Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 68

TẬP 68

Địa chỉ mà nhóc nhớ được cho khá mơ hồ, nhóc chỉ nhớ tên thành phố và con đường đó chứ không nhớ địa chỉ nhà cụ thể bọn người nhóc đi vòng quanh khu vực đó gần một ngày trời.

Mặt trời cùng gần lặn xuống, quanh đây chỉ còn chút vàng nhạt mà những tia nắng cuối ngày phát ra. Bốn người họ vẫn đi bộ trên con đường không có điểm nào để dừng lại, phía trước là dãy đường xa tít...

Các bạn hỏi tại sao không dùng dịch chuyển tức thời mà đi bô chứ gì? Cho xin đi, đây là thành phố chứ không phải trường học của họ hay nơi vắng vẻ nào. Nếu dùng dịch chuyển tức thời của hắn thì khi xuất hiện thình lình một khu vực nào đó có người thì những người đó sẽ nghỉ gì? Nghĩ là bọn nhóc là quỷ, hay sẽ ngất xỉu tại chỗ. Bọn người nhóc chưa muốn viết bảng kiểm điểm nộp cho nhà trường đâu. Hazz, thế là vậy đấy, họ lại tiếp tục đi bộ...

Nhỏ đang lết từng bước chân mổii nhừ đi theo sau nhóc, nhóc thì vẫn đang chăm chú nhìn vào tờ bảng đồ của khu vực trong thành phố K.

Nhỏ đi nhanh đến cạnh nhóc rên:" Ami a... chừng nào mới tới vậy? Chúng ta đi cũng gần một ngày đường rồi..."

Nhóc vẫn nhìn vào tờ bảng đồ vừa nói:" Mình đã nói rồi mà không nghe, các cậu cứ ham vui mà không suy nghĩ trước sao gì cả"

Nhỏ vò đầu:" Aaaa, mệt quá đi!". Nhỏ quay ra sau nói với hai người nào đó:" Này, hai cậu tìm kiếm phụ đi chứ, sau cứ im như lặng như không tồn tại vậy?"

Hắn nhướn mày nhìn nhỏ:" Cậu cũng có tìm kiếm gì đâu, cậu chỉ biết thang thở suốt dọc đường"

Nhỏ trừng mắt nhìn hắn:" Không thèm nói chuyện với cậu nữa!"

Họ lại đi một quãng nữa, bỗng nhóc dừng lại nhìn vào một căn nhà khá lớn nằm cuối con đường vẻ khả nghi.

Nhỏ tò mò hỏi:" Cậu phát hiện gì à?"

Nhóc không chắc chắn:" Mình cảm nhận cha mẹ của mình đều ở trong đấy"

Nhỏ nghe vậy lập tức tràn đầy sức sống:" Thế là đã đến nơi rồi. Vào thôi!"

Nhóc ngăn nhỏ lại:" Ê..ê...mình chưa chắc chắn mà...ê"

Những lời nói của nhóc giờ đây trở nên vô nghĩa với cô nàng đáng có khí sắc bừng bừng. Nhỏ nhấn chuống cửa...

Bính boong...bính boong...

Một người phụ nữ ra mở cửa, bà ấy khi nhìn thấy nhóc thì rất kinh ngạc nhìn nhóc:" A...Ami?"

Nhóc nhìn bà cũng vui mừng không kém:" Mẹ! Mẹ, là con, Ami đây"

Bà khó xử nhìn nhóc và bạn nhóc, dường như bà không muốn một cái gì đấy về nhóc. Nhóc cũng cảm nhận được. Bà chần chừ hồi lâu rồi không cam lòng mở cửa cho họ vào. Họ cũng chào bà khi vào nhà...

Bên trong là một ngôi nhà hai tầng khá lớn, bên trong có rất nhiều người. Nhưng chỉ là học sinh như nhóc, có lẻ là bạn của Moga. Họ đang nhún nhảy với những điệu nhạc sôi động, bên trong như một bữa tiệc thịnh soạn được bày ra.

Nhóc cảm thấy hơi xấu hổ khi bước qua đám người đó, nhóc chỉ biết cúi đầu đi vào bên trong. Họ cũng nhận ra được sự hiện diện của bốn người họ, cả Moga cũng nhận ra bèn theo sau bà đi vào trong bếp. Bên trong cha của nhóc cũng đang làm rất nhiều đồ ăn, khi ông thấy nhóc cũng hơi ngạc nhiên.

Nhóc chào ông:" Cha, con mới về"

Ông ngẩn ra hồi lâu rồi gật đầu:" Ừm"

Ba người họ cũng lễ phép chào:" Chúng con chào bác"

Ông khó hiểu nhìn họ, nhóc giải thích:" À...đây là bạn con"

" Chị về rồi sao? Lâu quá không nghe tin tức gì về chị"

Một giọng nói lạnh nhạt vang lên phía sau, nhóc quay lại thì thấy Moga, em của nhóc.

Nhóc cười:" Ừm, chị mới về"

" Chị đã học ở ngôi trường tồi tàn đó sao?"

Nhóc không đáp, nhỏ thấy khó chịu lên tiếng thay:" Cậu nói trường nào tồi tàn, thật ra cậu chẳng biết gì về ngôi trường của chúng tôi"

Đám bạn thân của cậu cũng tò mò đi theo vào, nghe nhỏ nói cũng không kìm được lên tiếng:" Cậu là ai mà dám lên tiếng ở đây?"

Hắn nghiêng đầu nói:" Vậy các cậu là gì ở đây"

Bạn cậu tức đến không nói nên lời, bà thấy sắp có cuộc cãi nhau liền can ngăn:" Thôi, các cháu ra ngoài chơi để bác và những bạn ở đây nói chuyện"

Bạn cậu vì nể mặt bà nên mới ra ngoài nhảy tiếp, bên trong không khí khá ngột ngạt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim