Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 56

TẬP 56

Một ngày nữa trôi qua... Không hiểu sao phòng giam bọn nhóc lại yên tĩnh lạ thường. Nó không còn vang lên những tiếng kêu la in ỏi của hai cô nàng nữa, mà nó trở thành một không gian vô cùng tĩnh mịch. Nếu ai đi ngang qua họ sẽ cảm thấy rợn người, không gian nơi đó rất ngột ngạt, không chút tồn tại nào của sự sống...

Tại một cánh cửa bằng gỗ đầy tinh xảo, hắn đang đứng chờ một ai đó. Hắn đang mặc một chiếc áo thun trắng kèm theo đó là một chiếc áo khoác có nón mà xanh nhạt. Trên tay hắn cầm một chiếc áo khoác bằng vải bông có vẻ khá là dày.

Một tiếng trôi qua đã quá giờ hẹn mà hắn không thấy bóng dáng cô ở đâu. Hắn nóng lòng mà không hiểu vì sao, hắn quyết định không đợi được nữa nên đã đẩy cánh cửa to đùng bước vào bên trong. Phía trên cánh cửa có ghi dòng chữ AISU.

Aisu- một phòng có thể nói không có loài sinh vật nào sống lâu ở đây được. Nó là một phòng toàn nước đá hay nói cách khác đó là một hầm băng lạnh giá. Hầm băng này cất giữ những tảng băng ngàn năm không bao giờ tan chảy, nó có thể giúp duy trì sự sống cho người sắp chết hoặc bệnh tình nghiêm trọng. Đó cũng là nơi cất giữ thân thể của hoàng hậu cũng chính là mẹ của hắn. Bà ấy đang bị một căn bệnh rất nặng mà không một thần y nào dám ra tay chữa trị. Không phải thần y không muốn chữa trị mà là dì Meka đã ra một lệnh ngầm, nếu có ai dám chữa trị cho hoàng hậu thì bà ta sẽ phái sát thủ ám sát...

Bước vào một căn phòng lạnh giá mà hắn vẫn không một chút biểu cảm. Hắn nhìn phía giữa giam phòng thì hắn chợt cả kinh tiến nhanh lại đấy. Đáng lí ra chính giữa căn phòng ấy là một cỗ quan tài thủy tinh không nắp, và bên trong là thân thể yếu ớt của hoàng hậu. Nhưng... bây giờ nó trống rỗng, và cũng là lúc đầu óc hắn trống rỗng.

Hắn tức giận đến mặt tái mét nhưng rồi kinh ngạc nhìn đến bức tường băng phía trước.

Một cô gái đang nằm dựa vào tường. Cô gái ấy đang mặc một chiếc áo thun cùng với tay dài màu xanh và một chiếc váy màu xanh dương. Tóc cô có màu xanh dương thu hút nhưng nó đã pha một ít tuyết trên đấy.

Hắn trở nên có chút hoảng sợ. Anri? Sao cậu ấy lại ở đây?

Hắn cũng đột nhiên phát hiện bức tường bên trái cũng có người. Đó chẳng phải là Kimoko sao? Tại sao hai cậu ấy lại ở đây?

Điều khiến hắn lo sợ là... Hai người này chẳng có một chiếc áo khoác nào. Mà trên tay hắn chỉ có một chiếc áo khoác mà thôi. Một chiếc áo chỉ đủ cho một người sưởi ấm...

Hắn lay nhỏ:" Anri, dậy đi. Anri!"

Nhỏ vẫn không phản ứng gì, Hắn nhíu mày nhìn hai người suy nghĩ, rồi hắn đứng lên tiến về phía cô...

Lạnh...Lạnh quá...Nơi đây là đâu mà sao toàn một màu trắng?...

Nhỏ mơ màng mở mắt, nhưng trước mắt nhỏ chỉ là một mảng trắng mờ nhòa. Có vẻ vẫn còn chưa hết tác dụng của thuốc. Nhỏ mệt mỏi nhìn quanh, một bóng người quen thuộc ập đến. Kaze sao?

Nhỏ thấy hắn đang đắp chiếc khoác bông đó cho cô. Nhỏ cười buồn...thì ra là vậy sao? Đúng rồi...trên người cậu ấy chỉ có một chiếc áo khoác mà thôi. Chiếc áo khoác duy nhất ấy phải để cho người quan trọng nhất nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim