Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 31

TẬP 31

Chết!

Nhóc sơ ý đã làm gãy nhánh san hô già. Ông ta quay lại nhìn nơi phát ra tiếng động. Nhóc toát mồ hôi từ từ lùi lại. Ông ta tiến lại gần chỗ nhóc.

Nhóc quay lại chạy một mạch trong rừng san hô. Khu rừng này khá lớn, san hô cũng cao không khác gì mấy cây to trong rừng trên mặt đất. Nhóc chạy, chạy mãi, có vẻ nhóc đã đi lạc đường...

Nhóc chạy đến khi không còn đường để chạy...phía trước một hố sâu xuất hiện. Nhóc thở dốc nhìn hố sâu tựa như đáy trước mắt.

" Ha..ha. Con chuột ngang bướng, chiu cũng lẹ nhỉ"

Nhóc quay lại nhìn người phía sau đã đứng đó từ bao giờ. Một nét cười khinh bỉ hiện lên trên mặt của ông ta.

Nhóc trừng mắt nhìn, nhóc xoay tay chưởng vào ông ta. Một ngọn gió hình lưỡi đao xuất hiện chém về phía ông. Ông ta mỉm cười né tránh.

Ông ta cười phá lên:" Nhóc con, ngươi cũng thật ngu ngốc. Đến cả việc làm ta bị trầy xước cũng không được. Như vậy thì con đường thoát của ngươi chỉ là con số 0"

Nhóc nói:" Ông định cướp ngôi sao?"

Ông khoanh tay trước ngực:" Ta đã để ý đất nước này lâu lắm rồi. Nếu ta có nó ta sẽ mạnh lên gấp nhiều lần. Khi đó ta sẽ cũng chủ nhân thâu tóm thế giới"

"Chủ nhân?" nhóc nghi hoặc

Ông ta bước lại gần nhóc:" Ngươi không nên biết quá nhiều"

Ông tay vẫy tay, một luồn nước tấn công vào nhóc. Nhóc không trở tay kịp nên lãnh toàn bộ. Chiếu thức này không làm bị thương nhóc nhưng khiến cho...lớp màng linh lực vỡ tan.

Áp suất của biển đột ngột ập tới, nhóc bụm mũi lại. Không kịp lấy không khí nên nhóc không còn trụ được bao lâu. Nhóc cũng không có thời gian để tạo nên màn chắn mới trong khi ông ta ngày càng tới gần.

Nhóc lùi lại phía sau rồi đột nhiên trượt chân rơi xuống vực. Nhóc kinh hoàng khi cơ thể dần bị bóng tối của vực sâu nuốt lấy. nhóc cố bám lấy vách đá...

Ông ta không thấy nhóc đâu vì bóng tối của vực sâu rất rộng, tưởng rằng nhóc đã không thể trồi lên được. Ông ta cười mỉa mai:" Sâu thế này người không chết thì cũng bị áp suất dưới sâu này đè é mà chết. Ha...ha..ha"

Ông ta rời đi.

Nhóc cảm thấy mình không còn đủ oxy cũng như sức lực để bám lấy. Nhóc trượt tay khỏi vách đá...

Bỗng có một cánh tay bắt lấy tay nhóc. Nhóc ngước lên...một mái tóc đỏ rực đung đưa bởi làn nước cũng đủ làm người ta chói mắt.

Là Shouta sao? Nhóc mỉm cười. anh đang nấm một cây san hô hiếm hoi mọc ngay vách đá để có thể giữ cho an và nhóc không rơi xuống.

" Ami, cậu tạo vòng bap3 vệ linh lực đi"

Nhóc gật đầu, nhắm mắt tập trung tạo thành một màng linh lực bao quanh cơ thể. Mặc dù dưới hố sâu rất lạnh nhưng nhóc cảm thấy bàn tay anh rất ấm áp đủ để làm nhóc tập trung hơn.

Nhóc mở mắt ra thì thấy nét mặt anh có vẻ khá mệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim