Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 77

TẬP 77

Nhóc và nhỏ đơ mặt khi nghe luật của cuộc thi cuối cùng...

Khu vực chơi là một mê cung rắc rối nào đó, và mỗi cặp đôi sẽ bị chia cắt. Người nam có nghiệm vụ tìm người nữ đang ở một nơi nào đó không biết trước. Đặc biệt, người nữ sẽ bị hạ một loại thuốc, sao khoảng 30 phút mà người nào không tìm ra người nữ thì coi như người nữ đó sẽ...mất hết toàn bộ linh lực và sẽ bị mời khỏi trường học. Với trường hợp mất đi linh lực, may mắn thì sẽ có lúc tìm lại được , nếu không...thì sẽ vĩnh viễn mất hết toàn bộ... Trong mê cung cũng sẽ không dùng được năng lực...

Nhóc và nhỏ đổ mồ hôi lạnh khi nghe luật chơi ban ra và càng khắc nghiệt hơn là mê cùng trước mắt họ rất rộng a...

Nhóc còn ngơ ngẩn thì..." A!". Nhóc chợt kêu lên rồi cầm lấy cổ tay...

Nhỏ bên cạnh thấy vậy nhíu mày lo lắng:" Cậu sao vậ..A!". Nhỏ cũng kêu thé lên rồi nhăn mày cầm lấy cổ tay...

Anh và hắn nhíu mày nhìn hai cô nàng hỏi:" Các cậu sao vậy?"

Nhóc lắc đầu:" Hình như có một vật gì đó nhọn đâm vào tay tôi"

Nhỏ cũng gật đầu:" Ừm, tôi cũng thế"

Những học sinh nữ tham gia cuộc thi cũng có biểu hiện giống vậy, nhóc nhìn họ rồi dường như phát hiện ra điều gì quay lại nói:" Có vẻ nguyên nhân là do cái vòng tay cặp số này". Nhóc giơ cổ tay bị đau và ngay cổ tay đó cũng có một vòng tay mang số 10"

Nhỏ nhìn cổ tay của mình rồi ngẩng lên hiểu:" Hình như vòng tay này có một kim tiêm, nó được kích hoạt để tiêm loại thuốc...a"

Nhỏ chợt cảm thấy choáng đứng không vững, hắn hơi hoảng đỡ nhỏ... Nhóc cũng thấy trước mắt một mảnh trắng xóa yếu ớt ngã ra sao, anh cũng nhanh chóng đỡ lấy...

Chíu...

Hai cô nàng nhanh chóng biến mất khỏi vòng tay họ, anh chợt trở nên lạnh lùng, hắn thì nắm chặt tay thành đấm...

" Cuộc thi bắt đầu!"

Một cánh cửa của mê hiện ra, những người nam nhanh chóng đi vào và tản ra. Anh và hắn nhìn nhau gật đầu rồi chia ra hai ngã rẻ khác nhau...

Nhóc cảm thấy toàn thân vô lực đang ngồi tựa vào tường của mê cung bằng cỏ, nhóc cảm thấy xung quanh không đủ để mình thở... Nhóc lên tiếng thều thào:" Anri...cậu...đâu rồi...?"

Bức tường bên trái của nhóc chợt vang lên tiếng động, một giọng nói yếu ớt vang lên:" Ami?...Là cậu sao...? Cậu...đang ở đâu?"

Nhóc cố hết sức nói chuyện:" Mình...đang ở bên cạnh...bức tường...kế cậu...Phải không...?"

"Ừm...nghe giọng thì..chắc vậy...."

Nhóc cũng không nói gì thêm, cơ thể càng trở nên nặng nề khó chịu, cái thuốc quái quỷ gì đây, dường như nó rút hết toàn bộ sức lực. Trời, 30 phút sao? Như thế thì cái mạng này có cầm cự được không đây?

Cơn nhức mỏi từ từ lan nhanh khắp toàn thân, nhóc khẽ rên không chịu được.

" Anri, hai cái người...đó...chừng nào...mới xuất...hiện chứ...?"

" Ư...hai người đó...mà không đến...mình sẽ băm...họ...làm thịt...!" mặc dù giọng nói lạc đi nhưng vẫn còn lưu chút nguyền rủa hai người nào đó.

Nhóc bật cười:" Ha....ha...Ưm..". Cười mới vài tiếng nhỏ thôi cũng cảm thấy choàng váng và đau nhức cả người.

Rốt cục hai người đó chừng nào mới đến a?! Đây là tiếng lòng của hai người nào đó đang gào thét.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim