Ha!_ Kid bước theo sau, tiếp tục nói. Hình như Kid không hề có ý định sẽ dừng lại mấy câu hỏi của mình.
_ Anh không để ý là đã đến nơi rồi sao?_ Salasa tiến lại gần cánh cửa bằng kính trong suốt, rồi kéo ra, và bước vào.
_ Hả? Ouch!!!_ Kid giật mình. Có vẻ như Kid quá nhập tâm vào chuyện đang nói với Salasa nên chẳng hề để ý đến xung quanh thì phải. Suýt chút nữa anh đã va phải cánh cửa đang dần khép lại.
_ Anh định làm trò hề cho tôi cười sao?haha!_ Salasa nhìn Kid giễu cợt.
_Cô lúc nào cũng cười được nhỉ?_ Kid bực bội nói ra với giọng đầy khó chịu.
Trong phút chốc, Salasa đã khựng người lại.Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, cô đã kịp thời trở về với bộ mặt hàng ngày, rồi thản nhiên trả lời:
_ Có lẽ vậy đó.
_ Tôi đang nói móc cô đấy!_ Kid nhíu mày, chả hiểu nổi cô nàng này có vấn đề gì về đầu óc mà không hề nổi giận hay tỏ ra khó chịu trước câu nói xóc xỉa của Kid.
_ Tôi có phải đồ ngốc như anh đâu mà không hiểu chứ?_ Salasa nhếch mép._ Anh lấy đồ rồi về đi!^^
_ Cô đúng là kì lạ!_ Kid ngao ngán, bước vào phòng, lấy mấy thứ đồ anh để Quên và quay ra.
_ Anh về nhé!_ Salasa vẫy tay tạm biệt.
_ Tôi không về!_ Kid nói rành rọt từng chữ.
_ ỦA?Tại sao?_ Salasa nhướn mày.
_ Vậy tại sao cô chưa về?_ Kid hỏi vặn lại.
_ Tôi có việc phải làm.
_ Tôi sẽ đợi cô.
_HẢ?_ Salasa tưởng tai mình nghe lầm.
_ Ban đêm mà. Tôi sẽ đưa cô về tận nhà!Nên tôi sẽ đợi!OK?
_Haizz, tùy anh thôi._ Salasa thở dài đánh thượt.
Kid ngồi trên chiếc ghế gỗ, xung quanh là tiếng nhạc du dương, mắt anh đang nhìn chằm chằm vào cô nàng đang tập múa trước mặt mình với vẻ ngạc nhiên khó hiểu. Cô nàng này, đúng là buồn cười! Đến công ty! Để tập luyện! Vào lúc tầm tầm 10h đêm thế này. nản! bó tay toàn tập! Nhưng, chắc anh phải có cái nhìn khác về cô gái này. Hóa ra, cô chẳng phải là người chỉ biết chơi đùa, vô lo. Có lẽ, người con gái này không ngây ngô như ấn tượng ban đầu của anh! Đằng sau những thành công của Salasa,hẳn là bao nhiêu nỗ lực không ngừng, với tất cả sức lực, mồ hôi và nước mắt. Anh biết, ngành giải trí là 1 ngành cay nghiệt đến mức nào! Bản thân anh, dù chỉ là người mẫu học sinh nghiệp dư, làm cho vui, không hẳn là nổi tiếng, nhưng cũng đã từng nếm trải những khó khăn, những đố kị, ghen ghét. Còn cô, dù anh không biết rõ lắm, bởi vì vốn anh chả quan tâm bất cứ chuyện gì, ngoài Candy, nhưng có vẻ như cũng đã hiểu, Salasa là người nổi tiếng đến mức nào! Người càng nổi tiếng, càng được yêu mến thì lại càng bị nhiều kẻ đố kỵ! Thế mà, cô vẫn luôn giữ nụ cười trên môi. Dẫu biết rằng đó chỉ là nụ cười nghề nghiệp, nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ chứng tỏ rằng bản lĩnh của cô gái này vốn chẳng phải vừa!!
Salasa tập được 1 lúc, thì quay lại nhìn Kid. Dù sao cô vốn chẳng muốn ai biết chuyện mình tập luyện vào cái giờ này. Hình như, Kid đang suy nghĩ mông lung lắm, nên chẳng hề để ý đến ánh mắt của cô. Cô tiến lại gần, anh cũng không biết. Ánh mắt anh nhìn cô mà tâm hồn anh thì đang ở 1 nơi xa xôi nào đó.Salasa gọi Kid:
_ này! Về thôi!
Kid vẫn không hề động đậy!?! Salasa liền đá vào chân Kid 1 cái!!!!!!Kid giật mình, ngửng đầu lên nhìn cô với ánh mắt sửng sốt!!!!!!!!!!???!!!!!!
_ Anh định không về nữa à?_ Salasa nhìn Kid với vẻ khó hiểu.
_ Về?!_ Kid bây giờ mới chợt tỉnh_ à.., cô không tập nữa sao?!
_ Không, khi khác cũng được! Anh nên về nhà nghỉ ngơi! Tôi làm phiền anh quá rồi!
_ Không có gì phiền đâu! Đó là trách nhiệm của tôi mà!_ Kid đứng dậy.
_ Anh có thể không thấy phiền! Nhưng tôi thấy phiền!_ Salasa khẽ lắc đầu.
_ Vậy à?_ Kid nhìn Salasa với vẻ mặt lạnh lùng băng giá của mình, rồi quay lưng bước ra khỏi cửa_ có vẻ như sự xuất hiện của tôi trong căn phòng này khiến cô không thể chú tâm tập luyện. Thành thật xin lỗi!
_ Cũng không hẳn! Dù sao đó cũng chẳng phải lỗi của anh đâu! Anh không cần bận tâm!
_______________________________________
_ tại sao 4Queens các cô ai cũng thích đi bộ vậy hả?_ Kid thắc mắc khi Salasa không chịu đi taxi.
_ Nếu muốn đi ô tô, việc gì bọn tôi phải đi taxi chứ?_Salasa nháy mắt_ anh chẳng phải cũng hiểu rõ sao? Chỉ cần gọi 1 tiếng, tài xế sẽ đưa xe hạng sang đến đón về. Quá đơn giản! tôi không nghĩ, cháu trai của tập đoàn JJ lại hỏi 1 câu ngớ ngẩn đến mức đó đâu đấy!
_ Cháu trai tập đoàn JJ gì chứ?_ Kid nhíu mày_ đó là công sức, là tài sản của ông tôi, chứ có phải của tôi, do tôi đổ mồ hôi, xương máu ra để tạo dựng đâu! Tiền bạc không phải do bản thân mình làm ra, tốt nhất là không nên sử dụng! Không nên tham lam những gì không thuộc về mình!
_ Anh thật là.._ Salasa bật cười_ gia đình anh mà anh nói cứ như người dưng ấy. Người ngoài nghe được dễ hiểu lầm là anh có xích mích nghiêm trọng với gia đình đó!_ Salasa nói với ẩn ý trong từng câu từng chữ.
_ À, cô đừng hiểu lầm tai hại vậy! Gia đình tôi thật sự rất hạnh phúc_ Kid tỏ ra rất vui khi nói về gia đình của mình_ chỉ là ba mẹ tôi luôn dạy tôi phải sống tự lập, nên tôi chẳng phải loại công tử nhà giàu muốn làm gì thì làm! Cuộc sống có cho có nhận, có vay có trả, sống trên đời tốt nhất không nên mắc nợ bất kỳ ai._ Kid trầm ngâm.
_ Tôi sẽ khiến anh mắc nợ tôi đó!hihi!_ Salasa cười thích thú.
_ Vậy sao?_ Kid nhếch mép_ nghe thú vị ghê nhỉ?
_ Tất nhiên.
_ Tôi chờ xem cô sẽ làm gì!hì!_ Có vẻ như Kid chẳng hề tin rằng Salasa sẽ làm được điều cô vừa nói.
_ Anh không hề tin tôi! nên lại càng thú vị!_ Salasa tinh quái._ dù sao tôi cũng xin lỗi anh trước nếu tôi có làm anh bị tổn thương!
_ Ừm! Thành ý của cô, tôi xin nhận!
_ gần đến nhà tôi rồi đó!_ Salasa mỉm cười_ cám ơn anh nhé!
_ Không có gì! tôi sẽ đưa cô về tận nhà!_ Kid tiếp tục bước .
_ Anh có biết nhà tôi ở đâu đâu mà có vẻ ngang nhiên thế?hì!
_ Ừ! Thì tôi có biết đâu!_ Kid nhún vai_ Nhưng cái khu này có nhiều góc tối quá! Tôi nghĩ là không an toàn, dù rằng rõ ràng đây là khu nhà giàu, sao lại lắm ngóc ngách thế này hả?
_ Tôi không biết!haha_ Salasa bỗng dưng bật cười.
_ Cô cười cái gì vậy chứ?_ Kid tỏ ra khó chịu.
_ Anh đang cằn nhằn tôi từ nãy đến giờ kìa!haha.
_ Không phải cô!_ Kid cau mày_ Vị trí của nhà cô mới đúng.
_ Bây giờ lại là cãi lý!hì!_ Salasa ôm bụng cười rũ rượi._ anh đúng là trẻ con thật đó!
_ Nếu mãi là trẻ con được thì tốt quá!haiz!_ Kid bỗng thở dài.
_ Đừng ước ao việc không tưởng như thế!_ Salasa cười mỉa mai._ Thời gian vốn chẳng thể nào quay trở lại! Thế nên, phải sống sao để không bao giờ mình cảm thấy hối hận vì những việc mình đã làm, không bao giờ hối hận vì mình đã để vuột đi cơ hội, không bao giờ hối hận vì những việc mình có thể mà mình lại chẳng làm._ Salasa tuôn 1 tràng, cô đã nở 1 nụ cười mỉa mai. Đúng vậy.Nhưng hình như nụ cười mỉa ấy không phải là cười mỉa Kid, mà là đang cười chính bản thân cô, những gì cô vừa nói ra, cũng chẳng phải là nói cho Kid, mà là cô đang nói với chính bản thân mình. Đôi khi cô cứ trở nên sâu sắc đến mức đáng sợ, khiến Kid cảm thấy không quen 1 chút nào.
_Vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ thế này không thích hợp với cô chút nào cả!Tôi thấy không quen 1 chút nào!_Kid thẳng thắn.
_ Anh mắc lừa rồi kìa!_Salasa lè lưỡi trêu anh, rồi lại nở nụ cười ngọt ngào ngây thơ như ngày thường.
_ Cô nàng kì lạ!_Kid buột miệng thốt ra cái biệt danh anh đã đặt cho cô trong thâm tâm.
_Gì?_ Salasa nhíu mày, chuẩn bị rẽ vào 1 ngõ nhỏ.
_Không! có gì đâu!_ Kid giả lơ.
_ Mà anh đã biết được lí do tại sao chưa?_Bỗng dưng Salasa nhảy phắt ra, đứng trước mặt anh và hỏi.
_ Lí do việc gì cơ?_Kid hơi ngạc nhiên." cô nàng này bị làm sao thế hả trời? hết cả hồn!"
_Lí do việc tại sao 4 Queens lại đi bộ. Và điển hình là tôi, và đặc biệt là Candy đều chọn cách đi bộ, chứ không chịu đi xe hơi ấy!_ Salasa nháy mắt.
_ Chắc là thực hiện phong trào bảo vệ môi trường!hì!_Kid đoán đại, dù sao việc này thật sự khó với 1 người chẳng hiểu tâm ý con gái như Kid.
_ Là bởi vì...._ Salasa tiến sát lại bên Kid 1 cách nhanh chóng, kề bên tai anh thầm thì_ Candy luôn luôn muốn được ở bên cạnh anh lâu hơn chút nào..._ Nở 1 nụ cười quái ác mà Kid chẳng thể thấy_ còn tôi, cũng giống như cô ấy thôi... _ Nói nhỏ hơn nữa, có lẽ Kid cũng chẳng thể nghe nổi mấy từ còn lại_.."..vì mục đích của cá nhân tôi...."
_ Hả?_ Kid giật lùi. Sự việc xảy qua quá nhanh khiến anh chẳng kịp phán đoán.Tai Kid đỏ lựng cả lên.
_ Không có gì. Anh đã hiểu chưa?_ Salasa khẽ cười, rồi đưa ngón tay lên môi, ra dấu im lặng_ suỵt, đây sẽ là bí mật giữa tôi và anh, vậy nhé_ và 1 nụ cười đáng yêu lại xuất hiện trên môi Salasa.
_ 2 người......!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!_ 1 tiếng nói đầy sững sờ thốt lên!! Không phải Kid! Không phải Salasa!!!!! Mà là.... Candy?????!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Kid nhìn Candy với vẻ kinh ngạc thất thần tràn đầy trong đôi mắt. Candy khẽ nhíu mày, rồi 1 nụ cười nhếch mép xuất hiện trên khóe môi. Và cô quay đi!!!!! Bước thật nhanh qua Salasa và Kid, ánh mắt xanh thẳm kia chợt trở nên u tối. Cảm giác lạnh lẽo khi Candy lướt qua khiến Kid quặn thắt!!!!!!!! Anh đã phạm phải sai lầm rồi chăng??!!!!!!!!!!!!! Đứng thất thần!!! Và rồi đuổi theo!!!!!!!!!!!! Lần này.... lẽ nào tình yêu của anh và cô lại kết thúc như thế này???????!!!!!!!!!!!
_ Candy!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chỉ duy nhất còn lại Salasa đứng đó, với nụ cười kì quái trên môi" thật là hấp dẫn, tất cả đều đúng như dự định..."
_ Candy!!!!!!!!!!! Dừng lại!!!!!!!!!!! nghe anh nói!!!!!!!!!!!!!Candy!!!!!!!!!!!!!!!_ Kid chạy đuổi theo chiếc xe hơi màu bạc vừa vụt đi trong chớp mắt bằng tất cả sức lực!!!!!!!!!!!
... Nhưng... tất nhiên anh chẳng thể nào đuổi kịp. Kid nhìn chiếc xe hơi đang dần xa khuất. Rồi khuỵu xuống..." chuyện gì thế này... hơ... chuyện gì vừa xảy ra thế này?... rốt cuộc là tại sao lại thành ra thế này?" cảm giác trái tim anh thêm 1 lần vụn vỡ... chuyện vừa xảy ra... chỉ mới đây thôi... tất cả những chuyện điên rồ bỗng dưng đổ ập xuống đầu anh chỉ trong 1 đêm... anh giận dỗi cô khi cô có hẹn với người con trai ấy... anh đi chơi với Salasa mà chẳng đuổi theo cô... cô bắt gặp Salasa đang thì thầm bên tai anh như 1 cặp tình nhân... cô lướt qua anh với ánh mắt lạnh lẽo băng giá và nụ cười nửa miệng... và bây giờ... anh đuổi theo cô... còn cô lại bước lên chiếc xe của người con trai ấy rồi biến mất..... Tất cả như 1 trò đùa....... thật trớ trêu... thật tàn nhẫn............. như 1 trò chơi số phận nghiệt ngã và cay đắng .........................
Chiếc xe lao vút đi trong màn đêm. Trong xe là 1 cô gái với mái tóc nâu ánh vàng xinh đẹp, đôi mắt xanh sâu thẳm mang 1 màu u tối. Bên cạnh cô là 1 anh chàng lãng tử, có nụ cười ngọt ngào đầy mê hoặc...
Candy im lặng không hề lên tiếng.. Cái im lặng chứa đựng 1 sự đau đớn xé lòng. Cả 1 bầu không khí ngột ngạt. Chiếc xe màu bạc xé gió đi trong màn đêm. Từng cơn gió thổi tung bay mái tóc mềm mượt màu nâu sẫm của Katsuki. Vẻ mặt anh có chút gì đó phiền muộn...
**FLASH BACK 1**
_ Nhóc Kẹo Ngọt!!!!!^^!!_ Katsuki ngồi trong chiếc xe hơi màu bạc tươi cười vẫy tay gọi Candy khi thấy cô chạy ra từ trụ sở công ty Stars.
_ Kat-kun?_ Candy nhướn mày nhìn anh. Hình như tâm trạng cô không được tốt lắm.
_ Bất ngờ không?_ Katsuki nháy mắt tinh nghịch.
_ Anh đã hẹn em ở nhà hàng King rồi mà?
_ Hì, nhóc thật là... nhóc không nghĩ, chờ đợi nhóc sẽ khiến anh mòn mỏi đến chết mất sao?_ Katsuki dịu dàng đáp lại.
_ Anh làm em sởn cả da gà rồi đó nhá!_ Candy giả vờ rùng mình.
_ Ừ! Không đùa nữa!hì! có chuyện gì hả Candy?_ Katsuki đang cười đùa thì bỗng dưng nghiêm mặt hỏi.
_ Không! Có gì đâu chứ? sao tự dưng anh lại hỏi thế? làm em giật cả mình._ Candy khựng lại trong 1 thoáng rồi khẽ nở 1 nụ cười nhẹ.
_ Nhóc Candy ngốc!>'.'<!_ Katsuki lắc đầu thở dài với ánh mắt buồn bã_ thời gian anh ở bên em lẽ nào không đủ để anh hiểu được chút gì trong em sao? Anh là người vô tình đến thế trong mắt em có phải không?
_ Không phải vậy mà!_ Candy chợt thấy có lỗi._ Em không hề có ý đó..._ cô cúi gầm mặt... dáng điệu đó thật sự khiến Kat-kun dù giận Candy đến đâu cũng phải thứ tha...
_ Thôi... Anh biết anh chẳng là gì...thế nên....haiz_ Katsuki khẽ thở dài.
_ Anh đừng nói thế!_ Candy trừng mắt nhìn Katsuki rồi khuôn mặt cô lại thản nhiên lạnh lẽo_ nếu như anh tự coi thường bản thân mình không có chút giá trị nào để có thể có 1 vị trí nhất định đối với em thì tốt nhất là anh đừng xuất hiện trước mặt em làm gì.
_ Lại cái kiểu ăn nói độc mồm độc miệng ấy rồi_Katsuki vờ trách móc_ anh nghe quen rồi nên không nói làm gì, chứ nhóc cứ ăn nói cái kiểu xấu tính như vậy dễ làm người khác buồn lắm đó.
_ Thế à?_ Candy đáp lại 1 cách hững hờ_ em cứ tưởng là anh không biết giận!
_ Này! Nhóc Candy xấu xa! chỉ vì giận quá nhiều mà người nào đó cứ thản nhiên mặc kệ, cuối cùng chỉ mình anh bị thiệt, thế nên không thèm giận nữa! Cách nhóc quan tâm người khác thật lạ lùng! Nhưng thật may là anh hiểu nhóc hơn nhóc nghĩ đó!_ Katsuki mỉm cười.
_ Ừm! Mà anh đừng gọi em là nhóc nữa.._ Candy ậm ừ rồi nói tiếp_ em không còn là cô nhóc 7 tuổi ngày ấy đâu!
_ Ừ! Anh biết mà! Dù sao anh cũng đã đến tận đây đón em rồi, thì em cũng nên lên xe cùng đến nhà hàng với anh chứ?_ Katsuki bước ra khỏi xe, trịnh trọng mở cửa mời Candy.
_ Vâng._ Candy gật đầu, trước khi bước vào xe còn khẽ quay đầu nhìn lại.." Kid à... em đã sai hay sao? là lỗi của em ư?......em biết phải làm gì bây giờ?..."...........
** END FLASH BACK 1**
** FLASH BACK 2**
_ A lô! Có chuyện gì vậy?_ Candy xin phép ra ngoài nghe điện thoại.
_" Ừm! Tí nữa cậu đến nhà tớ chút được không?"
_ Có chuyện gì sao?
_ " Tớ muốn cho cậu biết 1 chuyện. Nhưng bây giờ tớ không ở nhà. Chừng 11h, được chứ? nếu không thì thôi. Thực ra tớ đã giải quyết xong 1 số việc, nhưng còn chút khúc mắc, nên muốn nhờ cậu giúp. Nếu muộn quá thì để hôm khác cũng được"
_ Tớ biết rồi! Tớ sẽ đến!
_ " Ừ! Thanks cậu trước, Candy à!"
_ Không có gì! Bye!_ Candy lạnh lùng cúp máy. Hít 1 hơi dài, rồi lại bước vào đối mặt với người cô không hề muốn nhìn thấy 1 chút nào. Anh đã lừa dối cô!!!
**END FLASH BACK 2**
.. Chiếc xe vẫn lao vút trong màn đêm. Tưởng như chẳng hề có điểm dừng. Candy lạnh lùng nhìn những ánh đèn đường. Đôi mắt xanh xinh đẹp như sẫm lại, mang 1 vẻ cô đơn đẹp đẽ nhưng hoang dại. Katsuki không biết nên làm gì. Anh thật sự không biết nên bắt đầu như thế nào nữa. Dù sao anh cũng hiểu, anh đã phạm sai lầm. Nhưng chỉ bởi vì anh quá yêu cô, như thế cũng là cái tội hay sao? Tuy nhiên, đó không phải là lý do khiến anh chẳng thể mở miệng nói với cô câu nào. Thật sự là cô có giận anh. Nhưng hình như bây giờ, đối với cô, đó chẳng là chuyện gì cả. Chuyện vừa xảy ra mới là điều làm cô đau lòng. Càng suy nghĩ, Katsuki càng cảm thấy khổ đau và tuyệt vọng...
KÉT!!!!!!!!!!!!
Chiếc xe đang lao vút bỗng đột ngột dừng lại. Cả người Candy như đổ ập về phía trước! Cô giật mình thảng thốt nhìn Katsuki!!
_ Anh làm cái trò gì vậy?!!!!_ Candy trừng mắt nhìn Katsuki với ánh mắt giận dữ.
Katsuki không trả lời. Anh quay lại nhìn cô.Rồi cuối cũng khẽ hỏi:
_ Tại sao?_ Ánh mắt anh tràn đầy nỗi đau không lời.
_ !!!??!_ Candy nhíu mày.
_ Thôi....Không có gì đâu...._ Katsuki thở dài rồi lại hỏi_ em còn giận anh không?
_ Chuyện gì?_ Candy vẫn với giọng điệu ngạo mạn thường ngày, hỏi lại.
_ Chuyện anh không nói với em rằng ta đi ăn tối với ông ngoại của em!
_ Không sao.
_ Anh xin lỗi.... anh..
_ Không cần xin lỗi._ Candy ngắt lời Katsuki._ nếu ngay từ đầu anh đã quan tâm em nghĩ gì, em muốn gì, em cần gì thì anh đã chẳng hành động như vậy_ Candy nhìn thẳng vào mắt Katsuki_ anh rốt cuộc muốn gì ở em? tại sao anh với em không thể cứ như trước đây? Như ngày xưa không tốt hay sao? Anh ở bên em, chơi với em, em cũng ngày ngày bên anh, chơi với anh. Anh luôn luôn là người anh trai tuyệt vời của em...
_ ANH KHÔNG MUỐN!!!!_ Katsuki hét lên._Anh không phải là ANH TRAI CỦA EM!!!!!!!!!! Và anh lại CÀNG KHÔNG MUỐN TRỞ THÀNH ANH TRAI CỦA EM!!!!!!!!! EM KHÔNG HIỂU HAY KHÔNG CHỊU HIỂU???!!!!!!!!_ Katsuki nhấn mạnh từng chữ.
_......._ Candy im lặng không đáp trả. Nói làm gì cơ chứ? Đúng như Katsuki nói, Candy rõ ràng hiểu, nhưng lại cố tình không chịu hiểu. Bản thân cô biết không thể nào trốn tránh, nhưng vẫn không thể nào đối mặt. Con người Candy là như thế. Trong thâm tâm. Candy biết cô không còn sự lựa chọn nào khác, nhưng cô vẫn ngang bướng muốn chống lại. Cô đã từng sẵn sàng trở thành con búp bê xinh đẹp trong tay ông, tùy ông điều khiển, chỉ để đạt được mục đích trả thù. Nhưng bây giờ, Candy không còn 1 mình nữa... cô không phải là người cô độc... cô không phải là búp bê không tình yêu, không cảm xúc... bởi vì.... Kid.......là anh.... người đã bên cô thời thơ ấu... người đã yêu cô bằng tất cả linh hồn mình.... người đã chấp nhận chịu sự đau khổ yêu cô vô điều kiện..... nhưng quan trọng nhất là bởi vì... cô cần anh... cô cần anh ở bên cô như thế... mãi mãi như thế......... dẫu biết rằng tình yêu đó có lẽ chẳng bao giờ trở thành hiện thực... dẫu cho tất cả chỉ là ảo mộng... thì cô vẫn muốn bảo vệ anh, vẫn muốn được anh ôm vào lòng mỗi khi cô mệt mỏi.....
_ Đó là người em yêu?_ Katsuki nhắm mắt lại, ngả đầu tựa lên ghế, môi run run.
_ .......Không......_ Candy khe khẽ đáp lại.... dường như cô lo sợ rằng... những lời nói này sẽ bị trời đất kia nghe thấy... 1 lời nói dối lòng......
_ .. Thà em giết anh đi còn hơn ... Candy à......_ Katsuki nghẹn ngào thốt ra, giọng anh như khản đặc lại_ tại sao phải lừa dối anh?... tại sao em phải lừa dối chính mình như vậy?_Katsuki kéo Candy quay sang nhìn thẳng vào mắt mình_ ở bên em ngần ấy năm... em không phải là 1 người giỏi nói dối........ em là đồ ngốc... là đồ ngốc..._ và rồi từ khóe mắt anh... 1 giọt nước mắt lăn dài...
.... nước mắt lấp lánh khiến Candy sững sờ....cô dường như đóng băng trong đôi bàn tay anh.... đôi bàn tay ghì chặt lấy vai cô... không rời... anh không ôm cô....hay thật ra... anh không dám ôm cô?..... Lúc nào Katsuki cũng vậy.... anh sợ cô bị tổn thương nên chẳng bao giờ dám chạm đến cô.... anh sợ cô xa lánh anh nên chẳng dám liều lĩnh.... anh sợ cô sẽ nhìn anh bằng ánh mắt vô cảm hoặc tràn đầy oán ghét nên chẳng bao giờ dám vượt qua giới hạn........ anh đã sống mà lo sợ như thế.... ngày qua ngày... tình yêu ấy giết chết trái tim anh.... tình yêu đầu đau khổ mãi lưu luyến không thể nào từ bỏ....
_ Ngay cả khi người con trai đó hôn 1 người con gái khác.... em... vẫn yêu?_ Katsuki dường như nấc lên thành tiếng, anh khó khăn nói ra từng tiếng.
Candy nhìn Katsuki, rồi khẽ quay mặt đi, tránh ánh mắt anh. Đôi mắt cô khẽ lay động. Anh nói đúng. Cô là đồ ngốc. Dù cho là như vậy... chỉ cần Kid ôm cô vào lòng, chỉ cần anh nói 1 câu xin lỗi.... cô chấp nhận... cô sẽ thứ tha tất cả....Nhưng cô biết... không phải là lỗi của anh.... có lẽ chỉ là hiểu lầm....bởi vì người con gái ấy là Salasa...bởi vì cô nghi ngờ rằng chính Salasa là người sắp đặt mọi chuyện.... Lí do vì sao... cô không cần biết.... chỉ cần cô hiểu và tin rằng anh sẽ không bao giờ phản bội cô...thế là đủ.....
Katsuki cắn chặt môi... hóa ra... trong lòng cô chưa bao giờ có anh.... anh thật là ngốc nghếch.... anh đã bên cô... lặng lẽ bên cô.... chỉ để........ chờ đợi và chờ đợi.... biết trái tim cô tồn tại bóng hình người khác nên anh chỉ biết chờ đợi..... chờ đợi cô dần dần lãng quên đi hình bóng ấy..... anh đã chờ... đã đợi biết bao nhiêu lâu........... vậy mà tại sao??!!!!!!!!!!! Tại sao người con trai ấy lại xuất hiện?! Tại sao lại khiến trái tim cô chỉ thuộc về 1 mình người đó?!!!!! Tại sao?.... Katsuki đau khổ nhìn Candy.... nước mắt lăn dài..... lăn dài........... bao tháng năm qua... anh vì cái gì mà chờ đợi? vì cái gì mà khờ khạo như thế?... Cô là đồ ngốc.... là đồ ngốc không hiểu trái tim anh..... anh muốn hét thật to với Candy như thế....... nhưng.... anh lại là kẻ khờ dại hơn... ngu ngốc hơn............. anh không muốn mãi mãi như thế này..........
_ anh sẽ không như thế này nữa.... sẽ không như thế này nữa........ Candy à!!..._ Katsuki cắn chặt môi.. dường như có chút mùi vị của máu dần lan vào miệng anh...Đúng vậy. anh sẽ không như thế này nữa... anh muốn 1 lần được ôm cô vào lòng. Anh muốn 1 lần được chạm vào đôi môi kia. Anh muốn 1 lần liều lĩnh bất chấp tất cả để được bên cô. Anh.... sẽ không đợi chờ như vậy nữa... tình yêu của anh.... đã vượt quá giới hạn từ rất lâu... rất lâu rồi...._ Anh xin lỗi_ Katsuki nói 1 câu cuối cùng, rồi quay lại lái xe. Ánh mắt anh dường như thay đổi.
Candy có chút dự cảm không lành... rốt cuộc anh muốn làm gì đây?!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro