Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

-TẤT TRẮNG (h)



ᯓᡣ𐭩.ᐟ ⊹

title; tất trắng.
; chạy kpi tiếp sức cho vịu ơ quind00 , mwah.

→ ooc ; lowercase ; pwp? ; nsfw ; sizegap ; blowjob ; raw-sex ; dirtytalk?
→ giả tưởng, vui lòng không mang fic đi đâu khỏi app cam.

—hùng thân thương yểu điệu trên giường và trần trụi dưới thân gã.





────────────────────────


dương nhìn chăm chăm vào đôi chân mảnh mai đi tất trắng của em, yết hầu nam tính khẽ di chuyển lên xuống khi gã nuốt nước bọt.

áo sweater over-sized và quần kẻ caro ngắn cũn cỡn, nom thấy đơn giản chẳng có gì hay ho, mà đó chỉ là cho đến khi em thêm vào đôi tất trắng mỏng dài đến gối. cổ họng gã trở nên khô khốc trong nỗi bí bách quái đản đang dần chiếm lấy thân thể đăng dương, ngọn lửa nơi hạ bộ gã như được thấp sáng khiến nó cháy bừng lên, thúc đẩy cho sự căng trướng dưới lớp quần thun xám, làm đũng quần nhô lên rõ.

lắc lắc đầu, gã rùng mình trước cái cơn dục cảm như đang thiêu đốt bản thân vội vã đứng dậy, ánh mắt nhiều phần bất lực nhìn xuống thằng nhỏ đang vì háo hức mà ngóc đầu lên, rồi sau đó lại liếc sang cái dáng hình bé nhỏ đang loay hoay trong bếp, gã ngại ngùng thở dài rồi rón rén chuồng lên phòng.

ôi thề có chúa! ôi thề có chúa, dương không phải là tuýt người nghiện tình dục đến mức sẽ dễ dàng hứng lên như vậy. nhưng hùng bé nhỏ, sự thơ ngây của em trong chiếc tất và quần ngắn chẳng khác nào là đang gọi mời gã; làm người dương rạo rực và càng ham muốn lao vào mấy chuyến phiêu du thác loạn trên giường, nhiều tới nổi chỉ cần em nỉ non gọi tên gã, dương sẽ liền đem dáng hùng áp xuống giường, đôi chân vẫn còn mang tất trắng sẽ được gác lên vai gã, để rồi gã điên cuồng như thú hoang mà cáu xé qua từng chút một trên cơ thể của em thân thương.

"mẹ thật!"

gã chửi thề thành tiếng, bóng hình một mét sáu mươi tám với đôi tất trắng trong bếp vẫn cứ quanh quẩn trong đầu đăng dương. áo sweater rộng trễ vai cùng vòng eo thon sau lớp vải thoát ẩn thoắt hiện, theo đó là bên xương quai xanh nóng bỏng, còn phía là đôi chân mảnh dẻ, với đôi tất trắng mỏng phủ lên tới đầu gối, tô thêm cái vẻ tinh nghịch cho người trai trẻ. thú thật gã chẳng chịu được thêm nữa, cậu em dưới lớp quần thun xám cũng đã sớm gào kêu sự săn sóc đến mức trướng đau. dương thở hắt ngồi xuống tấm nệm, chẳng chần chờ gì nữa mà luồn tay xuống dưới, gã rùng mình trước cái chạm khẽ của chính bản thân.

nhắm mắt, dương ngửa đầu ra sau gầm gừ trong cổ họng, ve vuốt nỗi khát thèm đầy tội lỗi của mình trong tay. gã vẫn nghĩ về em, nghĩ về hùng dấu yêu với đôi mắt ngấn lệ, về gò mà hồng rực của cơn làm tình mê tơi, và việc em sẽ ưỡn mình co quắp ngón chân lại trong đôi tất trắng khi nức nở lên hoan lạc.

ôi giá mà gã có thể hôn em! lạy chúa, dương ước ao khẩn khiết trong khoái cảm, gã nguyện đánh đổi tất thảy trong giây phút này để được hôn lên phần da thịt thơm ngát mùi hoa nhài, hôn lấy cách môi mở hờ rên rỉ tên gã, hơn hết, hôn xuống phần đùi mơn mởn mềm mại đẫm trong mồ hôi của em. dương lại bắt đầu chửi rủa, lẩm bẩm tên người yêu trong phút tự sướng, gã cứ ngồi ở đó, trên tấm nệm trắng nhởn mà vuốt ve bản thân thật lâu.

"hùng.. chết tiệt!"

phải lẽ hoạ hoằn lắm dương phải tự thoả mãn lấy bản thân mình sau khi hẹn hò với quang hùng, bởi em của gã, xinh đẹp và thơ dại luôn khiến gã ngất ngây trong mấy lần âu yếm. và cũng có lẽ vì lý do đó mà vật nam tính kia vẫn chẳng chịu thôi cương cứng khi không nhận được sự chăm sóc mà nó mơ tưởng về.

bỗng lúc này, tiếng cửa phòng bật chợt vang lên. đăng dương chực dừng lại trong sự rối loạn, tim hẫng đi mất một nhịp, gã vội kéo quần lên như thoạt trở về mấy thuở măng tơ bị người lớn phát hiện làm chuyện bậy bạ.

nếu bị bắt gặp bây giờ chắc chắn hùng sẽ nghĩ xấu về gã.

"dương ơi, anh vào được không dạ?"

dương nuốt khan một ngụm nước bọt, cảm thấy bồn chồn đến lạ lùng, mặt gã nóng bừng như vừa dang nắng về, đôi tai cũng theo đó mà đỏ ừng lên. gã đàn ông chần chừ một hồi lâu mới liền cất giọng.

"ư-ừ!"

—cạch.

vẫn là em, hùng với chiếc tất trắng xinh xắn đến mức người ta (cụ thể hơn là gã) phát cuồng lên vì quá đỗi đáng yêu. em nhìn dương, ánh mắt tròn tò mò như mấy loài hươu nai lạc vào xứ sở xa lạ nào đó. đăng dương khi này đã ngoanh đầu đi mất trong chột dạ, cố che giấu đi sự bối rối trên khuôn mặt nhưng quên bén đi mất bên tai vẫn còn đang đỏ lên. quang hùng nghiên đầu, em vẫn nhìn gã trai với đôi mắt nai tơ mà tiếng gần lại người yêu, bàn tay đưa ra chạm vào phần vai của gã, liền thắc mắc hỏi:

"em sao vậy?"

gã im lặng không (thể) đáp gì khi cổng họng như nghẹn lại, xấu hổ vì e ngại hùng. sẽ đọc thấy nỗi lòng thèm khát dục tình đang len lỏi trong đáy mắt gã.

"dương?"

quang hùng gọi tên gã trong sự hiếu kì, lạ lẫm với việc dương còn chẳng buồn trả lời em. bỗng dưng, ngay lúc ấy trong sự ngơ ngác của em, dương vồn vã đưa tay ôm trọn vòng eo kéo em ngồi lên đùi mình, đem khuôn mặt xấu hổ chôn vào hõm cổ nõn nà của hùng che giấu; để hơi thở gấp gáp và âm ấm phà vào cổ trân, như đang tan ra trên tấc da tấc thịt nơi em. tay gã mê man, bao phủ mà xoa nắn bên bắp đùi, cảm nhận từng hồi mịn màng trên làn da mơn mởn lông tơ râm ran nơi lòng bàn tay thô ráp.

"ư—dương.."

em cau mày, đâu đó đã ngờ ngợ hay được nỗi niễm đầy ham muốn của gã nhưng vẫn khó hiểu. dương vẫn chưa vội đáp lời người tình thân thương, gã vẫn cứ im lặng mà đắm chìm trong cái mùi hoa nhài của em thoang thoảng bên cánh mũi, để rồi rời tay khỏi bên đùi, đăng dương đưa tay lên nắm lấy một bên tay bé nhỏ đang bám víu trên vai mình, khẽ khàng di chuyển xuống nơi hạ bộ, để lòng bàn tay mướt mềm cảm nhận lấy phần nam tính to lớn đã cương cứng sau lớp quần xám mỏng.

"tại anh đó. giúp em đi.."

dương vờ chất giọng nài nỉ nói với quang hùng, em nhìn cậu bạn trai thêm hoang mang, tròn mắt chớp chớp, và gò má phiếm hồng. gã bây giờ chẳng khác là bao với mấy chú cún to xác đang khóc rên với chủ nhân, đòi hỏi sự yêu chiều bằng cách tỏ ra đáng thương.

và theo lẽ dĩ nhiên là quang hùng sẽ mềm lòng, chiều theo ý của gã rồi.


để hùng, em dịu dàng quỳ giữa chân trên sàn gỗ nâu man mát, gã chống tay về sau, hài lòng nhìn em đang chuẩn bị săn sóc cho niềm tự hào của mình. quang hùng có chút ngại ngùng, nhưng vẫn như trẻ con mà ngoan ngoãn há miệng, đưa tay lên nắm lấy cậu em của gã.

đăng dương vẫn mê ây dán chặt cái ánh mắt thoả mãn kia lên người đang quỳ, gã chiêm ngắm cái cảnh khi em vụng về ngậm lấy phần đầu khấc liếm mút như mấy lần được ăn kẹo với chiếc má phồng, đôi lúc lại rê chiếc lưỡi đỏ hỏn, bóng lên vì nước bọt lên thân thứ kia. bị sự sung sướng làm cho mơ hồ, khoang miệng nóng hổi và mềm mại bao quanh, dương lại ngửa đầu ra sau rên rỉ trong cuốn họng. ôi, gã đây nghĩ mình sẽ nhạy cảm đến mức vừa được chăm sóc đã mém bắn ra như vậy. trong cơn hoan lạc, gã đưa bàn tay thô bạo luồn qua mái tóc nâu đen mượt mà, khẽ ấn xuống, như cầu xin thêm sự âu yếm từ anh.

"mphmm—!"

quang hùng đáng thương, em chực ứa lệ khi bị ấn xuống một cách bất ngờ; mũi và má càng thêm đỏ bừng bừng, đem rèm mi ướt đẫm em ngó lên nhìn gã với ánh mắt hờn trách.

"a—em xin lỗi, anh khó chịu sao?"

dương giật mình quay lên hỏi han, tỏ rõ sự hối lỗi và cưng chiều đối với người yêu. em lắc đầu, tiếp tục công việc nhấp nhô chăm nom cho gã; nheo mắt, gã khẽ liếm môi khi bất chợt điểm nhạy cảm vừa được chạm đến, cổ họng không ngừng phát ra mấy âm thanh thở dốc, bụng dưới nóng rực, phóng thích hết cái chất lỏng trắng nhờn vào trong cuống họng, chút ít lại trào ra khỏi khoé môi xinh đẹp, chảy dọc xuống phần cầm mềm mại.

"ư—mphm.."

em rít lên khi nhè ra số dịch nhớp nháp còn sót lại trong miệng, trong như mấy bé mèo con vừa được uống sữa mà làm lấm lem bộ ria mép non nớt.

"lên đây nào, đến lượt em nên chăm sóc anh rồi."

gã vòng tay kéo em nhỏ đang quỳ dưới đất lên giường, để quang hùng ngã lưng xuống tấm nệm êm ái; dương chậm rãi cầm lấy một bên chân của em lên, nâng niu nó như thể đó là báu vật ngọc ngà trong bàn tay phàm tục, gã trai yêu chiều hôn lên mu bàn chân mang vớ như lời sùng kính ngọt ngào cho người tình. hùng thở gấp gáp, cái cảm giác nhột nhạt khi em cảm nhận được bờ môi của ai kia qua lớp vải mỏng trên da khiến em run rẩy, gã liếc mắt nhìn em cười xuề, lại hôn bên đùi trắng ngà rồi luồng tay vào sau chiếc quần ngắn mà miết nhẹ cánh mông.

"dương.."

hùng khẽ khàng gọi tên gã, môi em sưng tấy đỏ mọng như mấy quả dâu tây gã yêu thích. không vội đáp trả lại tiếng kêu dịu dàng, đăng dương chỉ chăm chú vào việc hôn hít, phà mấy hơi thở nóng hôi hổi và dái tai khiến em thêm bồn chồn.

"hùng biết không, chiếc tất trắng của anh khiến em như muốn phát điên lên đấy."

gã nói với giọng điệu cợt nhả và có chút đay nghiến, tay thì thoăn thoắt tháo bỏ chiếc quần kẻ caro xinh xắn, mò mẫm giữa đôi chân em. hùng nhắm mắt lại, miệng run rẩy khi dương chạm vào nơi gã tìm kiếm, cái vẻ mặt thơ ngây trong khoái lạc kỳ bí, em ỏn ẻn:

"dương—nhột anh.."

"anh hùng hư quá, lại còn chẳng mặc quần lót cơ."

dương thích thú nói, hơi nhướn người lên, cầm lọ gel-bôi-trơn mà đổ ra tay, vồn vã tham dò nơi mẫn cảm nóng bỏng. em ngật đầu ra sau, răng cắn hờ trên cánh môi đỏ hồng, cổ họng cất ra mấy âm thanh như mèo kêu khi mỗi hồi thúc đẩy gã mang đến cho mình. gã mê đắm, khom người xuống hôn em, với sự nôn nóng và rốt ráo hùng cảm nhận rõ rệt được chiếc lưỡi cuồng nhiệt đang quấy phá khoang miệng của mình, kéo theo là cả vị kẹo bạc hà ngòn ngọt trong nước bọt gã. ấy mà đăng dương lại thắc mắc, thế quái nào việc mở đầu lại dễ dàng thế chứ?

"hùng, anh đã làm gì rồi hửm?"

"a—a—không biết.. anh.. ưm.."

em lắc đầu ngọ nguậy, chẳng biết nên đáp sau ngoài việc há miệng rên rỉ trên từng nhịp khoái lạc. đăng dương có chút không hài lòng, mày cau lại khi gã cho thêm một ngón tay vào nữa mà đâm rút, khe khẽ nhấm nháp chiếc cổ trần để lại vết tim tím đo đỏ trên làn da nhẵn mịn như lời răn đe dịu dàng.

"anh chẳng ngoan gì cả, nào đừng giấu em."

"hư.. a—nhà vệ sinh.. hức.. khi nãy—ah.."

"còn chiếc tất? anh cố tình phải không?"

"mhmm.. anh.. ưm.. hông biết mà.."

quang hùng bắt nức nở phải lẽ là vì xấu hổ, dương để ý khi má em thắm hồng. gã hài lòng trước cảnh được thu gọn trong tầm mắt - hùng thân thương yểu điệu trên giường và trần trụi dưới thân gã; dương rút tay ra, dùng bàn tay vẫn còn ươn ướt do chất dịch nhớp nháp mà tuốt lọng vài lần trước lúc cầm lấy một bên cổ chân em gác lên vai.

"anh hùng hư quá rồi, lẽ ra em phải chơi anh ngay trong bếp thay vì khổ sở như ban nãy."

như giật thót khi cảm nhận thấy bản thân dần được lắp đầy với thứ to lớn của đăng dương, hùng oằn oại nước mắt trào dân, cánh môi xinh run rẩy nghẹn ngào không thành lời khi gã bắt đầu chuyển động, vừa nhấp hôn của thoả thuê ngốn lấy cần cổ trắng ngà.

"dương.. a-a.. ức.. chậm—mhm.."

gã luôn cảm thấy hứng thú thêm trước mấy lần khóc rên không thành lời của em khi làm tình, ôi nhưng em hùng nào có hay, em có hay đâu mà vẫn nức nở với rèm mi diễm lệ đẫm ướt, và khuôn mặt dầm dề nước mắt ừng đỏ đó thôi. dương liếm môi, nhếch cười nhìn em khổ sở nếm trải từng chút sung sướng ngây ngất, lạc lối trong miền đất thần tiên của niềm dục cảm.

"hôn.. dương—hức.. aa.. anh—muốn hôn.."

em tội nghiệp khó khăn nói ra từ chữ, tay yếu ớt vòng qua cổ gã đòi hỏi sự yêu chiều cho đôi môi thơm; trước lời van lơn như mất trót tai, đăng dương không khỏi mềm lòng mà liền hôn lấy hôn để, vồn vã đến nỗi gần như khiến đầu óc em mù mịt.

thế rồi ngọn lửa ấy, thanh âm của lần va chạm xác thịt vẳng vang trong căn phòng đầy mùi mẫn, cho đến khi mà cả hai thân thể đều như đẫm ướt trong mồ hôi và trần truồng một cách ngại ngùng thì gã mới thôi, thôi dày vò người tình với cuộc "yêu" mãnh liệt.

"em làm rách mất một bên tất của anh rồi này."

hùng càu nhau dưới chiếc chăn mỏng, hấm hứ nhìn xuống đôi chân giờ chỉ còn độc một chiếc tất trắng.

"hứ, bắt đền dương đó!"

"ơ kìa, đừng vì thế mà dỗi em chứ. tội nghiệp dương lắm."

bĩu môi gã vờ mình vô tội mà bước ra từ phòng tắm với chiếc khăn bông màu xanh nhạt quấn quanh eo, em thấy gã thì liền tủi hờn đá mắt sang nơi khác, lẩm bẩm với giọng khó chịu:

"tội chưa xử thì có."

"thôi nào."

dương thở dài tiến tới gần chiếc giường khẽ ngồi xuống cạnh em, bàn tay hư hỏng khi này luốn vào sau lớp mền mà lại sờ mó bên đùi, gã suy nghĩ gì đó rồi cười, nụ cười với phần khiêu khích.

"em sẽ mua cho anh một đống tất trắng dài mới vào dịp giáng sinh này, hùng chịu không?"

"dương nói thật?"

quay lại nhìn gã với ánh mắt có chút nghi ngờ, em nhướn mày thơ ngây thắc mắc. dương miết nhẹ vào đùi trong, gã đáp liền đáp lại em đầy vui vẻ.

"ừ, miễn là em được chơi anh trong khi anh mang mấy chiếc tất đó."




────────────────────────


ᯓᡣ𐭩.ᐟ ⊹

giáng sinh an lành, cảm ơn các xinh yêu vì vẫn còn ở đây với mình đến ngày hôm nay, yêu lắm moa moaaa. btw, nếu đã đọc đến đây thì nhân dịp cuối năm rồi mìn xin ae chút feedback/góp ý về văn phong hoặc về fic mìn nha, mìn cảm ơn, hì hì. ><

—written by; lostinmyownwrld_
241224 - 15:33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro