Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 84

TẬP 84

Nơi này cũng bắt đầu run chuyển mạnh, cũng may ' trái tim của lửa' vẫn chưa bị lấy đi nên có thể coi nơi này sẽ không bị nhấm chìm trong nham thạch nóng chảy...

Nhưng vẫn còn những cơn lốc xoáy như đang tức giận có thể cuốn bay hoặc xẻo từng chút một của mọi vật, cứ như nếu không có máu thì nó sẽ không dừng lại...

Một cơn lốc xoáy hướng thẳng vào họ, họ cố vùng ra chiếc dây thừng nhưng không kịp...

Xoẹt...

Máu đỏ tươi bắn ra tứ phía... Những cơn lốc dữ tợn cũng biến mất...

Họ cũng đã tháo được dây, nhưng giờ đây họ cứng đờ nhìn người đang mỉm cười trước mặt họ...

Anh run rẩy gải trừ thuật biến hình rồi nhanh chóng đỡ lấy người đó. Anh ôm người đó vào lòng, giọng run rẩy:" Chin...Chin... tại sao...tại sao?!"

Cậu được anh ôm vào lòng, cậu cũng chính là người đỡ cơn lốc đó cho họ. Mặt cậu giờ tái nhợt, miệng cũng rỉ máu, cậu nói với giọng yếu ớt:" Em...em không có giết cha..mẹ, em không có giết... Em...em bị người khác điều...khiển. Anh hãy tin..em...tin em.."

Anh gật đầu liên tục:" Ừ..ừ...anh tin em mà...Em phải sẽ không bị sao đâu. À đúng rồi! Anri! Anri!". Anh quay sang nhìn nhỏ nói với giọng hối thúc:" Cậu biết y thuật mà, cứu em tôi đi!"

Nhỏ cũng nhanh chóng đến cạnh cậu, dùng tay chạm vào cậu và truyền năng lực chữa trị. Cậu lắc đầu:" Không cần tốn công đâu, em biết tình trạng của em mà. Các anh chị đừng tốn công vô ích..."

Anh ôm chặt cậu:" Không...không em không được nói như vậy. Anh chỉ còn mình em thôi...anh không muốn mất em..."

Cậu cười yếu ớt:" Anh đừng lo cho em nữa..."

" Ai là người khiến em bị như vậy?" nhóc nhìn cậu hỏi

" Em...em...chỉ nhớ bà ta tên... Nyoko Yoshida...."

Nhóc như chết lặng, nhỏ thấy lạ hỏi:" Cậu sao vậy?"

Nhóc run rẩy:" Đó...đó là..tên của...mẹ tôi..."

Mọi người đều kinh ngạc trước câu nói đó, nhỏ hốt hoảng lay mạnh nhóc:" Cậu nói gì vậy? Tại sao bà ta lại là mẹ cậu?"

Nhóc thất thần lắc đầu:" Là người dạy phép thuật của tôi nói. Ông ấy nói cha mẹ tôi là vua và hoàng hậu của Kumo – đám mây..."

" Khụ...khụ..." cậu chợt ho kéo ý thức của anh trở về. Anh quay lại nhìn cậu rồi biến sắc:" Chin...chin...em sao vậy, em sao vậy?!"

Cậu nở nụ cười:" Đừng vì em mà hận thù mù quáng... Em chỉ cần anh...sống khỏe mạnh...là được rồi...". Nói rồi...cậu chầm chậm nhắm mắt nhưng khuôn mặt cậu vẫn giữ nguyên nụ cười ngây thơ không vấy bẩn bất cứ gì, rất hạnh phúc...

" Aaaaaa...!" anh hét lên...

Vù...vù...

Gió đêm thổi từng cơn lạnh buốt...

Anh đã quỳ trước mộ cậu do anh tự làm không biết đã bao lâu. Nơi chôn cất cậu chính là đỉnh núi duy nhất của hòn đảo này, đó cũng là cổng vào của Akai Hi...

Đột nhiên anh đứng lên quay ra sau và đi...

Nhóc cầm lấy tay anh... Anh quay sang nhìn nhóc với nét mặt phức tạp... rồii hất tay nhóc ra đi về phía trước để mặt nhóc chết lặng với cánh tay cứng đờ chưa để xuống...

Anh dừng lại nói:" Tôi muốn ở một mình, các cậu đừng làm phiền tôi..". Nói rồi anh biến mất...

Nhóc cảm thấy đau lòng, giọt nước mắt nóng hổi từ từ lăn trên má. Nhỏ thấy vậy ôm lấy nhóc an ủi:" Hãy để cậu ấy một thời gian... Đừng đau buồn... Mọi chuyện sẽ ổn"

Sẽ ổn sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim