Chap 2
Sau khi nghe mẹ nói , Tzuyu về nhà . Trên đường đi :* Cô đã pải suy nghĩ biết bao nhiêu về điều mẹ nói: Mẹ muốn mình gặp nguời mà mình chưa quen và cũng là vị hôn thê sau này , người ấy như thế? , tính cách ra sao? , liệu có hợp với cô không ?*
Bầu không khí chìm lặng trong sự yên tĩnh, ngay cả khi có làn gió nào lướt qua cũng nghe thấy tiếng , hay bên ngoài có lao xao vài chiêc lá đỏ rơi xuống mặt đật cũng nghe thấy tiếng khóc của nó không muốn rời xa người mình yêu thương , bao bọc nó. Cô cũng như những chiếc lá đó cô cũng không muốn rời xa người mình yêu thương, người bao bọc cô , chăm lo cho cô từng li từng tí trong những ngày xa nhà
--------Tách Tách Tách --------
Lại một lần nữa cơn mưa đổ xuống , thành phố như đang đắm say nhìn cơn mưa huyền ảo kia . Im lặng, Im lăng, Im lặng đến nỗi tiếng khóc của cô cũng nghe tiếng, nghe rất rõ,rất rõ . Cô và chị đâu ngờ có ngày như vậy , ngày chị và cô rời xa nhau , cực xa nhù nhìn cũng không thấy người đó. Nếu biết trước, cô đã không quen chị để giờ đây cô phải khóc từng đêm , từng phút .Cô tự hỏi lòng mình :Điều gì kiến cô gặp một người như chị ?
-Cô chủ đến nói rồi !Tiếng nói vang lên làm Tzuyu giật mình
- Uk ! một câu ngắn ngọn
Bước xuống xe , cảnh tượng bây giờ chính là căn nhà cô từng ở . Trông nó bây giờ đã khác rất nhiều so với hồi xưa . Căn nhà hồi xưa chỉ là một căn nhà nhỏ bên dòng sông, mái làm bằng lá , lấy đủ các loại giấy ghép lại,các đồ trong nhà toàn đồ dùng lại . Phải nói nó thật quá tồi tàn . Còn căn nhà bây giờ, nó thực rất sang trọng mái phải gọi là cức đỉnh , nhà sơn màu trắng tinh nhìn khá là cao sang chưa kể cả nội thất .Phải nói cắn nhà này là ước muốn của nhiều người
- Tzuyu, em về rồi sao [ giọng nói vui vẻ vang lên]
-Chị Dahyun , em về rồi nè[ tay giang ra như đón ai đó vào lòng ]
- Chị zui quá , zui quá [ cười tít mắt]
-Em cũng vui nữa [ cười tít mắt]
-Đi vào đây với chị , chị cho ăn kẹo , ngon lém đó [ Vừa nói vừa kéo tay Tzuyu vào trong nhà]
- Được rồi , được rồi , từ từ thôi
-Em về rồi sao ?
- Chị Mina ....?
-Ngạc nhiên sao ?
- Sao chị lại ở đây vậy ?
-Ở đây chăm sóc Dahyun
-Nhưng....sao ...lại .....?
-Dahyun bệnh càng nặng hơn rồi , lên phòng chị kể cho
-Nae , cô quay sang Dahyun và nói : Chị cứ ăn trước đi , em lên kia tí nhé ! { cười tươi }
Dahyun :-Nhanh lên nhé Tzuyu
---------------Phòng Mina--------
Mina :-Em còn nhớ cái ngày mà em đi học về không ?
Tzuyu:-Em ...nhớ
--------------------Ngày đi học về---------
Tzuyu lúc đó mơi có 3 tuổi , Dahyun 7 tuổi
Tzuyu :-Chị Dahyun đi ăn kem nha chị ?
Dahyun :-Chị ....không ...[chưa hoàn thành hết câu nói ,Dahyun bị Tzuyu kéo đi ]
Đến của hàng kem , Tzuyu láu nha láu nháu chỉ hết cây kem này đến cây kem kia . Dahyun chỉ ngồi đọc quyển tiểu thuyết đợi cho đứa em của mình chọn xong kem.Nghe tiếng xì xào , bán tán quá to . Dahyun rời mắt khỏi cuốn tiểu thuyết . Đập vào mắt cô chính là đứa em gái bé nhỏ của đang đứng giữa lòng đường .
---------Tít Tít Tít---------------BỘP---------------
Nhường như thời gian như ngừng lại , Tzuyu hốt hoảng nhắm chặt mặt , sợ hãi
Tzuyu :- Chị .....à , chị ......làm sao vậy [ run sợ , cất từng tiếng nói ]
Dahyun :-Sao ...............em ...............hư .............[ ngất đi ]
Tzuyu :- CHỊ ƠIIIIIIIIIIII , AI GIÚP CHÁU VỚI , LÀM ƠN GIÚP CHÁU , MẸ ƠI GIÚP CON ...HUHUHU..
Im lặng không ai cất tiếng nói
Tzuyu :-LÀM ƠN.....GIÚP CHÁU VỚI......LÀM ƠN ĐI Ạ ....GIÚP CHÁU
Thời gian trôi qua!!!!!
-------------BỆNH VIỆN--------
- Bác sĩ , con tôi có sao không ?[ lo lắng ]
- Chị đừng lo , con chị sẽ phục hồi nhanh thôi , chỉ là.....
-Là sao ...?
-Con bé sẽ mất trí nhớ
Câu nói của bác sĩ như chiếc dao cắt vào tìm của bà mẹ . Nó đau lắm , cực đau . Đứa con gái bà yêu thương giờ phải vào cảnh này
-Mẹ....con......xin...lỗi[tiếng nói nhỏ nhẹ cất lên]
-Ko sao đâu con ạ , ko phải lỗi của con đâu !
---------------Trở về hiện tại-----------
Mina :- Do lúc em đi du học , con bé đã khóc suốt 1 năm , đem ra.....
Tzuyu :-Thật....sao ?[ ngạc nhiên hỏi]
Mina:-Thật
Tzuyu ôm đầu , nước mắt lại rơi ,miệng không ngừng nói : Tại em , tại em , tất cả tai em
----------------------------------------------------------------------------------------
[ Sory m.n nha mình đã đưa Dahyun vào tính huống này và ra chap muộn nữa . Nhớ Bình chọn và cmt chuyện mình nha .Kasam m.n nhùi]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro