CHƯƠNG 20
Tôi giật mình tỉnh lại, và cảm nhận mình đang nằm trong bệnh viện.... Đầu nóng ran..... cả người mệt mỏi... Nhưng giờ lòng tôi lại mang một cảm giác đớn đau khác.... Nó khó chịu, vật vã, căm phẫn hơn vạn lần bị nóng sốt....Trái tim tôi quá bé nhỏ nên chỉ yêu mỗi một người, giờ thì tim tôi trống rỗng.... Nước mắt cay nhòe... Tôi không hiểu tại sao Vân lại có thể phản bội tôi như thế? Tôi không tin được rằng Vân có thể thỏa mãn với đàn ông, nhất là tên Hùng... Lúc trước chúng tôi vô cùng hạnh phúc cơ mà!!!! ....
- Tỉnh rồi à, uống thuốc nhé.... - Cô y tá lên tiếng
- Sao tôi lại ở đây?
- Cô bị sốt và chẳng còn biết gì cả, may mà cảnh sát phát hiện đưa vào đây kịp thời. Thuốc đây....
- Cám ơn....
Nằm đến chiều, tôi tự ý về nhà.... Đóng cửa, nằm suy nghĩ suốt 3 ngày. Dù bạn bè, đồng nghiệp gọi đến.... gõ cửa nhà.... Tôi cũng lặng im...đơn giản là muốn một mình..... Chú Tân từng nói: "Khi vấp ngã, ta sẽ đau đấy, nhưng nếu ko tự đứng lên được thì càng đau và nhục nhã hơn nhiều"...Tôi biết rằng từ đây.... Vân một thời yêu thương của tôi đã chết... mối tình mà tôi tưởng như chẳng có gì ngăn cản nổi đã tan biến như bọt xà phòng....
Rồi thì buồn đó, đau khổ đó, rồi cũng phải ép mình vào công việc.... Sau khi tan sở... Tôi tìm đến rượu để giải sầu.... Quỳnh sợ tôi gặp chuyện hoặc là ko biết đường về nên nó cứ đi theo... hoặc bảo Thái rảnh thì đi cùng tôi.... Những người bạn yêu quý đâu hiểu được, Niềm hạnh phúc đang có bất chợt tan vỡ, bao mộng mơ vút cánh bay xa.... Mấy ai có thể chịu đựng nỗi đau này...
Và cái buổi tối định mệnh đó.... Cái buổi tối mà sang ngày hôm sau, người tôi yêu thương sẽ lên xe hoa, trở thành vợ hiền, dâu thảo.... Tôi đang uống thì Vân gọi điện... Tôi tắt máy, rồi khóa máy... rồi lại mở máy.... Vân tiếp tục gọi:
- Không cần phải nói nữa, mai đám cưới Vân phải không? Chúc hạnh phúc
Không để Vân nói lời nào, tôi cúp máy... 5 phút sau, Vân tiếp tục gọi:
- Vân muốn gặp Phi ngay bây giờ.... - Giọng Vân yếu ớt, và van nài...
- Không cần thiết đâu - Tôi dửng dưng, mà lòng thì nhói đau... Vân còn muốn hành hạ tôi đến độ nào?
- Vân xin Phi, cho Vân gặp Phi một lần đi. Nếu Phi không đến Vân cũng sẽ đợi mãi...
- ..........Okie....
Đã không gặp Vân hơn 1 tháng... Nhìn em gầy đi rất nhiều... Đôi mắt mệt mỏi.... Cũng phải thôi !!! Sắp đám cưới, người ta phải lo lắng, bận rộn.... Tôi chẳng là gì cả, hãy bước ra khỏi cuộc đời Vân... cũng là để giải thoát cho chính tôi!!
Vân nhìn tôi thật lâu, rồi đột nhiên em tràn trề nước mắt, tiến đến ôm chầm lấy tôi... thổn thức:
- Em rất nhớ Phi..... Nhớ thật nhiều!!!!
- ............. Tôi đứng im như tượng đá
- Đừng rời xa em nhé.... Và Vân hôn lên mặt, lên má, lên mũi, lên cổ tôi... Cứ như là đợi chờ và thương nhớ tôi từ lâu lắm rồi.... Sau đó, em tìm đến môi tôi và đặt lên đó nụ hôn nồng ấm... Uh, vẫn nồng nàn, dịu ngọt, thơm lừng và gợi cảm..... Tôi nhắm mắt lại, đầu tôi hiện ra ..... cảnh Hùng đắc ý vì chiếm đoạt được em, cảnh em và hắn..... Tự dưng tôi căm ghét Vân quá...Hình ảnh người con gái trắng trong hồn nhiên đã không còn ý nghĩa gì nữa khi mà sự giả dối, phản bội hình thành... Tôi gỡ tay em ra và đẩy em ra khỏi người tôi....
Vân đau khổ nhìn cử chỉ lạnh lùng và dửng dưng của tôi, nhưng rồi cũng tiến đên gần sát tôi, Em nói bằng giọng buồn:
- Em biết Phi căm ghét em lắm... Nhưng hãy để cho em được ở bên Phi đêm nay.... Nếu không thì em chết mất....em cần Phi....
- Vậy Vân muốn làm tình kiểu nào? Tôi bất giác thốt ra lời cay nghiệt.... mà cả đời tôi cũng ko thể tự tha thứ cho mình được:
- Phi nói sao? Em ngỡ ngàng.... Nhìn vào mắt tôi....
- Phi hỏi Vân muốn chúng ta làm tình theo kiểu nào? Trên hay dưới? Mạnh hay nhẹ? Kiểu Nam - nữ hay là nữ - nữ? Có cần thêm Joytoy để tạo cảm giác ko?
- Em.... Sao Phi nói vậy? Em....
- Thật ra kiểu nào Phi cũng sẽ chìu Vân thôi mà... hứa đó... - Tôi lạnh lùng, nói bằng cái giọng khiêu khích, mỉa mai....
- Em đã đau khổ lắm rồi, Phi đừng hành hạ em nữa được không? - Em vỡ òa....Tôi vừa đau vừa hận.... Tại sao Vân lại đối xử với tôi như thế, tại sao Vân kết hôn? Phản bội tôi rồi giờ lại nói là thương nhớ tôi.... Tôi là món đồ chơi của em sao?.... Tim tôi nhói đau... và thất vọng
- Xin lỗi, tôi cảm thấy .... Ghê tởm em quá !!!!
- ............
- Nhìn tôi để làm gì? Khóc lóc để làm chi? Hãy phơi bày sự thật đi
- ...............
- Tôi hỏi em, em và thằng đó đã .... Làm tình với nhau rồi phải ko? Trả lời tôi đi - Tôi hét lên
- Phải .... Nhưng mà không phải như Phi nghĩ.... Em...
- Thôi... Im đi.... Em đã có cảm giác với đàn ông và ngày mai em kết hôn, sao giờ lại tìm tôi làm bộ mặt khổ sở? Thật là đáng sợ !!! Tôi không thể ngờ
- ..............
- Từ nay tôi sẽ loại em ra khỏi đời tôi mãi mãi, Tránh xa tôi ra đồ dối trá phản bội.... Ngoan ngoãn làm một người vợ hoàn hảo đi.....- ..........
Tôi quay bước đi như cái xác không hồn, mặc kệ Vân đứng đó.........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro