Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 27

TẬP 27

Không gian nơi đây chợt yên tĩnh hẳn.Những cơn song nhỏ phía dưới lòng biển sâu sô vào các rặng san hô xung quanh. Chúng dần dần va chạm vào nhau giống những đồng cỏ xanh lượn song khi có gió thổi. Ở đây là lòng biển sâu nhưng vẫn nhận được ánh sáng của mặt trời tạo nên một khung cảnh thơ mộng.

Nhưng nhóc cảm thấy nơi đây trở nên trầm xuống có chút đượm buồn.

Nhỏ im lặng không nói thả tay nhóc ra rồi đi về phía trước. nhỏ cúi đầu tưởng niệm người đã mất ở ngôi mộ đó.

Nhóc cũng im lặng ở đó, bỗng nhiên hai bên tay nhóc đều có người quàng lấy. Nhóc bị lôi tới một bãi san hô gần đó để ngồi.

Nhóc khó chịu:" Gì đây, hai cậu kéo tôi ra đây làm gì? Không thấy Anri đang buồn à? Không ở lại an ủi mà lại ở đây"

Hắn thở dài:" Cứ để cậu ấy ở đó một mình"

Nhóc im lặng cúi đầu xuống.

Anh hỏi:" Cậu có biết gì về người đã mất ở đó không?"

Hắn phân vân:" Tôi không chắc. Hình như... Ami, cậu có nhớ Anri nói gì với cậu ở rừng Kyoko không?"

Nhóc giật mình, định thần rồi nói:" Hình như... cậu ấy nói đã không hiểu biết gì mà đi cứu người để... A, có phải cậu nói phần mộ đó là của người đó?"

Hắn khẽ gật đầu. Nhóc cảm than:" Không phải vậy đấy chứ"

Ba người im lặng suy nghĩ.

Sệch... sệch, nhóc xích lại gần anh

Anh lạ sệch..sệch xích ra xa.

"!"

Nhóc dổi hướng xích lại gần hắn

Hắn lại xích ra xa.

"!!"

" Nè các cậu bị gì vậy hả?!" nhóc hét lên

Anh quay mặt d91, hắn nhún vai:" Tại cậu cứ xích lại gần chúng tôi làm gì?"

Nhóc tức giận:" Vừa phải thôi, tôi đang cố gắng tập luyện với cái thuật chết tiệt này đây. Nếu tôi sơ ý không tập trung thì sao? Phải có người ở bên cạnh tôi chứ. Bạn bè kiểu gì..."

" Thôi, bớt giận đi. Mình sẽ đi cùng cậu" nhỏ vỗ vai nhóc từ phía sau.

Nhóc quay lại nhìn, nét mặt của nhỏ đã trở lại như trước. Nhóc cũng an tâm hơn...

Nhỏ dẫn mọi người vào thành, bởi vì nhỏ là công chúa mà.

Khi mở cổng ra, nhóc thấy bên trong rất nguy nga tráng lệ. Y như các cung điện thường thấy trên TV nhưng đẹp hơn, thật hơn.

Bên trong, người hầu đều có ở khắp nơi. Họ thấy nhỏ liền cúi đầu chào.

Nhỏ gọi mọt người đến, người đó là một cô hầu gái có vẻ ngoài khá xinh lớn hơn bọn nhóc chừng 4- 5 tuổi. Nhỏ nói:" Yamachi, chị chuẩn bị một bàn ăn cho tụi em được không?"

Chị mừng rỡ khi thấy nhỏ:" Công chúa, đã lâu thần không gặp người. Thần sẽ chuẩn bị ngay"

Người tên Yamachi này đã ở bên nhỏ từ nhỏ đến lớn để chăm sóc như em gái của mình, nhỏ cũng xem chị như chị của mình. Hai người rất thân với nhau.

Nhỏ dẫn họ đến phòng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim