-PUNISHMENT (h)
ᯓᡣ𐭩.ᐟ ⊹
title; punishment
request; cảm ơn vì đã gửi req cho mìn :3, mwah.
→ ooc ; lowercase ; nsfw ; public sex ; dirtytalk?
→ giả tưởng, vui lòng không mang fic đi đâu khỏi app cam.
—anh hùng và hình phạt "mến thương" đăng dương dành cho anh.
────────────────────────
đăng dương nhăn mặt, đứng trong gốc khuất mà lườm liếc người yêu mình đang có những cử chỉ nó cho là quá-mức-thân-mật với đàn anh jsol kia. dương thật sự không phải là một người hay hờn ghen, nhiều lúc nó thiết nghĩ điều rằng đều đó trẻ con quá thể, hoặc chí ít ra đó là suy nghĩ của nó trước khi quen quang hùng.
bởi dạo gần đây mỗi ngày nó như đều được nếm trải cực hình khi lúc nào cũng phải ngó nhìn người nó yêu kề cạnh bên cạnh người khác, cứ hễ thấy hùng có những tương tác để tạo content với vài ba anh trai trong chương trình và nhóm chung là đăng dương tức đến sôi máu! coi xem cái ánh mắt tình rất tình và nụ cười vui thú của anh trao mấy chàng khác kia kìa, dương chỉ muốn đem quang hùng giếm đi cho một mình thân nó.
ôi, phải lẽ quang hùng của nó quá đỗi thơ ngây! thế nên đăng dương luôn sợ mất đi anh mà thường thấy khó chịu khi anh tỏ ra thân mật với người khác.
"hùng."
nó gọi tên người yêu, không quá lớn nhưng đủ để lọt vào tai anh. hùng nghe thấy giọng nói thân quen vang tới gọi tên mình trong khi đang chuyện trò với jsol, anh quay đầu lại, đem mắt nai trong trẻo mà ngó nhìn xung tìm kiếm bóng hình của chủ nhân giọng nói kia. để rồi anh chẳng thấy ai mà ngoảnh mặt đi về phía chàng bạn, chạm mắt anh đầu tiên là tấm lưng to lớn của đăng dương đang đứng trước giữa anh và jsol.
"dương?" hùng thều thào tên nó, lùi lại vài bước khi bất chợt mùi thơm của gỗ thông trên người dương lại thoang thoảng bên mũi, hương thơm nhẹ nhàng nhưng lại có chút gì đó mãnh liệt.
"a! anh jsol cho em mượn hùng xíu nhé, em có chuyện cần nói với anh ấy."
đăng dương nói, mang nụ cười không thể nào đáng-sợ-hơn-nữa với jsol với đôi mắt sắc lẹm ngụ ý rằng cậu không thể từ chối nó được.
"à thế hả? vậy hai người cứ đi nói chuyện đi, anh đi tìm cái khang."
cậu hé môi cười xuề xoà rồi vội chuồng đi mất để lại bầu không khi có chút căng thẳng giữa dương và anh. hùng lúc này im bặt, anh chẳng nói gì thêm mà chỉ lẳng lặng quan sát hành động của đăng dương.
thế rồi đăng dương quay lại, cầm lấy cổ tay nhỏ bé của anh mà lôi đi mất trong sự sôi sục đang chiếm lấy tâm trí nó. anh nhăn mặt, cảm giác khi tay mình bị siết chặt kèm theo lực kéo chẳng hề nhẹ nhàng của nó làm phần bị nắm ừng đỏ, điều này khiến quang hùng khó chịu không thôi. nhưng có lẽ anh vẫn nào đâu nhận ra được nguồn cơn đang hờn tức trong đăng dương, liền chau mày lên tiếng với chất giọng đay nghiến:
"dương! đau quá, em lôi anh đi đâu vậy?"
đăng dương không đáp, chỉ quay đầu sang nhìn anh rồi tiếp tục lôi kéo anh đi tiếp, cơ mà lực nắm ở cổ tay hùng đã được giảm đi đáng kể. dương mang anh xuống sau sân khấu, qua từng hành lang mặc kệ đi ánh nhìn kì lạ của dàn ekip đang nhìn chăm chăm về phía nó và hùng, cho đến nơi mà đã không còn tiếng người lẫn bóng dàng ai ngoài hai người. nó đẩy quang hùng vào trong nhà vệ sinh dành riêng cho nghệ sĩ, nơi có ánh đèn hơi xíu mờ nhạt. anh bị mọi hành động của nó làm cho rối ren lẫn bồi chồn, đăng dương thường ngày có dáng vẻ khờ khạo và ngẩn ngơ trước mắt anh giờ khác lạ ghê gớm!
"dương.."
quang hùng lại gọi tên nó, nhưng lần này là với sự khó hiểu. anh đem đôi mắt trong veo ánh lên tia lấp lánh khi đèn từ trần nhà phả chiếu xuống, rốt cuộc chuyện quái gì đã khiến đăng dương lại hành xử như thế.
"ngoan nào, hùng."
"dương—em.."
dương luôn có một thói quen rằng nó sẽ mặc kệ anh người yêu lớn hơn nó ba tuổi kia mà chỉ gọi "hùng", bỏ ngoài tai mấy lần tên nó được phát ra từ cánh môi ngọt ngào của anh, bởi lúc này sự hậm hực trong nó lớn hơn bao giờ hết để giọng nói nhẹ nhàng kia có thể xoa dịu đi. nó đẩy người quang hùng dựa vào thân bồn rửa tay, sau đó liền bạo dạn mà ép thân thể to lớn của mình gần hơn với anh, vùi đầu vào hổm cổ nõn nà kiếm tìm hương thơm hoa nhài êm ái mà nó hằn thương nhớ; nhiều lúc đăng dương thiết nghĩ, nó đã thật sự hít hà cái mùi hương trên da thịt của anh nhiều đến mê mẫn.
"dương?"
quang hùng đỏ mặt, cảm nhận lấy chiếc hôn nhè nhẹ phớt qua dưới phần cổ như chuồng chuồng lướt trên mặt nó trong vắt của đăng dương, kèm theo đó là hơi thở nóng bỏng đang tan trên làn da trắng mềm của anh.
"em không muốn như thế nữa. chết tiệt! hùng làm em muốn phát điên lên mất thôi."
nó thỏ thẻ khi vẫn đang tham lam nhay qua lớp da mướt mịn, làm như thể đó là tờ giấy trắng tinh mà tô vẽ lên vài vết hôn đỏ nhạt; dương cứ như một chú cún con to xác đang cụp tay mà dụi dụi vào chủ nhân nó, đòi hỏi sự cưng chiều và nỗi lòng muốn được ủi an của mình. vẻ ngoài có chút đáng thương là vậy, thế nhưng tay nó lại trái ngược hoàn toàn. dương đem bàn tay thô ráp của mình luồn sau chiếc áo t-shirt oversized của anh mơn man, chạm khẽ qua nước da mềm và ấm, cảm nhận lấy bao mướt mịn cùng khao khát đang râm ran trên từng đầu ngón tay nó. tay kia nó liền đưa xuống nhấc bổng anh lên đặt lên thành bồn rửa tay, đứng giữa chân anh mà ngước lên nhìn quang hùng với ánh mắt tràn lấy ham muốn.
anh quay xuống nhìn nó với đôi mắt phiếm hồng cùng với nhiệt độ thân thể dần tăng lên, hùng cảm thấy nóng như đang bị hun đỏ thịt da, rằng là anh sắp tan chảy tới nơi trong vòng tay to lớn của đăng dương. với sự ngại ngùng đang bao dần lấy bầu không khí, anh liền mấp mé, mắt còn chẳng dám ngó thẳng vào dương mà nói:
"dương à, có ghen thì cũng để về nhà chứ đã.. đây thiệt không phải nơi phù hợp cho việc này chút nào.."
"thì sao?"
đăng dương nghiên đầu nói với bộ điệu khiêu khích, nó đưa tay lên, đặt ngón tay cái lên bờ môi thơm mềm mà miết nhẹ, rồi lại khẽ đặt nên cánh môi hồng hào kia một nụ hôn đầy yêu chiều. dương nghĩ mình chắc cũng quá thể điên rồ khi chọn làm những việc này trong phòng vệ sinh, đặc biệt là còn đang ở ngoài. nhưng phải làm sao đây nhỉ? thân yêu của nó, hùng của nó thật sự chẳng biết giữ thân khi liên tục có bao tương tác tình quá mức trước mặt nó với vài ba người trai khác gì cả.
anh của dương, như một chú chim sẻ bé nhỏ luôn thích rong ruổi trong gió. và nó nghĩ đã đến lúc nó phải bắt chú chim sẻ lại mà dạy dỗ lại rồi.
"hùng không được từ chối em. đây là hình phạt cho anh về việc đã luôn giày vò em như thế này."
;
"dương.. mphmm—nhanh quá.."
quang hùng nỉ non, giọng vỡ vụng như từng mảnh sứ trên dục cảm đang cuốn lấy anh. nước da trắng mịn nay cũng đã ngả hồng khi liên tục nhận được sự âu yếm của người đang ra vào đằng sau. cơ thể anh lúc này dầm dề mồ hôi, chân cũng chẳng thể đứng vững thêm, chỉ đành bám víu lấy thành bồn rửa tay như rằng đó là phao cứu sinh mà ưỡn mông ra sau cho bạn tình thoả thích chơi đùa.
"hùng nhìn vào giương đi kìa, trong mặt anh đáng yêu quá nhỉ?" nó chợt dừng lại một lúc, khẽ nhướn người tới mà đùa cợt với anh, rồi liền hé môi khẽ hôn lấy vành tai ửng đỏ rồi lại trượt xuống phần gáy liếm mút để lại bao vết hickey chói đỏ trên làn da mềm dịu.
hùng mệt mỏi, đem đôi mắt phủ lớp nước bởi dục vọng mờ nhoà lên mà nhìn vào gương. anh tự nhìn bản thân mình với sự trần tục và yếu mềm trong tay đăng dương. trên người từ cổ đến đùi chẳng đầu là không có dấu chủ quyền mà nó không rải lại khi ghé qua. anh cười hờ hững với trí óc mơ màng.
đây có lẽ là lần phiêu du ở chốn khoái lạc hoang dại nhất đời quang hùng.
hoặc là hình phạt ngọt ngào nhưng mãnh liệt gì đó như đăng dương nói trước khi anh ngất lịm đi.
────────────────────────
ᯓᡣ𐭩.ᐟ ⊹
oi, toi viet cai deo gi the nay
—written by; igotadigbick_mp4
121224 ; 12:54
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro