Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 34

TẬP 34

Lạch cạch...lạch cạch..

Tiếng động kì lạ phát ra từ các cổ quan tài. Nắp quan tài từ từ mở ra...Mọi người đêì nín thở nhìn mà rời mắt đi được.

Những xác chết trong cỗ quan tài từ từ ngồi dậy, họ vẫn nhắm tịt mắt lại.

Có người không kìm được xúc động chạy đến bên người thân của họ. Người đó ôm lấy thân thể nhắm tịt mắt ấy.

Đột nhiên thân thể ấy mở mắt. Nhỏ nhíu mày khi thấy ánh mắt đó là một màu đỏ rực, một màu đỏ rùng rợn. Thân thế ấy quay lại nhìn người đó, rồi đột nhiên... Phập! Thân thể đó dang cắn vào cổ của người đó. Một hàm răng sắc nhọn đầy dơ bẩn của máu khô đông lại.

" A!" tiếng hét thất thanh của mọi người vang lên khi thấy cảnh tượng đó.

Những thân thể khác cũng bắt đầu mở mắt và bước đi. Chúng đi rất nhanh hay nói cách khác chúng có thể đi hoặc chạy nhanh như người sống. Chúng có thể cấu xé những người nào ở gần chúng.

Mọi người dân ở đây cũng chỉ là người bình thường như trên đất liền mà thôi. Họ chỉ có một thân thể khác với người thương ở chỗ là không cần sử dụng màng linh lực mà vẫn có thể sống tự do ở đây.

Khi gặp nguy hiểm họ cũng khó tránh khỏi. Người dân bây giờ đang chạy toán loạn.

Chúng không nghe thấy tiếng thét choi tai của người bị chúng cắn xé, cũng như tiếng khóc của người thân chúng. Chúng như những cái xác không hồn chỉ biết giết hại người...chúng chỉ biết thỏa thê giết người.

" Ngàn mũi kim" nhỏ vung tay. Hàng vạn mũi kim nước phóng ra đâm vào chúng. Chúng ngã xuống một lúc rồi lại ngồi dậy đi tiếp.

Nhỏ kinh hoàng. Tại sao chúng không chết?

" Lôi thần giáng" hắn chấp tay lại. Những tiếng sét từ trên cao giáng xuống chúng. Cũng may là hắn có thể điều khiển tốt sấm sét của mình, nếu không nó sẽ loang ra vì nước cũng dẫn điện. Chúng cũng chỉ gục ngã rồi lại đứng lên.

Bọn chúng dường như càng ngày càng đông xuất hiện từ các cổ quan tài. Chỉ mình nhỏ và hắn thì không thể trụ được lâu. Hai người chiến đấu để giữ chân chúng cũng như chờ quân đội đến.

" Cha, cha không nhớ con sao?" Suichi vừa né những cú chợp lấy từ người đàn ông nào đó vừa nói.

Anh ta không thể chiến đấu với người đó vì người đó là cha anh ta.

Nhỏ cũng không còn cảm thấy sợ hãi khi đối diện với những lời cay nghiệt ấy nữa. Nhỏ bây giờ đang cố gắng hết sức để bảo vệ người dân ở đây.

" A...a...a"

Tiếng hét sợ hãi vang lên, nhỏ quay lại thì thấy một người đang lết lùi về sau. Dường như người đó bị ngã nhưng chưa kịp đừng lên chạy tiếp thì một trong số chúng đi đến.

Nhỏ thấy nguy bèn chạy đến nhưng khoảng cách khá xa...

Thân thể ấy chộp lấy người đó, nhỏ vặn hết sức để chạy đến. Nhưng không thể kịp...Bốp... nhỏ đứng ngây ra đó.

Người đó đã lấy một viện đá lớn kế bên rồi đập lên đầu thân thể đó. Nhưng lạ thay thân thể đó ngã xuống rồi không thể dậy được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim