Xàm ngôn
Viên mãn nhất trong tình cảm không phải là nắm giữ được bàn tay của một người nhất nhất không rời, mà là khi trải qua bao nhiêu mất mát đổi thay, họ vẫn về để nắm lấy tay bạn...
Chúng mình thức dậy mỗi ngày đều mong thấy được mình bên người mình yêu. Thiên đường của người này, đôi khi, chỉ là ánh mắt, bờ vai, tấm lưng, đôi bàn tay của người kia.
Đúng thời điểm hay không đúng thời điểm không quan trọng. Đúng người hay sai người không quan trọng. Quan trọng là có thương hay không thương. Đã thương thì không đúng thời điểm hay kể cả sai người, cũng chẳng thành vấn đề.
Rồi sẽ đến một ngày bạn thực sự yêu một người nào đó. Không phải là vì họ tốt, hay xấu, hay bất cứ lý do gì, đơn giản là vì bạn yêu họ. Không có nghĩa là bạn sẽ ở bên người ấy mãi mãi, không có nghĩa là hai người sẽ chẳng bao giờ tổn thương nhau, mà chỉ đơn giản là bạn yêu họ. Đôi khi bạn chấp nhận yêu họ, mặc kệ họ là ai hay không là ai đi chăng nữa. Và bạn biết họ cũng yêu bạn, cho dù bạn có là ai, hoặc không là ai cả...
Trong cuộc đời mỗi người, nên có ít nhất một lần vì người khác mà quên đi chính mình. Không mong có kết quả, không mong sẽ dắt tay nhau đến cuối cuộc đời, thậm chí không cầu mong người ấy sẽ yêu bạn. Chỉ hy vọng những năm tháng đẹp nhất của tuổi xuân có thể gặp được một người khiến bạn như thế
[SƯU TẦM]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro