5
Đăng Dương đang chăm chỉ vô cùng.
Đến lớp đúng giờ, chưa từng ngủ gật trong bất cứ tiết nào, bài tập khó đến đâu cũng lẽo đẽo theo giáo viên hỏi cho bằng được.
"Tao nghĩ Đăng Dương bị tâm lý gì rồi".
"Có thể có hoặc không".
Minh Hiếu và Thái Sơn đang bàn tán.
Thấy Quang Hùng bước vào, liền kéo ngồi xuống.
"Hùng xem Dương dùm Sơn nha, thằng này bị gì không biết".
"Đúng rồi đó, nó có biểu hiện thì nói Hiếu, Hiếu bên này nha".
"Hùng biết rồi nhưng mà không phải chuẩn bị đi thi đại học sao, Dương chăm chỉ vậy không tốt à".
Quang Hùng nói xong thì quay lại chỗ.
Đăng Dương vừa lẽo đẽo sau giáo viên về, thấy Quang Hùng liền ngồi xuống đẩy sang cuốn ghi chú.
"Cái này, cái này và cả cái này đều là tớ tổng hợp, hùng thấy sao".
Quang Hùng lật xem, đều có công thức mới công thức cũ, cái gì mà ghi chú khắp cả mặt giấy.
"Được hết".
"Cho cậu".
"Sao lại cho tớ".
"Muốn cho cậu thôi, đừng có hỏi nhiều, tí thằng Sơn qua đừng cho nó mượn nha".
Đăng Dương to nhỏ với Quang Hùng, nhìn thấy Thái Sơn ngồi cạnh Minh Hiếu mới giả bộ cười mỉm.
_
Đăng Dương và Quang Hùng dần dần chính là quen cả hai cùng nhau học tập.
Từ lúc Đăng Dương học hành, thành tích cũng dần cải thiện, đi kèm với đó là nhiều lời đồn đoán linh tinh nhưng Đăng Dương không muốn bận tâm, chuyên tâm học hành để có thể cùng với Quang Hùng chung trường.
_
Đến ngày đăng kí trường, Đăng Dương cực kì lo lắng, Quang Hùng cực kì thích đại học A, còn năng lực Đăng Dương chỉ ở đại học C, nếu như không đủ chắc chắn không học được.
"Đăng Dương chọn đại học A à, tớ nghĩ cậu chọn đại học C được hơn á".
"Cậu không tin tưởng tớ à".
"Tin, tớ tin Đăng Dương sẽ đậu đại học A với tớ".
_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro