Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 9

TẬP 9

Mười người xếp thành một hàng thẳng đứng. Họ đều có vẻ chẳng hề hứng gì, đứng đó có vẻ rất thoải mái trừ một người. Nhóc hơi cúi người xuống, một mặt làm ra vẻ không hề gì mặt khác...

Đói chết tôi mất. Hu, hu biết vậy mình đã ăn sáng rồi. Ọt..ọt...

Cũng may, đúng lúc đó có gió thổi qua nên tiếng kêu kì lạ đó những người kia không nghe thấy. Nếu không mặt mũi ủa nhóc để ở đâu.

Cổng trường từ từ mở ra, từ trong bước ra là 1 hàng 10 người chỉnh tề. Họ là những thành viên lớp trên ra chào đón những người mới như nhóc.

Hai hàng, một mới một cũ đứng đối diện nhau. Bỗng nhiên, một muồn gió từ mười người đó phát ra. Không hẳ là gió, cái đó gọi là linh khí phát ra từ linh lực của họ.

Bọn người bên nhóc ngạc nhiên nhưng rồi vẫn bình thường. Ch3 có điều...

" A"

Nhóc té ngửa...

Uida, sao đói bụng lại thành ra thế này? Đầu óc mình cũng mụ mẫn hết luôn rồi. Lại thêm đứng không vững trượt chân nữa chứ. Đúng là mất mặt.

Nhóc không dám nhìn lên sợ mọi người nhìn mình bằng con mắt lạ. Nhóc đang nghĩ không biết mình nên làm gì thì cảm nhận có người đứng chắn trước mặt.

Nhóc nâng mắt nhìn lên thì thấy có một cô gái tóc xanh với khuôn mặt tươi cười nhìn nhóc – Ari Teshima ( nhỏ ). Phía sau nhỏ là hai bóng lưng của hai cậu con trai.

Linh khí biến mất, nhóc được nhỏ hỏi:" Cậu không sao chứ?"

Nhóc lắp bắp không biết nói sao:" Mình...mình..."

Chưa để nhóc nói hết câu, nhỏ đã cầm lấy ray nhóc bắt mạch. Một lát sau, nhóc đặt hờ tay của mình lên bụng của nhóc. Một ánh sáng xanh phát ra từ tay nhỏ, thứ ánh sáng ấy làm nhóc đỡ đói hơn cũng như khỏe hơn. Chữa xong, nhỏ đỡ nhóc đứng dậy.

" Ha, đây có phải là người được chọn không vậy? Sao yếu thế?" người đứng đối diện nhóc hỏi.

" Cậu ấy không được khỏe?" nhỏ nói.

" Ngươi là con của ai?"

Nhóc nói:" Con chỉ là con nuôi của cha mẹ tôi"

" Woa, chỉ là một người tầm thường mà thôi. Đến cha mẹ thật của mình cũng không biết thì đúng là thứ bỏ đi. Hay cha mẹ ngươi thấy ngươi không có tài năng nên đã bỏ mặc ngươi". Những người khác nghe thấy liền cười khúc khích...

Nhóc tức giận định mở lời thì. " Không cần cô bận tâm đến vậy, cô cũng chưa chắc đã bằng ai"

Một cậu con trai với mái tóc đỏ, có vẻ mặt đẹp trai lại thêm phần lạnh lùng đứng chắn trước mặt nhóc lên tiếng – Shouta Nomara ( anh ).

" Oáp, đúng là những người nhiều chuyện về chuyện đời tư của người khác". Một chàng trai với mái tóc vàng, đẹp trai không kém gì anh nhưng lại mang vẻ mặt mệt mỏi chán ghét đứng cạnh anh cũng lên tiếng – Kaze Kitsima ( hắn ).

Cô ta mặt mày cứng đờ trước câu nói của hai người. Một lúc sau, mặt mày cô ta biến sắc chỉ vào họ:" Các ngươi là học trò của ' quả đen gãy cánh' phải không? Nhìn là biết, một lũ nông cạn!"

Một người hùa theo cô ta:" Nghe đâu ba vị là con ' chính tông' của thần cấp cao phải không? Học hành cỡ gì mà lại được gửi đến ngôi trường thấp bé này vậy. Thật vinh hạnh cho trường chúng tôi"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim