TẬP 52
TẬP 52
Một người phụ nữ yêu mị xuất hiện. hắn quay lại vờ cung kính đáp:" Thưa dì Meka, con vừa mới về"
Meka – một phụ nữ có thể nói mê hoặc hết mọi đàn ông trong lâu đài trong đó có cha hắn. bà ta định chiếm ngôi hoàng hậu trong khi mẹ hắn đang bệnh không biết sống chết ra sao.
" Tâu vua Kazenha, thần thiếp đã đến" bà ta ủy mị nhẹ nhàng nhúng người xuống hành lễ.
Hắn cảm thấy cảnh trước mắt thật khó coi, hắn cố gắng vui vẻ:" Xin lỗi cha và dì, con có chuyện phải đi gấp".
Hắn cáo lui rồi đi đến nhà trọ của bọn người nhỏ. Hắn đẩy cửa vào...
" Cậu về rồi à kaze?" anh dựa bên tường nhìn hắn.
Nhỏ đang thẫn thờ thì nghe tên hắn bèn giật mình quay về phía cửa, nhìn thấy hắn nhỏ cảm thấy vui nhưng rồi trầm mặt không nói.
Hắn bước vào:" Đã để các cậu chờ lâu. Các cậu đã làm quen nơi này chưa?"
Nhóc nhấp ngụm trà:" Chưa"
" Để tôi dẫn mọi người tìm hiểu nơi đây"
Nhỏ định hồ hởi trả lời nhưng...
" Tôi đi cùng có được không?"
Cô bước vào, nhỏ cắn môi dưới im lặng...
Cả bọn đi vào khu chợ sầm uất gần nhà trọ. Họ tham quan khắp khu chợ, không ngờ nơi đây toàn bán những thứ đồ hiện đại mà chưa chắc trên mặt đất đã có. Nhóc thấy gì cũng lạ nên đi thành hình chữ Z, quẹo qua quầy này quẹo qua quầy kia. Ôi, nhìn nhóc đi qua đi lại làm mọi người đều chóng mặt hết lên.
Hình như có điều gì đó không ổn, thông thường thì sẽ có hai người lăng săn như thế nhưng hôm nay không hiểu vì sao lại chỉ có một người. Hazz, người còn lại là nhỏ chứ ai. Hiện giờ thì...nhỏ chỉ như " cởi ngựa xem hoa" mà thôi. Không có hứng thú!
Bất chợt có một người làm nhỏ chú ý, một người ở rất xa, ở tận bên kia gian hàng. Nhưng người đó mặt đồ đen rất khả nghi, ánh mắt đầy những nét lạnh lẽo. Nhỏ không để cho người đó phát hiện nhưng vẫn theo dõi nhất cử nhất động của người đó.
Véo...
Một vật thể trắng nhanh chóng bay lại phía cô, nhưng vừa chạm đến cô liền biến mất...
Cô đột nhiên dừng nói cười với hắn lại:Kaze và mọi người tham quan vui vẻ nha, tôi có chuyện gấp phải đi, một chút sẽ quay lại ngay"
Nhỏ nghi hoặc nhìn về phía bóng lưng cô đang khuất dần...
Tách... Một giọt nước dính trên đế giày cô...
" Em phải dụ dỗ Kaze để hắn hoàn toàn làm theo lời chúng ta"
" Em đang làm bước đầu tiên để lấy lòng cậu ta"
" Tốt lắm, nhất định kế hoặc của chủ nhân sẽ thành công"
" Em phải đi đây, coi chừng chúng phát hiện"...
Nhỏ nghe đến đây thì lo lắng nhìn hắn rồi bước vội đến gần hắn. Nhỏ gấp gáp nói:" Kaze, mình có chuyện muốn nói"
Hắn thờ ơ nhìn nhỏ. Hai ánh mắt chạm vào nhau, một ánh nhìn đầy vô cảm. Nhỏ ngơ ngác nhìn đôi mắt lạnh lùng ấy. Tại sao?
" Có chuyện gì?"
Nhỏ bối rối nói:" Ờ, Kimiko cậu ấy..."
" Mọi người ơi, chúng ta đi tiếp nào" cô đột nhiên xuất hiện đi lại bên hắn.
" Ừ" hắn vui vẻ nói. Nhỏ nhìn thấy ánh mắt hắn bây giờ là tràn ngập sự dịu dàng khó tả. Tại sao? Vẫn là câu hỏi ấy nhưng lập lại trong đầu nhỏ cứ lập lại hàng tá lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro