TẬP 97
TẬP 97
Reng...reng...
Chuông báo thức được nhóc cài đặt trước khi ngủ reo lên, cả hai cùng thức dậy và sửa soạn dổ đạc để tham gia cái cuốc thi gì đó mà mình chưa từng nghe qua, và chẳng hiểu gì về nó. Có vẻ cuộc thi này sẽ hội ngộ nhiều nhân tài lắm đây...
Cốc... cốc...
Tiếng gõ cửa vang lên, nhóc đứng dậy mở cửa. Anh và hắn đang đứng trước cửa, họ ăn mặc khá giống ngày thường. Anh vẫn là chiếc áo thun trắng kết hợp với áo sơ mi đỏ bên ngoài ko gài nút cùng quần jean đen, hắn vẫn là áo thun trắng kết hợp với áo khoác màu xanh lá bên ngoài cùng quần jean đen. Phía sau họ là một chiếc xe đẩy với nhiều đồ ăn bên trên.
Hắn chỉ về chiếc xe phía sau:" Chúng tôi định cùng ăn sáng với hai cậu, thấy thế nào?"
Nhóc nhún vai mở cửa cho họ đẩy xe vào. Nhỏ đang ngồi trên giường xem tv được gắn trên tường của phòng, thấy họ vào liền đứng dậy đi lại xem. Hai người con trai giờ mới để ý đến họ a. Đúng là phong cách vẫn không thay đổi, nhóc với một chiếc áo sơ mi màu tím với chiếc váy ngắn màu đen, nhỏ vẫn là một chiếc áo thun rộng màu xanh và chiếc váy ngắn. Hai người họ vẫn ăn mặc như vậy nhưng không làm mất đi vẻ tự nhiên, trong sáng và dễ thương.
Anh và hắn mãi ngắm hai người đến quên cả ngồi, nhỏ khó hiểu nhìn họ:" Hai cậu sao vậy? Ngồi xuống cùng ăn đi chứ"
Họ giật mình rồi ngồi cạnh hai người ăn bữa sáng, trông họ ăn rất vui vẻ và... hạnh phúc...
" Đã đến giờ cuộc thi bắt đầu, mời các thí sinh tập hợp lại để thi đấu"
Loa thông báo vang lên cùng lúc đó họ cũng đã ăn xong và lên tinh thần chiến đấu, không biết có chiến đấu hay không mà nhìn họ rất hăng -_-!!
Cuộc thi này chia làm ba giai đoạn: trí não, sức khỏe và cuối cùng là cảm nhận. Hai cái đầu còn dễ hiểu, cái cuối cùng thì... họ hơi khó hiểu nha. " Cảm nhận?", hai từ này đậm chất khó khăn nha, là cảm nhận về gì đây?
Học sinh của các trường đều tụ hợp lại đông đủ, toàn những trường nổi tiếng, nơi đây khá là học sinh ưu tú. Một trong số các trường đó có cả...
" A, chị Ami?"
Một giọng nói quen thuộc nhưng không kém phần mỉa mai vang lên, họ không nhìn cũng đoán được người đang nói là ai. Đối với nhóc thì khỏi bàn, nhưng ba người còn lại dù chỉ nghe một lần nhưng cũng đủ nhớ rất rõ. Đó là một đứa khó ưu...
Nhóc hít một hơi, cũng phải trường của nó cũng khá nổi tiếng mà sao không xuất hiện ở đây được, nhóc quay lại cố làm vẻ bất ngờ:" Moga? Không ngờ lại gặp em ở đây"
Họ cũng quay lại và bắt gặp những người mà họ không hề muốn thấy mặt, cậu nhướn mày:" Câu này phải em là hỏi mới đúng, sao chị và bạn chị lại ở đây?"
Nhỏ khó chịu:" Chúng tôi đến đây là do nhà trường đề nghị chứ chúng tôi cũng không muốn đến"
Một đứa bọn chúng mỉa mai:" Một ngôi trường đến cả cái tên còn chưa nghe bao giờ lại có mặt ở đây đúng thật là kì tích"
Anh chắp tay sau lưng giọng trầm xuống:" Nếu các người thắc mắc thì hãy hỏi ban tổ chức, nói ở đây cũng chẳng có nghĩa lí gì"
Bọn chúng trừng mắt nhìn họ, hắn chán ghét đến độ ngáp một tiếng:" Oáp... Chúng ta đi thôi, ở đây cũng chẳng làm gì mà còn bị gây thêm phiền phức nữa"
Họ cũng nhanh chóng đi về phía trước, nó tức giận nói lớn:" Các người cứ chờ đấy, với một ngôi trường không có tiếng tăm như các người thì đừng mong có một huy chương hay một giải thưởng nào. Chóng mắt mà nhìn những giải thưởng ấy từ từ rơi vào tay chúng tôi..."
Tiếng nói cũng không còn rõ ràng nữa, họ cũng không phải đến đây để giật lấy giải thưởng, điểm cốt yếu là làm sao mời được người đó về a.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro