Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 15

  Mùa qua mùa, chúng tôi đã trải qua khoảng thời gian dài ngất ngây trong hạnh phúc.. Sống chung với nhau? Bạn đừng e ngại sẽ bị thu hẹp không gian riêng bởi vì cô ấy sẽ cùng bạn chia sẻ mọi điều... Những khi đi làm về gặp những việc ko vui... Vân điều hiểu và em im lặng, nhưng ánh mắt nhìn tôi đầy vẻ cảm thông và lo lắng!! Mỗi tối, em khẽ nhẹ nhàng vuốt tóc tôi, tựa người nghiêng đầu vào tôi thì thầm những lời yêu thương, những nụ hôn nồng cháy.... Em cho tôi nhiều hơn những gì tôi mong đợi và ao ước... bằng tất cả tình yêu ngây thơ không tính toan, không hình thức... Tôi yêu em một cách si mê, và không hề có cảm giác phai nhạt... Mỗi ngày được nằm trong vòng tay êm ái, đựa xoa dịu bằng cơ thể ngọt ngào.. đến khi ngày mới bắt đầu...là thứ bình yên nhất mà tôi trân trọng và cố gắng gìn giữ... Có khi nửa đêm giật mình thức giấc... cảm nhận được hơi ấm em đang kề bên, đó là lúc tôi thấy mình thật hạnh phúc...Cảm ơn cuộc đời đã cho tôi được yêu em mỗi ngày...
Chẳng cần lời hứa hẹn, chẳng cần thề thốt thủy chung... bởi tình yêu của 2 chúng tôi vốn mang hình thức cảm giác và rung động... Có khi ngồi bên nhau mà có thêm người lạ, em có thể chuyển đề tài và cách nói chuyện... khiến kẻ nào tò mò nhất cũng chẳng thể hiểu được điều gì, trừ 2 kẻ yêu nhau!! Tôi yêu tất cả những thói quen tốt xấu của em... Từ chỗ chấp nhận nó rồi đến khi yêu nó từ lúc nào không biết... Tôi và em hầu như không có sự nghi kỵ và ghen tuông đối phương... Có lẽ do Vân rất kêu hãnh còn tôi thì luôn tỏ ra bình thản
Nhưng có một lần, em rất giận tôi.... Vì nghi ngờ tôi có tình cảm với chị Thảo... một người bạn học khóa trên mà tôi quen biết khi đi thực tập
Bạn biết ko? Khi bước chân vào thế giới luật pháp... Tôi e ngại tai tiếng... Nếu theo một ngành khác thì mọi thứ đã dễ dàng hơn nhưng... Ta phải đối diện thực tế một cách thành khuẩn... Tôi là người bắt buộc phải Biết luật hơn người thường, tiếng nói của luật sư phải thật vững vàng và được đánh giá bằng lý lịch tốt đẹp của bản thân... Có như thế, những người cần được giúp đỡ mới đặt niềm tin vào vị luật sư đáng kính, người đại diện tiếng nói của mình. Những vị thẩm phán cầm cân nảy mực sẽ lắng nghe và suy xét... Có thể tôi sẽ yêu em trong thầm lặng cho đến khi Có đạo luật kết hôn cho người đồng tính hoặc cho đến khi tôi... bỏ nghề... Ừ, khi lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ đặt một chân vào sự nghiệp... Nó hăng hái, độc đoán và vụng dại như thế đó...
Khi tôi được nhận vào làm phụ tá cho một văn phòng luật sư, chị Thảo đã hướng dẫn tôi rất tận tình... Trong thâm tâm mình, chị là một quý nhân mà tôi may mắn gặp được... Dần dà, công việc quen dần.... Tôi được phép tham gia vào một số vụ tố tụng dân sự... "Phi học rất nhanh và rất khéo" thật sự ngất ngây với lời khen ngợi của tiền bối... Trao đổi và bàn luận về một vụ án nào đó với chị, tôi nhận ra nhiều điểm tương đồng, và rút tỉa được những điều không thể được học ở nhà trường.... Chẳng giảng viên nào dám truyền đạt các bài học "ngoài luồng" ấy...
Thế là tôi bị cuốn hút... vào công việc mới mẻ đầy thuận lợi mà quên rằng: Dạo gần đây, tôi rất ít ôm hôn Vân thân yêu mỗi khi đêm về, tôi chỉ ôm ... máy tính và làm việc cho đến 1 sáng... Khi cùng đi siêu thị hoặc ra ngoài đi dạo, chúng tôi vẫn nắm tay nhưng khi Vân tựa đầu vào vai tôi hoặc muốn hôn tôi, cử chỉ thân quen ấy lại làm tôi e ngại... cứ sợ gặp phải người quen hoặc đồng nghiệp... Đi đến đâu cùng Vân, tôi cũng đều giới thiệu là cô bạn thân nhất, tôi vui vẻ cười đùa đáp trả những lời tán tỉnh với đàn ông bên quán café, mặc kệ Vân ngồi đó, sa sầm nét mặt... Đến khi ra về, tôi cũng chẳng nhớ là mình cần xoa dịu sự tủi thân trong em bởi vì tôi nghĩ Vân chẳng để ý đến việc cỏn con đó ... Cho đến khi
Tôi bắt đầu khen ngợi chị Thảo khi 2 đứa đang ăn trái cây buổi tối, đột nhiên Vân bực mình và lớn tiếng:
- Phi làm ơn đừng nhắc đến chị Thảo thân yêu của Phi được không? Vân chán phải nghe lắm rồi...
- Sao? Có chuyện gì vậy?
- .............
- Em thấy mệt trong người hả - Tôi vội đưa tay sờ lên trán Vân, tôi cứ nghĩ rằng em bị cảm nên mệt mỏi...
- Mặc kệ em, không cần Phi lo lắng đâu - Em đẩy tay tôi ra, rồi đến ngồi bên chiếc ghế sofa... Nước mắt như sắp trào ra...
Ngạc nhiên trước thái độ của em, tôi đến nắm lấy đôi tay nhỏ nhắn ấy rồi ngập ngừng hỏi:
- Nói Phi biết đi, có chuyện gì vậy? - Tôi nhìn em chờ đợi
- Em sợ...
- Em sợ gì?
- Em sợ mình sắp mất Phi... Sợ Phi hết yêu em – Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt yêu dấu, giọt long lanh lăn xuống tay tôi...
- Sao em lại nghĩ vậy? Không bao giờ chuyện đó xảy ra...
- Cuộc sống thay đổi nhanh chóng quá... Mỗi ngày, Phi càng ít ngắm nhìn em... Khi lên giường ngủ, Phi không ôm em vào lòng nữa, Lúc cùng nhau đi chơi, em muốn âu yếm cũng bị Phi né tránh... Em đáng ghét vậy sao?....
- Trời ơi!! Em đã hiểu lầm rồi... Phi...
- Hãy nhìn em đi.... Và trả lời thật lòng với em: Phi có cảm thấy em là gánh nặng ko? Phi đã yêu người khác rồi phải không?
- Vậy em muốn câu trả lời thật tình hay giả dối? Tôi cười nhẹ rồi nhìn say đắm vào đôi mắt em hỏi
- Phi muốn trả lời em dối trá hay thật lòng?
- Phi yêu em... Đó là lời nói dối
- ...........
- Phi rât yêu em và không thể sống thiếu em ngày nào hết.. Đó là sự thật...
- .........
- Gần đây vì công việc quá nhiều, Phi chẳng thể nào yêu thương em như lúc trước, nhưng ko có nghĩa là tình cảm của Phi nhạt phai.... Nó vẫn còn nguyên 100% không bao giờ thay đổi...
- Xạo... Làm sao đo được... Không có việc gì trọn vẹn 100% cả...
- Có chứ, đó là tình cảm của chúng ta hiện giờ.... Nếu ko phải 100% thì là 200%...
- Phi càng ngày càng nói chuyện ngọt như nước đường...
- Chỉ với em thôi....
- Ai mà biết được....
- Em biết là được rồi....
- Ko tin.....
- Tin đi mà....
- Ko... - Tôi bất ngờ hôn em...
Hôn cả môi trên và môi dưới, hôn tận sâu thẳm và kéo dài.... Em run người đón nhận và ghì sát người tôi vào thân thể em... Nồng nhiệt, mời gọi... Cảm giác tôi thật kỳ lạ, hôn rồi lại thèm hôn... Chưa bao giờ cảm thấy đủ đầy và thỏa mãn trọn vẹn... Vừa trao nhau môi hôn, tay tôi vừa tham lam, tìm kiếm, nâng niu và tháo bỏ....
Tim tôi thật sự cháy sáng... Khao khát em như sa mạc gặp nguồn nước mát.... Tôi trút sạch mọi thứ trên người em... Em cởi bỏ tất cả trong tôi... Nâng em nhẹ nhàng xuống tấm đệm êm ái... Tôi muốn mình giữ vị trí bên trên (tôi thường xuyên thích thế).... Dừng lại nhìn ngắm nhìn thân hình nóng bỏng tuyệt mỹ ấy .... Trong phút chốc tôi tự nhủ mình sẽ yêu em thật dịu dàng, ngọt ngào, chính tôi là người may mắn được cùng em lên đến thiên đường hạnh phúc....
Em khẽ rên rỉ, hơi thở gấp gáp hơn.... Đôi bồng đảo no tròn nhấp nhô ấy... cứ căng lên và đỏ hồng.... Tôi nhẹ nhàng hưởng thụ cảm giác khám phá mọi ngõ ngách bí hiểm của thiên đường trong em.... Nhẹ nhàng thổi hồn vào nơi ấy... êm ái, ấm áp, cháy bỏng... Em gồng người lên theo cảm giác để rồi tan chảy và ướt đẫm...
Tiếp tục vươn người lên tìm kiếm môi em.... Nuốt vào đó tất cả yêu thương... bàn tay tràn ngập cơ thể đang căng cứng....Rồi các ngón tay tôi vô tình chạm đến... nơi tuyệt đỉnh... sâu thẳm.... Tôi điên dại tiến vào... với tất cả đam mê... mỗi chặn đường tôi đi, em quặn người rên xiết... Tôi biết là em sẽ có cảm giác đau, tôi biết là mình đang chiếm đoạt đỉnh điểm... và phá vỡ sự nguyên vẹn em đã giữ gìn.... Biết mà vẫn cứ liều lĩnh...làm em gồng người nâng cả thân thể lên... rồi lại hạ xuống nhiều lần.... cho đến khi tất cả vỡ tan và ngập tràn.... Em từ từ xoay người ôm ghì lấy tôi... chà xát đôi môi lên mặt và cổ tôi.... Trong hơi thở hổn hển vì khoái lạc, Em thì thào: "Em yêu Phi, yêu rất nhiều..."
Rồi em mỉm cười và thiếp đi trong khi vẫn ôm ghì lấy thân tôi...
Tôi vẫn chưa ngủ... Chỉ muốn xoa dịu tấm lưng trần mịn màng và đặt bờ môi vào người em mãi mãi... bất cứ nơi nào... Miễn là của em  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: