Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lời hứa của cậu đâu rồi ?

   Quá vã otp nên tự đẻ hàng ra tiêu :D . Trong cái chuyện này , tui sẽ để mọi thứ ở mức tiêu cực tối đa . Có thể sẽ có những tình tiết không có trong truyện gốc . Đừng thắc mắc . Tui muốn một tình thảm không thể nào cứu nổi . Nhưng chắc cái tài viết văn vô dụng của tui thì hổng được đâu. Chúc mọi người đọc vui vẻ . 

   Shidou : hắn

   Sae : cậu

------------------------------------------------------------------------------------------------------------

   Hắn đứng lặng người . Không thể tin vào những điều đang diễn ra trước mắt . Hoặc là ... không dám tin . Cậu ... làm sao cơ ? 

   - Shidou ! Cậu phải bình tĩnh lại !

   Bình tĩnh ? Bình tĩnh thế nào nhỉ ? Hắn không biết nữa . Hắn đang làm gì nhỉ ? Hắn chẳng biết . Hắn chẳng biết gì hết . Chẳng biết gì nên chỉ có thể nhìn người hắn yêu biến mất . Chẳng biết gì nên mới lực bất tòng tâm khi người mình yêu ra đi . 

   - Shidou à , anh ấy ... không còn nữa rồi ....

   Hả ? Mấy người .... vừa nói gì cơ ? Đùa à ? Trò đùa này chẳng vui chút nào . Hắn quay đầu , chờ đợi một lời giải thích . Chợt , hắn nhìn thấy Isagi . Bốn con mắt nhìn nhau . Hắn chờ đợi cậu nói cho hắn nghe rằng tất cả chỉ là trò đùa . Nhưng thứ hắn nhận lại là sự né tránh . Hắn nghe thấy cái gì đó . Hình như là tiếng dây thần kinh đứt thì phải . Gân xanh nổi đầy trên trán , hắn gồng người , như thể mong muốn thoát ra khỏi sự kiềm hãm của những kẻ xung quanh .

   - THẢ TAO RA !

   - Bình tĩnh đi Shidou !

   Mọi người càng ghì hắn chặt hơn nữa .

   - TAO BẢO BỌN MÀY THẢ TAO RA ! NGAY LẬP TỨC ! 

   - Shidou ! Bây giờ điều chúng tôi cần ở cậu là sự bình tĩnh .

   Ego ngồi vắt chân , thảnh thơi uống trà , chẳng bù cho sự náo nhiệt trước mặt anh .

   - ĐỪNG CÓ NGỒI ĐÓ MÀ GIẢNG ĐẠO LÝ NỮA ! THẢ TAO RA NGAY LẬP TỨC !

   Xẹt ! Một dòng điện chảy qua cơ thể hắn . Mọi thứ trước mắt sập tối . Ý thức của hắn trở nên mơ hồ .

   - Ego nè . Ổn không đó ?

   - Ổn !

   Nghe câu nói của Ego , mọi ngừi thở phào nhẹ nhõm .

   - Chắc là vậy .

   Chắc sẽ có ngày mọi người hội đồng chết ổng mất .

   - Cứ tiêm cho cậu ta liều thuốc an thần đã rồi làm gì thì làm !

   Nói câu rồi bỏ đi , Ego để lại căn phòng với bầu không khí điên tiết vô cùng . 

.

.

.

.

.

.

   Bẵng cái đã đến ngày xét xử . Nguyên nhân cái chết của cậu là do một tay lái xe say rượu đâm trúng . Hắn đã nguôi bớt cơn điên , nhưng không hết hoàn toàn . Bằng một cách nào đó mà Ego vẫn cho hắn có mặt ở phiên tòa . Thế nhưng trong suốt buổi xét xử , chẳng câu từ nào lọt vào tai hắn cả . Trong đầu hắn chỉ vang lên giọng nói của cậu . Hiện lên trong đầu hắn cũng chỉ có hình bóng của cậu .

   - Tòa tuyên bố ....

.

.

.

.

.

   Cái thế giới này ngu rồi ! Ngu hết với nhau rồi ! Hắn chửi rủa , hắn đập phá . 

   - Cứ để mặc anh ta đập phá như vậy sao ?

   - Không ! Cô lao vào đi , để anh ta đập cô cùng đồ luôn .

   Chậc ! Cái tên Ego này !

   - Shidou ! Đập như vậy đủ rồi đó !

   - MÀY IM ĐI !

   - Cậu bị khùng rồi đó !

   - MÀY KHÔNG THẤY CHÚNG NÓ À ? TRẮNG ÁN ! TRẮNG ÁN ĐẤY ! ĐÁNG LẼ RA THẰNG CHÓ CHẾT ĐÓ PHẢI ĐI TÙ RỒI CHỨ !

   - Vậy cậu thì làm được gì ?

   - ....

   - Cậu có thể thay đổi được kết quả không ? Hay chỉ biết ở đây la thét đập phá ?

   - ....

   - Cậu nên suy nghĩ xem tiếp theo mình sẽ làm gì đi ! 

   Ego đi lướt qua hắn , mọi người cũng lần lượt bỏ đi . Hắn lặng người . Bơ vơ đứng đó .

.

.

.

.

.

.

   Bia mộ này là của .... Hầy ! Người cũng đi rồi , vậy mà .... Sae ! Tôi muốn hỏi cậu . Rốt cuộc lời cậu nói có bao phần là thật lòng ? Bao phần là giả dối ? Đã hứa rồi , vậy mà lại không thực hiện . Cậu quả là kẻ tồi tệ nhất thế gian . Chẳng phải đã hứa , rằng chúng ta sẽ trao đổi liên lạc ? Chẳng phải đã hứa , rằng chúng ta sẽ về chung một mái nhà ? Chẳng phải đã hứa , rằng sẽ cùng nhau làm nhiều điều hơn nữa ? Chẳng phải đã hứa , là sẽ cùng nhau ghi thêm nhiều bàn thắng ? Chúng ta chưa làm được gì , vậy mà cậu đã bỏ đi rồi . Cậu ngủ thật say , chẳng bao giờ tỉnh lại . Để lại một mình tôi ở đây .

   Cậu từng nói rằng cậu ghét thế gian này . Ghét nó , vì vô tình bạc nghĩa . Ghét nó , vì luôn đối xử với cậu quá đỗi tệ bạc . Tôi từng cười cợt cậu , khi cậu nói vậy . Nhưng giờ tôi hiểu rồi . Nó thật sự đáng bị căm ghét . Trước khi đá với Blue Lock , chúng khen ngợi cậu hết mực . Tôn sùng cậu hết mực . Cái gì mà tiền vệ thiên tài . Cái gì mà tài năng thiên phú . Rặt một lũ giả dối . Chỉ sau khi U20 thua cuộc , lời chửi rủa dành cho cậu không ngớt . Giả tạo thật đấy ! Ấy vậy nhưng đó là bản chất của thế gian . Vô tình , vô nghĩa . 

   Cậu cũng vậy , cũng vô tình như nó . Bỏ lại tôi đơn độc trên cõi trần này . Chẳng phải đã nói rằng có điều muốn kể cho tôi sao ?

   Ting ting ! Tiếng chuông thông báo tin nhắn vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn . Hắn mở máy . Bất chợt , một hy vọng lóe lên trong tiềm thức .

   / Lúc cậu nhận được tin nhắn này , có lẽ tôi đã không còn ở đó . Tôi vốn muốn rời khỏi Nhật . Tin nhắn này đã được hẹn sẵn sẽ gửi đến cho cậu . Mong cậu không cho rằng nó là thư rác mà xóa đi . Tôi yêu đá bóng . Nhưng không phải đá bóng yêu tôi . Lời người đồn đại  , quả thật là thứ tôi căm ghét . Tôi ghét cái cách mà họ coi thường bóng đá . Ghét cái cách mà họ coi bóng đá như một thứ để kiếm tiền . Tôi cũng ghét thế gian này , vì nó vô tình . Tôi sống tiếp , vì em trai , vì gia đình . Và ... vì cậu . Cậu đã trở thành mục đích để tôi sống tiếp . Một lần nữa , tôi mong cậu không coi đây là thư rác . Tôi muốn nói rằng ... tôi thích cậu /

   Người gửi : Itoshi Sae . 

   Ha ! Hóa ra chỉ là tin nhắn hẹn sẵn . Hắn giận điên người . 

   - Đồ mi dưới chết tiệt .

   Hắn liên tục chửi cậu . Nhưng hắn cũng chẳng thể làm chủ được chính mình . Chẳng biết từ lúc nào , dòng lệ đã rơi xuống . Hắn bật khóc . Bật khóc vì giờ đây đã mất cậu . Dòng nước mắt chưa ai từng thấy của cầu thủ bóng đá Ryusei Shidou giờ đây cứ thế tuôn . Trời xanh như thể cũng khóc thương cho người con trai đã khuất , phủ kín thế gian bằng một cơn mưa . Nước mắt hắn cứ thế hòa vào con mưa đang ập lên đầu hắn .

   - Chết tiệt ! Tôi .... tôi cũng thích cậu mà !

   Chỉ ba ngày sau , ký ức về sự ra đi của cầu thủ bóng đá thiên tài hòa cùng những bông tuyết đầu mùa . Tan biến khỏi thế gian . Chỉ riêng một người . Một người vẫn luôn ghi nhớ , vẫn luôn khắc ghi . Vì người ấy , yêu cậu mất rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro