TẬP 39
TẬP 39
Uỳnh uỳnh...
Không gian xung quanh bỗng nhiên rung lắc dữ dội như có gì đó sắp vỡ tung.
Vừa mới thả lỏng họ lập tức căng thẳng trở lại. Nhóc cả kinh:' Không phải đấy chứ, chuyện gì xảy ra nữa vậy?"
Hắn ngước nhìn lên:" Các cậu nhìn kìa"
Họ theo hướng của hắn ngước nhìn lên... Cột Trấn Hải đã bị khói đen bao quanh gần hết. Trên thân cột có xuất hiện vết nứt...
Một xoáy nước xuất hiện xoáy quanh phần trên cao của cây cột. Xoáy nước làm cho mọi thứ xung quanh bị nó cuốn theo.
Họ khó khăn khi giữ thăng bằng.
Nhỏ lấy tay che chắn:" Cột Trấn Hải gặp chuyện rồi! Là lão Taken đó giở trò"
Ba người họ cũng giơ tay che chắn trước mắt.
Nhóc nói:" Chúng ta nên làm thế nào?"
Nhỏ im lặng suy nghĩ.
" Chúng ta nên hợp sức lại" anh nói.
" Sao?" cả ba kinh ngạc.
" Sức lực của chúng ta gần như cạn kiệt. Nếu một mình thì không thể nào loại bỏ làn khói đó"
Nhỏ nghĩ ngợi:" Nếu nó không chấp nhận chúng ta thì sao?"
Hắn nói:" Nếu nó không chấp nhận chúng ta thì khi đến kết giới nó đã không cho chúng ta qua rồi"
Nhỏ quyết tâm:" Được rồi! Làm thôi!"
Bốn người họ đi đến gần cột Trấn Hải, xoáy nước quá mạnh làm họ khó tiếp cận được.
" Á"
Nhóc trượt chân ngã vì không trụ được.
" Không sao chứ?!" một bàn tay nắm lấy nhóc trước khi bị xoáy nước cuốn xa.
Nhỏ khó khăn nắm chặt tay nhóc, nhò cũng không trụ nổi...
Bặc...
Hắn nắm lấy tay nhỏ. Nhóc cũng được anh nắm lấy. Họ đã nghĩ ra cách, họ nắm tay đứng vong tròn quanh cây cột.
" Chúng ta làm gì tiếp theo đây" nhóc hỏi
" Các cậu hãy tập trung linh lực của mình rồi sau đó mình sẽ dùng nó để thanh tẩy làn khói. Không biết cách này sẽ như thế nào, mình đọc nó trong một cuốn sách cổ" nhỏ hoang mang
" Có bọn mình ở đây mà, cậu cứ việc tiến hành" nhóc cười.
Nhỏ gật đầu quyết tâm, rồi tập trung nhắm mắt. Ba người họ cũng làm theo...
" Hỡi linh thần canh giữ chốn Mizuiro này, hãy nghe lời thỉnh cầu của chúng con. Hãy cho chúng con thanh tẩy những tà ý xung quanh người. Hãy cho chúng con bảo vệ nơi này như nơi này đã bảo vệ chúng con..."
Nhỏ nắm chặt tay nhóc và hắn. Nhóc cảm giác nhỏ đang do dự, nhóc dung ngón tay trỏ gõ vào mu bàn tay nhỏ. Hắn thì càng nắm chặt tay nhỏ như muốn lãnh hết sức lo lắng đó cho nhỏ...
Nhỏ bình tĩnh lại...
An ủi được một người lại không hiểu sao anh lại nắm chặt tay nhóc. Nhóc khó hiểu nhưng cũng nắm chặt tay anh. Mọi người đều quyết tâm chung sức nắm chặt tay nhau...
" Thanh tẩy!"
Từ họ xuất hiện những cột linh lực bắn lên. Màu của linh lực đó giống như màu tóc của họ. Những cột linh lực đó quyện vào nhau rồi bao quanh làn khói đó.
Nó lập tức thanh trừ làn khói, sau đó nó được cột Trấn Hải hấp thụ. Những vết nứt cũng dần biến mất...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro