#3.
Hoàng hôn.
Tôi đã cùng cậu đi qua những tháng năm thật bình dị mà cũng không kém phần đẹp đẽ.
Chúng ta phải lòng nhau, thử thách nhau, rồi yêu nhau một cách yên bình. Không rầm rộ, không khoa trương nhưng cũng đủ để bản thân và mọi người xung quanh biết được tôi và cậu đang trong một mối quan hệ yêu đương.
Vì sao tôi bỗng lôi cậu vào chủ đề này ư? Chỉ đơn giả vì cậu là người đầu tiên ngắm hoàng hôn cùng tôi..
Đi qua bao nhiêu năm tháng, trải qua vô số lần thăng trầm, tôi vẫn còn đọng lại trong lòng một ấn tượng rất "thơ" về lần ngắm hoàng hôn đầu tiên ấy.
Đó là một bức tranh tuyệt đẹp. Ai đã từng thả hồn vào hoàng hôn đều biết: hoàng hôn mang một sắc màu rất riêng. Chút tím pha với cam và đỏ... Những sắc màu đó trầm uất, yên lặng, có những hôm, nó còn đem lại cho ta cảm giác thật nặng nề.
Nhưng này, hoàng hôn đầu tiên mà tôi ngắm với cậu lại rất khác. Rất thơ mộng, bình dị và đẹp. Ừ, đẹp lắm. Khung cảnh ấy bình yên như cái cách chuyện tình ta diễn ra vậy. Đến một cách yên bình, và ra đi một cách lặng lẽ. Không thù hằn, không căm hận, chỉ có tôn trọng.
Có một câu nói thế này: " Hoàng hôn càng đẹp, chứng tỏ lòng người càng sâu". Thật vậy, hoàng hôn có dáng vẻ như nào là do mỗi người cảm nhận. Một người mang tâm trạng buồn bã sẽ nhìn thấy hoàng hôn giống như một "cực hình" - một "cực hình" đẩy cảm xúc ta đến cao trào để rồi bật khóc. Còn một người đang chìm đắm trong niềm vui sẽ thấy được dáng vẻ kiều mỹ của hoàng hôn - một "cô đàn bà" đầy kiêu ngạo và sắc sảo, đôi lúc lại mang vẻ dễ thương, dịu dàng khiến nhân loại phải say đắm.
Có nhiều người hỏi: Sao tôi lại chọn hoàng hôn thay vì bình minh? Bản chất, ngoài những lý do hoa mỹ ra, tôi say mê hoàng hôn là do tôi thích những sự kết thúc. Hoàng hôn là hiện tượng báo hiệu cho một ngày nữa đã trôi qua cũng như thức tỉnh ta rằng không còn nhiều thời gian để ta lãng phí. Hoàng hôn trong tôi đại diện cho sự yên bình và sự kết thúc. Bất cứ một sự vật, sự việc gì đều sẽ có một cái kết, chỉ đơn giản đó là kết thúc tốt đẹp hay là kết thúc buồn mà thôi...
Tình yêu nào rồi cũng sẽ có một cái kết: hoặc là có được một cái kết đẹp đi tới hôn nhân, bên nhau trọn đời trọn kiếp gì đấy... hoặc là nhận được một cái kết xấu và chia tay. Bởi đơn giản, đó chính là quy luật của cuộc sống: Kết thúc để bắt đầu một hành trình mới.
Tôi và cậu tuy rằng phải nhận một kết thúc buồn cho cuộc tình chúng ta. Nhưng nó cũng chẳng hề "buồn" chút nào. Chúng ta đã từng yêu nhau thật lòng, từng quan tâm, chăm sóc nhau. Đến lúc ta phải rời xa, ta cũng không hề có những lời chế nhạo, nói xấu nhau, chẳng chất chứa trong lòng mình những thù hận mà chỉ mang trong mình cảm giác tôn trọng, cảm ơn đối phương vì đã bên cạnh ta trong suốt những ngày tháng non trẻ. Vậy, sao có thể gọi cuộc chia xa này là một cái kết buồn?
Hoàng hôn tuy không mang vẻ uy nghi, tráng lệ, tươi sáng như bình minh, nhưng nó mang trong mình bao nỗi niềm của nhân loại, bao giọt nước mắt của những kẻ đa sầu đa cảm. Bởi vậy, bức tranh ấy đáng quý xiết bao...
Và một lần thôi, tôi mong người và bản thân tôi sẽ mãi giữ được cho mình những trạng thái bình dị, hạnh phúc để có thể đẹp như hoàng hôn - một cái đẹp rất "thơ" mà không hào nhoáng...
THE END - 17/08/2021.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro