Chương 1: Tái Ngộ
Âm thanh giày bóng rổ nện xuống sàn nhà vang vọng khắp nhà thi đấu. Cả đội đang luyện tập chuẩn bị cho giải giao hữu sắp tới, nhưng ánh mắt Zephys chỉ dán chặt vào một bóng hình quen thuộc đang dẫn bóng qua hàng phòng ngự.
Nakroth – người mà cậu không bao giờ nghĩ sẽ gặp lại, càng không nghĩ sẽ trở thành đồng đội.
“Lạnh lùng, vẫn như xưa,” Zephys lẩm bẩm, đôi mắt tím oải hương ánh lên vẻ thích thú. Cậu ném quả bóng trên tay lên không trung, đón lấy bằng một động tác gọn gàng rồi bước vào sân.
---
Buổi tập kết thúc, huấn luyện viên vỗ tay ra hiệu cả đội tập trung.
“Đội trưởng mới của chúng ta sẽ là Nakroth, và Zephys sẽ làm đội phó. Hai cậu cần phối hợp tốt để dẫn dắt cả đội!”
Zephys nhướn mày, cố nhịn cười khi bắt gặp ánh mắt đỏ rực như ruby của Nakroth liếc sang.
“Tôi không hợp tác với những kẻ lười biếng,” Nakroth thẳng thừng.
Zephys khoanh tay, nhún vai đầy khiêu khích. “Yên tâm, tôi cũng không thích mấy người lúc nào cũng cau có như ông cụ non.”
Bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng. Những thành viên khác đứng xung quanh, không dám chen lời. Huấn luyện viên hắng giọng, ánh mắt nghiêm nghị:
“Các cậu có thể không thích nhau, nhưng trên sân đấu, không ai được phép để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng tới đội.”
Nakroth không đáp, chỉ lẳng lặng rời khỏi sân, để lại Zephys đứng đó với nụ cười nửa miệng.
---
Đêm hôm đó, Zephys không tài nào ngủ được. Những ký ức cũ từ thời trung học cứ ùa về. Nakroth – đối thủ đáng gờm nhất mà cậu từng gặp, một thiên tài bóng rổ với lối chơi lạnh lùng, điềm tĩnh nhưng cực kỳ hiệu quả. Cậu nhớ những trận đấu căng thẳng giữa hai người, những lần Nakroth khiến cậu tức điên khi cướp bóng ngay trước mặt, nhưng cũng là người duy nhất làm cậu cảm thấy thực sự muốn nỗ lực hết mình để vượt qua.
“Cậu ta chắc vẫn ghét mình lắm,” Zephys lầm bầm, mắt nhìn lên trần nhà. “Nhưng cũng không sao, mình đâu phải dạng vừa.”
---
Sáng hôm sau, Zephys có mặt sớm hơn mọi khi. Cậu muốn chứng minh rằng mình không phải kẻ lười biếng như Nakroth nghĩ. Nhưng khi bước vào sân, cậu ngạc nhiên khi thấy một bóng người cao lớn đang tập trung ném rổ.
Nakroth.
Cả hai ánh mắt chạm nhau. Nakroth không nói gì, chỉ tiếp tục tập luyện.
Zephys nhếch môi, tiến lại gần. “Chăm chỉ quá nhỉ, đội trưởng?”
Nakroth không đáp, nhưng lần này ánh mắt anh nhìn cậu có vẻ dịu hơn.
“Cậu nghĩ tôi không xứng đáng làm đội trưởng à?” Nakroth bất ngờ lên tiếng, giọng điềm tĩnh nhưng lại khiến Zephys sững lại.
“Không hề,” Zephys trả lời, đôi mắt ánh lên sự chân thành. “Tôi biết cậu giỏi thế nào. Chỉ là… tôi muốn cậu thấy tôi cũng không tệ.”
Nakroth nhìn cậu chằm chằm trong vài giây, sau đó quay lại với quả bóng. “Vậy chứng minh đi.”
Zephys bật cười, cảm giác như đang trở lại những ngày tháng cạnh tranh gay gắt ở trung học. Nhưng lần này, cậu không muốn chỉ cạnh tranh.
Cậu muốn hiểu Nakroth hơn, cả trên sân bóng lẫn ngoài đời.
Và thế là hành trình giữa hai người bắt đầu – từ những cơn sóng ngầm cạnh tranh, tới những khoảnh khắc ngọt ngào dần chớm nở.
---
Hết chương 1
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro