Chương 10: Chuyển Mình Để Tới Gần Hơn
Mùa hè đã trôi qua, và mùa thu mới bắt đầu phủ đầy lá vàng trên từng con đường. Những khoảnh khắc ngọt ngào giữa Zephys và Nakroth vẫn tiếp tục, nhưng giờ đây, tình cảm giữa họ đã đi sâu vào một giai đoạn khác, nơi những thử thách bắt đầu hiện diện rõ rệt hơn.
---
Sáng hôm ấy:
Cả hai cùng ngồi trong căn phòng của Zephys, ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào làm căn phòng sáng lên những sắc vàng ấm áp. Nakroth, vẫn trong bộ đồ thể thao, đang ngồi trên giường, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại. Zephys đứng gần cửa sổ, đưa tay lên vuốt mái tóc rối bù sau một đêm dài mất ngủ.
"Chúng ta đã thắng trận đấu hôm qua, vậy mà cậu vẫn trông như thế này?" Nakroth nhìn Zephys một cách đầy lo lắng. Anh đã bắt đầu nhận ra những dấu hiệu căng thẳng trong hành động của Zephys.
Zephys cười nhẹ, nhưng ánh mắt có phần mệt mỏi. "Tôi đang suy nghĩ về một vài thứ... có thể là về tương lai. Tôi không biết phải làm sao khi mọi thứ đang thay đổi nhanh như vậy."
Nakroth cảm thấy trái tim mình nặng trĩu. Cậu có thể thấy Zephys đang gặp khó khăn với chính những cảm xúc và sự phát triển của mình. Nhưng thay vì để nó lấn át, Nakroth tiến lại gần và nắm lấy tay Zephys.
"Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với nó, không phải một mình cậu đâu," Nakroth thì thầm, giọng anh ấm áp và an toàn.
Zephys nhìn vào đôi mắt đỏ như ruby của Nakroth, trong khoảnh khắc đó, cậu hiểu rằng mọi lo lắng của mình sẽ không thể cản trở được mối quan hệ này. Bởi vì Nakroth luôn ở đây, bên cạnh cậu, dù là lúc khó khăn nhất.
---
Những thử thách phía trước:
Mặc dù mọi thứ dường như ổn định, nhưng cuộc sống không bao giờ chỉ có niềm vui. Một ngày, khi họ đang trên đường đến trường, một sự kiện không mong đợi xảy ra. Một nhóm học sinh trong trường bắt đầu chú ý đến mối quan hệ giữa Zephys và Nakroth, và những lời bàn tán bắt đầu lan rộng.
"Nhìn kìa, cặp đôi hotboy bóng rổ," một cô gái nói với giọng cợt nhả, khiến những người xung quanh bật cười.
Zephys cảm thấy một chút khó chịu, nhưng cậu không muốn làm mọi chuyện phức tạp thêm. "Chúng ta không cần phải bận tâm về những lời đồn đại này, đúng không?"
Nakroth im lặng, ánh mắt anh lướt qua đám đông với vẻ nghiêm nghị. "Cậu không phải lo lắng về những người đó. Chúng ta biết mình là ai, và tôi sẽ bảo vệ cậu."
Những lời này của Nakroth khiến Zephys cảm thấy yên lòng hơn. Cậu biết rằng dù có chuyện gì xảy ra, Nakroth sẽ luôn là người đứng bên cạnh và bảo vệ mình. Và đó là điều quan trọng nhất.
---
Buổi tối tại sân bóng:
Sau một tuần đầy áp lực từ những lời bàn tán, Zephys và Nakroth đã quyết định dành thời gian cùng nhau. Họ đến sân bóng, nơi cả hai đã gặp nhau lần đầu tiên, nơi mà mọi cảm xúc của họ bắt đầu nảy nở.
Không khí buổi tối khá lạnh, nhưng khi đứng gần nhau, cả hai vẫn cảm thấy ấm áp. Zephys bắt đầu thử lại những cú ném bóng yêu thích của mình, cười lớn khi bóng trượt vào rổ một cách hoàn hảo.
"Nhìn tôi này, tôi vẫn có thể làm được!" Zephys reo lên, đôi mắt sáng ngời đầy tự tin.
Nakroth đứng bên ngoài sân, quan sát Zephys với nụ cười mỉm, ánh mắt dịu dàng. "Tôi không nghi ngờ gì về cậu cả."
Zephys quay lại, ánh mắt lấp lánh. "Vậy thì... cùng thử một cú ném cuối cùng đi?"
Nakroth gật đầu, tiến lại gần và đứng ngay sau Zephys, đặt tay lên vai cậu. Cả hai cùng nhau thực hiện cú ném hoàn hảo, quả bóng bay vào rổ một cách chính xác.
Zephys quay lại nhìn Nakroth, giọng đầy vui vẻ: "Đây là khoảnh khắc tôi sẽ không bao giờ quên!"
---
Kết thúc đêm:
Khi đêm dần buông xuống, cả hai ngồi trên bậc thềm của sân bóng, ngắm nhìn những vì sao lấp lánh. Zephys dựa vào vai Nakroth, cảm thấy hạnh phúc và bình yên.
"Vậy chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?" Zephys hỏi, giọng cậu nhẹ nhàng.
Nakroth im lặng một lúc, rồi đáp: "Chúng ta sẽ tiếp tục cùng nhau, vì dù có bất kỳ thử thách nào, tôi sẽ luôn ở đây, bên cậu."
Cả hai im lặng trong khoảnh khắc đó, chỉ có những tiếng cười nhẹ nhàng, sự an yên khi ở bên nhau. Tình yêu của họ như những ngôi sao sáng trong bầu trời đêm, mãi mãi không bao giờ tắt.
---
Hết chương 10
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro