Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

Ngày thứ 2 đi làm nhưng mà Solji vẫn chưa quen đường đi lắm . Nhất là với công ty lớn , là người mù đường lại hay quên , mãi chị mới tìm tới được phòng làm việc . Vừa đi vào bàn ngồi thì " Bịch " - tập giấy từ trên bàn rơi xuống . Không phải chị làm rơi mà có người ném xuống . Ngước lên nhìn , là một cô gái với mái tóc màu đen dài . Gương mặt có phần đẹp hơn nhưng cũng không phải đẹp lắm , chỉ là ưa nhìn . Thân hình có phần mũm mĩm hơn những ng khác .

" Làm hết đi "

Nancy với giọng nói đanh đá và chua ngoa ra lệnh chị .

" Được "

Chưa dừng lại ở đó , cô ta còn lườm cho chị một cái . Cái lườm của cô ta khiến cho mọi người phải e dè . Dù không sợ thì cũng phải dè chừng , ai kêu cô ta là con gái cưng của giám đốc Lee . Chấp nhận làm một nhân viên vì yêu Heeyeon nhưng mà với cô ta Heeyeon không chút hứng thú .

" Nhưng mà chị lớn hơn em đó , có thể tôn trọng chị tí được ko ?"
" Sao tôi phải tôn trọng chị ? Bao nhiêu ng ở cty này đều phải tôn trọng tôi ! Chị là gì ?"

Vênh váo đáp lại , Solji chỉ thở dài rồi nhặt sấp giấy lên .

" Vậy sao cô Lee Nancy "

Giọng nói truyền cảm đầy ngọt ngào từ phía sau .

" Ai là Heo Solji ?"

Một nữ sinh bé nhỏ tiến lại gần .

" Là tôi ."
" Chút đồ ăn này là của chị ~ "
" Của tôi ? "
" Phải , đây chỉ là vài món tráng miệng cho bữa trưa , em là Ahn Hyelin "

Đưa chỗ đồ ăn cho Solji . Hyelin cười rất tươi .

" Sau này sẽ có người mang đến cho chị , tuỳ lúc sẽ thay đổi . "

Quay lại lườm cho Nancy một cú .

" Trèo cao ngã đau ! Lee Nancy , đừng tự thể hiện bản thân cao quý vì nó không làm cô cao quý đâu , nó khiến ng khác thấy ghê tởm và khinh thường cô , đừng tự nói bản thân không não nữa "

Giọng Hyelin kéo lên cao vút , đầy ắp sự khinh thường . Bước ra đến cửa phòng Hyelin quay lại nhìn Solji .

" Unnie ! Chỗ này không ai cao quý hơn chị ! "

Dù chưa gặp lần nào nhưng có vẻ Hyelin rất có cảm tình với chị . Bực tức trở lại bàn làm việc , mọi người ồ lên kinh ngạc . Từ ngày Solji làm , phòng làm việc vô cùng náo nhiệt .

" Unnie chị không sao chứ ? Cô ta thậtq úa đáng !"
" Chắc chỉ là hiểu nhần tôi và Heeyeon không có gì hết "
" Chỉ có cô ấy là nghĩ vớ vẩn "
" Uk "
" Tổng giám đốc và chị là bạn lâu chưa ?"

Nhưng câu hỏi hiếu kì bắt đầu dồn về chị . Nói thật thì chị cảm thấy có chút phiền phức .

Bàn ăn chuẩn bị sẵn , chỉ còn đợi Hyelin đi học về .

" Con về rồi ~ "

Vừa về tới nhà , đôi giày sneaker nằm lăn lóc ở cửa . Cặp sách cùng cà vạt bị ném lên ghế không thương tiếc . Chạy ngay tới bàn ăn luôn .

" Mệt ko ?"
" Dạ có ~ "

Heeyeon ngọt ngào hỏi .

" Đi rửa tay nhanh lên "

Hết sự ngọt ngào , cô liền nói lớn .

" Ở dơ kinh khủng "

Lại một trần cãi nhau nổ ra .

" Mau cất gọn đồ rồi đi rửa tay mới được ăn cơm"

Hyojin đành phải lên tiếng . Nghe vậy , Hyelin làm ngay .
" Cạch " - Tiếng cửa phòng mở . Hyojin bước vào .

" Học à ? Chuyện chị nhờ em ..."
" Làm rồi "
" Uk "
" Unnie , chị ấy đẹp lắm ! "
" Uk . Học đi "

Phòng của Heeyeon thì im ắng không một tiếng động . Hôm nay nhiều việc nên cô không đến với em được . Thấy đèn của em xanh , cô liền mở lời

@Ahnhani _Heeyeon : Đang làm gì ? @ParkJjongJjong : Đang thở
@Ahnhani_Heeyeon : Ukm ! Tôi còn tưởng em đang nhớ tôi .
@ParkJjongJjong: Đồ tự luyến .
@Ahnhani_Heeyeon : Cũng muộn rồi ngủ đi .
@ParkJjongJjong : Không đến à ?
@Ahnhani_Heeyeon : Không .
@ParkJjongJjong : Ờ . Tưởng đến .
@Ahnhani_Heeyeon : Bây giờ là 12 giờ rồi mà còn đợi tôi à ?
@Ahnhani_Heeyeon : Này ! Đâu rồi ?
@ParkJjongJjong : Không ! Hỏi thôi .
@Ahnhani_Heeyeon : Uk . Ngủ đi
@ParkJjongJjong : Ngủ đây . Cô cũng ngủ sớm đi .

@ParkJjongJjong đã dừng hoạt động .

" Cạch " - Tiếng cửa phòng mở . Nancy bước vào , rời mắt khỏi đống công văn , ánh mắt như lửa đốt nhìn Nancy .

"  Vào làm gì ? Không biết gõ cửa à ?"

Nancy bước tới nắm lấy tay Heeyeon . Ưỡn ẹo khiêu khích cô .

" Biến ra ngoài ! "

Mặc cho những lời cô nói Nancy vẫn cứng đầu . Ở dưới tầng , Jeonghwa mang cơm trưa đến cho cô .

" Xin hỏi phòng giám đốc Ahn ở đâu ?"
" Cô có phải là Park Jeonghwa ? "
" Phải "
" Mời phu nhân đi theo tôi "

Phu nhân ? Ahn Heeyeon thật biết sắp xếp . Đúng là khiến người ta tức chết mà . Cô nhân viên một câu phu nhân hai câu phu nhân khiến em chỉ biết cười trừ . Đến cửa phòng thì nghe thấy tiếng tức giận của Heeyeon , cô nhân viên đi vội xuống dưới . Bước vào trong , bỗng nhiên sấp giấy bị ném vào người . Lần này không thể chịu được nữa , Heeyeon đứng lên đẩy Nancy ra , chạy lại ngay với Jeonghwa .

" Có sao không ?"

Em lắc đầu . Đưa hộp đồ ăn lên cao trước mặt Heeyeon , cô kéo em lại bàn .

" Đợi chị tý "

Quay lại chỉ về phía cửa phòng .

" Ra ngoài "

Từng câu từng chữ lạnh như tảng băng ngàn năm .

" Nhưng mà , chị ... em yêu chị mà "
" Tôi nói biến ra ngoài "

Bất chợt Nancy lao tới ôn lấy cổ Heeyeon . Jeonghwa đứng lên , gỡ tay Nancy và đẩy ra xa . Ánh mắt trợn ngược giận dữ .

" Không nghe chị ấy nói gì à ? Biến ! "
" Mày ! Mày là ai ? "

Bước đến gần Heeyeon , bàn tay đan với tay cô , giơ lên cao , gương mặt yêu kiều nâng lên thách thức . Ahn Heeyeon đủ thông minh để hiểu điều này , xoay người lại nhanh như chớp , ôm lấy eo em làm cho Nancy không khỏi bực tức . Bế em lên , đặt em xuống sofa , đưa đôi mắt đầy hứng thú nhìn em , bàn tay nắm chặt lấy tay em , môi tìm môi . Rời nụ hôn mạnh bạo , lúc này em mới lên tiếng .

" Và giờ đi ra ngoài "

Giơ cổ tay bị đỏ ửng lên trước mặt Heeyeon , khuôn miệng trễ xuống vô cùng đáng yêu .

" Đau lắm đấy ! "
" Xin lỗi em nha , ghen hả ?"
" Tôi giúp chị , chị lại còn nói thế ."
" Rồi rồi , cảm ơn em "

Mở hộp cơm ra , cô khen tới tấp . Thật ra tài nấu ăn của Jeonghwa không tới mức đó . Chỉ là muốn làm em vui nên mới vậy thôi .

" Khỏi tâng bốc . Chị không biết nấu ăn hả ?"
" Gần đây không có quán ăn hả ?"
" Tôi biết nấu , gần đây có quán ăn "
" Vậy kêu tôi nấu làm gì ?"
" Thích "

Gương mặt đắc ý của Heeyeon khiến em gần như muốn lao vào đánh chết cô . Ngắn gọn , xúc tích cũng là một cú đánh hạ đo ván người khác . Ahn Heeyeon đúng là 1-0-2 mà .

" Nè !"

Giơ thìa cơm cho em , cô ngọt ngào và quan tâm từng chi tiết nhỏ .

" Không ăn đâu , tôi về đây "
" Phũ ! Xấu tính ! "

Nghe được em liền chạy lại , ngậm thìa cơm vào miệng . Em vừa nhai vừa nhìn chị như muốn giết chị tới nơi vậy đó . Chân tay vung vẩy giận dỗi bước ra khỏi phòng . Khoé môi của chị vẽ lên nụ cười dịu dàng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro