Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 5

Khi tôi vào lớp, cô Hiền đã giang đến phần 2. Tôi chọn ngồi sát cửa sau, định bụng là điểm danh xong, sẽ phi thăng ra cửa về nhà ngủ tiếp... Dạo này tôi thiếu ngủ thực sự... Mà cũng do cái mùa thu mát mẻ này, người ta thích dạo phố ăn uống. Tôi lại đang làm thêm ở một quán ăn kiếm thêm thu nhập nên khuya về cả người mệt mỏi rã rời... Từ khi vào ĐH, tôi vẫn nhận được sự trợ giúp học phí từ người đặc biệt, còn khoản chi tiêu cá nhân tôi cảm thấy mình đã trưởng thành, đủ lớn, tuổi trẻ đầy sức khỏe và lòng tự trọng... nên tôi xin phép từ chối đc nhận và bắt đầu đi làm thêm vào bất kỳ thời gian rảnh rỗi... Vừa ngẫm nghĩ, tôi vừa chìm vào giấc ngủ với giọng ru tha thiết của cô triết... Mãi chp đến khi ghe tiếng bàn ghế, giày dép lê trên sàn nhà...Tôi chợt giật mình tỉnh giấc...

 - Thôi chết rồi... - Tôi nhìn quanh thì mọi người đã dần bước ra khỏi lớp, cũng có nghĩa là mọi người điểm danh xong cả rồi... Đang lơ ngơ mất hồn và tự trách thì, tôi nghe tiếng nói hơi quen quen của người bên cạnh:

 - Bạn ngủ say quá nhỉ - Tôi ngước nhìn thì bắt gặp ánh mắt hồi sáng, với chiếc khăn choàng cổ bằng tơ hồng... Thì ra cô ấy ngồi cạnh tôi

- Bạn... Cũng học lớp này sao? Sao bạn không kêu mình vậy... - Tôi nhăn nhó, chắc mặt tôi lúc đó khó ưa lắm... Hỏi xong tôi thấy mình hơi bị lãng nhách... Dĩ nhiên người ta học lớp này thì mới ngồi đây chứ!!! Mình là người lạ, sao người ta dám đánh thức... làm như thân thiết lắm vậy...
Nhận ra sự ngớ ngẩn của mình, tôi im bặt... Cuối xuống vờ như tìm cây viết...
- Mình không có học lớp này, chỉ là kẻ học chui thôi à !!! Bạn đừng la lớn nhen – Cô ấy nheo mắt, và lại cười...
- Trời đất!!! Đừng nói là bạn yêu thích môn Triết và cách dạy của Giảng Viên nha... - Tôi làu bàu
- Uhm, mình thích học môn Triết, vì thế, mình qua học ké lớp khác, để học tập cả hai Giảng Viên  - .... (hết nói nổi)

- Còn nữa, lúc nãy thấy bạn ngủ say quá, mình không muốn gọi dậy... Yên tâm đi, mình điểm danh giúp rồi...
- Bằng cách nào? Sao bạn biết tên mình và MSSV mà giúp?...
- Mình mà... - Cô ta hơi vênh vênh gương mặt lên, lúc này nhìn có phần nghịch ngợm... không như lúc sáng...
- Hii, bộ tên mình nổi tiếng vậy sao ta? Mà nổi tiếng quá cũng khổ thiệt... - Tôi bông đùa lại
- Sao mà có người... tự tin quá vậy ta?
- À, mà tên Phi Tuyết là tên chính thôi, chứ "giang hồ, chiến hữu" thì gọi mình là ...Phi Phi đóa
- Mình không phải "giang hồ" mà cũng chưa là "chiến hữu" của bạn, vậy mình gọi bạn là ..."Phì Phì" nhé... hiii hiiii
Hừm, nhỏ này làm tôi quê thiệt... Bày đặt lý sự với ..Luật Sư tương lai nữa chứ... Nể tình nhỏ điểm danh dùm (không nể thì cũng chẳng biết làm dzì!!!)... Tôi lùi một bước:  

   Nhưng mình đâu có "phì", kêu dzị "phí" lắm... Còn tên bạn là.... – Tôi dò hỏi
- Hii hii, bộ hỏi là được trả lời à... Tự tìm hiểu đi, giống như mình nè... Mình đâu cần hỏi Phi, mà cũng "tự biết" đấy thôi
Ực, nghẹn họng với nhỏ nì, tưởng đâu hiền lành như đóa Trà Mi... hic
- Thiệt là, không nói huh?
- Không
- Giờ cóa nói hem?
- Hem  

  Uh, vậy thôi... miễn cưỡng hem cóa hạnh phúc...Ái chà, tập đẹp quá nhỉ....- Nói rồi tôi nhanh tay quơ lấy quyển tập của nhỏ... - Quê tiếp lần hai, tập người ta đâu có ghi họ tên... Thói quen chỉnh trang từ hồi Phổ Thông nên tôi cứ nghĩ ai cũng đề tên, dán giấy nhãn như ...mình
- Hìa hìa, đừng tưởng bở nhé... - Lại trêu chọc...
- À ờ... Cám ơn "Nhóc" giúp Phi điểm danh nhé, mà "Nhóc" cóa đi học Triết thường xuyên không dzợ? ( Đầu tôi đang nhen nhóm ý đồ đen tối... he he.. Đó là ... điểm danh thay tôi ý

  - Xí khoan, Phi bảo ai là Nhóc dzợ?
- Ai cấm nhỉ?
- Vân cấm
- À há... ra là thế - Tôi cười đắc chí... Vì có người ... bị hớ.. Còn nhỏ thì quê nên đỏ mặt. Tôi phát hiện, người bạn mới tên Vân này, hễ bị quê là đỏ mặt lên... Không như tôi, cảm xúc luôn được dấu nhẹm đi
Tôi bổng trở nên im lặng, không biết nói gì, Vân dường như cũng thế... Nhờ Vân mà tôi thoát khỏi nguy cơ bị cấm thi... Tôi lên tiếng:
- Vân rảnh không? Đi uống sinh tố nha
- Uhm...  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: